Cung Ngũ gật đầu: “Vâng, vâng, chẳng giống chút nào. Em cảm thấy nếu sống ở đây chắc chắn em sẽ không chịu được, thật là đáng sợ!”
“Tiểu Ngũ không thích chỗ này?”
Cung Ngũ nhe răng: “Thật ra em có chút không thể chấp nhận. Em cảm thấy Thanh Thành vẫn là chỗ tốt nhất.”
Công tước đại nhân mỉm cười: “Không phải ở Thanh Thành có một người khiến Tiểu Ngũ cảm thấy đáng sợ là chú Yến sao?”
“Chú Yến sao? Cái này... chú Yến dù sao vẫn là số ít!1Không phải ai cũng giống chú Yến, hơn nữa, thật ra sau khi thân thiết với chú Yến thì em phát hiện chú Yến chẳng đáng sợ chút nào, thật ra chú ấy rất đáng yêu.” Cô lập tức ôm lấy cánh tay Công tước đại nhân, nói: “Em nghe Yến Đại Bảo nói, chú Yến rất yêu cái đẹp, ngày nào cũng đắp mặt nạ.”
Công tước đại nhân chậm rãi đi về phía trước, “Ừ, chú Yến là người rất xem trọng hình thức.” Anh xoay đầu nhìn cô, nói:8“Anh rất vui khi nghe thấy Tiểu Ngũ nói như vậy.”
Cung Ngũ ngỡ ngàng: “Sao lại nói như vậy?”
“Tiểu Ngũ không cảm thấy chú Yến đáng sợ, ngược lại còn cảm thấy chú ấy đáng yêu.” Anh mỉm cười nói: “Anh vẫn luôn biết rằng Tiểu Ngũ là một cô gái rất đặc biệt, Tiểu Ngũ và người khác không giống nhau. Người khác sau khi tiếp xúc, đa phần đều sẽ nhìn thấy khuyết điểm của đối phương, nhưng Tiểu Ngũ thì lại phát hiện ưu điểm của người khác.2Điều đó chứng tỏ trong lòng Tiểu Ngũ tràn đầy ánh sáng và năng lượng.”
Cung Ngũ bị anh khen đến mức muốn bay lên mây: “Hả? Em lợi hại như vậy sao?” Cô đắc ý ngẩng đầu cười ha ha: “Đây là lần đầu tiên em biết được thì ra mình có nhiều ưu điểm như vậy, em rất vui!”
Công tước đại nhân mỉm cười: “Ưu điểm của Tiểu Ngũ rất nhiều, chỉ là bản thân Tiểu Ngũ không biết mà thôi.”
Cung Ngũ vô cùng vui vẻ, nhảy nhót ôm lấy4tay Công tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, anh cũng như vậy! Có rất nhiều ưu điểm!”
Công tước đại nhân nhíu mày, “Phải không?”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, chậm rãi trở về phủ Công tước cùng dùng bữa sáng.
Cung Ngũ đã trở nên rất quen thuộc với quá trình lên lớp tan học mỗi ngày. Lúc đầu, cô còn rất trông mong đến thứ bảy, chủ nhật để được lười biếng, nhưng hiện giờ cô hoàn toàn không nghĩ như vậy nữa. Thời gian mỗi ngày đều rất căng thẳng, nhiều lúc cô còn cảm thấy không đủ thời gian, thời gian cô ở bên cạnh Công tước đại nhân cũng bị lấy ra.
Nếu được nghỉ ngơi mười phút, cô liền xông đến phòng làm việc dính lấy anh một chút, thời gian vừa đến thì liền chạy ra.
Nội dung học ngày càng nhiều, ngoài những môn ở trường, còn có những kỹ năng cung đình cần phải biết do Eugene sắp xếp, ví dụ cưỡi ngựa, đánh đàn. Hiện tại ngoài môn ngôn ngữ Gaddles, còn có các môn ngoại ngữ mà cô vẫn muốn học.
Cô thật sự đang nỗ lực để có thể đứng cạnh Công tước đại nhân, không nỗ lực thì cũng hết cách, vì anh quá ưu tú. Nếu cô không tiến bộ thì khoảng cách giữa bọn họ sẽ ngày càng lớn, đến lúc đó e rằng cô không thể chịu được nữa, khoảng cách đó sẽ khiến cho bọn họ không thể không chia tay.
Lúc này cô đang ngồi cạnh cây đàn, nghiêm túc luyện đàn một cách rất chăm chú.
Đối với Cung Ngũ, tất cả những gì cô làm bây giờ đều đã vượt xa con người trước đây của cô.
Kết quả thi cuối kỳ năm hai của Cung Ngũ đều đạt được điểm A, trong đó có một môn biện luận cô là người có điểm luận văn cao nhất trong khóa lần này.