Công Tước

Chương 313: Tâm trạng rầu rĩ .1

Một tiếng trước khi tan làm, tất cả các đoạn phim trích ra từ camera của câu lạc bộ đều được đưa đến văn phòng của Bộ Sinh, “Ngài Bộ, đây là đĩa ghi hình trích ra từ tất cả các camera. Còn đây là báo cáo tường tận về những chỗ đáng nghi.”

Bộ Sinh gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Bộ Sinh lấy báo cáo về những chỗ đáng nghi ra, tự mình kiểm tra hình ảnh trong đó. Trong báo cáo ghi chép tường tận những1chỗ mà Cung Ngôn Thanh và Cung Ngôn Bồng xuất hiện, bao gồm cả chỗ cô ta và Bộ Sinh cùng xuất hiện.

Sau khi xem đi xem lại nhiều lần đống video, cuối cùng Bộ Sinh cũng chú ý đến ly rượu vang Cung Ngôn Thanh cầm trong suốt cả bữa tiệc.

Bộ Sinh lại kiểm tra lại từ đầu, phát hiện Cung Ngôn Thanh cầm ly rượu vang này trong tay cả nửa tiếng nhưng rượu trong ly không hề với đi. Trong nửa tiếng đó8cô ta nói chuyện với không ít người, cũng cụm ly, thậm chí cô ta còn ngửa đầu uống nhưng rượu trong ly rõ ràng không vơi đi. Sau khi so sánh cẩn thận, Bộ Sinh phát hiện trong khoảng thời gian đó, Cung Ngôn Thanh cũng không đổi ly rượu khác.

Bộ Sinh nhìn chằm chằm vào ly rượu vang Cung Ngôn Thanh cầm trên tay. Sau đó anh ta nhanh chóng xem lại hình ảnh trước và sau khi Cung Ngôn Thanh đưa rượu cho2mình. Bộ Sinh gần như đã chắc chắn ly rượu cuối cùng Cung Ngôn Thanh đưa cho mình chính là ly rượu vang cô ta vẫn luôn cầm trên tay.

Bộ Sinh nhớ rằng cô ta đã đưa cho mình hai ly rượu, một ly rượu vang và một ly sâm panh. Anh ta nhanh chóng tìm lại được hình ảnh Cung Ngôn Thanh đưa sâm panh cho mình. Từ camera có thể thấy ly sâm panh đó cô ta lấy từ chỗ phục vụ, vậy thì4vấn đề chắc chắn nằm ở ly rượu vang kia.

Bộ Sinh gọi điện đến câu lạc bộ, nhưng phía đó nói tất cả các ly rượu vang đều đã được khử trùng cất về vị trí cũ. Như vậy cũng có nghĩa là không thể kiểm tra ra bất cứ thứ gì từ ly rượu vang.

Bây giờ từ đoạn video, Bộ Sinh phát hiện cho dù là Cung Ngôn Thanh hay Cung Ngôn Bồng đều rất quen thuộc với địa hình của câu lạc bộ. Mà giám đốc phụ trách tiệc cưới làn này của câu lạc bộ nói với Bộ Sinh, trước khi bữa tiệc diễn ra, Cung Ngôn Bồng rất nhiều lần theo Đinh Thành – người phụ trách hôn lễ đi vào câu lạc bộ. Từng có nhân viên phục vụ khuyên ngăn Cung Ngôn Bồng rằng câu lạc bộ tư nhân cấm chụp ảnh nhưng anh ta vẫn chụp.

Bộ Sinh không nhịn được nhếch miệng cười, anh ta chưa từng nghĩ rằng Cung Ngôn Thanh lại bạo gan như vậy. Trước mặt anh, cô ta vẫn luôn rất ngoan ngoãn nghe lời, mặc dù có những khi cố ý muốn thân mật nhưng nhìn chung cũng không khiến anh cảm thấy phản cảm.

Bộ Sinh đấm mạnh xuống bàn, lúc này tâm trạng của anh ta cực kỳ tệ, đúng là sai lầm không đáng có mà!

Đúng lúc anh ta căm hận nghiến răng nghiến lợi thì điện thoại nội bộ đổ chuông, Bộ Sinh nhấc máy: “Alo?”

“Thưa ngài Bộ, có cuộc điện thoại từ bên ngoài gọi đến, nói là có chuyện quan trọng muốn báo cáo với ngài.”

“Nối máy đi.”

“Tổng giám đốc Bộ, đã có tin tức về người ngài muốn điều tra.”

Bộ Sinh mỉm cười: “Quả nhiên tốc độ nhanh, nói.”

“Khoảng hai mươi ngày trước, Cung Ngôn Bồng có lấy một loại thuốc có thành phần làm mê hoặc thần trí con người ở chỗ Tên Ngọng. Loại thuốc này được sản xuất ở chợ đen, chuyên dùng để đối phó với những người phụ nữ không phối hợp và không nghe lời…”

Bộ Sinh suýt nữa thì đánh rơi cả điện thoại, anh ta cố kiềm chế bản thân, nghiến răng hỏi: “Nếu như dùng loại thuốc này thì sẽ có phản ứng gì?”

“Còn có thể có phản ứng gì nữa chứ? Đương nhiên gái ngoan cũng biến thành gái hư phóng túng, muốn gì cũng sẽ phối hợp theo.”

Bộ Sinh nới lỏng cà vạt, hỏi: “Có phải người dùng sẽ không nhớ được quá trình phát sinh đúng không?”

“Nếu pha với nước thì chắc sẽ không có vấn đề gì, nhưng nghe nói nếu pha với rượu thì sẽ có phản ứng mạnh.”

Bộ Sinh im lặng một lát rồi mới nói: “Tôi sẽ chuyển tiền vào thẻ của anh.”

Nói xong, Bộ Sinh dập máy.

Bộ Sinh nghiến răng, bây giờ anh ta thực sự rất muốn xông ra ngoài bóp chết Cung Ngôn Thanh, con đàn bà đê tiện lòng dạ nham hiểm!

Bộ Sinh gọi điện cho Tào Tuần: “Lão Tào, tôi Bộ Sinh đây, bao giờ cậu đi?”

Bộ Sinh hỏi tường tận sự việc xảy ra ngày hôm đó một lượt, Tào Tuần có sao nói vậy, nói xong anh ta nghi hoặc: “Sao thế Bộ Sinh? Cậu hỏi như đang điều tra ấy.”

Bộ Sinh đỡ trán, “Ừ, tôi đang điều tra. Tôi hoàn toàn không nhớ gì chuyện tối hôm đó. Tôi nghi ngờ có người tính kế mình.”

Tào Tuần sững người: “Cô Cung sao? Không phải chứ, cô ấy là bạn gái cậu, có gì mà phải tính kế cậu chứ…” Ngừng một lát, Tào Tuần như chợt nghĩ ra điều gì đó hỏi: “Chẳng lẽ, cậu với cô ấy…”

Bộ Sinh nghiến răng: “Đừng hỏi nhiều như vậy! Tôi hận không thể bóp chết cô ta. Nhưng có vẻ cô ta đã có chuẩn bị, chứng cứ đã bị tiêu hủy hết từ lâu. Bây giờ chỉ biết tìm manh mối từ chỗ Cung Ngôn Bồng.”

Tào Tuần nhẩm tính thời gian, “Chuyện này mới xảy ra không quá bảy mươi hai tiếng, bây giờ chắc vẫn còn kịp. Nếu như cậu thật sự bị cho uống loại thuốc kì quái nào đó, có thể làm xét nghiệm nước tiểu và xét nghiệm máu. Nếu như là bệnh viện thông thường chắc chắn sẽ yêu cầu không quá hai mươi tư tiếng, nhưng tôi có quen một người bạn, bảy mươi hai tiếng chắc không vấn đề gì. Cậu có muốn thử không?”

Bộ Sinh ngây người, “Thật sao?”

“Anh em chơi với nhau bao nhiều năm, tôi lừa cậu làm gì?” Tào Tuần đứng dậy, “Tôi gửi địa chỉ cho cậu, bây giờ đến trung tâm nghiên cứu đó. Gặp nhau ở đó, tôi dẫn cậu đi.”