Phòng tập đầy rẫy các nam thanh niên cao to vạm vỡ cơ bụng sáu múi. Vừa nhìn thấy Nhạc Mỹ Giảo bước vào, từng người chạy đến chào hỏi nhiệt tình, còn chạy đến hỏi xem Cung Ngũ là ai, khi biết Cung Ngũ là con gái của Nhạc Mỹ1Giảo, ai nấy đều cực kỳ ngạc nhiên.
Không phải vì họ quá giả tạo mà thực sự Nhạc Mỹ Giảo quá trẻ, không giống như một người mẹ đã có con gái lớn vậy rồi.
Cung Ngũ dùng máy chạy bộ, tuy chưa đến đây bao giờ nhưng vì từ nhỏ tới8lớn đều khỏe mạnh nên cô vẫn có thể chạy cùng Nhạc Mỹ Giảo từ đầu đến cuối. Lần đầu tiên cô đến một nơi như thế này, làm gì cũng thấy tò mò, mấy thứ người ta tập luyện cơ bắp cô cũng chạy qua thử, thứ người ta luyện2cơ bụng cô cũng chạy sang thử, nhìn thấy người vừa đẹp trai lại có cơ bắp, cô còn nói chuyện với người ta lấy ngón tay chọc thử.
Khi Nhạc Mỹ Giảo tập yoga, cô chống tay lên cằm nhìn xung quanh. Cô không thích những loại vận động mềm mại4chậm chạp này, chán nản quan sát một lúc dường như lại nhớ ra điều gì đó, liền lấy điện thoại chụp một tấm ảnh. Nghe Yến Đại Bảo nói gửi tin nhắn ảnh rất đắt, cho nên cô đã gửi tin nhắn cho Bộ Sinh trước: [Bộ Sinh, nếu anh cho tôi một trăm đồng tôi sẽ gửi cho anh một bức ảnh.]
Bộ Sinh trả lời rất nhanh: [Không vấn đề. Ảnh gì nào?]
[He he, nói lời giữ lấy lời.]
Sau đó gửi ảnh qua, Bộ Sinh nhìn chằm chằm vào bức ảnh đó. Tuy Nhạc Mỹ Giảo đang tập yoga nhưng nhìn xung quanh thì biết không phải ở phòng tập yoga mà là ở phòng tập gym. Phía sau Nhạc Mỹ Giảo có người huấn luyện viên trẻ cao to vạm vỡ mặc áo thun trắng.
Bộ Sinh nhìn chằm chằm bức ảnh, hỏi: [Tiểu Ngũ, ở đó có trai trẻ à]
[Có chứ, nhiều lắm, hình như họ đều rất thích mẹ tôi, còn nói mẹ tôi rất trẻ nữa. Họ không tin tôi là con gái của mẹ, còn nói là giống chị em hơn, hi hi, tôi cũng thấy tôi giống em gái của mẹ hơn.]
Gửi xong, Cung Ngũ cảm thấy tâm trạng rất tốt, hừ, đồ bội bạc!
Sau này nếu cô gặp phải kẻ như Bộ Sinh, tuyệt đối sẽ đá còn nhanh gọn dứt khoát hơn cả mẹ cô!
Bộ Sinh kéo lại cà vạt, Cung Ngôn Thanh ở đối diện nhìn ra sự bực dọc của anh ta, liền dịu dàng hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì à?”
Đây là buổi hẹn mỗi tối sau khi tan làm, địa điểm Bộ Sinh chọn đương nhiên là một nơi vừa yên tĩnh thanh tao lại khiến tâm trạng trở nên thoải mái dễ chịu. Cung Ngôn Thanh đang bê ly nước trái cây tươi, thấy ánh mắt Bộ Sinh âm thầm gợi tình, có thể nhìn thấy da gà nổi lên khắp người.
Nhưng rõ ràng là tâm trạng Bộ Sinh không tốt lắm, biểu hiện của anh ta càng thể hiện rõ sự bực dọc mà Cung Ngôn Thanh rất ít khi thấy.
Bộ Sinh gõ tay trên mặt bàn, mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại, đột nhiên ngẩng đầu lên nói, “Tôi còn có chút chuyện, phải đi ngay bây giờ, tôi sẽ cho người đưa em về.”
“Có chuyện gì vậy? Em có thể giúp gì được cho anh không?”
“Em? Cảm ơn, em không giúp được đâu.”
***
Thời gian trôi đi từng ngày, Cung Ngũ cắm mặt vào sách vở, mục đích là để không phải thi lại. Bên cạnh càng ngày càng có nhiều bạn học đến ôn thi cùng, càng ngày càng có nhiều khán giả cắn hạt dưa xem kịch đợi nước đến chân mới nhảy. Đương nhiên cô vẫn không quên tối tối nói chuyện tình tứ ngọt ngào với Công tước đại nhân.
Một tuần trước Giáng sinh, bữa tiệc cuối năm của Bộ thị được người người mong đợi cuối cùng cũng mở màn. Kết thúc một tiết mục, tiếng vỗ tay vang lên như sấm động, những nhân viên bình thường đều mặc những bộ lễ phục đẹp đẽ rạng rỡ nhất, trang điểm xinh đẹp để bản thân mình thích ứng với nơi sang trọng này.
Bộ Sinh và Cung Ngôn Thanh xuất hiện là tiêu điểm của toàn bộ hội trường, tổ hợp nam thanh nữ tú luôn có thể thu hút được ánh nhìn của tất cả mọi người. Lễ phục của Cung Ngôn Thanh mang màu đỏ cát tường của Trung Quốc, kết hợp với gương mặt trang điểm xinh đẹp tỉ mỉ, bỗng chốc biến cô ta thành một nữ thần thời gian. Cô ta đi giày cao gót, khi đi còn cẩn thận nắm tay Bộ Sinh, trên mặt là nụ cười tươi tắn, tiếp nhận sự chúc phúc của bốn phương tám hướng. Thậm chí ống kính máy quay của đám phóng viên còn quay đặc tả cô ta nhiều lần.
Đã có phóng viên đã nhanh tay định sẵn tiêu đề cho tin bài ngày mai: “Tổng giám đốc Bộ thị cầu hôn, cô Ba nhà họ Cung sắp bước chân vào gia đình giàu có.”