Bộ Sinh nhìn điện thoại đã bị tắt máy, thở dài, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy có người đang bê ly rượu đến, “Bộ Sinh, lâu rồi không gặp, vừa rồi nghe Tào nói cậu đến rồi, tôi tìm một vòng mới thấy cậu. Dạo này cậu vẫn phong độ lắm, tôi1thấy cái bụng bia của Tào đã sắp được tám tháng rồi đấy.” Rồi người đó lại nhìn chiếc điện thoại trong tay anh, cười hỏi: “Sao vậy, gọi điện thoại cho bạn gái à?”
Bộ Sinh cúi đầu cười, “Điền, đã lâu không gặp rồi.”
Ôn lại chuyện cũ là đề tài trò chuyện8tốt nhất, cùng là người đã gần ba mươi tuổi nhưng Bộ Sinh vẫn giữ được vóc dáng và phong độ tốt nhất, còn những người bạn cùng tuổi như họ, người thì phát tướng, người thì hói đầu.
Chủ nhân bữa tiệc là một người bạn cũ năm xưa của họ, đã kết2hôn ba lần, lần nào cũng nói là người cuối cùng nhưng cuối cùng vẫn ly hôn, lần này không biết duy trì được bao lâu.
Lão Tào và lão Điền tụ tập lại với nhau, nhìn thấy dáng vẻ của Bộ Sinh liền cảm thấy hơi cay mắt, “Bộ Sinh à, mấy năm4nay có phải cậu đều cố gắng bảo dưỡng không hả? Lão Đinh đã kết hôn đến ba lần rồi, sao cậu còn chưa kết hôn hả?”
Bộ Sinh chỉ cười, khẽ lắc lư ly rượu trong tay, “Phụ nữ ấy mà, không phải là cứ kết hôn mới được tính. Kéo đại một người phụ nữ không thích để kết hôn, thà không kết hôn còn hơn.”
Anh ta muốn kết hôn, nhưng đáng tiếc vẫn chưa phải lúc.
Cung Ngôn Bồng và Cung Ngôn Thanh cùng đến muộn. Hai anh em vào câu lạc bộ, thấy người quen liền tươi cười chào hỏi. Cung Ngôn Bồng ra hiệu bằng ánh mắt, Cung Ngôn Thanh vẫy tay với anh ta: “Em vào nhà vệ sinh một lát.”
Sau khi Cung Ngôn Bồng và Cung Ngôn Thanh tách nhau ra, cô ta nhanh chóng đi vào câu lạc bộ, dựa vào nội dung bản đồ làm quen với kết cấu câu lạc bộ, sau đó mới vội vàng xuất hiện.
Bộ Sinh không ngờ Cung Ngôn Thanh cũng tới, dù sao thì đây cũng là bạn của Cung Ngôn Bồng, cô ta cũng không quen biết gì.
Nhìn thấy Cung Ngôn Bồng, Bộ Sinh gật đầu chào hỏi: “Anh Cả.”
Cung Ngôn Bồng tươi cười: “Bộ Sinh cũng đến rồi à? Ngôn Thanh định không đến nhưng tôi chưa tìm được bạn nữ đi chung nên mới cùng Ngôn Thanh tới đây.”
Bộ Sinh gật đầu: “Ngôn Thanh không thích những chỗ như thế này, anh Cả làm khó cô ấy quá rồi.”
Đúng lúc đó Cung Ngôn Thanh đi đến, vừa nhìn thấy Bộ Sinh, hai mắt cô ta đã sáng lên, vội đi đến bên cạnh anh, “Bộ Sinh, anh cũng đến rồi à? Em đến cùng anh Cả, hôm nay chị dâu có việc nên không đi được, anh Cả đành phải tìm em thế chỗ.”
Bộ Sinh đặt tay lên eo cô ta, giống như một người bạn trai tận tâm tận trách, “Đã đến rồi thì phải làm tròn trách nhiệm của một người bạn đi cùng, nếu không anh Cả sẽ sốt ruột đó.”
Cung Ngôn Bồng cười nói: “Sao thế được chứ, Ngôn Thanh là bạn gái của cậu, tôi là anh Cả, chẳng lẽ còn không nhìn ra cậu và Ngôn Thanh vẫn đang mặn nồng hay sao?”
Nhóm bạn Bộ Sinh ở bên cạnh thấy vậy đi đến nhiệt tình chào hỏi với Cung Ngôn Thanh, “Tôi vừa mới nói Bộ Sinh cứ ôm cái điện thoại, thì ra đây chính là chân mệnh thiên nữ của Bộ Sinh.”
Mấy người này đều phát triển sự nghiệp ở nước ngoài nên không hiểu lắm về chuyện ở Thanh Thành.
Nụ cười trên mặt Cung Ngôn Thanh bỗng nhiên cứng đờ, ôm chặt điện thoại ư? Giọng điệu và biểu cảm của Bộ Sinh thế nào mới có thể khiến cho họ tưởng rằng anh ta đang gọi điện cho bạn gái chứ?
Cung Ngôn Thanh gần như có thể nhận định được rằng Bộ Sinh đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài rồi.
Có lẽ là Tô Linh Châu, cũng có lẽ là Cung Ngũ. Nghe nói mấy hôm trước Cung Ngũ có chuyện gì đó, có phải vì thế mà Bộ Sinh gọi điện cho Cung Ngũ hay không? Anh ta vẫn luôn quan tâm đến cô ta như thế, lần này lại tìm thêm được cớ để quan tâm rồi, có đúng vậy không?
Cung Ngôn Bồng liếc nhìn biểu cảm của Cung Ngôn Thanh, hắng giọng nhắc nhở. Cung Ngôn Thanh tỉnh táo lại, cô ta lại tươi cười đáp: “Tôi và Bộ Sinh mới chỉ dừng lại ở giai đoạn người yêu, hy vọng sau này tôi kết hôn với anh ấy, các anh cũng sẽ đến tham dự được.”
Khi nói những lời này, cô ta có vẻ xấu hổ cúi đầu xuống.
Nhóm bạn của Bộ Sinh cười gật đầu: “Vậy còn phải xem Bộ Sinh có nể mặt gửi thiệp mời cho chúng tôi hay không đã. Nếu như cậu ấy gửi thiệp mời thì cho dù đang ở Bắc Cực, chúng tôi cũng phải về chung vui.”
Bộ Sinh nhìn Cung Ngôn Thanh, sau đó nhìn bạn mình: “Nếu tôi kết hôn, còn phải xem xem vợ tôi có muốn tổ chức hôn lễ hay không đã. Nếu cô ấy không muốn thì dù tôi có muốn gửi thiệp mời cũng không được. Có đôi khi phụ nữ thích gì làm đấy, khó hiểu khó chiều đến hết cách luôn.” Anh ta cúi đầu, còn tươi cười nói với Cung Ngôn Thanh: “Em thấy sao?”
Cung Ngôn Thanh cắn môi, cảm thấy những lời đó Bộ Sinh nói không phải để cho cô ta nghe. Có người phụ nữ nào kết hôn mà lại không muốn có một hôn lễ hoành tráng chứ?
Nhưng nếu như đây là điều anh ta hy vọng thì đương nhiên cô ta sẽ phối hợp, “Em nghe theo anh.”
Bộ Sinh khẽ cười, rụt tay lại, lấy một ly rượu trên khay đồ uống của nhân viên phục vụ đi ngang qua rồi khẽ nhấp một ngụm. Cung Ngôn Thanh im lặng nhìn anh ta theo thói quen.
Bộ Sinh nói với cô ta: “Lát nữa tôi sẽ đưa em về.”
Cung Ngôn Thanh gượng gạo gật đầu: “Vâng, lát nữa em sẽ tìm anh.”
Bộ Sinh cầm ly rượu tiếp tục ôn lại chuyện cũ với mấy người bạn.
Cung Ngôn Thanh bước nhanh đến bên cạnh Cung Ngôn Bồng: “Bộ Sinh chỉ uống rượu tự lấy, em hết cách rồi.”
“Việc này phải xem bản lĩnh của em thôi. Cả nhà chúng ta chỉ đặt hy vọng vào một mình em, em nhất định phải thành công đấy.”
Cung Ngôn Thanh hít sâu một hơi, “Để em đi chuẩn bị.”
Cung Ngôn Bồng liếc nhìn về hướng Bộ Sinh, nở nụ cười mang theo khoái cảm trả thù và sự ác ý. Anh ta là đàn ông, đương nhiên biết ánh mắt một người đàn ông dành cho người phụ nữ anh ta thích là như thế nào. Khi Bộ Sinh ở trước mặt Tiểu Ngũ, ánh mắt hoàn toàn khác, chưa nói đến có yêu hay không nhưng ít nhất thì Bộ Sinh cũng thích Tiểu Ngũ. Còn khi nhìn Ngôn Thanh, ánh mắt Bộ Sinh không chút gợn sóng, cho dù cười nhưng nụ cười cũng không hề thật lòng.
Nhưng anh ta cứ thích dáng vẻ chịu thiệt của Bộ Sinh, chẳng phải Bộ Sinh không thích Ngôn Thanh hay sao? Cứ để Bộ Sinh phải tiếp xúc với một người phụ nữ mình không thích, nếu như người phụ nữ cậu ta thích biết được thì liệu sẽ ra sao?