Đường Dịch chính là người đại diện của Hà Cẩn Duyên.
Lục Chi Ưu ôm cây quạt trong tay quạt không ngừng, lúc cây quạt nhỏ quạt lại có thể phun hơi nước, thoải mái vô cùng.
“Đường Dịch đến đây hả?” Cô hơi ngạc nhiên.
Cũng đã lâu rồi Đường Dịch không đến studio với Hà Cẩn Duyên, dạo gần đây đều do trợ lý Trần đến, không biết Đường Dịch đang bận cái gì mà ngay cả Hà Cẩn Duyên cũng bỏ mặc.
“Vâng, em mới gặp anh ấy trong phòng hóa trang.” Khương Thang ngồi xuống cạnh Lục Chi Ưu.
“Biết rồi.”
Lục Chi Ưu nhìn đồng hồ, bây giờ mới 5 giờ thôi.
“Tôi ngủ một lát, nếu không đến tối lại không tập trung diễn được.”
Tối nay cô còn có vài cảnh diễn, chắc chưa đến 11 12 giờ khuya thì chưa xong.
“Dạ”
Lục Chi Ưu chuyển cây quạt đang cầm đưa cho Khương Thang, cô không cần nói nhiều Khương Thang vẫn hiểu ý cô.
Cậu cầm cây quạt quạt cho cô, Lục Chi Ưu dựa vào ghế ngồi, chậm rãi khép đôi mắt lại.
Khương Thang nhìn Lục Chi Ưu, cảm thấy chị đại nhà mình chỉ khi nhắm mắt ngủ mới giống nữ thần nhất.
Bất kể là trang phục cổ trang hay hiện đại, chỉ cần cô mặc vào đều mang một nét đẹp riêng.
Lục Chi Ưu hoàn tất cảnh quay lúc 11 giờ 30 tối, đến lúc Khương Thang đưa cô về nhà đã là 12 giờ 30, sau khi tắm xong cô cũng mặc kệ tóc chưa khô mà leo lên giường thϊế͙p͙ đi.
Sáng sớm Lục Chi Ưu đã bị âm thanh máy cưa, gõ tường ở tầng trên đánh thức, nói đúng ra thì bây giờ vẫn còn chưa sáng ấy chứ, cô ngồi dậy xem giờ, mới có 5 giờ rưỡi thôi!
Sau đó mới biết, tầng trên mới có một cặp vợ chồng chuyển đến, vì không thích thiết kế căn phòng cho nên liền gọi người đến sửa sang lại, mặc dù rất ồn ào, ảnh hưởng đến mọi người rất nhiều, nhưng hàng xóm cũng không trách được, ai bảo nhà của mọi người là nhà sang tay cơ chứ, cho nên bọn họ cũng chả có quyền gì can thiệp vào.
Mấy ngày nay, Lục Chi Ưu đều mang cặp mắt thâm quầng đến studio mỗi ngày, phải đánh mấy lớp phấn lót mới che đi được, chỉ cần không có cảnh của mình cô đều dùng thời gian ở studio để ngủ.
Vào một buổi sáng, Lục Chi Ưu lại bị đánh thức bởi âm thanh ầm ĩ trên tầng trên, cô bật dậy từ trên giường, nhìn xung quanh căn phòng bề bộn của mình, hơn 1 giờ rưỡi sáng hôm nay cô mới quay xong, bây giờ mới có 5 giờ, mới ngủ được chưa tới 3 tiếng đã bị đánh thức rồi, 7 giờ sáng nay cô còn có cảnh quay bây giờ bị ồn đến mức không ngủ được, sắp 1 tuần rồi đấy, bộ không muốn cho người ta sống hả?
Cô bực bội cầm lấy di động trên đầu giường gọi ngay cho Khương Thang.
Vừa bắt máy, Khương Thang vẫn còn mê ngủ đã nghe thấy giọng nói mất kiên nhẫn không thể chịu nổi nữa của Lục Chi Ưu.
“Khương Thang, tôi mặc kệ, cậu phải tìm một căn phòng khác ngay cho tôi, tôi không muốn ở đây thêm một giây phút nào hết, mau tìm đi! Tốt nhất là cuối tuần này phải chuyển được nhà, cứ cái đà này, chắc chắn tôi sẽ bị tâm thần mất!”
Khương Thang tội nghiệp bị Lục Chi Ưu đánh thức, nghe giọng nói khủng bố như thế, ai mà ngủ được nữa.
“Chị Lục, sao vậy?” Cậu cẩn thận hỏi từ đầu bên kia điện thoại.
“Gia đình lầu trên đang sửa lại nhà, sáng sớm là bắt đầu ầm ĩ, ảnh hưởng đến giấc ngủ của tôi, tôi sắp điên lên rồi!”
Khương Thang bỗng nhiên nhớ đến mấy ngày nay tinh thần của Lục Chi Ưu đúng là không được tốt lắm, cứ luôn mệt mỏi uể oải.
“Được rồi chị Lục, chị yên tâm, em sẽ tìm chỗ mới cho chị với tốc độ ánh sáng.”
Sau khi cúp điện thoại, Lục Chi Ưu lại nghe thấy tiếng ồn từ tầng trên, buồn ngủ cách mấy cũng không thể nào ngủ được, cô cũng không thể chạy lên đó mà mắng vốn người ta được, đúng là không chừa đường sống cho người khác mà.
Bởi vì cô chắc chắn rằng, cô mà lên đó, chưa đến một ngày Lục Chi Ưu cô sẽ lại lên top search ngồi, chủ đề là gì ư?
#nữ thần quốc dân Lục Chi Ưu là người phụ nữ chanh chua, xảy ra tranh chấp với hàng xóm#
Rồi sao nữa, cô sẽ bị một đám ăn no rửng mỡ tặng cho một bể nước miếng để dìm chết cô trong đó.
Lần đầu tiên cô ghét bỏ nghề nghiệp của mình, ai bảo làm diễn viên là sướng, đều là đồ lừa đảo, bị ăn hϊế͙p͙ mà còn phải ngậm đắng nuốt cay, muốn xả cũng không có chỗ để xả, không có tự do cá nhân, chỉ cần nằm thôi cũng trúng đạn, sướng… sướng cọng lông á mà sướng.
Trong lòng Lục Chi Ưu bây giờ có hàng ngàn con thảo nê mã chạy qua.
Cô đành đứng lên bước vào phòng tắm.
Sau khi tắm rửa, cả người đều vô cùng sảng khoái, tinh thần cũng tốt lên nhiều.
Nhờ ơn của vợ chồng lầu trên, ngàn năm mới có dịp cô dậy sớm, cho nên liền tận dụng thời gian này để make up.
Cô ngồi trước bàn trang điểm nhìn vào gương, sắc mặt trắng bệch, quầng mắt thâm đen, tự mình dọa mình, thật là tủi thân mà.
Cô bắt đầu với những bước quen thuộc, bôi emulsion lên trước, sau đó lại thoa thêm 2 lớp chống nắng, 3 lớp kem che khuyết điểm mới che đi được quầng thâm gấu trúc của mình.
**emulsion: một loại kem dưỡng da dạng sữa
Thoa một lớp CC cream, rồi lại phủ thêm một lớp phấn, tiếp theo đánh mắt, kẻ mắt và vuốt mascara, tô son xong rồi cô mới bước đến bên tủ quần áo chọn đồ
Tủ đồ của Lục Chi Ưu nói nhiều cũng không nhiều, nhưng những mẫu nào đang thịnh hành cũng đều xuất hiện trong tủ của cô, chỉ cần gom trang phục mùa này thôi cũng đủ nhét đầy cả một tủ quần áo to.
Cô chọn cái áo có tay màu đỏ rượu vang cùng với váy jeans ngắn ôm sát phần mông, áo được sơ vin càng làm tôn lên dáng eo mảnh mai của cô.
Đợt trước, trên mạng rất thịnh hành “vòng eo A4”, nó cũng trở thành trò tiêu khiển trong giới, cô đương nhiên cũng đã thử thách trên weibo của mình, hình ảnh vừa được đăng lên, Lục Chi Ưu cũng nhảy lên hot search, bởi vì sao? Là vì eo của cô còn nhỏ hơn cả giấy A4, thậm chí nhờ vào sự kiện vòng eo A4 này mà cô được bình chọn là ngôi sao có vòng eo đẹp nhất, cô không thể không công nhận, cư dân mạng bây giờ quả thật là lắm trò.
Lục Chi Ưu dùng tay chỉnh lại mái tóc nâu gợn sóng của mình, cầm lấy chai dưỡng tóc ở trên bàn xịt vài cái, mấy cọng tóc con không an phận bây giờ đã đâu vào đấy.
Do mấy ngày qua cô đều quay phim cổ trang, cho nên tóc mái không có cơ hội được thả xuống, tóc mái ban đầu dài đến chân mày, nay đã dài che khuất mắt, vì thế cô lấy phần tóc máy, quấn vào máy uốn xoăn để tạo kiểu, làm cho gương mặt lại càng thêm xinh đẹp quyến rũ.
Cô hài lòng nhìn chính mình trong gương, nhìn thời gian trong điện thoại, đã 6 giờ rưỡi, đoán chừng Khương Thang cũng sắp đến đây rồi.
Cô đến tủ giày cạnh cửa lấy ra một đôi giày gót nhọn màu bạc mang vào.
Lục Chi Ưu cũng không mang mũ đeo khẩu trang, chỉ đơn giản mang theo cái kính râm rồi sau đó ra khỏi nhà.
Không khí sáng sớm vô cùng trong lành, hương hoa nhàn nhạt tràn ngập trong không khí.
Trên bãi cỏ vẫn còn vương đọng vài giọt sương, long lanh dưới ánh nắng mặt trời.
Trời vẫn còn sớm, cho nên xung quanh tiểu khu cũng không có người, Lục Chi Ưu đứng ở chỗ bãi cỏ ngắm một lúc, rồi lấy di động ra, tìm góc chụp rồi nhấn một cái “tách”
Bởi vì gần đây khá bận, buổi sáng đến studio liền cắm đầu quay phim, thời gian còn lại chỉ dùng để ngủ bù, buổi tối về đến nhà tắm rửa xong xuôi lại ngã xuống giường bất tỉnh nhân sự, cho nên đã lâu lắm rồi cô không cập nhật trạng thái mới.
Những lúc cô rãnh rỗi, một ngày 5 6 bài đăng là ít, nhưng khi bận bịu thì 5 6 ngày vẫn không đăng một bài, làm fan của cô cũng chả sung sướng gì cho cam.
Thật là đáng thương mà.
Sau khi đăng nhập, gần cả trăm tin nhắn hiện lên liên tục, đa phần là của fan gởi đến hỏi dạo gần đây đã xảy ra chuyện gì, sao cô lại không đăng weibo.
Cô liền đăng lên một tấm ảnh, chính là tấm cô vừa mới chụp khi nãy.
Lục Chi Ưu [V]: Mọi người muốn hình, tôi đã đăng hình rồi đây, mời các Sơn Chi Hoa vào nhận hàng = ̄ ω ̄=.
Sau khi thoát weibo, cô lại vào weixin, mấy ngày nay cô cũng bỏ rơi Thẩm Trường An luôn rồi, Lục Chi Ưu bỗng cảm thấy, dạo gần đây không hiểu sao luôn nghĩ đến Thẩm Trường An o(╯□╰)o.
Thẩm Trường An nằm trong danh sách bạn thân của cô, cho nên rất dễ tìm được anh, cô mặt dày gửi ngay cho anh tấm hình tự sướng vừa nãy của mình rồi nhắn.
Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, anh dậy chưa? Hôm nay mới có thời gian gửi tin nhắn cho anh, mấy ngày nay tôi bận quay phim, mệt như cún 〒_〒.
Một lát sau, cô vẫn không nhận được tin nhắn trả lời của Thẩm Trường An.
Cô nghĩ nghĩ, vẫn còn sớm, nên chắc Thẩm Trường An chưa dậy đâu.
Hơn nữa đúng lúc Khương Thang đến đón cô, cho nên cô để điện thoại vào túi, rồi bước về phía cậu.
Ngồi vào xe, Khương Thang đã đưa bữa sáng đến trước mặt cô.
“Chị à, em mua đồ ăn sáng cho chị đây, chị chắc chưa ăn sáng đúng không?”
Khương Thang mua cho cô một phần cơm nắm Hàn Quốc và một chai sữa chua.
“Cơm nắm? Khương Thang, cậu thật là tốt mà, tôi đang rất thèm cơm, mấy bữa nay tôi cũng không được ăn một bữa cơm hoàn chỉnh nữa.”
Thức ăn ở phim trường đúng là rất khó ăn, cho nên lúc nào Lục Chi Ưu cũng chỉ ăn vài miếng qua loa, hơn nữa về nhà nửa đêm cũng không có đồ ăn khuya, cho nên mấy ngày nay đã giảm được mấy kg rồi.
Cô cũng không ra vẻ ngại ngùng, mở hộp ra ăn ngay, cô đang rất đói, tối qua tới rạng sáng mới xong việc, về nhà cũng không còn sức mà nấu mì tôm, dù sao cô cũng không biết nấu cơm, tắm xong liền ngủ ngay.
Cho nên sáng nay tỉnh dậy, có thể là bị lầu trên đánh thức, mà cũng có thể là do đói quá mà tỉnh. Cô ăn thêm vài nắm cơm, uống thêm sữa chua mới tạm no bụng.
“Chị Lục, chị muốn tìm phòng như thế nào?” Khương Thang hỏi cô.
“Yên tĩnh một chút, có cây cối xanh tươi, đủ ánh sáng mặt trời.”
“Được, để em gọi cho Joy, hỏi xem anh ấy còn phòng hay không?
“Đúng rồi, dạo gần đây chị đều bị bọn họ đánh thức à?”
Khi Lục Chi Ưu gọi cho cậu, cậu cũng nghe được loáng thoáng tiếng ồn bên phía Lục Chi Ưu.
“Còn gì nữa, đã bao nhiêu ngày tôi chưa được ngủ một giấc yên ổn rồi, mỗi ngày làm mệt như cún, về nhà còn không được ngủ một giấc tử tế, phát bực mà phải nhịn không thể xả, cậu có biết tôi phải chịu đựng như thế nào đâu.” Lục Chi Ưu nhắc đến là lại phát hỏa.
“Ôi, hết cách, ai bảo chị là nhân vật công chúng làm gì.” Khương Thang cũng bất đắc dĩ.
“Nhân vật công chúng thì phải nhịn nhục hả?”
“Trừ khi chị muốn lên hot search, kì này sẽ là [Lục Chi Ưu đanh đá chửi đổng].”
Lục Chi Ưu, “…”
Được rồi, không nói nữa.
“Hôm nay tôi không về nhà đâu, tối nay quay xong cậu đưa tôi đến khách sạn, nếu không sáng mai tôi thực sự sẽ điên mất.”
“…” ~_~
“Được”