Chương 181: Chuyển vào Triệu Gia
Sáng sớm, Chu Thiến chuẩn bị hành lý xong xuôi. Tối qua Triệu phunhân đã lấy địa chỉ và số điện thoải của cô, sáng ra sẽ cho lái xe đếnđón. Nhân lúc lái xe chưa đến, Chu Thiến gọi điện cho cha, nói với ôngrằng giờ đã thu xếp ổn thỏa, hơn nữa cũng tìm được việc làm ổn định. Chu Minh Xa hỏi cô làm việc gì, Chu Thiến không tiện nói cho ông là mìnhlàm bảo mẫu, chắc cha sẽ không thích nên ấp úng nói là chăm sóc trẻ con, Chu Minh Xa lại hiểu thành cô làm giáo viên mầm non
Làm giáo viên mầm non là công việc rất có tình yêu! Chu Minh Xa rất hài lòng, cũng dặn dò cô một hồi rồi mới chịu cúp máy
Chỉ chốc lát, lái xe lại đến. Lái xe là người quen, vẫn là Vương láixe, xe cũng là xe tốt, xem ra người của Triệu gia rất đãi ngộ cô
Chu Thiến giả bộ như không quen Vương lái xe, chào hỏi ông, Vương lái xe nhiệt tình đem hành lý vào sau xe
Lái xe đi về phía biệt thự Triệu gia.
Khi xe từ từ tiến vào cánh cổng sắt khắc hoa, lòng Chu Thiến kíchđộng vô cùng, cô rốt cuộc đã có cơ hội tiếp cận với Hi Thành và con
Xuống xe đã thấy Thế Duy đang đứng ở cửa chờ, vừa thấy cô thì thằngnhóc reo vang rồi chạy tới nhào vào lòng cô. Cô kinh ngạc ôm lấy cậu bé, lòng dịu dàng vô cùng
- Cô ơi, Thế Duy đợi cô lâu quá
Thế Duy ngẩng đầu, đôi mắt đen láy to tròn đầy tủi thân
Chu Thiến vuốt đầu cậu bé cười nói:
- Được rồi, là cô không tốt, tí nữa cô hát cho Thế Duy nghe nhé
- Vâng ạ!
Lúc này Thế Duy mới cười
Người đàn bà từng gặp trong phòng khách lần trước chỉ huy người hầu dọn hành lý của cô rồi cười nói với cô:
- Chu tiểu thư, tôi là quản gia ở đây, tôi là Hồ Quế Hương,mọi người đều gọi tôi là Quế tẩu, để tôi dẫn cô đi xem chỗ ở rồi sẽ đưacô đến gặp phu nhân.
Chu Thiến nhìn Quế tẩu, tóc cắt ngắn, mặt tròn, mắt nhỏ mà dài, mũibé, môi mỏng khiến người ta có cảm giác chị ta là người khôn khéo. Dángngười hơi béo, mặc quần áo rộng thùng thình nhưng vẫn rất sạch sẽ
Có thể làm quản gia cho Triệu gia thì nhất định không phải người bình thường. Chu Thiến cười chào hỏi chị ta. Quế tẩu cũng cười cười nhưng nụ cười có chút miễn cưỡng.
Quế tẩu đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nói chuyện:
- Vì buổi tối phải ở bên tiểu thiếu gia cho thiếu gia đi tiểu đêm nên đã xếp giường cho cô ở trong phòng của tiểu thiếu gia
Quế tẩu nói xong thì dẫn Chu Thiến lên lầu. Chu Thiến cảm thấy lạ, cô nhớ trước kia phòng của Thế Duy là ở tầng một, sao giờ lại chuyện lênlầu?
Lúc này Thế Duy giật nhẹ tay cô nói:
- Cô ơi, bế bế!
Quế tẩu nói:
- Tiểu thiếu gia ở lầu 3, đại thiếu gia ở phòng bên cạnh, bình thường lên tầng đều là chúng ta bế
Tầng 3? Phòng Hi Thành ở ngay cảnh? Tim Chu Thiến đập thình thịch, cô cúi người bế Thế Duy lên
Ba người lên lầu, đi qua căn phòng trước kia của Chu Thiến rồi vào căn phòng ở bên cạnh. Quế tẩu mở cửa ra.
Phòng này so với phòng trước của Chu Thiến thì bé hơn một chút, cũngcó đủ nhà vệ sinh, phòng tắm, ban công riêng, chắc sợ Thế Duy nghịchngợm mà ngã
Trong phòng trang trí rất đáng yêu, tường màu hồng nhạt (hix, contrai mà), đồ đạc dễ thương, dán hình hoạt hình đầy tường, thảm cũng rấtdày. Ở một góc có bày một con ngựa gỗ và rất nhiều đồ chơi. Ở một bêntường có một chiếc giường nệm, hẳn là giường của cô
Quế tẩu nói
- Vốn định chuẩn bị cho tiểu thiếu gia phòng khác nhưng tiểu thiếu gia không chịu, chỉ muốn ở gần cha
Thế Duy lập tức bi bô nói:
- Tối nào cha cũng thăm cháu ngủ
Quế tẩu cúi người nhìn cậu bé cười:
- Đúng rồi, biết tiểu thiếu gia thích cha rồi
Thế Duy lại cười, mắt híp lại như con mèo nhỏ, vô cùng đáng yêu
Quế tẩu lại nói với Chu Thiến:
- Có cần gì thì cứ nói với tôi, nếu giờ tiện thì theo tôi đi gặp phu nhân một chút
Chu Thiến theo Quế tẩu đi vào thư phòng gặp Triệu phu nhân. Triệu phu nhân cũng không dặn dò gì đặc biệt, chỉ đơn giản bảo cô làm cho tốt,dùng chút điểm tâm rồi chăm sóc Thế Duy thật tốt. Cuối cùng bàn về lương bổng, đãi ngộ, con số đó khiến Chu Thiến hoảng sợ, không nghĩ rằng làmbảo mẫu mà lương chẳng kém stylist là mấy
Quay đầu lại đã thấy sắc mặt Quế tẩu rất mất tự nhiên.
Dù Chu Thiến có chút khó hiểu nhưng cũng không để trong lòng
Ra khỏi thư phòng thì đã bị Thế Duy kéo đi chơi trò bắt người xấu, nhắc đến chơi trò chơi, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy hưng phấn.
Giờ Hi Thành đã đi làm, phải tối mới về, Chu Thiến cũng thoải máichơi cùng Thế Duy. Hơn nữa cô cũng rất muốn biết trò bắt người xấu củaThế Duy là trò gì, vì sao hôm đó người ai cũng bẩn bê bết bùn đất
Đi ra hoa viên mới biết, trò bắt người xấu của Thế Duy căn bản làchơi ném đất bùn. Khắp hoa viên đều là bùn đất, mà Thế Duy như khôngbiết mệt, cứ cầm những cục đất ném khắp về phía đám người hầu, nhìn đámngười hầu chật vật chạy trốn thì vui vẻ cười lớn
Đám người hầu đương nhiên không thích hầu hạ một đứa trẻ con chơiđùa, còn bẩn thỉu, số xui thì tai mũi miệng đều đầy bùn. Ai bảo thằngnhóc đó là bảo bối của Triệu gia? Đắc tội với Thế Duy, làm Thế Duy khóc, bị mắng là chuyện nhỏ, bị sa thải mới là việc lớn. Cho nên đám ngườituy chẳng vui vẻ gì nhưng vẫn cố chơi với Thế Duy.
Nhất thời chỉ nghe tiếng đám người hầu la hét và tiếng Thế Duy cười đắc ý
Thế Duy như sợ Chu Thiến không chơi, lớn tiếng nói với cô:
- Cô ơi, đến chơi đi, chơi vui lắm
Nói xong bốc một nằm bùn nhét vào tay Chu Thiến, ý bảo cô cũng đi ném đám người hầu kia
Chu Thiến vừa tức giận vừa buồn cười, ít nhất thằng bé còn không đem cô ra làm đích ném
Chu Thiến ném bùn xuống đất sau đó lại gạt bùn trên tay Thế Duy xuống rồi phủi tay cho cậu bé. Thế Duy khó hiểu nhìn cô, mắt trợn tròn
Chu Thiến nắm bàn tay của cậu, dịu dàng mà lại nghiêm túc nói:
- Thế Duy, sau này đừng chơi trò chơi này nữa
Thế Duy không thích, bĩu môi:
- Vì sao? Thế Duy thích
Chu Thiến chỉ vào đám người hầu:
- Nhưng Thế Duy xem, các cô chú đều bị con làm cho bẩn người, còn bị đánh đau nữa! Bọn họ đều rất buồn đó
Đám người hầu nhìn nhau nhưng không ai lên tiếng, để mặc Chu Thiến nói
Thế Duy gạt tay Chu Thiến ra, lớn tiếng nói:
- Mặc kệ! Thế Duy muốn chơi!
Chu Thiến thấy không nói cho cậu bé hiểu được nên cầm một nắm đấy lên ném vào người Thế Duy. Chu Thiến chọn đất xốp nên ném vào Thế Duy cũngchẳng thể gọi là đau
Đất ném lên người Thế Duy khiến quần áo cậu bé đen thui một vệt, tuy chẳng đau nhưng khiến Thế Duy sợ, lập tức òa lên khóc
Đám người hầu đều sợ ngây người, cho tới giờ cũng chỉ có tiểu thiếugia đánh bọn họ, bọn họ nào dám đánh trả? Người bảo mẫu này ngày đầutiên đến đã đánh tiểu thiếu gia, chắc chắn sẽ bị sa thải! Vẫn nên mauchóng đem việc này nói cho quản gia, tránh bị liên lụy!
Ngay lập tức có người hầu vội đi tìm Quế tẩu.