Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 536: Trường thương của Longinus

Trong khi Dương Thần đang lẩm bẩm thì trên trời xảy ra cuộc đụng độ kinh hoàng giữa 3 Sargeras và hai thiên sứ.

Khi mọi người cảm thấy kinh sợ vì tuyệt kỹ của Sargeras, trong vài giây sau đó ai nấy đều đơ ra.

Hai gã thiên sứ quơ quơ thanh cự kiếm sáng loang trong tay, hung hăng xông đến ba cái bóng kia. Vốn định dùng thế đơn độc hoàn mĩ đẩy lui ba tên kia, nhưng không ngờ, chẳng cần đợi hai gã thiên sứ động tới, ba cái bóng cũng gặp phải vấn đề.

- Thình thịch, thình thịch, thình thịch

Ba tiếng nổ lớn vang lên, ba “Sargeras” đó, không ngờ cùng một lúc biến thành ba ma diễm màu đen, giống như ba quả cầu lửa lớn, nuốt sống thân thể của hai gã thiên sứ.

- Là giả?

Người trong sân cũng đều thấy rõ tình trạng lúc này của ba Sargeras, không ngờ đó đều là hiện tượng giả do ma diễm biến hóa thành, chỉ là Sargeras mất đi “Nhân cách hóa lựu đạn” mà thôi.

Bởi vì ma diễm gần như là tuyệt kỹ truyền thuyết của dòng tộc, những người có mặt tại đây căn bản không biết, không ngờ còn có thể có cách dùng này.

Nhưng, Sargeras thật sự đâu?

Không màng đến mọi con mắt đang dẽo theo ngọn lửa màu đen đang bùng cháy di chuyển trên không trung. Dưới mặt đất một trận quyết đấu đột nhiên diễn ra.

Nhiệt độ của Sargeras gần như đã phá vỡ sự gò bó của không gian, cách xa gần một trăm mét, chỉ trong nháy mắt, đã lóe lên trước mặt giáo chủ Cruijff.

- Quỷ tha ma bắt ngươi đi.

Sargeras đứng hiên ngang, hai con ngươi lạnh lùng băng giá, cao ngạo đứng trước mặt Cruijff, thanh ma diễm trường kiếm trong tay, chém thẳng xuống.

Tất cả mọi người đều rõ, Mặc dù cuộc chiến giữa Sargeras và hai gã thiên sứ, cũng ầm ĩ một khu vực như này, nhưng bọn họ đem sức lực dồn lại trong một phạm vi nhỏ.

Nếu như trận này mà có cái gọi là cao thủ gia nhập vào, chỉ cần khí thế của trận chiến đã đủ dọa lui bọn họ, cần biết rằng sức mạnh tiếp cận thần minh của Sargeras, cho dù không thể thao túng được không gian, thì năng lực ngưng tụ cũng có thể phá vỡ không gian rồi.

Mà lúc này giáo chủ Cruijff, dù có phép thuật không hề tầm thường, cũng là lực bất tòng tâm.

Gã đối mặt với thân thể và kỹ xảo tuyệt diệu của Sargeras, với khoảng cách gần như thế mọi người căn bản không nghĩ rằng gã có thể sống tiếp.

Kết thúc rồi...Sargeras dùng âm mưu và kỹ xảo hoàn hảo, diệt sạch chi viện của Cruijff, như vậy...Giáo đình gần như là không thắng——hầu như mọi người đều nghĩ vậy, Lilith trong trận huyết chiến này cũng vì thắng lợi của cha mà cảm thấy kích động.

Nhưng ..

Không ai nhìn thấy, thời khắc Cruijff đối mặt với Sargeras, lại không hề có chút hoảng loạn nào, thậm chí còn mang chút gì đó đón chờ.

- Tôi cũng không cho là vậy.

Đối mặt với thanh trường kiếm màu đen rơi xuống, trong lòng Cruijff chỉ có một ý niệm như vậy.

Gần như cùng lúc, giống như một màn hào quang trong suốt, bỗng nhiên phát sáng xung quanh người Cruijff, ngay tại giây phút thanh ma diễm trường kiếm chạm đến trán gã, đúng là, sinh sinh địa ngăn cản uy thế giáng xuống của trường kiếm.

- Sao lại có thể?

Chính Sargeras cũng không thể tin nổi tất cả những thứ trước mắt ông.

Đây là sức mạnh gì, không ngờ có thể phòng ngự được đòn sấm sét của mình?

Nhưng giây tiếp theo, Sargeras liền hiều ra tất cả.

- Đi.

Gương mặt có tuổi của Cruijff khí lên hồng hào, nổi rõ cái mũi tây đặc biệt, dùng toàn bộ sức lực rống lên.

Một dải hào quang màu trắng bạc, đột ngột phá ra từ trước ngực Cruijff.

- Phù.

Một âm thanh lanh lảnh xuyên thấu, gần như làm tất cả mọi người khiếp sợ.

Cái cột sáng màu bạc kỳ dị đó, sau khi bắn trúng Sargeras, không ngờ có thể xuyên qua thân thể sắt đá của Sargeras.

Sargeras cúi đầu, không thể tin được là đang nhìn ngực của chính mình bị cháy sém một lỗ rộng ba tấc, đây là một cảm giác cực cổ quái. Bởi vì trong trí nhớ của ông ta, hình như là đã hơn nghìn năm rồi, chưa từng bị thương qua...

Cơ thể cảm giác choáng váng một hồi, năng lượng ấy xuyên thấu cơ thể, lại còn bắt đầu ăn mòn sức mạnh trong người, khiến đôi chân của Sargeras mềm nhũn, ngã xuống.

Trông giống như dòng dõi hoàng thân của thế giới vương giả hắc ám, cuối cùng đã ngã gục ngay dưới chân mình. Giáo chủ áo đỏ Cruijff đầu tiên thở hổn hển mấy hơi sau đó ánh mắt toát lên vẻ khoái trá.

- Haha...haha...Tôi... Tôi thành công rồi? Tôi...Tôi thành công rồi.

Cruijff mở rộng vai, ngẩng mặt lên trời cười vang,

- Sargeras, tôi đã đánh bại Sargeras rồi, chủ nhân người nhìn thấy chưa, tôi đã báo thù cho cha rồi.

Đang thắng bại bất phân với Gabriel, Lilith tâm trầm xuống, cánh tay bị Gabriel thừa cơ rạch một đường, phun ra vài tia máu đỏ tươi.

Nhưng Lilith đã không quan tâm nhiều, để cơ thể rơi thẳng xuống cạnh Sargeras, thừa lúc Cruijff còn đang cười to, ôm Sargeras đến một dựa vào một vị trí ở xa.

- Phụ vương...sao vậy...sao lại thế này? Lilith khó mà chấp nhận được người cha không bao giờ bị đánh bại trong mắt cô lại bị đâm xuyên qua người như vậy, hơn nữa lại không ngừng suy yếu.

Ma diễm quanh người Sargeras đã không còn cách nào chống đỡ, dần dần biến mất. Khuôn mặt trắng như tuyết chuyển sang xanh mét, ho khan một trận dữ dội, mắt nhìn xa xăm, nói

- Tôi thật là sơ suất, không ngờ được là...là thương trường của Longinus...

- Hừ, coi là ngươi có chút hiểu biết. Cruijff đắc chí đã không vội vàng tiến hành đợt công kích tiếp theo. Vẫy tay một cái, vệt sáng màu bạc lại xuất hiện, nhưng lần này trực tiếp nắm trong tay gã.

Lúc này, mọi người mới nhìn thấy, đúng là một cây trường thương cao hơn Cruijff vài cm. Hình thức cổ quái, một màu xám bạc, hình xoắn ốc, mũi nhọn nhuộm vài vệt máu hồng.

- Thánh khí của giáo đình, trường thương của Longinus...chẳng trách ngay cả thân thể mang dòng máu này như Sargeras đều có thể xuyên qua.

Dương Thần chặc lưỡi lắc đầu. Cũng chẳng biết là đang cảm thán hay có ý gì khác.

Đám người Solon sớm đã hoa mắt, nghe Dương Thần nhắc đến nguồn gốc của cây súng, Solon mới giật mình nghĩ đến cái gì, nói - Chẳng lẽ là thứ đã đâm xuyên thân thể của Jésus Christ trong truyền thuyết, Cây trường thương sau đó đã nhuốm màu của thánh Jésus Christ? Thì ra cây trường thương này thật sự tồn tại? Trước đây chỉ nghe nói quân chủ của người châu Âu cổ chỉ cần cán của nó, đã có thể xưng bá, nên mới xảy ra tranh chấp, không ngờ…nay đã rơi vào tay giáo đình.

Dương Thần nhún vai:

- Cây thương đó ở trong tay của giáo thánh cũng chẳng việc gì phải cảm thấy bất ngờ, suy cho cùng nó cũng chẳng phải thần khí gì, chỉ là một thánh khí, so với đao ma khí trong tay Lilith thì đúng là một trời một vực, thứ mờ ám này chỉ có tính sát thương với huyết tộc, chẳng qua, giáo đình dám để cho Cruijff sử dụng nó, có thể thấy thực lực của Cruijff đã lấy được lòng tin của giáo hoàng.

Lúc này, Hai gã thiên sứ sáu cánh cũng không còn nóng lòng muốn tấn công, lui về phía sau Cruijff, mà Gabriel cũng thu kiếm, đứng sang một bên.

Rõ ràng là vậy, xét theo phía giáo thánh, chiến cuộc đã phân, phần còn lại, chỉ cần dùng đến trường thương của Longinus, kết quả lại rơi đúng vào sinh mệnh lâu dài của dòng nữ tộc này, việc lấy đi thanh kiếm tử thần, đoán là cũng chắng ai dám oán hận họ.

Thực lực chứng minh bọn họ có tư cách này.

Đám người Cao Thiên Nguyên và Thạch Trung Kiếm, đều không lên tiếng, họ dù kiêu ngạo cũng thể tùy tiện cùng hai tên thiên sứ 6 cánh kia đi tranh cướp, chỉ riêng khí thế, họ cũng biết là đánh không lại.

Cây trường thương dài trên tay Cruijff phát ra màu sáng mờ mờ. Bước chậm rãi trong sân vắng, tới gần Lilith và Sargeras.

Sức mạnh của Sargeras dần dần mất đi, mặc dù là rất chậm. Nhưng vết thương do Longinus gây ra không thể nhanh chóng hồi phục được. Hơn nữa để áp chế thực lực của gã lúc này Lilith cũng mất đi nửa phần sức mạnh. Sớm đã không có hy vọng ngăn chặn Cruijff.

- Con yêu, cha xin lỗi, mẹ con chắc chắn sẽ không thể tha thứ cho cha, cha còn nói, chỉ ra ngoài dạo một vòng, sẽ lập tức trở về...

Sargeras cười đau đớn.

Thoạt nhìn Lilith có vẻ kiêu căng hống hách, nhưng ngay lúc này cũng không thể ngăn được nước mắt rơi lã chã, cho dù là cô cũng đã hơn 200 tuổi, nhưng đối với huyết tộc mà nói, cô cũng chỉ là một người trẻ tuổi.

- Con sẽ bảo vệ cha.

Lilith cố chấp nói, trên tay lại lần nữa rút dao mổ ra.

Sargeras miễn cưỡng đưa tay vuốt lên mái tóc màu hổ phách của Lilith, nói yêu thương:

- Lilith, đi đi, nếu như con may mắn, có thể chạy thoát, cho dù có một thiên sứ sáu cánh, con cũng chẳng đối phó lại được, nên đừng làm chuyện dại dột, có trách thì trách chúng ta đã khinh địch, ta quá kiêu ngạo, cứ nghĩ rằng mình ta là đủ rồi, ôi...

Nghe thấy tiếng thở dài của cha, trong đầu Lilith lại đột nhiên hiện lên ánh sáng thần kỳ, trong con ngươi xinh đẹp lộ ra một tia sáng kỳ lạ.

Mắt nhìn Cruijff mặt cười hớn hở bước đến gần. Lilith bỗng nhiên đứng dậy, dùng sức ném chiếc hộp dài màu đen trên tay về phía sau.

Hành động này, không ai ngờ tới, vậy mà Lilith dễ dàng đem hết tâm sức bảo vệ thanh kiếm tử thần đến ngay hôm nay bỏ đi?

Tại sao?

Rất đơn giản, người mà Lilith ném đến rõ ràng là Dương Thần đứng kia hoàn toàn không làm gì.

Dương Thần lúng túng nhìn chiếc hộp đen rơi trước mặt hắn.

Vô thức đưa tay xuống nhặt nó lên, nhưng vừa đưa tay xuống, bỗng tỉnh ngộ ----không xong rồi trúng kế rồi.

Quả nhiên, Lilith lúc này lau nước mắt, quay đầu lại cười duyên dáng. Chớp mắt nói với Dương Thần:

- Minh vương các hạ thân mến, đều trách ngài, nhất nhất muốn chúng tôi giúp ngài giành giật, giờ thì tốt rồi, phụ vương của tôi bị thương rồi, chiếc hộp đen ấy vẫn là ngài giữ.

Cái gì? Câu này của Lilith có ý gì? Bọn họ là bị người khác ra lệnh đến để cướp thần khí?

Ánh mắt của tất cả mọi người, bao gồm cả Cruijff và người của giáo thánh, đều chăm chăm nhìn về Dương Thần và chiếc hộp đen trên tay hắn.

Dương Thần cười gượng, Lilith này thay đổi suy nghĩ quá nhanh, thế nhưng thủ đoạn này tự đẩy cô ta vào khó khăn, chẳng lẽ cô ta không biết, chỉ cần thần khí rơi vào tay đối thủ của cô ta, sẽ chứng minh lời cô ta nói là giả hay sao?

Tuy nhiên, Dương Thần không làm như vậy, Vì trong lúc Dương Thần lần nữa nhìn lại phía Lilith, thấy trong con ngươi mắt màu đỏ tuyệt đẹp của Lilith...có sự cầu xin chưa từng có trước đây.

Cái kiêu ngạo của gia tộc toàn nữ này, trong giây phút, rũ bỏ hết sự cao ngạo và gượng gạo, hạn độ lớn nhất, dùng ánh mắt của cô, nói với Dương Thần ------- xin anh, xin anh thương xót chúng tôi, cứu chúng tôi với...

Lilith chắc chắn không phải là người sợ chết. Chết, đối với cô có lẽ chỉ là một việc kích thích.

Nhưng, đó không có nghĩa là cô muốn nhìn thấy cha mình bị người của giáo thánh đâm chết khi vẫn còn sống sờ sờ.

Cho dù là huyết tộc, cho dù bọn họ hoàn toàn chẳng có chút lương tâm nào, nhưng bọn họ vẫn là người thân, có quan hệ máu mủ.

Dương Thần bất đắc dĩ phải thừa nhận. Hai năm sau khi trở lại Hoa Hạ, lòng yếu đuối đi nhiều, cho dù biết rõ người con gái này hãm hại mình, lại cảm thấy bất lực đi cự tuyệt sự van nài của cô ta.

Tôi của trước đây, không có cha mẹ, nhưng tôi của bây giờ, đã có mẹ rồi...Người thân à, cái cảm giác này, hắn có thể hiểu được.

Thở dài một tiếng, Dương Thần quăng luôn chiếc hộp màu đen trên tay cho Solon bên cạnh. Sau đó đi lên trước một bước, đối diện với mọi người đang có mặt tại đây, đặc biệt là cái tên Cruijff đó, nói:

- Không sai, là tôi xúi giục những phụ nữ ấy lấy trộm kiếm, Sargeras cùng con gái ông ta...

fl