Dương Thần cũng không nghĩ quá nhiều, biết rằng mình không thế đối đầu với kim ô này nên cố gắng ngưng kết ra một vòng bảo vệ của Quỳ Thủy Huyền Băng thật lớn.
Vòng bảo vệ Huyền Băng màu lam dày đặc vừa mới tiếp xúc với kim ô đã bị lay động, tuy nhiên đã ngăn cản được một hai con kim ô, nhưng căn bản không có cách nào tiêu trừ được nguy cơ trước mắt.
Dương Thần kinh hãi, tranh thủ thời gian vội vàng trốn ra nhưng tốc độ của kim ô cực nhanh, lại có số lượng lớn, khiến cho hắn ở bên trong qua lại không ngớt, càng lúc càng bị khống chế!
Tiêu Chỉ Tình ở phía dưới Hỗn Độn đỉnh thì sợ đến hoa dung thấy sắc, không ngừng cố gắng gọi:
- Ông xã, anh hãy thu lại Hỗn Độn đỉnh đi, không cần lo cho em!!
Cô hiểu rằng nếu Dương Thần có Hỗn Độn đỉnh trong tay vào lúc này, chí ít cũng giảm áp lực xuống 3 phần, bởi vì Hỗn Độn đỉnh có thể hấp thu được sự tấn công lớn này
Nhưng Dương Thần một mực tạo ra vòng bảo vệ, không có ý định thu lại Hỗn Độn đỉnh.
Sự thật lúc này, ở phía bên trên Dương Thần đang bị siết chặt vòng vây, hắn không phải không biết nếu mình có Hỗn Độn đỉnh trong tay thì có khả năng thay đổi cục diện rất lớn, nhưng hắn không muốn làm như vậy!
Bởi vì Lạc Thiên Thu từ đầu đến giờ chưa hề sử dụng pháp bảo, chỉ dùng tu vi thuần túy và pháp thuật đánh với mình
Nếu mình lại sử dụng sức mạnh của Hỗn Độn đỉnh mới có thể kháng cự được y, vậy thì chẳng khác nào mình rơi xuống thế hạ phong?
Đối với các tu sĩ khác có thể dùng Hỗn Độn đỉnh tùy ý để đánh là bởi vì Dương Thần biết đối phương không phải là đối thủ của mình cho nên cũng không cần phải tranh giành gì mà giải quyết cho nhanh chóng.
Nhưng đối với Lạc Thiên Thu, được coi như là cao thủ ngang hàng với mình, Dương Thần không hy vọng phải dựa vào pháp bảo mà giành được thắng lợi
Nếu như cứ dựa vào khả năng của Hỗn Độn đỉnh, thì trình độ của bản thân rất khó có thể đột phá.
Dương Thần hi vọng rằng một ngày có thể bước vào cảnh giới Thượng Thanh, mà hiện tại mình đang là cảnh giới Thái Thanh đại viên mãn, thứ cần nhất là một cơ hội cùng cao thủ chiến đấu để nâng cao kinh nghiệm.
Ba luồng Kim ô lướt qua người Dương Thần, thỉnh thoảng có vài lần đánh trúng gây ra tiếng nổ lớn, càng khiến thân thể Dương Thần có chút quay cuồng
Thỉnh thoảng có chân hỏa Kim ô lọt vào làm cho thân người bị bỏng, khiến cho Dương Thần thầm kêu khổ
Nhưng Dương Thần không chịu bỏ cuộc, không ngừng thúc dục Tử Hỏa và Lam hỏa ra đối kháng với Kim Ô chân hỏa
Nhưng ít nhất thì Lạc Thiên Thu cũng không thể lấy mạng của mình, Dương Thần cảm thấy lại có thể còn có đường sống.
Rốt cuộc uy lực của Kim ô là không thể vượt qua Thiên hỏa, vẫn bị Dương Thần đánh tan, không ngừng hóa thành vô số khói lửa màu vàng.
Nhưng điều Dương Thần bực nhất là hắn không thể nào thoát khỏi cảnh bị hàng trăm Kim ô vây quanh. Chính mình cũng không có cách nào tấn công được thân thể của Lạc Thiên Thu, vậy thì dù có chống cự thế nào thì cũng là vô ích.
Trái lại, mặc dù mình có đánh nát Kim ô, thì cũng sẽ bị những Kim ô khác đánh đến, hơn nữa Kim ô chân hỏa của Lạc Thiên Thu dường như triền miên không dứt, chiều sâu tu vi của y quả thực là quỷ thần khó đoán.
- Tên tiểu tử này không dùng pháp bảo cuả hắn, thật quá ngạo mạn, gia chủ tất nhiên sẽ thắng
- Không hổ nhân vật đứng đầu trong Lạc gia ta trăm nghìn năm, hóa ra Tam Túc Kim Ô Chân giải này thật có uy thế! Chỉ tiếc là chúng ta không có khả năng tìm hiểu …
- Ha ha, người này giết chết rất nhiều cao thủ trong gia tộc chúng ta, hãy để cho hắn vạn kiếp không được siêu sinh!...
Người của Lạc gia đã coi Dương Thần như một người đã chết, chỉ là cố gắng vùng vẫy.
Trong khi đó Lạc Tiêu Tiêu tay đặt trên miệng, vô thức cắn chặt ngón tay, tâm tình vô cùng lo lắng… Người này rõ ràng nhiều lần làm tổn thương mình, vậy mà vì cái gì lại lo lắng cho hắn…
Cùng lúc đó, trong hoàn cảnh nguy hiểm, đầu óc Dương Thần lại vô cùng tỉnh táo, tự suy nghĩ cách giải quyết.
Không có cách nào khác … chỉ có thể thử chiêu đó một lần… Mặc dù còn chưa nắm rõ, nhưng có lẽ cũng có kết quả…
Dương Thần quyết định, hai cánh tay đột nhiên ngưng tụ lại thành một luồng Nghiệp hỏa màu đỏ, và một luồng Nhược thủy màu xám trắng, ngay lập tức mãnh liệt đánh vào một chỗ!
Bùm!
Nước và lửa tập trung lại với nhau, ngay lập tức một lực ăn mòn cực lớn từ trong thoát ra ngoài, giống như một con quái thú hai đầu điên cuồng cắn xé tại một chỗ, không chịu nhượng bộ!
Bộ mặt Dương Thần mang một vẻ khó coi, lúc trước hắn đã từng thử sự kết hợp của Nhược thủy và Nghiệp hỏa, nhưng không ngờ sự kết hợp này lại sinh ra lực phản phệ mãnh liệt!
Lực ăn mòn sẽ xuyên thấu qua bản thân của mình, khiến cho chính mình bị đau đớn, giống như là linh hồn bị chia cắt!
Thế nhưng nó cũng không thể hiện rằng hai loại Thiên hỏa và Nhược thủy này sẽ kết hợp được, chỉ là Dương Thần cảm thấy chưa thành thục
Tình hình hiện tại thật sự nguy cấp, cả Lam hỏa và Tử hỏa đối với Kim ô thật không có tính sát thương, cả Nhược thủy cũng chỉ có thể ăn mòn một ít trong phạm vi nhỏ, căn bản không thể khống chế toàn cục, chỉ có thể thử một lần!
Đã quyết như vậy, Dương Thần mang hai luồng năng lượng kết hợp lại, tức giận ngửa mặt lên trời thét dài!
Một mồi lửa u tối từ phía trước Dương Thần đột nhiên bùng lên như xuyên qua trời đất, giống như cột lửa thông thiên
Đứng ở bên trong ánh lửa như là mặt trời, Lạc Thiên Thu cảm thấy có một lực cực mạnh đánh thẳng về phía mình, bản thân rung động một hồi, trong mắt hiện lên tia kinh hãi.
Mấy trăm Kim ô không hề khách khí lao về phía Dương Thần dũng mãnh tấn công, Kim ô chân hỏa đánh trúng Dương Thần gây nên một vết thương, máu hắn không ngừng đổ xuống lại bị bốc hơi, tình cảnh vô cùng thê thảm.
Cũng chính trong lúc cùng bản thân chịu sự đau đớn, Dương Thần bỗng nhiên chợt nhận ra, giống như trong hoàn cảnh sống chết, khiến hắn chống chọi được loại hành hạ của Ám hỏa này
Rốt cục, một mồi lửa Ám hỏa dưới sự khống chế của Dương Thần, hình thành mấy đạo Ám hỏa trường long, bắt đầu hiện lên ở xung quanh hắn không ngừng gào thét
Ầm ầm!
Kim ô va chạm với Ám hỏa, có vẻ giống như lúc trước bị ngăn cản lại một chút, nhưng tình hình thực tế lại không phải như vậy!
Ở phía xa, Lạc Thiên Thu đang khống chế Kim ô, bắt đầu trở nên thống khổ.
- Cái này… là như thế nào…
Lạc Thiên Thu nắm chặt hai bàn tay, bộ mặt trở nên khó coi, trong mắt hiện tia máu.
Y phát hiện ra trong lúc mình khống chế Kim ô mỗi lần va chạm với Ám hỏa sẽ có một lực ăn mòn cực lớn truyền tới, khiến cho bản thân của mình bị tra tấn.
Cứ như thế này, chỉ sợ y không khống chế được Dương Thần nữa, mà sẽ bị lực này ăn mòn hồn phi phách tán!
Dương Thần đang bị Kim ô vây quanh nhận thấy tốc độ Kim ô càng ngày càng chậm, bắt đầu do dự tránh né Ám hỏa trường long, không khỏi cười ha hả.
Mặc dù Kim ô tam túc lợi hại, nhưng Ám hỏa là sức mạnh của Nhược Thủy cùng Nghiệp hỏa, bản thân Kim ô là dung hợp thần thức của Lạc Thiên Thu, bị y khống chế, cho nên Ám hỏa chỉ chạm vào Kim ô sẽ truyền sức sát thương đến bản thân y.
Lạc Thiên Thu nếu tiếp tục dùng Kim ô đối phó với mình, như vậy sẽ không khống chế được Kim ô nữa, mà giống như là sử dụng những tia chớp màu tím đỏ như lúc trước.
Nhưng bởi vì như vậy, nếu như mất đi sự khống chế Kim ô tam túc, thì không thể đả thương được mình chứ đừng nói là vây đánh mình.
Quả nhiên, số lượng Kim ô càng lúc càng ít dần dần biến mất trên không trung, hóa thành các vết lốm đốm màu vàng
Áp lực hướng tới Dương Thần giảm đi, lại thấy ở phía Lạc Thiên Thu, Kim ô chân hỏa xung quanh y có xu hướng bị dập tắt, không còn hào quang chói mắt như lúc trước
Hơn một nghìn tu sĩ của Lạc gia, nhìn thấy cảnh này đều giật mình kinh sợ, không ngờ Ám hỏa kì lạ kia lại có thể đánh bại được Kim ô chân hỏa!?
Trong mắt nhìn thấy tình thế bị đảo chiều, nhưng cũng không dám tiến lên vì biết chắc nếu xông lên sẽ chết, chỉ đành đứng đó mà trông ngóng.
Dương Thần nhanh chóng dùng Vãng niệm diễn sinh kinh chữa trị vết thương trên cơ thể, lại có Ám hỏa trong tay, trong lòng cảm thấy thoải mái, quả nhiên chiến đấu trong những ngày bình thường thì thật khó có thể đột phá được.
Sau khi xác nhận Tiêu Chỉ Tình bình yên vô sự, Dương Thần dâng lên sát ý, chuẩn bị dùng Ám hỏa giết Lạc Thiên Thu, sau đó tìm Lạc Hàng.
Khi Dương Thần đang chuẩn bị động thủ, Lạc Thiên Thu trở nên kì quái!
Chỉ thấy Lạc Thiên Thu chẳng biết vì sao hay tay ôm đầu, thân thẻ vặn vẹo, kinh mạch toàn thân nổi lên, cổ họng phát ra từng tiếng kêu đau đớn!
Mà trong thân thể của y mang một màu đỏ thẫm, hơi thở tà ác từ tứ chi bay ra thậm chí còn bay ra từ cả đỉnh đầu.
- Cha!?
Lạc Tiêu Tiêu đứng ở phía xa lo lắng, kêu to
Các trưởng lão của Lạc gia cũng cảm thấy lạ lùng, lo lắng bàn luận.
Cả Dương Thần cũng cảm thấy có chút khác thường, theo lý mà nói mình chưa đánh Lạc Thiên Thu quá nặng, chỉ vừa mới bắt đầu động thủ, đột nhiên đã xảy ra hiện tượng này.
Hơn nữa những thứ ấy từ bên trong thân thể của Lạc Thiên Thu phát ra mang hơi thở tà khí đỏ thẫm, hình như… chính mình đã từng cảm nhận qua.