..................Buổi trưa................
Cuối cùng thì lều cũng đã được căng lên xong. Mọi người đưa tay quệt mồ hôi trên tán nhìn nhau cười tươi. Ailee khoái chí tự khoe khoang
- Lần đầu tiên mình dựng được một cái lều cơ đấy! Hehe..... Sao trên đời này lại có một người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như mình nhỉ???
- Ờ, góp phần phá hoại thì có. Đã dựng không được mà còn té sấp té ngửa nữa! Nghĩ sao mà tự khoe khoang được không biết! - Minh Hạo chen mỏ vào bình luận.
- Thì dù sao cũng dựng xong rồi! Tui tự sướng một chút thì có sao? - Ailee không chịu thua chu mỏ lên cãi lại.
- Nhìn cô giống tự kỷ lâu năm hơn ấy! - câu nói của Minh Hạo làm Zibi và Mỹ Nghi ôm bụng cười nghiêng ngả.
Cùng lúc đó, mọi ngươi vừa trở về. Họ bỏ đống củi trên tay xuống rồi bước đến ngắm nhìn cái lều. Ai cũng xuýt xoa
- Oa!!! Đẹp nhỉ?
- Đúng là trông rất ngầu nha!
- Ai căng cái lều mà trông đẹp thế ta??? - Cô Nhất Phi cười lém lỉnh.
Minh Hạo nghe hỏi đến mình liền nhanh miệng đáp
- Dạ thưa cô........
- Là em thưa cô! Em dựng cái lều đấy ạ! - Ailee nhanh hơn đã đáp với cô, miệng còn cười toe toét nữa.
Cô Nhất Phi cười hài lòng tiến đến xoa đầu Ailee
- Em giỏi quá đi! Có lời khen dành cho em!
Zibi và Mỹ Nghi lại nhìn nhau cười gian khi thấy bộ mặt không thể nào đỏ hơn nữa của Minh Hạo. Cậu nhóc năm lần bảy lượt bị Ailee bắt nạt cười muốn ra nước mắt.
Cô Nhất Phi cùng mọi người chất đồ vào lều, sau đó sắp xếp lại mớ củi. "Địa bàn" của mỗi nhóm là một tản đá to nên khá rộng rãi để bày biện mọi thứ.
Trời quá trưa, mọi người quanh quẩn trong lều. Mỗi người nằm một kiểu, có lẽ trời hơi nóng bức một tí nên đứa nào đứa nấy há cả họng. Cô Nhất Phi xem xét rồi phân công nhiệm vụ kế tiếp
- Đã tới giờ ăn rồi! Ta đi ăn thôi!
Cả đám bật dậy như lò xo, mắt ai cũng sáng rỡ
- Đâu? Đâu? Thức ăn đâu?
Cô Nhất Phi nhìn xung quanh rồi nhún vai
- Thức ăn gì? Đâu có thức ăn đâu!
- Trời!!!! - cả đám đồng thanh rồi nằm vật ra đất.
Cô Nhất Phi nhìn lũ học trò nam thanh nữ tú đáng yêu rồi bật cười, cô khoát tay
- Ta ra suối bắt cá rồi làm một bữa tiệc Cá Nướng hoành tráng có được không?
- Dạaaa......đư...ợ....c - cả đám yểu xìu.
- Thế ta lên đường thôi! Ngồi dậy coi nào, cười lên coi mấy Hot Boy của cô. Còn mấy Pretty Girl nữa, sốt sắng lên nào!
Cô Nhất Phi chạy tới chạy lui lôi chúng ngồi dậy. Cô hết bẹo má hắn rồi kéo tay nó. Nói chung tính tới thời điểm này chỉ có một mình cô Nhất Phi là còn sức sống thôi. Đứa nào đứa nấy ngán ngẩm thấy rõ. Tuy vậy nhưng cũng ráng mà lết thết theo chân cô Nhất Phi đi ra suối.
*Phòng họp Hội Đồng Quản Trị Tập Đoàn Hắc Long
Ba của Ailee tức ông Vinlee đang ngồi trên chiếc ghế chủ tịch. Bên cạnh là ba của Shin với chức vị Phó giám đốc. Đối diện với ba Shin là cổ đông lớn nhất của tập đoàn - ông John. Bên dưới là các vị cổ đông nhỏ và các giám đốc của các chi nhánh khác. Phòng họp rộng lớn chứa hơn 100 người.
Không khí vô cùng nặng nề, riêng chỉ có ông John là vui vẻ từ nãy đến giờ. Đơn giản thôi, lí do ông vui là vì vừa chính thức thu mua 5% cổ phần công ty từ một vị cổ đông khác. Người đó mất đột ngột do bị ngã từ trên một tòa nhà 20 tầng xuống đất. Tại nhà người đàn ông đó cảnh sát tìm được một tờ hợp đồng chuyển nhượng và đối tượng nhận được 5% cổ phần chính là ông John.
Hiện giờ, ông Vinlee đang giữ trong tay 30% và là chủ tịch hội đồng quản trị. Ba của Shin nắm trong tay 20% còn ông John thì đến 25% nếu tính luôn 5% vừa rồi.
Trước đây khi nhận thừa kế từ cha của mình, ông Vinlee được 30% tức là sẽ trở thành chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hắc Long hùng mạnh nhất thế giới. Còn em gái của ông - Halee (mẹ của hắn) sẽ được 20% còn lại và làm Bang Chủ Bang Hắc Long.
Nay do cô bận bịu mọi chuyện trong bang nên đã giao số cổ phần đó cho chồng mình để phụ giúp anh trai coi quản công ty. Ba của Shin tuy bận rộn với công ty riêng nhưng cũng dốc toàn lực để hoàn thành tốt nhiệm vụ của Phó Giám Đốc tập đoàn Hắc Long. Vậy mà vẫn để ông John làm mưa làm gió trong công ty.
Hiện giờ ông ta đã vượt mặt ba Shin chứng tỏ cái ghế chủ tịch cách ông ta không xa nữa. Người mù cũng biết ông ta đang toan tính nuốt chửng tập đoàn Hắc Long. Hơn phân nửa cổ đông dưới trướng đã bị ông ta khuất phục. Ông Vinlee và ba Shin giờ chỉ đơn thân chống chọi với thế lực của ông John.
*Quay lại với cuộc họp
Lão John giờ không còn khép nép như trước nữa. Chưa để Chủ Tịch mở đầu cuộc họp đã vội nói
- Hiện giờ tôi là người nắm số cô phần lớn thứ hai trong công ty, mọi người nói tôi nên giữ chức vụ gì đây?
Mọi người nhìn nhau xì xào bàn tán, ai cũng nêu ra một ý kiến riêng của mình. Ông Vinlee nhíu mày, khẽ đưa ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Ba Shin. Họ trao đổi với nhau qua ánh mắt.
Cuối cùng, Chủ Tịch của chúng ta cũng cất tiếng khiến mấy lời xì xầm ngưng hẳn
- E hèm! Được rồi! Tôi tuyên bố kể từ hôm nay, ông John chính thức là phó Chủ Tịch tập đoàn Hắc Long.
Mọi người nhìn nhau e dè. Lão John mỉm cười đắc ý
- Ai có ý kiến thì giơ tay!
Phó Chủ Tịch sao? Vậy thì lớn hơn ba Shin một bậc rồi còn gì. Vì vậy nên trông mặt ông ta mới đắc ý như vậy. Cổ đông trong công ty sớm đã sợ ông ấy, nay ông ta được đề bạc làm Phó Chủ Tịch thì có cho tiền họ cũng không dám hó hé.
Một người đàn ông đại diện đứng lên
- Chúng tôi xin chúc mừng Ngài!
"Lốp...bốp...lốp....bốp"
Mọi người đồng loạt vỗ tay coi như câu trả lời. Ông John cười hài lòng nhìn đám cổ đông dưới trướng. Ông Vinlee nhìn thấy cảnh đó thì không khỏi bàng hoàng, cứ đà này công ty sẽ sớm rơi vào tay kẻ khác mất.
Cuộc họp kết thúc, mọi người lui hết ra ngoài. Ông John ngẩng cao đầu đi ngang qua mặt ba Shin chứ không lịch sự chào hỏi như mọi khi. Nhìn cái nụ cười nửa miệng kiêu ngạo kia mà ông Vinlee cũng muốn tức giận lây.
Cuối cùng trong phòng họp chỉ có hai người. Ba Shin mới bắt đầu bàn bạc cùng ông Vinlee
- Anh à! Lão ta đã có thái độ như vậy thì ta nên tính trước kế hoạch đi là vừa!
- Ông ta quả thật không hề đơn giản! Dám giết người, chiếm đoạt một cách trắng trợn như thế! - Ông Vinlee nhíu mày, cất giọng trầm trầm.
- Cứ đà này công ty sẽ lâm nguy cho coi! Hình như chuyện của Bang Hội ông ta cũng có nhúng tay chút ít. Em thấy lo cho Halee quá!
- Nhớ để mắt đến ông ta đấy! Có động tĩnh gì báo cho anh ngay!
- Dạ vâng.
.....................hết chap 16.............
*p/s: