Editor: Hyna Nguyễn
Beta: Gemini
————————————————–
Lạc Thần nghẹn lại: “…”
Diệp Oản Oản nhìn về phía Cung Húc: “Cậu nhất định phải nhận?”
Thật ra thì cô cũng cảm thấy cái quảng cáo này có thể nhận được, mặc dù bây giờ không có thói quen này, nhưng trong tương lai vài năm nữa, để nam nghệ sĩ quảng cáo sản phẩm chuyên dùng cho con gái thì còn nhiều hơn, hơn nữa hiệu quả rất không tệ, chẳng qua là bây giờ còn chưa có người nào thử mà thôi.
Con ngươi của Cung Húc chuyển động, cười hì hì mở miệng nói: “Tiếp a, bất quá, ông chủ, em lần này hy sinh lớn như vậy, ủy khuất như vậy, có phải được khen thưởng hay không?”
Diệp Oản Oản: “…” Thật là nhìn không ra cậu ta có nơi nào ủy khuất nha…
“Cậu muốn khen thưởng cái gì? Ngoại trừ đồ ăn vặt.”
Cung Húc nghe mấy từ phía sau xong nhất thời tâm tình chùng xuống: “Không có đồ ăn vặt, em đây muốn ăn thịt…”
Diệp Oản Oản: “…” Lại không có yêu cầu nào khác sao?
Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Cung Húc, Diệp Oản Oản cuối cùng vẫn mềm lòng nói: “Có thể.”
…………………………………………
Buổi tối, tiệc rượu ở một nơi nào đó.
Bên trong phòng yến tiệc linh đình, những bóng dáng cao sang, các giới thời thượng nhân sĩ với minh tinh lớn tụ họp bên trong.
Ngày trước bên cạnh Sài Vĩnh Lê đều đầy ấp người, giờ phút này lẻ loi một mình, chỉ có nhiếp ảnh gia Tiêu Vũ Đồng ở bên cạnh.
Nếu so sánh lại, tổng giám Lương Sùng của tạp chí “Sắc Đẹp” lại như một minh tinh, được nhiều người quay quanh vào giữa chào hỏi lấy lòng, tạp chí “Sắc Đẹp” kỳ này còn chưa chính thức bán đã bùng nổ, giá trị bản thân của tổng biên Lương Sùng cũng như nước lên thì thuyền lên, tăng lên nhanh chóng.
“Chúc mừng tổng biên Lương, xem ra tạp chí lần này lượng tiêu thụ lại phá kỷ lục!”
“Hai năm qua tạp chí khó mà phát hành, “Sắc Đẹp” có thể dự tính bán ra lại có thể bán được gần hai chục ngàn bản, ngoại trừ tổng biên Lương, ai có thể làm được điều đó chứ?”
Lương Sùng cười nói: “Mọi người khách sáo, là nhờ vào mọi người cho Lương mỗ mặt mũi mà thôi!”
“Đúng rồi, ảnh bìa “ViVi” lần này thế nào rồi? Hình như là mời ảnh hậu Vưu Tư Phi phải không?” Có người hỏi.
Nhiếp ảnh gia Diêu Duệ của tạp chí “Sắc Đẹp” cố ý nhìn về hướng Sài Vĩnh Lê cách đó không xa, ngay sau đó vẻ mặt ngạo nghễ mở miệng nói: “Tư Phi đã cùng bọn họ giải ước rồi, Tư Phi chẳng qua chỉ là nghĩ đến mặt mũi ngày trước của bọn họ nên mới đáp ứng hỗ trợ chụp ảnh bìa, thế mà Sài Vĩnh Lê lại đưa ra đủ loại yêu cầu quá đáng, Tư Phi trong cơn tức giận thì không có chụp nữa, trước mắt mới vừa cùng tạp chí “Sắc Đẹp” chúng tôi ký hợp đồng một thời gian rồi!”
“Ách, quá đáng như vậy sao? Sài Vĩnh Lê quản ký đã sớm lỗi thời, còn ra vẻ hiểu biết chỉ giáo ảnh hậu Vưu, dich ngon tinh com cũng khó trách người ta tức giận, ảnh hậu Vưu và “Sắc Đẹp” hợp tác, đúng là lựa chọn sáng suốt!”
Tiêu Vũ Đồng mắt lạnh nhìn Lương Sùng cách đó không xa đang được mọi người vây quanh.
Nghề này chính là như vậy, vĩnh viễn không có bạn bè, chỉ có lợi ích là mãi mãi mà thôi…
Sài Vĩnh Lê chỉ nhìn lướt qua, đối với loại tình huống này đã sớm nhìn lâu thành quen, nhìn về phía Tiêu Vũ Đồng hỏi: “Dự tính bán ra kỳ này và tuyên truyền đã chuẩn bị xong chưa?”
Tiêu Vũ Đồng gật đầu: “Đã xếp đặt xong xuôi rồi.”
Cuối cùng cũng làm xong, không có chuyên mục báo nào bị bỏ trống, nếu không “ViVi” lần này mới thật sự là mất hết mặt mũi.
Chỉ tiếc “ViVi” chung quy đã hết thời, cũng không còn cách nào khôi phục lại vinh quang ngày xưa…
Đang lúc này, Thái Dũng Thắng và Dương Lộ Thiến đi vào, danh tiếng của hai người đang cực thịnh, mọi người thấy hai người cũng là một hồi chào hỏi.
Vẻ mặt Thái Dũng Thắng đầy nụ cười mang theo Dương Lộ Thiến đi tới: “Tổng biên Lương, chúc mừng, chúc mừng!”
Tâm tình Lương Sùng rất tốt nâng ly nói: “Tổng giám Thái, tôi mời anh một ly, dù sao lần này ký hợp đồng với tổng giám Thái, tạp chí của chúng tôi mới có thể bùng nổ lớn như vậy được, Thiến Thiến cũng là đại công thần ấy!”