Editor: Như Ý
Betaer: Hyna Nguyễn + Quỳnh
————————-
Cung Húc không nhịn được phất tay một cái, ra hiệu cho Chu Văn Bân tránh sang một bên, sau đó cặp mắt đào hoa nháy mấy cái, bộ dạng khôn khéo, không kịp đợi mà tiến tới trước mặt của Diệp Oản Oản giành công nói: “Diệp ca, sự tình đã được giải quyết, anh xem, tôi đã nói không liên quan gì tới tôi rồi mà! Bất quá… Nói cho cùng vẫn là nguyên nhân bắt nguồn từ tôi, thật sự rất áy náy, để tỏ lòng thành, không bằng, buổi tối tôi mời anh ăn cơm, thế có được không?”
Diệp Oản Oản bình thản đối mặt với cặp mắt sáng chói của Cung Húc nói: “Cung thiếu khách khí rồi, tôi đây không cần đâu.”
Cung Húc nghe xong, nhất thời nóng nảy, cảm thấy nhất định là bởi vì việc cướp vai diễn đã để lại cho Diệp Bạch ấn tượng không tốt về mình, nên người ta mới không nguyện ý để cho hắn tiếp cận em gái.
Như vậy sao được! Hắn thật vất vả mới tìm được tiểu mứt quả của hắn a! Hắn phải mau chóng giành được nhiều hảo cảm hơn nữa mới được!
Nhưng là… Cái này phải làm sao mới giành được …trong lòng Cung Húc đang gấp gáp, ngay sau đó không biết nghĩ tới điều gì, nhất thời cặp mắt sáng lên.
Cung Húc đổi một bộ đáng thương, biểu tình đành chịu, than thở nói: “Ai, Diệp ca, mấy năm nay tôi ở trong giới danh tiếng kém như vậy, tất cả đều là bởi vì gặp người không quen, bị người đại diện không chịu trách nhiệm kia lợi dụng để tôi phải khổ sở! Cho nên, tôi thật sự là đặc biệt hâm mộ Lạc Thần, có người chuyên nghiệp, tinh mắt như anh phụ trách, dáng dấp còn đẹp trai như vậy nữa chứ!
Diệp ca, không gạt anh, ngày đầu tiên anh mới vừa vào công ty, tôi đã biết Diệp ca không phải là người bình thường, bằng không toàn bộ công ty nhiều nghệ sĩ như vậy, anh làm sao liếc mắt một cái liền nhìn trúng Lạc Thần, khi đó anh nói, trừ phi Chu Văn Bân bắt tôi để đổi, anh mới chịu đổi Lạc Thần, thật là làm cho tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh…”
Diệp Oản Oản: “…”
Nhìn đại thiếu Cung Húc kiêu căng tự phụ, tâng bốc Diệp Bạch lên tận trời, một dạng miệng lưỡi lưu loát, ba hoa, Chu Văn Bân biểu tình giống như đang gặp quỷ…
Đáng chết! Cung Húc hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trúng tà sao?
Cung Húc tình cảm dạt dào nịnh bợ, sau đó xoa xoa tay mở miệng nói tiếp: “Diệp ca, tôi biết tôi tư chất kém, nhưng tôi có chí hướng, có cố gắng, chỉ thiếu một Diệp ca như anh anh dạy dỗ mà thôi! Cho nên… Diệp ca, anh có thể hay không, thu nhận tôi?”
Chu Văn Bân thấy Cung Húc đang nịnh hót Diệp Oản Oản, vốn chẳng qua là sắc mặt khó coi một chút, nhưng nghe đến đó, con ngươi chợt co rúc lại.
Khóe miệng Diệp Oản Oản co quắp: “Thu nhận cậu sao?”
Cung Húc đầu gật giống như gà con mổ thóc: “Phải pbảj, Diệp ca, tôi thực sự rất muốn ở cùng anh! Diệp ca anh làm người đại diện của tôi có được hay không?”
Diệp Oản Oản: “…”
Đối với nghệ sĩ mà nói, đổi người đại diện là chuyện vô cùng trọng yếu, nhưng lời nói này phát ra từ miệng của Cung Húc lại giống như đổi một cái đồng hồ đeo tay cùng điện thoại di động vậy.
Cung Húc nói muốn đổi người đại diện, trong nháy mắt, trợ lý, nhân viên làm việc bên trong phòng hóa trang, cùng với tất cả mọi người đang vây xem ở cửa đều há miệng kinh ngạc.
Mịa nó, bọn họ đã nghe được cái gì thế này? Cung Húc lại muốn đổi người đại diện, còn chủ động xin xỏ Diệp Bạch cho gia nhập sao!
Sắc mặt Chu Văn Bân càng trắng bệch, thần sắc chợt biến nhìn sang Cung Húc nói: “Cung… Cung Húc… Cậu muốn đổi người đại diện, vậy làm sao được a…!”
Chân mày Cung Húc giương lên, đáy mắt nhất thời tràn đầy vẻ bướng bỉnh cùng phách lối: “Làm sao lại không được? Tiểu gia như tôi đổi một người đại diện mà thôi, còn cần phải được sự đồng ý của ông sao?!”
Hắn không nói một câu nào liền muốn đổi người đại diện đấy thì làm sao chứ, coi như là Chu Hồng Quang ở chỗ này, cũng không quản được điều hắn muốn làm.
Cung Húc nói xong liền không thèm để ý Chu Văn Bân, bộ dạng nhu thuận đáng yêu tiến tới trước mặt Diệp Oản Oản nói: “Diệp ca, được không được không? Anh thu nhận tôi đi mà! Tôi bảo đảm ngoan ngoãn nghe lời, tất cả cái gì cũng sẽ nghe theo anh!”