Biên soạn: Đức Uy - docsach24.com
- --
Vào giờ phút này, tất cả mọi người có mặt đều nhất thời giận dữ.
Hội nghị hôm nay là do Tội Ngục tổ chức, tất cả những người tới dự đều là đại nhân vật có máu mặt tại Độc Lập Châu. Người nào lại dám làm càn như thế!?
Hàn quang trong mắt Tạ Thiên Xuyên chợt lóe lên, mặt Giang Ly Hận thì lại đầy vẻ hứng thú. Ngược lại rất muốn biết, đến tột cùng là vị nào vội chạy đi đầu thai như vậy?
Ngoài cửa, người đàn ông nọ mặt không cảm xúc, ăn mặc tùy ý, một mái tóc dài như tiên nhân, dài tới tận bên hông. Anh ta chậm rãi bước đi, nhưng mà, uy áp kinh người, lại khiến cho hô hấp của người khác có chút dồn dập...
"Ôi...đệt..."
Nhìn thấy là ai tới, Bắc Đẩu run lên thấy rõ: "Cẩu... Cẩu Tạp... Cẩu ca!"
Dịch Thủy Hàn đi tới đại sảnh của phòng họp, không coi ai ra gì đi tới chính giữa, nhìn quanh toàn người là người, chợt đi tới bên cạnh một vị trưởng lão của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Thấy ánh mắt Cẩu Tạp Chủng nhìn mình, vị trưởng lão Võ Đạo Liên Minh Công Hội kia nhíu chặt lông mày, trong lúc nhất thời, trên trán có mồ hôi lạnh thấm ra.
"Tránh ra!"
Dịch Thủy Hàn lãnh đạm thờ ơ ra lệnh.
Dưới ánh mắt của mọi người, vị trưởng lão Võ Đạo Liên Minh Công Hội kia cắn răng, chỉ có thể nhường lại chỗ ngồi.
Giờ phút này, vẻ đăm chiêu trên mặt Giang Ly Hận kia, hoàn toàn biến mất không thấy đâu, thay vào đó, là vẻ ngưng trọng chưa bao giờ có.
"Dịch huynh, sao anh lại tới đây?"
Phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, kinh ngạc quan sát Dịch Thủy Hàn.
Nhưng mà, Dịch Thủy Hàn cũng không hề đáp lại lấy một lời.
Cánh tay khẽ nhếch lên, đầu tiên là chỉ vào Giang Ly Hận, kế đó là Tạ Thiên Xuyên, lại tới Nhiếp gia, Lăng gia, và cả Thẩm gia các loại.
"Là ai, trói tộc trưởng Cổ tộc?"
Hồi lâu sau, Dịch Thủy Hàn mặt không biểu cảm, lạnh lùng lên tiếng hỏi.
Nghe tiếng, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau. Ai trói tộc trưởng Khương thị Cổ tộc... bọn họ làm sao biết được?
Coi như là trói, chắc cũng chính là Cẩu Tạp Chủng trói mới đúng! Độc Lập Châu làm gì có người nào không biết, Cẩu Tạp Chủng muốn tiêu diệt toàn bộ Cổ tộc.
Có phải là có hiểu lầm gì đó hay không?
Diệp Oản Oản nhìn về phía Cẩu Tạp Chủng, hoài nghi trong lòng.
Trước đó, Diệp Oản Oản đã từng nghi ngờ, những người Độc Lập Châu mất tích nọ, có khả năng nào là do Cẩu Tạp Chủng làm hay không? Nhưng hôm nay Cẩu Tạp Chủng không mời mà tới, còn nói ra câu này...
"Ai trói Cổ tộc, lập tức giao người cho ta, không nhắc chuyện cũ! Nếu không, ta diệt toàn tộc!" Ánh mắt kinh người của Dịch Thủy Hàn đảo qua toàn trường, trong giọng nói lạnh như băng, bao hàm trong đó một áp lực khiến cho người khác không cách nào dám kháng cự hay phản bác lại.
Dịch Thủy Hàn nói vậy, khiến cho mọi người dù có giận cũng không dám nói. Bọn họ nếu có bản lãnh như anh ta thì may ra mới có cửa đi trói tộc trưởng Cổ tộc được!
"Dịch huynh, chuyện này, người ngoài không biết, nhưng những việc này, quả thực là không hề có bất cứ quan hệ nào tới Nhiếp gia!"
"Nhiếp Vô Ưu" nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, mở miệng giải thích.
"Om sòm!" Dịch Thủy Hàn lườm "Nhiếp Vô Ưu" một cái, lạnh giọng nạt.
"Nhiếp Vô Ưu": "Anh..."
Chân mày Nhiếp Linh Lung cũng khẽ nhíu lại, nhưng cũng không mở miệng nói chuyện.
"Ngươi chỉ được nghe ta nói!" Dịch Thủy Hàn lần nữa cắt ngang.
"Dịch huynh, hôm nay là hội nghị do Tội Ngục tổ chức, cho dù Dịch huynh thật sự muốn làm khó dễ, có thể chờ sau khi hội nghị của chúng ta kết thúc hay không?"
Tạ Thiên Xuyên nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, mở miệng hỏi.
Không đợi Dịch Thủy Hàn nói chuyện, Diệp Oản Oản tựa như cười mà không phải cười, hướng về Võ Đạo Liên Minh nhìn một cái, đột nhiên lên tiếng nói: "Dịch đại hiệp, anh có thể hỏi Võ Đạo Liên Minh Công Hội một chút. Trói tộc trưởng Cổ tộc, cũng chỉ có Võ Đạo Liên Minh Công Hội mới có bản lãnh này đi?"
Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, ánh mắt Dịch Thủy Hàn liền rơi vào trên người phó hội trưởng.
"Chê cười, Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta, làm sao sẽ có thể làm ra loại chuyện này?" Phó hội trưởng hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản trừng mắt một cái, ngay sau đó hừ lạnh.