Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Được rồi, đừng nói nữa..." Nhiếp Linh Lung nhìn về phía mấy vị danh viện, lắc đầu một cái.
"Hic... Linh Lung, cô chính là quá đơn thuần." Một vị danh viện trong đám mở miệng nói.
Diệp Oản Oản lườm bọn họ một cái. Nàng mặc dù không muốn gây chuyện sinh sự, nhưng cũng không có nghĩa nàng sợ phiền phức. Nếu như muốn chơi, nàng có thể phụng bồi.
"Loại người này làm sao có thể đi tới dự yến hội của Thẩm gia được?" Bỗng nhiên, một ả danh viện mặc lễ phục màu đỏ, chân mày hơi hơi nhíu lại: "Sẽ không phải là len lén chạy vào, muốn dụ dỗ đàn ông của các thế gia đấy chứ?"
"Ha ha, khoan hãy nói, dung mạo nữ nhân này thật là không tệ." Một vị danh viện khác nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, cười lạnh một tiếng nói.
"Vậy còn phải hỏi sao, nhất định là len lén trà trộn vào." Trong khi nói chuyện, danh viện mặc lễ phục màu đỏ lập tức gọi một gã gia nhân Thẩm gia ở trước mặt mình qua.
"Nữ sĩ tôn quý, xin hỏi có chuyện gì cần trợ giúp sao?" Gã gia nhân Thẩm gia khẽ cười hỏi.
"Nữ nhân này có phải là len lén chuồn vào đây hay không?" Lễ Phục Đỏ chỉ thẳng về phía Diệp Oản Oản.
Nghe câu này, ánh mắt của gã nam nhân Thẩm gia, trong nháy mắt rơi vào trên người Diệp Oản Oản.
"Nữ sĩ tôn quý... Vô cùng xin lỗi, cô có thể trình ra thiệp mời của mình không?" Nam nhân Thẩm gia hướng về Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.
"Có thể." Diệp Oản Oản nói xong, từ trong túi xách lấy ra thiệp mời yến hội.
Sau khi nam nhân Thẩm gia nhìn thấy thiệp mời, mười phần cung kính đem thiệp mời trả lại cho Diệp Oản Oản, chợt mở miệng nói: "Nữ sĩ tôn quý, chân thành xin lỗi đã làm phiền cô. Cô xác định chính là khách quý do Thẩm đại công tử tự mình mời."
Giờ phút này, Nhiếp Linh Lung có chút không vui lườm Lễ Phục Đỏ.
Thẩm gia là địa phương nào, nếu như không có thiệp mời, làm sao có thể cứ như vậy tùy tiện trà trộn vào.
Ngày đó tại Thẩm gia, chính mắt cô thấy được Thẩm đại công tử đem thiệp mời giao cho Diệp Oản Oản.
"Tôi hoài nghi mấy người này không có thiệp mời, anh có phải là cũng nên xét duyệt một chút hay không?" Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản nhìn về phía nam nhân Thẩm gia, mở miệng nói.
Nghe vậy, nam nhân Thẩm gia khẽ vuốt cằm, hướng về nữ nhân lễ phục màu đỏ nói: "Nữ sĩ tôn quý, làm phiền cô trình thiệp mời ra."
"Anh nói cái gì?" Nữ nhân lễ phục màu đỏ chân mày cau lại: "Anh không nhận biết tôi sao?"
"Xin lỗi, đây là chức trách của tôi, làm phiền cô trình thiệp mời." Nam nhân Thẩm gia cười nói.
Lúc này, nữ nhân lễ phục đỏ từ trong túi xách đem thiệp mời lấy ra, hung hăng nhét vào trên người của nam nhân Thẩm gia: "Nhìn kỹ cho tôi!"
Sau khi nam nhân Thẩm gia xác định thiệp mời không phải là giả, lúc này mới đem thiệp mời trả lại cho cô ta.
"Ha ha..." Nữ nhân áo đỏ nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, từ trong miệng phát ra một tiếng cười lạnh giá thấu xương.
Cách đó không xa, trên mặt Kỷ Tu Nhiễm lộ ra một nụ cười lạnh nhạt, ánh mắt bất ngờ nhìn về một góc mà Diệp Oản Oản đang đứng.
Tư Dạ Hàn thấy con ngươi của Kỷ Tu Nhiễm từ đầu đến cuối đều nhìn về phía Diệp Oản Oản, trong mắt hiện ra một vệt ánh sáng lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi.
...
"Tốt rồi, Oản Oản, đây đều là hiểu lầm, cô cũng đừng để ý." Nhiếp Linh Lung hướng về Diệp Oản Oản cười nói.
"Tôi tha thứ cho các cô." Diệp Oản Oản thấp giọng cười nói.
Nghe vậy, Nhiếp Linh Lung cùng "Nhiếp Vô Ưu" dẫn theo mấy người, nhanh chân rời khỏi nơi này.
Sau khi đi tới một góc hẻo lánh nào đó, nữ nhân áo đỏ cắn răng nghiến lợi: "Con điếm đó tính là cái thứ gì! Tôi nhất định sẽ khiến cô ta chết không được tử tế!"
Nói xong, một vị danh viện trong đám, nhìn về phía Nhiếp Linh Lung cười nói: "Tam tiểu thư... Không bằng..."
Lời của nữ nhân áo đỏ vừa dứt tiếng, sắc mặt Nhiếp Linh Lung bỗng nhiên biến đổi, còn không đợi vị danh viện kia phục hồi lại tinh thần, một tiếng "Bép" đầy thanh thúy vang lên.
Chỉ thấy, Nhiếp Linh Lung trở tay tung một bạt tai, hung hăng quất vào trên mặt của danh viện.