Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Ngay sau đó, Diệp Oản Oản nhìn về phía Thất Tinh, "Thất Tinh, cậu cho là thế nào?"
"Không đánh." Thất Tinh lạnh lùng mở miệng nói: "Thế lực chi nhánh A Tu La, thực lực cũng không yếu, hơn nữa quan hệ cùng A Tu La cũng không tệ. Nghe nói, bọn họ thậm chí từng xuất hiện cùng lúc với Tu La Chủ. Một khi khai chiến, A Tu La nhất định sẽ xuất thủ, tình cảnh của chúng ta sẽ vô cùng nguy hiểm. Chỉ một chi nhánh, buông tha cũng không sao."
Đợi sau khi Thất Tinh nói xong, Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, chợt nhìn lướt qua mọi người, trực tiếp tuyên bố: "Lập tức triệu tập đội ngũ, do ta tự mình dẫn đội, huỷ diệt thế lực chi nhánh kia của A Tu La!"
Nghe Diệp Oản Oản nói như vậy, trong phòng họp lặng yên không một tiếng động. Trừ Bắc Đẩu, những người khác tất cả đều kinh ngạc nhìn Diệp Oản Oản, Thất Tinh cũng nhíu chặt chân mày.
Cho dù là các cao tầng trước đó la hét muốn báo thù, cũng là như vậy.
Gáy vang như dế ở ngoài miệng, ai không làm được? Nhưng nếu như thực sự hành động, lại là một chuyện khác!
"Minh chủ, quả thật là quá sức tùy tiện! Một khi A Tu La ra tay, chúng ta biết làm thế nào bây giờ?" Một vị cao tầng, thần sắc kích động nhìn Diệp Oản Oản.
"Không sai, với thực lực của Không Sợ Minh chúng ta mà nói, khu Bắc cách chúng ta khá xa, điều động nhân lực quy mô lớn thật sự là bất lợi! Minh chủ ngàn vạn lần xin nghĩ lại, đừng nôn nóng kích động nhất thời..."
Vào giờ phút này, đông đảo cao tầng tại phòng hội nghị rối rít mở miệng, cho rằng Diệp Oản Oản là chó má vô dụng, đem tiền đồ của Không Sợ Minh ra đùa giỡn.
"Làm sao?" Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng: "Mới vừa rồi ta nghe các ngươi ồn ào náo nhiệt như vậy, không ít người nói muốn báo thù, khai chiến, hiện tại ngược lại đều phản đối rồi sao? Nói muốn báo thù, chẳng qua chỉ là một đám to mồm, giờ đơn giản bảo các ngươi làm một chút chuyện, mỗi một người đều kinh sợ như một đám chó chết rồi hả?"
Lời này của Diệp Oản Oản vừa nói ra, sắc mặt của không ít cao tầng đều biến đổi.
Nữ nhân này, lại có thế đáng trống lảng, mắng bọn họ là một đám chó chết?
Không, đâu chỉ là đánh trống lảng, đây chính là đang chửi thẳng vào mặt bọn họ.
"Hừ...!! Minh chủ, từ nơi này đi đến khu Bắc, không thích hợp để hưng sư động chúng. Nếu không, há chẳng phải là sẽ khiến cho dư luận xôn xao, chi nhánh thế lực A Tu La kia, tất nhiên cũng có đề phòng. Nếu như bọn họ liên hiệp với A Tu La, bố trí một trận mai phục, há chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao?" Một vị cao tầng cười lạnh nói.
Cái con ả đáng chết này, thật đúng là tự xem mình thành Không Sợ Minh Chủ?
Nếu như trước đây không ký kết hiệp nghị, không thể tìm được chứng cứ ả ta giả mạo Minh chủ... Ả ta làm sao có thể xuất hiện tại phòng họp này nói ẩu nói tả?
Diệp Oản Oản lườm một đám lão già đang om xòm kia, cười lạnh nói: "Ngươi nói tất nhiên là có lý! Trận chiến này, không thích hợp để gióng trống khua chiêng, ta chỉ yêu cầu 100 người."
"100 người?"
Nghe Diệp Oản Oản cuồng ngôn, đừng nói là cao tầng bên trong phòng họp, ngay chính Bắc Đẩu và Thất Tinh đều sửng sốt một chút.
Chỉ là 100 người, lại dám đi trả thù thế lực chi nhánh phụ thuộc A Tu La?
Chỉ riêng chi nhánh Không Sợ Minh khu Bắc bị tiêu diệt kia đã có hơn ngàn người. Thậm chí chi nhánh hơn ngàn người đều bị diệt, cô ta lại đòi dẫn 100 người đi báo thù?
"Ha ha ha, được, Minh chủ quả nhiên chính là Minh chủ!! Dĩ nhiên là chúng tôi không cách nào sánh bằng... Nếu Minh chủ đã có lời vàng lời ngọc, vậy xin mời Minh chủ dẫn 100 người đi báo thù đi!"
Lập tức, một vị trưởng lão luôn miệng cười nói.
Hắn ngược lại muốn nhìn một chút, nữ nhân này, sẽ vì sự dốt nát và cuồng vọng của mình, trả giá như thế nào!
Nếu như cô ta thật sự là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, có lẽ còn có thể làm được chuyện dẫn theo 100 người đi tiêu diệt thế lực chi nhánh của A Tu La…Nhưng mà, cô ta là thật sao?