Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 1218: Muốn làm gì thì làm

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

---

Tư Dạ Hàn nhìn nàng một cái, thần sắc có chút ý vị sâu xa, "Mục tiêu to lớn? Em nói là... Chờ em có quyền thế, một tay che trời, liền đem anh giam lại, đâu cũng không cho đi, ngay cả cha mẹ cũng không cho gặp, bất kể anh đi nơi nào đều phái người đi theo anh, giám thị anh, đem anh..." Bao nuôi…

"Dừng lại, dừng lại!" Diệp Oản Oản ngăn anh lại, cả kinh ho khan một trận, "Anh….Trí nhớ của anh tốt như vậy để làm gì!?"

Nàng còn tưởng rằng Tư Dạ Hàn đã quên rồi đấy...

Nhớ đến lúc ấy nàng vẫn còn đang bị Tư Dạ Hàn cấm túc, liền giận dỗi Tư Dạ Hàn, hờn dỗi nói một câu, rằng hắn muốn kết hôn với ai là quyền tự do của hắn…

Khi đó Tư Dạ Hàn cũng trả lời nàng một câu: “Anh cũng không cần tự do.”

Cho nên lúc đó Diệp Oản Oản đang bị Tư Dạ Hàn giam cầm tự do, đã nổi giận nói những lời vừa rồi... Còn nói muốn đem hắn khóa ở trên giường, hàng đêm đè hắn ra, muốn làm gì thì làm...

Khi đó Tư Dạ Hàn trả lời nàng bốn chữ: “Anh rất chờ mong.”

Bây giờ suy nghĩ lại một chút, chỉ cần nàng ngoan ngoãn nghe lời, hoặc có lẽ là, chỉ cần nàng luôn ở bên cạnh anh, Tư Dạ Hàn đối với nàng sẽ luôn dung túng, không hề có điểm dừng…

"Anh khi dễ em! Không thể để cho em có cảm giác bá đạo đối với anh được một lần hay sao?" Diệp Oản Oản lầu bầu.

Ban đầu nàng vốn dự định một ngày kia đạt được tự do, liền bao nuôi 180 tên trai tơ, mở ra 3000 hậu cung...

Hiện tại toàn bộ kế hoạch cũng vì anh mà sụp đổ…

Dĩ nhiên, lời này nàng tuyệt đối không dám nói với Tư Dạ Hàn.

Tư Dạ Hàn cầm tay của cô gái, đặt ở trong lòng bàn tay của mình, "Yên tâm, vô luận dù em là một tay che trời, hay là không quyền không thế, anh vẫn sẽ không rời xa em."

Diệp Oản Oản cảm nhận hơi ấm của bàn tay anh, hơi nhíu mày, "Sáng sớm như vậy mà đã câu dẫn người ta rồi... Em cũng không phải là chính nhân quân tử, em đã nói với anh..."

Đang nói chuyện, Diệp Oản Oản cảm giác đầu giường có thứ gì đang chấn động.

Đang muốn mò thử xem là cái gì, Tư Dạ Hàn đã vượt qua nàng cầm điện thoại di động lên, ánh mắt đảo qua một cái, "Điện thoại của công ty."

Nói xong chỉnh lại cổ áo, "Anh đi đây."

Diệp Oản Oản gật đầu một cái, "Ừm, được rồi, công việc bên em cũng đã đi vào quỹ đạo rồi, chờ có thời gian nghỉ ngơi, em liền đi qua giúp anh. Nếu như thân thể của anh có chỗ nào không ổn, nhất định phải nói cùng em..."

"Ừm."

"Tâm tình không tốt cũng phải gọi điện cho em."

"Ừm."

Diệp Oản Oản mặc dù có chút lo lắng về Tư gia bên kia, bất quá nghĩ lại, kiếp trước Tư gia hỗn loạn là bởi vì tình trạng cơ thể của Tư Dạ Hàn. Mà bây giờ, với thủ đoạn của Tư Dạ Hàn, những người ở tầng lớp dưới của Tư gia nhất định cũng sẽ không muốn tự tìm chết.

Về phần Tư Minh Lễ, bị buộc phải chạy trốn ra nước ngoài, cũng không có khả năng nhấc lên sóng gió gì. 

Gần đây ngay cả thái độ của chúng tộc lão Tư gia đối với nàng cũng đều có sự thay đổi lớn, hết thảy những thứ kiếp trước nàng gặp phải tại Tư gia, kiếp này cũng không gặp phải, đủ để chứng minh, vận mệnh đã theo một hướng hoàn toàn bất đồng mà tiến lên phía trước…

Diệp Oản Oản nghĩ như thế, lúc này mới an tâm.

Tư Dạ Hàn thắt lại cà vạt: "Khoảng thời gian này có thể sẽ tương đối bận rộn, anh sẽ không tới chỗ em được, có gì thì liên lạc qua điện thoại."

Diệp Oản Oản gật đầu: "Được rồi!"

Vì Đường Đường, nàng đã làm phiền anh quá nhiều. Anh vẫn luôn ở chỗ nàng, đi lại cũng không mấy tiện đường.

Diệp Oản Oản tiễn Tư Dạ Hàn đến cửa, "Em hai ngày tới sẽ phải đi công tác, phỏng chừng không thể đến tìm anh, anh không nên thức khuya nha! Còn nữa, phải nhớ ăn cơm đúng giờ!"

"Ừm."

"Tốt rồi, tốt rồi, không làm trễ thời gian của anh nữa, vậy anh mau đi đi!" Diệp Oản Oản hôn một cái trên khóe môi của anh, sau đó phất phất tay, hối thúc anh rời đi.

Nhìn thấy Tư Dạ Hàn đi tới cạnh chiếc xe, mở cửa ra leo lên, Diệp Oản Oản ngáp một cái, đi vào trong nhà.

Kết quả, mới vừa bước được hai bước, sau lưng đột nhiên bị một đôi bàn tay vững chắc, ôm thật chặt vào trong bờ ngực nóng bỏng…