Cô Vợ Ấm Áp Của Hạ Thiếu

Chương 102: Nụ hôn đầu tiên của Tiểu Bảo

Hạ Kiều Yến nói rồi đem mic giao cho Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo hai tay nhỏ cầm mic nói, a lô a lô hai tiếng.
Thanh âm non nớt thông qua dụng cụ khuếch trương âm thanh, truyền đi tứ phía.


Tiểu Bảo tựa như chơi đến vui vẻ vô cùng, liên tục a lô chừng mấy tiếng mới dừng lại, nói: "Là vì mẹ quyết định tham dự nên cháu mới tới. Tuy vậy nhưng thỉnh thoảng cũng phải cấp baba một chút mặt mũi, nếu không baba không bồi cháu chạy bộ."
Âm thanh mềm mại, dịu dàng của trẻ con phát ra, vô cùng dễ nghe.


Tiểu Bảo sau khi nói xong liền đem mic đưa cho Tần Dĩ Duyệt.
Tần Dĩ Duyệt còn chưa phục hồi tinh thần, liền thấy mic đã để trước mặt cô.
Cô nhận lấy, nói: " Ừ. Hai vị nhà tôi nói đúng. Cho nên tôi liền phụ trách chúc cô em chồng nhà tôi tân hôn vui vẻ. Mỹ mãn hạnh phúc!"


Lời chúc phúc đơn giản thô bạo, để cho mọi người toàn trường ai cũng cười.
Tiểu Bảo từ trong lòng Hạ Kiều Yến lộ ra cả người, dùng sức ôm lấy cổ Tần Dĩ Duyệt. Ở trên môi của cô in lên một cái.


Hạ Kiều Yến vội vàng ôm lấy thân thể nghiêng nghiêng của nhóc, cười nói: "Thiếu hiệp, nụ hôn đầu của ngươi ở trước con mắt mọi người mất đi. Sau này làm sao còn lừa gạt tiểu cô nương đây hả?"
Tiểu Bảo nghe vậy mắt liếc nhìn anh.


Hình ảnh một nhà ba người vui vẻ hòa thuận, thông qua màn hình led cùng máy chụp hình truyền lên trên mạng cùng trên ti vi.
Phóng viên tại chỗ hận thể từng khắc ấn máy chụp, đem ngày mai đầu đề cho ra.
**


Tần Dĩ Duyệt trở lại phía sau hậu trường, mới hậu tri hậu giác kịp phản ứng chuyện gì mới vừa rồi xảy ra ở thảm đỏ.
Cô phản ứng ngốc như vậy, rõ ràng là tiết tấu vén tay áo tới phá đồ đây mà.


Ở trong phòng trang điểm phía sau hậu trường. Cô thay bộ phụ dâu mà Hạ Vân Sách đã chuẩn bị cho cô, sau đó cô nhân viên lễ tân mang cô đi tới phòng trang điểm cô dâu.
Hạ Vân Sách đang trang điểm, vừa xem đoạn phim Tần Dĩ Duyệt cùng Hạ Kiều Yến, Tiểu Bảo ở trên thảm đỏ.


Tần Dĩ Duyệt trên mặt một trận lúng túng."Cô em này, em có thể đừng xem không? Mặt cũng sắp vứt xuống Thái bình dương rồi."


"Nơi nào mất thể diện chứ? Chị dâu, chị thật là làm cho em nhìn với cặp mắt khác xưa, muốn cao quý lãnh diễm liền có thể cao quý lãnh diễm, muốn tức cười thì có thể tức cười hơn. Chị gái, chị chắc chắn là chị không bị phân liệt nhân cách đúng không?"
"Xin hỏi là em thật sự đang khen chị hả?"


"Đương nhiên là đang khen chị rồi."
"Được rồi được rồi. Chị miễn cưỡng tin tưởng. Giờ lành đã tới chưa?"
" Sắp rồi."
Tần Dĩ Duyệt từ trong túi xách lấy ra một cái hộp nhỏ, "Tặng quà cho em."
"Anh hai đã đưa một phần."


"Anh hai em đưa là chuyện của anh hai em. Thời điểm lần đầu tiên thấy em, chị đã cảm thấy rất thích em rồi."
Hạ Vân Sách tò mò mở ra xem, phát hiện trong cái hộp nhung nhỏ này là một con thỏ ngọc được mài mượt mà.
"Chị làm nó sao?"


"Bình thường lúc không có chuyện làm thì mài nó, chị phát hiện vừa lúc em cầm tinh con thỏ này, nên chị cảm thấy đưa nó cho em cũng khá tốt."
"Cám ơn chị dâu."
Hai người nói chuyện với nhau mấy câu, thì có cô lễ tân tới mời Hạ Vân Sách đi ra ngoài.


Tần Dĩ Duyệt thì ở dưới sự hướng dẫn của một cô lễ tân khác, tiến vào phòng yến hội, ngồi vào bên người thân Hạ gia.
"Ông nội bà nội, ba mẹ, mọi người tốt."
Hạ lão phu nhân cùng Lâm Nhụy nhìn cô từ trên xuống dưới.
Lâm Nhụy cau mày nói: "Sao con lại gầy vậy?"


"Có thể là do khoảng thời gian trước công việc quá bận rộn, không nghỉ ngơi tốt. Mọi người không cần lo lắng đâu."
Hạ lão phu nhân bất mãn nói: "Con làm thêm giờ, thức đêm, Kiều Yến đều không đi chăm sóc con?"


"Bà nội, Kiều Yến có đưa đón con đi làm với cả còn đưa thức ăn khuya nữa mà. Công việc của anh ấy cũng rất bận, nhà còn có Tiểu Bảo nữa, không thể thời gian dài rời đi được."


Hạ lão phu nhân, Lâm Nhụy nghĩ đến biểu hiện mới vừa rồi ở trên thảm đỏ của Tiểu Bảo, cho nên đến cả ánh mắt cũng muốn híp cười.
Hai người vốn là thích tính tình của Tần Dĩ Duyệt, thấy Tiểu Bảo bởi vì Tần Dĩ Duyệt lại có thay đổi lớn như vậy, nói mất hứng là gạt người.


Bây giờ Tiểu Bảo chỗ nào còn khuynh hướng của bệnh tự kỷ chứ, ngược lại so với tất cả bạn nhỏ cùng lứa tuổi cũng càng chọc người trìu mến hơn.
"Tiểu Bảo đi trường học như thế nào? Có thể thích ứng không con?"


"Tình huống cụ thể thì chắc là Kiều Yến so với con càng hiểu rõ hơn, bất quá anh ấy không nói, cũng không thấy cảm xúc Tiểu Bảo có gì khác thường, nên c