Có Hai Con Mèo Ngồi Bên Cửa Sổ

Chương 32

Nhà vua gõ những ngón tay lên mặt bàn, cử chỉ ông chỉ làm khi muốn nghe chú ý:

‐ Ba muốn nói là lũ chuột trong nhà ta vẫn còn y xì ra đó chứ chẳng biến đi đâu hết !

‐ Nhưng…

Công chúa cứ như muốn nhỏm người lên khỏi chỗ ngồi, nhưng nhà vua chỉ để cô nói đúng một từ.

Ông đáp ngay, không cần nghe hết câu :

‐ Nếu lũ chuột không cắn xé có thể vì chúng đang có vấn đề về răng. Chúng không cắn xé được nhưng chúng kêu được. Con tưởng ba có thể yên giấc mỗi đêm giữa dàn đồng ca của lũ chuột hay sao?

Nhà vua thở phì phì :

‐ Căn cứ vào những tiếng rúc rich hằng đêm, ba có cảm giác lũ chuột trong nhà ta vẫn chẳng thiếu vắng con nào !

Rồi ông kết luật bằng một nhận xét chắc chắn làm công chúa rất buồn phiền

‐ Con mèo của nhà ta đúng là một con mèo vô tích sự !

Mèo Gấu buồn phiền không kém gì công chúa.

Chú nhớ những lúc công chúa Dây Leo ôm chú vào lòng và rúc những ngón tay vào bộ lông mềm của chú, giọng rên rỉ: