Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 75

́
La Tiểu Lâu rất kinh ngạc. Đêm đó, cậu đóng vai Sherlock Holmes một phen, cùng với sự hỗ trợ của 125, liệt kê một loạt.
Sau khi phân tích tỉ mỉ, La Tiểu Lâu cho rằng, người có khả năng nhất là Mộ Thần và La Thiểu Thiên.


Tính cách của Bless, trầm tĩnh, thấp thoáng có phần kiêu ngạo, điểm ấy cả Mộ Thần và La Thiểu Thiên đều giống nhau. Tất nhiên, trong suy nghĩ của La Tiểu Lâu, Mộ Thần tiếp xúc ít hơn, nhưng cậu cũng không thể tưởng tượng ra nổi một La Thiểu Thiên kiêu căng và tự phụ lại tự mình đi học chế tạo cơ giáp.


Có điều, La Thiểu Thiên không chọn chế tạo sư cơ giáp, nên cũng có vài phần khả năng.


Vừa nghĩ đến chuyện thiếu gia nhà họ La lén đi học chế tạo sư cơ giáp, La Tiểu Lâu cảm thấy vừa sảng khoái lại vừa 囧, thậm chí trong đầu còn thầm nảy lòi ra một câu chuyện màu mè đầy hỗn tạp: một cậu ấm con nhà giàu không muốn người ta biết, cha mẹ nghiêm khắc chỉ cưng chiều đứa con trai cả, không tán đồng và ủng hộ niềm yêu thích của người con trai thứ, còn không cho tiền tiêu vặt, đủ loại khắt khe vì vậy, cậu chàng tuy lạnh lùng nhưng tự tôn rất cao đó buộc lòng phải kiên trì tự lên mạng học hỏi —— đúng là rất đáng thương.


Tất nhiên, nếu lúc đó Bless không nói với cậu những lời này, có thể cậu đã đoán là Dương Kha rồi. Nhưng trên thực tế, Dương Kha tuyệt đối sẽ không nói với cậu lấy một từ.


Mà 125 thì lại đánh cuộc có thể đó là Nguyên Tích hoặc Lăng Tự hơn. La Tiểu Lâu nghe được luận điệu đó thì suýt nữa nhảy dựng lên.


Đêm đó, tuy cảm thấy suy nghĩ của 125 — nếu một bộ não nhân tạo cũng biết tính toán — rất không đáng tin, nhưng cậu vẫn dự định sẽ theo dõi cẩn thận nhất cử nhất động của Nguyên Tích.


Buổi tối, Nguyên Tích cầm đuôi con Bá Vương Long màu xanh với đôi mắt nhấp nháy đang lén lút bò lên giường, hòng ý đồ ngủ chung với La Tiểu Lâu ném vào phòng nhỏ. Đã một giờ rồi! Hắn đã thoát mạng về, nhưng một chủ một tớ này vẫn còn đang chụm đầu vào nhau thì thầm bàn bạc cái gì hả!


Tiếp đó, sau khi Nguyên Tích lôi kéo La Tiểu Lâu như vậy như vậy, hắn phát hiện, bởi vì vấn đề tư thế mà La Tiểu Lâu lúc nào cũng đỏ mặt ngượng ngùng, không dám nhìn mình, vậy mà giờ cậu lại đang lặng lẽ nhìn hắn suốt.


Nguyên Tích kinh ngạc nhìn La Tiểu Lâu, giật mình, đang định khích lệ La Tiểu Lâu vài câu, tiện thể yêu cầu về sau thay đổi nhiều phúc lợi thì đột nhiên cậu hỏi: “Anh… ừm… Anh nghĩ thế nào về chế tạo sư cơ giáp, anh cảm thấy Nghiêm đại sư thích hợp với em không…”


Trong nháy mắt sắc mặt của Nguyên Tích tối sầm lại, ánh mắt đen kịt không vui, tức giận nói: “Anh đã nói rồi, em bái sư ai không thành vấn đề, cho dù về sau em có vô dụng thế nào, không ai cần nữa, anh không phải đã miễn cưỡng chấp nhận em rồi sao.” Nói xong, Nguyên Tích kéo La Tiểu Lâu vào lòng, thô bạo hôn lên môi cậu, ngăn chặn cái miệng của cậu lại.


Lúc La Tiểu Lâu giãy dụa chuẩn bị mở miệng một lần nữa, tay Nguyên Tích bỗng vân vê trước ngực cậu, động tác mạnh hơn, sau đó vừa di chuyển vừa tàn bạo mà hỏi: “Thảo luận vấn đề vô dụng này, chi bằng em nói cho anh biết, anh đang làm cái gì?”


La Tiểu Lâu hoàn toàn choáng váng, đại ca, anh xem nhiều GV quá rồi hả… Hỏi cái này —— câu hỏi này thì cậu trả lời thế nào được chứ.
Phát hiện La Tiểu Lâu im lặng không nhúc nhích, Nguyên Tích đẩy đẩy cậu, giục: “Nói mau.”


“À… Ừm… Em không…” Sắc mặt La Tiểu Lâu đỏ bừng, dứt khoát ôm chầm lấy Nguyên Tích, chôn đầu vào lồng ngực hắn.


Nguyên Tích híp mắt, động tác càng thêm kịch liệt. Hiệu quả cũng rất rõ ràng. Sau đó, La Tiểu Lâu gần như mặt đỏ tim đập mặc kệ Nguyên Tích dư thủ dư cầu, muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì làm, chẳng có tinh lực để nghĩ sang chuyện khác nữa.


dư thủ dư cầu: có nghĩa là cần gì thì cứ lấy.
Hôm sau lúc rời giường, La Tiểu Lâu đau khổ tỉnh lại vì sai lầm của ngày hôm qua, đồng thời thầm nghĩ, Nguyên Tích không thể là Bless…


Thế mà, buổi chiều tan học cùng ngày, La Tiểu Lâu phát hiện, ông trời thỉnh thoảng cũng biết đường quan tâm cậu cơ đấy.


Nguyên Tích vừa chiếu theo thỉnh cầu của La Tiểu Lâu đến cửa hàng tổng hợp Tinh Hà, vừa nói: “Anh đã đăng ký tham gia Giải thi đấu Cơ giáp, cho nên, bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ đến câu lạc bộ luyện tập, có lẽ mỗi ngày 7h30 mới về được, đợi anh về thì ăn cơm.”


La Tiểu Lâu bất ngờ, lập tức không kiềm chế được, nhe ra 8 cái răng: “Giải thi đấu Cơ giáp? Mỗi ngày bảy rưỡi? Thật không, đúng là thật —— vất vả.” La Tiểu Lâu nuốt mấy từ ‘thật tốt quá’ vào bụng, đồng thời ho khan một tiếng, cố gắng thay đổi giọng điệu vui mừng thành cổ vũ quan tâm, phải thật đạt nếu không sẽ rước lấy sự nổi khùng của Nguyên Tích.


Nguyên Tích liếc mắt nhìn cậu, không đáp lại.


La Tiểu Lâu nghiêm trọng chột dạ, nghi ngờ liệu Nguyên Tích đã nhìn ra tâm tư của mình rồi hay không —— nhân lúc chưa quá muộn, quyết định bù đắp thêm một chút, hỏi: “Chuyện đó, Giải thi đấu Cơ giáp lúc nào thì bắt đầu?”


“Nửa năm sau, dự tuyển thi đấu vào thời gian nghỉ hè.” Nguyên Tích thoáng nhìn La Tiểu Lâu, rốt cục không nhịn được mà nói: “Lúc dự thi anh sẽ dẫn em đi cùng, em tốt nhất là nên biết tự giác việc đó, em là chế tạo sư cơ giáp của anh.”


“… Tất nhiên rồi, làm sao mà em quên được chứ.” Giọng điệu hưng phấn của La Tiểu Lâu trong nháy mắt giảm xuống vài độ.


125 đang ngồi ở ghế sau chìm đắm trong trò chơi điện tử bỗng nhiên ngẩng đầu lên, mắt tỏa sáng lấp lánh nhìn hai vị chủ nhân, dùng cái đuôi chọt chọt lưng ghế dựa của La Tiểu Lâu: “Tui cũng mún đi.”


“Được, tao hứa sẽ cho mày đi.” La Tiểu Lâu nói, đồng thời tự an ủi mình, coi như đi xem miễn phí thi đấu cơ giáp vậy.


Tối đó, sau khi ăn xong, 125 vểnh đuôi theo La Tiểu Lâu vào phòng thí nghiệm. Thấy Nguyên Tích không nối gót đi theo, nó bèn cúi đầu sờ soạng túi áo T–shirt, rồi móc ra một bức thư, đưa cho La Tiểu Lâu.


“Gửi cho tao á?” La Tiểu Lâu nghi ngờ hỏi, sau đó mở bức thư, bên trong là một con chip gói kín, bên ngoài bức thư có dòng chữ: Thư mời của Giải thi đấu Cơ giáp, người nhận —— 521.


“521? Cái gì vậy? Đừng nói là Giải thi đấu Cơ giáp gửi cái này qua bưu điện cho mày, còn nữa, đây đâu phải tên của mày, bọn họ đang làm trò cười à?” La Tiểu Lâu không dám tin, nhìn lá thư đó.


“Đương nhiên bọn họ sẽ không mời tôi rồi, mà thực ra, đó là gửi cho cậu, tôi nặc danh đăng ký tham gia Giải thi đấu Cơ giáp cho cậu mà.” 125 cúi đầu đứng trên bàn thực nghiệm, chân trái chà chân phải, len lén liếc mắt nhìn La Tiểu Lâu, nói: “Để không bại lộ thân phận của cậu, tôi còn cố ý giả danh, tên này cũng không tệ ha.”


La Tiểu Lâu đen mặt, nghiến răng nghiến lợi: “Tao chẳng cảm thấy đổi ngược tên của mày đẹp tí nào cả, với lại tao chưa bao giờ nói là sẽ tham gia Giải thi đấu Cơ giáp lần này.”
Ném thư mời sang một bên, La Tiểu Lâu lấy con chip tài liệu ra, chuẩn bị tiếp tục học.


125 bất mãn mở to hai mắt mà nhìn, hét lên, “Này, 125 thì có mấy chữ số, nó đẹp thế còn gì, cậu đừng có mà tức giận bôi nhọ tên của tôi. Còn nữa, việc này thì có gì mà tức giận, cậu biết tôi làm vậy là cũng muốn tốt cho cậu cơ mà.”


“Tao biết tao phải nâng cao năng lực điều khiển cơ giáp, dẫu sao thì tao vẫn phải đi cứu chủ nhân của mày. Nhưng bây giờ mày đăng ký tham gia Giải thi đấu Cơ giáp cho tao, thực ra là muốn tìm tuyển thủ khác tìm cảm giác tồn tại chứ gì? Mày nghĩ tao vừa ló ra đã bị quật cho te tua thì rất vinh quang hả?” La Tiểu Lâu thuận miệng nói qua quít: “Được rồi, tao bắt đầu bận đây, mày có thể ra chỗ khác mà chơi.”


“Hóa ra là cậu tự ti, cậu cứ yên tâm.” 125 nắm hai tay trước ngực, đôi mắt lấp lánh, bày ra điệu bộ ‘tôi hiểu nỗi khổ tâm của cậu rồi’, nói: “Tôi đã biết trước rồi! Cho nên, tôi đã nhân tiện đăng ký cho cậu tham gia một câu lạc bộ cơ giáp, đó là câu lạc bộ tốt nhất Liên bang – Hào Quang, suốt 6 tháng, cậu đều có thể đi luyện tập phân bộ ở tinh cầu An Tắc.”


“Tao thực sự rất không yên tâm, mà chờ chút, câu lạc bộ Hào Quang?” La Tiểu Lâu nhăn mày, nếu cậu nhớ không lầm, câu lạc bộ Nguyên Tích tham gia chính là nơi này.


“Cậu khỏi phải lo là sẽ đụng phải Nguyên Tích, tôi đã kiểm tra rồi, trong câu lạc bộ Hào Quang, chiến binh cơ giáp dựa theo đẳng cấp và năng lực cá nhân sẽ huấn luyện ở nhóm sơ cấp, nhóm trung cấp và nhóm cao cấp. Tôi nghĩ cậu và Nguyên Tích sẽ không chạm mặt nhau đâu, không cần phải cảm tạ tôi đâu.” 125 đắc ý nói.


La Tiểu Lâu nhìn chằm chằm 125 đang ngẩng đầu lên đòi biểu dương, cảm thấy có một dự cảm không lành. Sau đó, cậu đặt tài liệu trong tay xuống, lạnh lùng hỏi: “Vậy là, mày đăng ký cho tao tham gia vào câu lạc bộ cơ giáp tốt nhất của Liên bang, mất bao nhiêu tiền?”


125 từ từ nhích thân thể to béo của mình về phía sau, nhỏ giọng hết mức mà nói: “Thực ra là cũng không nhiều lắm đâu. Cậu biết mà, những câu lạc bộ cơ giáp như thế này tuy phải tốn một số tiền đáng kể, nhưng cơ sở vật chất thì siêu tốt, có thể cung cấp cho cậu những thứ mà tiền không thể mua nổi, ví dụ như nâng cao cấp tốc năng lực chẳng hạn…” Mấy câu sau, nghe thế nào mà cứ như đang quảng cáo í.


La Tiểu Lâu hít một hơi thật sâu, lập tức giơ cổ tay lên, kiểm tra số dư tài khoản. Rồi cậu há hốc miệng, gần như muốn nổi trận lôi đình.


La Tiểu Lâu một tay tóm lấy 125, một tay chỉ vào máy thông tin, quát: “Mày giải thích cho tao ngay, tại sao tài khoản của tao chỉ có 5,000?! Mày đừng có nói tham gia câu lạc bộ cần 53 triệu nhá!”


125 cố sức giãy dụa: “Đừng kích động được không, chí ít thì buông tay ra đã! Thẻ vàng hội viên của câu lạc bộ Hào Quang cần 200 triệu đồng Liên bang, thẻ bạc cần 100 triệu, chỉ có thẻ thông thường là 50 triệu thôi. Ban đầu tôi định xin thẻ vàng hội viên cho cậu cơ, ay dà, nếu cậu có nhiều tiền thì tốt rồi.”


La Tiểu Lâu hít sâu một hơi nữa, tự nói với mình và bộ não nhân tạo quá mức tích cực là không sáng suốt, sau đó mới rít lên: “Lập tức rút tiền lại cho tao! Dù huấn luyện thì tao cũng sẽ đăng ký tham gia câu lạc bộ hạng trung.” Cậu không hào phóng đến mức vung tiền như rác, chuyện này và chuyện mua nguyên liệu là khác nhau, chí ít nguyên liệu cậu còn thấy thực sự.


Hiện giờ cậu đã có phần thông hiểu phụ huynh của những thằng nhóc hỗn láo, quan trọng là, lực phá hoại của những thằng nhóc không nghe lời đó còn thua xa 125, đích xác là phá sản rồi. Kinh khủng hơn là, cái bộ não nhân tạo này không những còn có thể dễ dàng xâm nhập vào máy thông tin và mạng internet của cậu, mà còn sử dụng tài khoản của cậu như thế.


“Nhưng, nhưng mờ, câu lạc bộ không trả lại tiền.” 125 ôm lấy cánh tay cậu, lắp ba lắp bắp.


La Tiểu Lâu nhắm mắt, kiềm chế xúc động bạo hành gia đình, cậu biết 125 sốt ruột nâng cao năng lực cho cậu, nó đã phải đợi một mình trong một thời gian quá dài rồi.


Bỏ đi, coi như chính cậu tự đăng ký tham gia Giải thi đấu Cơ giáp vậy, đây nhất định là trừng phạt của ông trời với cậu vì cái tội sáng nay đã cười thầm trên nỗi đau của Nguyên Tích…
La Tiểu Lâu cất con chip, xoay người đi ra ngoài.


“Chờ đã, tôi nhận sai với cậu, cậu có thể trừng phạt tôi, cậu —— cậu sẽ đi chứ?” 125 ở phía sau run rẩy gọi lại.


“Tao sẽ tham gia Giải thi đấu Cơ giáp, cũng sẽ đi câu lạc bộ, nhưng nếu mày còn dám đụng đến tài khoản của tao mà không nói một tiếng, tao tuyệt đối sẽ không chế tạo hộp năng lượng cho mày nữa đâu, tao cam đoan với mày đấy.” La Tiểu Lâu nói mà không quay lại nhìn.


“… Tôi cam đoan.” Phía sau vang lên tiếng nói yếu ớt không đủ sức lực.


La Tiểu Lâu về thẳng phòng ngủ, cậu cần đặt lại kế hoạch của nửa năm sau, nếu đã đăng ký, còn mất nhiều tiền như vậy để tham gia câu lạc bộ cơ giáp, vậy thì cậu phải chuẩn bị cho thật tốt, để tham dự giải thi đấu cơ giáp.


Tuy cứ nghĩ đến số dư tài khoản là lại thấy ruột thịt đau buốt, nhưng cũng may là bây giờ kiếm tiền nuôi gia đình với cậu đã không thành vấn đề, hơn nữa, tiền đi ra ngoài mới có thể kiếm thêm nhiều trở về.


Từ một góc độ khác mà nói, tham gia Giải thi đấu Cơ giáp, thực sự làm cho người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Nghe nói, chỉ cần vào top 50 là sẽ có thưởng.