Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 247

Sáng sớm ngày hôm sau, Mộ Thần cùng Trầm Nguyên quả nhiên tới chỗ La Tiểu Lâu. Quân bộ cũng có phái vài cái cơ giáp chế tạo sư cấp sáu lại hỗ trợ. Đấy làđiều đương nhiên thôi. Dù không nhắc tới thân phận La Tiểu Lâu, chỉ riêng việc La Tiểu Lâu tới quân bộ làm việc, những thứ quân bộ được lời cũng không phải chỉ có chút xíu đâu. Cán bộ cấp cao ai nấy đều cười toe toét.


La Tiểu Lâu thật vui khi nhìn thấy Mộ Thần cùng Trầm Nguyên. Sau khi tay bắt mặt mừng, mấy người bọn họ đều tiến vào phòng làm việc. La Tiểu Lâu đặc biệt phân cho hai người mỗi người một ít bình nước hồ năng lượng để bổ sung tinh thần lực tiêu hao. Cái này đối với Mộ Thần cùng Trầm Nguyên mà nói thì thật sự là niềm vui bất ngờ.


Tài liệu cấp 10đặt mua ở Thiên Đông cũng đã chuyển tới rồi. Nhưng mà tài liệu đặt ở chỗ hai người lính đánh thuê thì không có ở chỗ hàng đó, bọn họ đã tìm đủ nhưng muốn chờ La Tiểu Lâu trở về để tự mình giao cho hắn.


La Tiểu Lâu xin Cao chủ quản giúp liên hệ với hai người bọn họ, hỏi xem bọn họ có thể giao hàng đến quân bộ được không, vìcậu mấy ngày nay bận quá. Hai người kia trả lời lại làđược, vừa tiện nhận một nửa tiền thù lao còn lại, vừa có thể hỗ trợ điều tra thêm một vài thứ.


Cao chủ quản không lâu sau đã báo lại cho La Tiểu Lâu như vậy, nói thêm là nửa giờ nữa, huynh đệ Ngô gia sẽ mang tài liệu đến.


Tài liệu cấp 10 chất trong phòng cũng đãđủ để làm những sáu cái cơ giáp cấp 10 rồi ấy chứ. La Tiểu Lâu không dám chuẩn bị ít, thừa hơn thiếu, nhỡ có cái nào hỏng thì sao, sẽ không còn đường để mà lui mất.Nửa giờ sau, có một người lính đến cửa phòng làm việc của cậu thông báo là có người đưa tài liệu tới.


La Tiểu Lâuđể mặc những thứ đồ dang dở ngổn ngang ở trong phòng, đi ra phòng khách. Nơi đóđã có một người trẻ tuổi đang ngồi chờ sẵn. Đúng là Ngô Thu.


Ngô Thu có vẻ chưa từng tới nơi như thế này (quân bộ) nên dùđang ngồi trên ghế salon vẫn rất cẩn thận mà nhìn bốn phía, mang theo sự không tự nhiên cùng một chút đề phòng.


Khi nhìn đến La Tiểu Lâuđã tới, Ngô Thu thở thẹ ra, vội vãđứng dậy “Điện hạ, những thứ ngài cần đã mang đến đây rồi”.


La Tiểu Lâu vội nói thanh tạ ơn, tiếp nhận rương tài liệu trong tay người kia, lại phát hiện 125 đáng lẽ bình thường rất hưng phấn mà gào thét thì nay lại rất yên lặng, cậu cúi đầu nhìn cái vòng cổ đang không ngừng lóe sáng kia, hơi nghi hoặc nhưng tạm thời không hỏi gì, đưa một cái nút không giam cho Ngô Thu “Đây là một nửa thù lao còn lại, anh có thể nhìn xem, có gì cần điều chỉnh thì nói cho tôi biết”.


Nói xong, La Tiểu Lâuđặt rương tài liệu lên bàn, bắt đầu kiểm tra.


Ngô Thu nhận được nút không gian, hưng phấn vô cùng, muốn cáo biệt ngay lập tức, nhưng mà sau khi nghe được La Tiểu Lâu nói sẽ giúp điều chỉnh lại cho phù hợp, lập tức nhớ đến mấy điểm màđại ca đã nói. Ở ngoài, bọn họ hầu như không thể kiếm được cơ giáp cấp sáu, mặc dù có thể đem đi điều chỉnh cho phù hợp nhưng chưa nói đến chuyện cơ giáp chế tạo sư thu phí cao, điều chỉnh xong có tốt bằng lúc trước hay không còn chưa chắc.


Do dự một lát, Ngô Thu quyết định không rời đi mà ngồi xuống bên cạnh chờ La Tiểu Lâu.


Kiểm kê tài liệu cũng thật dễ dàng, chất liệu không những đều là thượng đẳng mà còn nhiều hơn cả yêu cầu nữa. Hiển nhiên, hai huynh đệ này muốn bù lại việc La Tiểu Lâu trả thù lao là cơ giáp cấp bậc cao hơn hẳn mà tận lực tìm kiếm.


La Tiểu Lâu cười nói thanh tạ ơn lần nữa, Ngô Thu thoáng đỏ mặt, đem những chỗ muốn điều chỉnh cho cơ giáp của mình nói ra.


Đại đa số cơ giáp cấp sáu này đều làLa Tiểu Lâu lắp ráp nên chẳng mất bao lâu hắn đãđem những thứ cần điều chỉnh điều chỉnh tốt, đưa lại nút không gian cho Ngô Thu, còn nói thêm “Nếu có vấn đề, anh có thể tới tìm tôi”.


Ngô Thu cảm kích gật đầu, nhìn vẻ mặt tươi cười của La Tiểu Lâu, trong lòng vừa động, tả hữu nhìn nhìn, phòng ngừa trong phòng này ngoài hắn cùng La Tiểu Lâu ra còn có người khác. Hắn há mồm đang định nói nhưng ngay lập tức lại nhớ tới ánh mắt cảnh cáo của anh trai hắn, con ngươi lập tức ảm đạm xuống. Ngô Thu cảm thấy càng ở đây lâu thì tâm trạng sẽ càng thêm rối rắm, nhanh chóng nói lời từ biệt với La Tiểu Lâu, rời khỏi quân bộ.


Người lính dẫn Ngô Thu đến bây giờ lại đưa hắn ra ngoài cửa, lúc đi, một người quân quân đi từ chỗ ngã rẽ đi lại gần, nhìn thấy Ngô Thu, nghi hoặc mà nhìn hắn từ trên xuống dưới.


Ngô Thu cũng chú ý thấy sự đánh giá của người quan quân kia với mình. Hắn bỗng nhiên chẳng biết sao lại thấy rất quen thuộc, làm cho hắn cả người rét run.


Ngô Thu sợ run người, nhất thời dừng bước, cúi đầu dịch sang bên cạnh, nhường đường cho cái người kia. Mãi khi người quan quân kia đi qua Ngô Thu mới thu hồi lại tầm mắt dò xét, đi ra ngoài.


Ngô Thu chỉ cảm thấy chân nhũn ra, vô lực mà tựa vào trên vách tường. Người lính tiễn hắn nghi hoặc mà hỏi “Sao vậy? Anh sinh bệnh?”
Ngô Thu lắc đầu, miễn cưỡng cười “Không sao đâu, là bệnh cũ thôi, chờ lát làđược rồi… Thực xin lỗi, làm chậm trễ ngươi, tôi đi ngay đây”.


“Không có gì đâu, nếu ngươi cần bác sĩ thì cứ nói thẳng, dù sao ở đây cũng có sẵn bác sĩ quân y”.
Ngô Thu thực sự kiên quyết mà chối từ, hắn chỉ muốn lập tức rời khỏi chỗ này. Lúc ngẩng đầu đi ra ngoài, Ngô Thu kinh ngạc phát hiện đằng trước cũng có hai người lính đang đi ra ngoài.


Trên trán Ngô Thu hắn lại ẩn ẩn mồ hôi lạnh, vội vàng nói tiếng cảm ơn với người lính đã tiễn hắn, bước nhanh ra ngoài. Dựa theo kinh nghiệm của hắn, hai người vừa rồi làđang đi theo dõitên quan quân kia.
Bất luận như thế nào, đây là cơ hội để hắn rời khỏi đây.
Ooooo


La Tiểu Lâu mang tài liệu về phòng làm việc. Lúc này trong phòng hắn có rất nhiều tài liệu ngổn ngang. Sau khi phân loại xong, La Tiểu Lâu bắt đầu xử lý tài liệu. Tài liệu cấp mười xử lý khó hơn tài liệu cấp 8, cấp 9 rất nhiều. Cho dù nguyên lực của cậu phong phú nhưng trong một ngày này cậu cũng cần bổ sung nguyên lực rất nhiều lần.


Cậu mải mê làm việc đến tận khi có người gõ cửa mới dừng lại. Sau khi đi ra ngoài, La Tiểu Lâu mới phát hiện phòng làm việc của Mộ Thần cùng Trầm Nguyên vẫn còn đang sáng đèn. (Đèn này không phải đèn phòng, mà là cái đèn lắp trước cửa phòng, biểu thị làđang có người làm việc bên trong, giống như cái đèn ở trước cửa phòng cấp cứu mà mình hay thấy trên TV ấy)


La Tiểu Lâu cảm thấy hơi áy náy, đi đi lại lại ngoài cửa phòng bọn họ một lúc, đang định gõ cửa thì có một thanh âm nhàn nhã già cả ngăn hắn lại “Bless biết đâu là cực hạn của mình, cậu không cần phải xen vào”– Nhìn lại, hóa ra làHi Bá Laiđại sư.


La Tiểu Lâu nghe vậy, suy nghĩ một lúc, vội gật đầu, sau đó cùng Nguyên Tích về nhà.


Một lát sau, sau khi La Tiểu Lâuđãđi khỏi, Nghiêm đại sư đi vào khu làm việc của La Tiểu Lâu–La Tiểu Lâuđược phân một khu riêng. Nhìn đến Mộ Thần cùng Trầm Nguyên vẫn đang miệt mài công tác, trong mắt ông hiện lên sự vừa lòng “Nếu bọn họ hợp tác hoàn thành được cơ giáp cấp 10, Trầm Nguyên cùng Mộ Thần nhất định sẽ cóđột phá”.


Hi Bá Lai đại sư đi đằng sau cũng vừa lòng màđiểm đầu. Đó cũng là nguyên nhân màông để cho Mộ Thần lại đây hợp tác. Đến trình độ càng cao, khả năng đột phá lại càng không dễ, thường thường dù mấy chục năm, có khi trên trăm năm vẫn chẳng thấy chút tiến bộ, nhưng màđôi khi, cơ hội ngẫu nhiên lại sẽ sáng tạo được kì tích.


Tiếp đó, hai vị lão nhân tiến vào phòng làm việc của La Tiểu Lâu. Hai người tới bên cạnh bàn, cẩn thận nhìn những tài liệu đãđược xử lý xong.
“Đây là tài liệu của thiết kế số ba”Hi Bá Lai vừa nhìn lướt qua, lập tức nói.


Nghiêm đại sư gật gật đầu, đưa tay đặt lên một phần tài liệu.
Một lát sau, ông bỏ tay xuống, sau đó lại nhìn mặt bàn.


“Ông cũng đã phát hiện được đúng không? Tài liệu màđồ đệ ông xử lý chất lượng tốt hơn nhiều so với những người cùng cấp, hơn nữa, lượng công việc cũng phi thường … kinh người”.Hi Bá Laiđại sư cười nhẹ nói.


Nghiêm đại sư khẽ cau mày “Dù thế nào, đồ đệ ta cũng là có thiên phú về tinh thần lực cực cao”.
Hi Bá Lai đại sư hừ một tiếng, đang định nói là‘cũng không tốt lắm’ nhưng lại nuốt về.


Đến khi bước ra khỏi phòng, Nghiêm đại sư mới không tình nguyện lắm mà nói một câu “Chuyện này đừng có nói với người khác”.


Hi Bá Lai đại sư nhướng mày, trong lòng tức giận. Ông ta làm việc khi nào thì cần người khác nhắc nhở chứ? Miệng vừa chuyển, Hi Bá Laiđại sư trả lời “Được, ông bảo đồ đệ bảo bối của ông lần sau mang cho ta một lọ siêu cấp kim dịch, chuyện này ta sẽ về suy nghĩ”.


Nghiêm đại sư lập tức xù lông, một cỗ tinh thần lực thật lớn phóng về phía Hi Bá Laiđại sư “Cút, cho dù lần sau cậu ta lại mua về, đó cũng làđể hiếu kính lão tử đấy, không có phần của ôngđâu!”


Hi Bá Lai đại sư vung tay lên, nhẹ nhàng mà hóa giải công kích của Nghiêm đại sư, cười như không cười mà nhìn ông bạn già“Ông nếu muốn trao đổi, chúng ta tìm một chỗ để trao đổi, đừng có quấy rầy đến hai tiểu tử trong kia”.
Nghiêm đại sư nhìn mặt đất, sắc mặt giận dữ mà bước ra ngoài.


Ooooo


Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu về đến nhà, tối muộn mới cùng trở về phòng. Nguyên Tích hướng La Tiểu Lâu ngoắc ngoắc tay, ý bảo cậu cùng nhau vào phòng tắm. Nhìn đến ánh mắt chứa đầy dục vọng của Nguyên Tích, La Tiểu Lâu cũng không do dự lắm, đem những bản thiết kế đang xem dở cất trở về, đứng dậy đi qua.


Nguyên Tích vừa lòng màôm La Tiểu Lâu, bắt đầu cởi quần áo của hai người, vừa cởi vừa hôn môi tiểu nô lệ.
La Tiểu Lâu tựa vào trên người Nguyên Tích, có thể cảm giác được da thịt rắn chắc bên dưới lớp áo.


Bởi vì Nguyên Tích vuốt ve khắp người, La Tiểu Lâu tay chân rất nhanh mềm nhũn, trên mặt cũng mang theo một chút màu đỏ. Ánh mắt của Nguyên Tích thì càng lúc càng sáng lên…Đúng lúc Nguyên Tích hắn đang định vứt bỏ hẳn y phục của La Tiểu Lâu, bên ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.


La Tiểu Lâu bối rối mà ngăn chặn động tác của Nguyên Tích, đánh vào cái tay của cái con người đang giả bộ như không nghe thấy gì, nói “Em, emđi ra ngoài xem”.
Nguyên Tích bực mình mà dừng lại, lưu loát đem quần áo của La Tiểu Lâu mặc lại, chính mình thì lười mặc đồ, cứ thế đi sang phòng khách.


Rất nhanh, La Tiểu Lâu nghe được tiếng hô kinh sợ của người hầu. Đáng thương quá. Từ sau khi Road– người quen thuộc nhất với các thói xấu của Nguyên Tích – phải đi làm nhiệm vụ, những người khác phải chịu không ít lửa giận từ vị vương tử điện hạ khó tính này.


La Tiểu Lâuđanh định đi vào phòng tắm trước, lại nghe thấy tiếng Nguyên Tích ở phòng khách gọi cậu.
La Tiểu Lâu nghi hoặc mà bước ra, phát hiện một người hầu tay chân luống cuống mang theo mười mấy người nữa đang đứng ở phòng khách. Trong tay bọn họ đều cầm một bộ quần áo mới tinh.
“Gì vậy?”


Vị quan hầu kia vội vàng hành lễ với hắn, sau đó nói “Điện hạ, đây là lễ phục mới của hai vị. Bởi vì ban ngày hai ngài đều bận quá, bất đắc dĩ chúng thần mới phải tới quấy rầy lúc này”.


Nguyên Tích chọn một ít cho La Tiểu Lâu, sau đó nói số đo của La Tiểu Lâu, chính mình thì chẳng quan tâm lắm, nói với ‘vợ’“Em chọn cho ta đi, chỉ cần em thích làđược”.


La Tiểu Lâu nhìn nhìn quần áo của Nguyên Tích, tưởng tượng một lát, cảm thấy cái nào Nguyên Tích mặc vào đều đẹp lắm, hơi có chút ghen tị, La Tiểu Lâu chọn nhanh vài bộ.
Người quan hầu kia nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng hành lễ với Nguyên Tích rồi cúi đầu cáo lui.


Nguyên Tích ôm chầm La Tiểu Lâu, tiếp tục đi hướng phòng tắm.
Ooooo
Vì tối qua ngủ muộn, sáng nay La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích đến quân bộ muộn hơn thường ngày.


Lúc La Tiểu Lâuđến, kinh ngạc phát hiện phòng khách bên ngoài phòng làm việc của cậu là một đống hỗn độn, trên ghế sofa xuất hiện những vết vắt thật lớn. Cậu ngơ ngác nhìn nhìn. Cậu bị cướp ghé thăm??? Rất nhanh sau đó, một vài binh lính chạy đến thu dọn phòng, chỉ là khi La Tiểu Lâu hỏi chuyện gì xảy ra, toàn bộ đều lắc đầu nói là không có chuyện gì.


La Tiểu Lâuđành buông tha cho vấn đề này, sau đó mới phát hiện phòng làm việc của Mộ Thần cùng Trầm Nguyên vẫn còn sáng đèn chỉ thị. Hai người này chẳng lẽ cả đêm không về?
Nghĩ đến lời của Hi Bá Laiđại sư, La Tiểu Lâu lo lắng mà nhìn lại, sau đó quay về phòng làm việc của chính mình.
Ooooo


Ba ngày sau, La Tiểu Lâuđã xử lý xong phần tài liệu cuối cùng, mà hai người cuồng công tác kia cũng đi ra khỏi phòng làm việc, đưa những tài liệu mình chịu trách nhiệm xử lý giao cho La Tiểu Lâu.


La Tiểu Lâu nhìn hai người bạn đầy vẻ mệt mỏi, trong lòng cảm động, vừa định khuyên hai người trở về nghỉ ngơi, tầm mắt bỗng dừng lại trên người Mộ Thần, một lát sau, La Tiểu Lâu quay đầu nhìn về phía Trầm Nguyên.


Hai người kia đều mang theo ý cười mà nhìn La Tiểu Lâu. Cho dù là người bình thường đạm bạc như Mộ Thần cũng không giấu nổi tia mừng vui trong ánh mắt.


“Tinh thần lực cấp 8?”La Tiểu Lâu không chắc lắm mà hỏi. Cậu cảm thấy tinh thần lực của Mộ Thần có thể đạt tới cấp chín, mà Trầm Nguyên ít nhất cũng đã ở đỉnh cấp 8.
Hai người đều gật gật đầu, Trầm Nguyên cười nói “Ngày mai lại làm tiếp, cậu cũng đừng liều mạng quá”.


La Tiểu Lâu tiễn hai người ra ngoài, chính mình thì hít một hơi thật sâu, bắt đầu chính thức chế tác linh kiện của cơ giáp cấp 10. Nhưng mà, lúc này, cho dùcậu không hề tiết kiệm nguyên lực, khi sử dụngcông năng phục chế, cũng chỉ có thể làm được hai cái linh kiện giống nhau như đúc mà thôi, không thể làm được bốn cái như bình thường.


Nhìn đến loại hiệu suất này, La Tiểu Lâu hận không thể ngày đêm làm việc, nhưng mà một người đã có gia đình như cậu không thể làm vậy được – Nguyên Tích căn bản không có khả năng để cậu ở lại quân bộ, chớ nói chi là làm cho tên vương tử điện hạ vừa báđạo vừa kiêu ngạo kia ngủ một mình một giường.


Từ ngày hôm sau, mỗi sáng, công việc của La Tiểu Lâu luôn nhiều đến hai cái rương lớn, bên trong là những linh kiện cơ giáp cấp 10đã chế tạo tốt. Tay nghề của cậuđã mạnh lên gấp đôi. La Tiểu Lâu thấy vậy thật kinh hỉ. Xem ra không cần sư phụ cậu vàHi Bá Laiđại sư đến giúp nữa rồi.


Bốn ngày sau, sáu phần linh kiện cơ giáp cấp 10đãđược La Tiểu Lâu toàn bộ hoàn công.
Lúc sau, La Tiểu Lâu lệnh cho tất cả mọi người đang công tác ở khu xưởng của cậu rời đi, chỉ để lại cậu một người động thủ.


Trước khi La Tiểu Lâu bắt đầu lặp ráp, cậu bị Nghiêm đại sư gọi vào phòng, ông lên tiếng “Bởi vìcậuđã cường điệu với ta nhiều lần rằng cơ giáp cấp 10 không thể không làm, hơn nữa thấy cậu chuẩn bị cũng thực sự dụng tâm nên tôi không cản cậu… Nhưng là, trước khi cậu lắp ráp, tôi có mấy câu cần nói”.


Nghiêm đại sư lần đầu tiên không quát mắng cậu, lại còn nghiêm túc khó thấy, La Tiểu Lâu cũng nghiêm chỉnh lắng nghe “Sư phụ, ngài nói đi”.


Nghiêm đại sư nhíu mày, vuốt vuốt chén trà trong tay “Cơ giáp chế tạo sư của đế quốc cũng không ít, nhưng cậu có biết tại sao cơ giáp cấp chín rất hiếm có, mà thập cấp cơ giáp lại không hề có không?”


“Thập cấp cơ giáp không có là bởi thiếu siêu cấp kim dịch, mà cơ giáp cấp chín …ít như vậy, trò cũng không rõ lắm”.La Tiểu Lâu cẩn thận mà nhìn Nghiêm đại sư. Lấy kỹ thuật của ông, lại có thêm siêu cấp kim dịch, xác suất chế tạo cơ giáp thập cấp nói không chừng còn cao hơn hắn nữa, cơ giáp cấp chín thì càng không có vấn đề chứ nhỉ?


Sắc mặt Nghiêm đại sư ngưng trọng lại, tiếp tục gõ bàn rồi nói “Đây là vì tinh thần lực bị tiêu hao. Khi chế tác cơ giáp cấp chín, lượng tinh thần lực cần ở công đoạn cuối cùng, cho dù là cấp đại sư đi chăng nữa, cũng sẽ bị tiêu hao nghiêm trọng. Nếu tinh thần lực của một người trong một năm bị tiêu hao quá lớn, về sau dù rèn luyện như thế nào cũng sẽ không tăng trưởng được nữa”.


La Tiểu Lâu há to mồm, cậu…cậu thật không ngờ đến điểm này.


“Tôi biết cậu có nước thuốc có thể nháy mắt bổ sung tinh thần lực tiêu hao. Nhưng mà, tôi vẫn phải nhắc nhở cậu. Cơ giáp cấp 9, cấp 10 khác xa cơ giáp cấp 8. Lượng tinh thần lực nó cần để chế tác thật không thể tưởng tượng được. Cho dù cậu có thuốc nhưng vẫn cần thời gian để bổ sung, mà thời điểm ấy, cậu căn bản không có bao nhiêu thời gian để bổ sung tinh thần lực. Nói cách khác, tinh thần lực bị tiêu hao làđiều không thể tránh khỏi” Nghiêm đại sư nghiêm khắc mà nhìn về phía La Tiểu Lâu.


“Sư phụ…”


“Cho nên, đây là yêu cầu của tôiđối với cậu. Tới cái thời điểm kia, không cần cậy mạnh. Thiên phú chế tạo cơ giáp của cậu là cao, là người duy nhất tôi gặp được sau nhiều năm hành nghề, tôi không hy vọng ngươi còn trẻ như vậy đã tự hủy chính mình” Nghiêm đại sư đứng dậy, đi tới trước mặt La Tiểu Lâu, một tay đặt trên bả vai hắn, nói câu cuối cùng “Nếu thật sự không thể làm được, tôi thà rằng cậu cứ bỏ cuộc”.


Nghiêm đại sư vỗ vỗ vai hắn, xoay người đi khỏi. La Tiểu Lâu ngơ ngác màđứng, không quay đầu lại, mà bóng dáng của một Nghiêm đại sư bình thường kiêu ngạo cố chấp trong lòng cậu bỗng nhiên to lớn lên.


La Tiểu Lâu nắm chặt tay, nhìn 125 đang ở một bên lo lắng không dám lên tiếng, không nói gì, quay đầu về phòng làm việc. Cậu cố ý dặn dò binh lính, vô luận là ai, nếu không phải là chuyện vạn phần khẩn cấp thìđều không được để quấy rầy cậu.


Mấy ngày trước, mỗi ngày La Tiểu Lâuđều mang thần sắc mỏi mệt mà lết bước ra khỏi phòng làm việc. Không có ai dám hỏi cậu tiến triển công việc như thế nào, ngay cả Nguyên Tích cũng không hỏi, chỉ yên lặng đứng ngoài cửa phòng chờ La Tiểu Lâu rồi cùng nhau về.


Hôm nay, lúc vừa mới tới quân bộ, La Tiểu Lâu bỗng nhiên kéo tay Nguyên Tích hỏi “Anh hôm nay có bận không?”
Nguyên Tích sửng sốt, rất nhanh trả lời “Đại ca hôm nay về. Anh có thời gian. Em nói đi”.
La Tiểu Lâu do dự một lát nói “Nếu rảnh, em muốn hôm nay anhđi xem chỗem làm”.


Nguyên Tích quay đầu nói vài câu với người hầu, sau đó trực tiếp mang La Tiểu Lâuđi bộ nghiên cứu cơ giáp.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của lính gác, Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu trực tiếp tiến vào phòng làm việc, sau đóđóng cánh cửa màu xanh trắng lại.


Nguyên Tích ôm thắt lưng La Tiểu Lâu từ đằng sau “Emđừng khẩn trương, anh ở ngay bên cạnh em, không có việc gìđâu”.
La Tiểu Lâu gật gật đầu, quay đầu lại liếc nhìn Nguyên Tích một cái. Nguyên Tích lặng lẽ tìm một cái ghế để ngồi một bên. 125 cũng ngoan ngoãn mà ngồi bên cạnh Nguyên Tích.


La Tiểu Lâu hít một hơi thật sâu, nhìn hai cái cơ giáp câp 10 hỏng ở bên cạnh, bắt đầu bắt tay vào làm cái cơ giáp thứ ba.


Tuy rằng hai cái kia hỏng nhưng La Tiểu Lâu cũng không cảm thấy bất an. Trên thực tế, hai cái cơ giáp kia là thứ cậu dùng để làm thí nghiệm, càng không dùng chút siêu cấp kim dịch nào. Cậu muốn tìm cái cảm giác khi chế tác cơ giáp cấp 10.


Mà hôm nay, cậu cảm thấy mình đã tìm được cái cảm giác kia rồi, chỉ còn việc lắp ráp nữa thôi.
Nghĩ đến lời của Nghiêm đại sư, La Tiểu Lâu kêu Nguyên Tích đi cùng, vì chỉ có Nguyên Tích ở cậumới thấy yên tâm.


Lúc lắp ráp, La Tiểu Lâu trực tiếp dùng chức năng phục chế để nắm bắt cảm giác nhanh chóng. Cậu biết, loại cảm giác này chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu. Cậu biết khả năng thành công của lần này là trên tám mươi phần trăm.
Chung quanh cậuđãđể sẵn một bể nước hồ năng lượng.


La Tiểu Lâu nhắm mắt lại, thuần thục mà bắt đầu công việc. Hai ngày nay, cậuđãđem tất cả các bước làm ghi nhớ trong lòng.
Mà sau khi La Tiểu Lâu nhắm mắt lại, Nguyên Tích mới quay đầu, không chuyển mắt mà chăm chú theo dõi La Tiểu Lâu.


Rất nhanh, một ngày đã trôi qua. Nguyên Tích nhìn nhìn ngoài cửa. Dùng máy truyền tin cho binh lính là không cần tới đây.
Nguyên Tích từ dáng ngồi đã chuyển sang nằm, 125 bị đẩy xuống cái thảm.
Sắp kết thúc rồi …


La Tiểu Lâu thoáng nhớ lại bước cuối cùng này, ngón tay lại không chút do dự mà nhấn máy.
80% … 90% … 99% …
Tay trái La Tiểu Lâu vừa lật, hai bình siêu cấp kim thối xuất hiện ở phía trên cơ giáp.


Hít vào một hơi thật sâu… 125 nhanh nhẹn chạy lại đưa một chén nước tới miệng La Tiểu Lâu. Động tác này, một ngày nó lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Nguyên Tích không hề động đậy nhưng mắt y vẫn nhìn chằm chằm vào La Tiểu Lâu, thậm chí không thèm liếc sang 125 ở ngay bên cạnh một tí nào.


La Tiểu Lâu uống nước xong, 125 đứng ngay bên cạnh cậu, mà hai tay La Tiểu Lâu vừa động, cuối cùng đãđến bước quyết định.
Dung dịch màu vàng của siêu cấp kim dịch đổ tràn trên cơ giáp, một cơ giáp sinh vậtcấp 10 đang chậm rãi xuất hiện.


Lúc đó, La Tiểu Lâu cảm nhận thấy nguyên lực vừa mới được bổ sung toàn thân đang nhanh chóng thoát ra theo hai hướng.


Mồ hôi trên trán dần dần tích hạt mà nhỏ thành dòng. La Tiểu Lâu biết là thời khắc cuối cùng này chỉ diễn ra trong phút chốc, nhưng cậulại cảm thấy được thời khắc này bị kéo dài vô tận. Toàn bộ thân thể đều cảm giác được kịch liệt thống khổ.


Cậu thậm chí thực sự không nhịn được, một tiếng thét chói tai thoát ra – một âm thanh kì quái vang lên từ căn phòng làm việc của vương tử phi điện hạ.


Trong sự đau đớn, La Tiểu Lâu thấy được Nguyên Triệt, 125, cuối cùng là Nguyên Tích. Nếu cậu không muốn Nguyên Tích vìcậu mà tuổi thọ giảm mất một nửa, nếu cậu muốn giúp đỡ Nguyên Triệt và 125, cậu chỉ có thể thành công.


Giây phút tiếp theo, một cảm giác ướt át bao vây lấy cậu. Nguyên lực đã cạn kiệt lại một lần nữa cuồn cuộn không ngừng mà tiến vào bên trong hai cái cơ giáp.
Nửa đêm, Nguyên Tích dùng một tấm thảm dài bọc vàôm lấy một người ra khỏi phòng.


Lính gác cửa đãđổi hai lần rồi, nhìn đến hai vị điện hạ bình an đi ra mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nguyên Tích gật gật đầu với binh lính hai bên, nhẹ nhàng đi ra ngoài, người hầu của y cũng vội vàng đi theo phía sau.


Nguyên Tích ngồi lên xe, nói với người lái phía trước làđi về nhà, sau đó kéo thanh chắn ở giữa ghế trước và ghế sau lên.
Lúc này, Nguyên Tích đem người trong lòng tùy tay ném sang bên cạnh, sau đó thật cẩn thận màôm một con thú nhỏ màu trắng từ trong lòng ngực ra.


Người máy gia dụng 125 vì bị bắt biến thành La Tiểu Lâu mà rơi lệ đầy mặt. Trời ạ, nằm trong lòng ngực của Nguyên Tích thực đáng sợ!! Kết hôn thật đáng sợ!! Tại sao La Tiểu Lâu lại có thể chịu đựng được như thế chứ…