Phải một lúc lâu sau, tâm tình Trầm Mạn mới ổn định lại được, nàng ngẩng đầu lên nhìn Hân Dao, dung nhan xinh đẹp của nàng vẫn còn vương lệ trên khóe mắt. Châu nhi đứng phía sau nàng cũng dâng lên dáng vẻ hài lòng, tươi cười nói:
- Đại nhân, cuối cùng thì người cũng đã trở về.
Hân Dao nghe vậy nhẹ nhàng thở dài một hơi nói:
- Ta đã trở về rồi.
- Chúng tỷ muội biết được tin người đã trở về, nhất định sẽ rất vui mừng.
Hốc mắt Trầm Mạn ửng đỏ, gương mặt xinh đẹp của nàng sau sáu vạn năm u sầu, đên giờ cũng đã hiện lên vẻ sáng lạn một lần.
- Chúng ta cùng đi xem.
Hân Dao cũng muốn đi gặp lại các tỷ muội năm xưa. Tuy rằng thân phận là chủ tớ nhưng bên trong Lưu Vân các thì đại bộ phận nữ tử đều có cảm tình thân như tỷ muội. Nàng kéo tay Trầm Mạn, hướng về phía dưới nhẹ nhàng bay đi, để lại trong căn phòng phía sau, Lâm Dịch vẫn đang hôn mê nằm trên giường.
Bên trong Lưu Vân các, Lâm Dịch tuyệt đối có thể an toàn, về điểm này thì Hân Dao rất yên tâm.
Thương thế của Lâm Dịch lần này đúng là không nhẹ. Năng lượng của cường giả Thần cấp khổng lồ như thế nào? Lấy thân thủ như của đám người Lưu Phong, cũng đã chạy xa như vậy rồi mà đến cuối cùng cũng chỉ còn lại nửa cái mạng. Lâm Dịch lại nằm ở khu vực trung tâm của cuộc chiến, thương thế tất nhiên càng không phải nói.
Thú văn chi nguyên kia tạm thời có thể giúp cho Lâm Dịch sở hữu năng lượng của cường giả Thần cấp, nhưng đó chỉ là năng lượng mà thôi, về các mặt khác như cường độ thân thể hay cảm ngộ Thiên đạo thì hắn kém rất xa cường giả Thần cấp chân chính.
Hơn nữa thú văn chi nguyên chính là một con dao hai lưỡi. Tuy rằng khi chiến đấu nó có lực sát thương rất lớn, nhưng cũng gây ra thương tổn không nhỏ đến cơ thể Lâm Dịch. Hắn không có thân thể của cường giả Thần cấp, lại dám vọng động sử dụng năng lượng của cường giả Thần cấp...Sự phá hoại thân thể này chính là như vậy mà ra. Tuy rằng Hổ thần bí quyết vô cùng thần diệu, hơn nữa đã có đám người Thần cấp Hân Dao giúp hắn chữa thương, nhưng hắn bị thương tổn không chỉ riêng mặt thân thể, ý thức hải của hắn cũng bị tổn thương. Dù sao trong lúc sử dụng thú văn chi nguyên, chiến văn và linh văn đồng thời cùng được sử dụng. Trong ý thức hải của hắn đột nhiên bị thần thức của cường giả Thần cấp xông vào như vậy, hậu quả thế nào hiển nhiên không cần nói cũng hiểu rõ được.
Hiện nay trong ý thức hải của Lâm Dịch chỉ còn lại một mảnh tối lờ mờ, mơ hồ có từng đợt quang mang lam sắc lập lòe lúc sáng, lúc tối. Bên dưới linh hồn kim châu, ánh sáng của băng liên cũng trở nên ảm đạm, thậm chí ngay cả tinh thể tiểu kiếm đang xoay quanh cũng chỉ cần cảm nhận đơn giản là thấy được nó đang vô cùng suy yếu, uể oải.
Uể oải? Không tồi chút nào...Điều đó chứng tỏ tinh thể tiểu kiếm và băng liên phảng phất như đã sinh ra sinh mệnh. Trải qua một trận chiến đấu kịch liệt, cả hai kiện đều lóe lên quang mang lúc sáng lúc tối, tựa hồ năng lượng đã tiêu hao gần như không còn gì.
Như vậy thì ý thức của Lâm Dịch đâu? Hắn vẫn còn đang ngủ say sao?
Đáp án là có hay không thì cũng không thể xác định.
Hiện nay Lâm Dịch đang ở trong một không gian mà chính hắn cũng không thể nói rõ được đó là đâu. Phạm vi xung quanh hắn là một không gian thuần tùy huyết sắc, không có phương hướng trên dưới, trái phải gì cả, tất cả dường như chỉ là một phía. Trong không gian này, hắn cũng có một thân thể, thân thể này lại chính là Thú văn chi nguyên.
Hắn đang ngồi xếp bằng giữa trung tâm của không gian huyết sắc này. Trước mặt hắn là bản đại thư tịch trước đây đã từng xuất hiện trong ý thức hải của hắn. Hiện nay dường như hắn đã hiểu rõ được bản thư tịch này, cũng như trước đây, hắn không hề tiếp xúc lấy nó, dù là chỉ một tờ giấy - Hổ thần bí quyết, tầng thứ bảy.
Hai mắt Lâm Dịch nhắm nghiền, dựa theo phương pháp trong tầng thứ bảy của Hổ thần bí quyết để tu luyện. Một tầng năng lượng giống như huyết vụ bao vây hoàn toàn lấy thân thể Lâm Dịch ở bên trong. Cùng với lúc hắn hô hấp, tầng năng lượng huyết vụ bên ngoài cũng phập phồng theo, nhìn qua thì giống như một đầu hổ thần mạnh mẽ đang hô hấp.
Thời gian trong nơi không gian này không hề có ý nghĩa.
Chỉ có huyết vụ bốc lên nồng nặc, không ngừng khắp bầu trời. Mỗi một lần bốc lên, huyết vụ kia lại chia ra càng trở nên đậm đặc hơn.
Cứ như vậy, Lâm Dịch ở trong cảnh giới tu luyện vô ngã, thong thả tu luyện không biết bao nhiêu lâu.
Lúc này, Loạn Tinh Hải có chút hỗn loạn.
Phiêu Miễu Vân Cung bị một cường giả Thần cấp thần bí phá hủy hoàn toàn, chỉ còn ba người cao tầng của Phiêu Miễu Thiên là Lưu Phong, Lạc Kỳ, Việt Nhược miễn cưỡng chạy thoát ra ngoài, nhưng bản thân cũng đã bị trọng thương.
Câu đố này làm cho mọi người đều vô cùng khó hiểu. Có người suy đoán vị cường giả Thần cấp thần bí kia có cừu oán với người đứng đằng sau Phiêu Miễu Vân Cung là Khương Như đại nhân. Sở dĩ cường giả Thần cấp đó phá hủy Phiêu Miễu Vân Cung hoàn toàn là vì trả thù Khương Như đại nhân. Lại có người nói, vị cường giả Thần cấp kia vừa mới ngưng tụ thần cách, không có khả năng có cừu oán với Khương Như đại nhân. Có lẽ là có ai đó trong Phiêu Miễu Vân Cung có cừu oán cùng hắn, khi hắn vừa trở thành cường giả Thần cấp, dưới lửa giận công tâm nên cũng không thèm cố kỵ đến mặt mũi Khương Như đại nhân mà ra tay hủy diệt hoàn toàn Phiêu Miễu Vân Cung. Những lời suy đoán như vậy cũng không ít, nhưng nguyên nhân thực ra là vì sao thì cũng không ai biết được đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Mà ngay sau đó, các thành viên của Phiêu Miễu Thiên đang ở Phiêu Miễu Thành cũng được thông báo cho biết tình hình. Cả đám đều kéo nhau trở về Loạn Tinh Nội Hải. Trong lúc nhất thời lượng người tiền nhập Loạn Tinh Nội Hải tăng vọt so với lúc bình thường. Thành viên chính thức của Phiêu Miễu Thiên ở trong Nội Hải thì có hơn một vạn người, nhưng những thành viên ở bên ngoài thì phải đến hai, ba vạn người, có thể tưởng tượng ra được dòng người đổ vào Nội Hải đông đúc thế nào. Vì vậy bọn cường đạo cũng đều lựa chọn tạm thời ngừng kinh doanh. Hai ba vạn gã cường giả Hư Thần cảnh chen chúc nhau vào Nội Hải, cho dù là cấp thấp nhất Hư Thần kỳ, số lượng khổng lồ như vậy cũng đông gấp năm sáu lần một bang phái.
Vô cùng sợ hãi, hiện nay mà động vào đám người Phiêu Miễu Thiên đang tức giận kia thì chắc chắn là không có lợi rồi.
Mặc dù tất cả mọi người đều cho rằng địch nhân lớn nhất của Phiêu Miễu Thiên là Phần Thiên và Vô Thượng Thiên, hai phương thế lực hẳn sẽ bắt đầu ra tay chèn ép bọn họ, nhưng hai phương thế lực này lại thần kỳ phối hợp ăn ý, đều bảo trì trầm mặc, cũng không làm ra hành động gì đối với Phiêu Miễu Thiên, tựa hồ như hoàn toàn làm như không thấy gì. Thậm chí hình như họ còn giúp đỡ thêm cho Phiêu Miễu Thiên.
Thái độ của hai phương thế lực làm cho một số các thế lực trung lập đều có chút kỳ quái. Ba phương thế lực đã tranh đấu với nhau không biết bao nhiêu năm rồi, các thành viên nội bộ trong ba phương thế lực đều ôm mối hận rất lớn trong lòng với đối phương.
Hiện nay Phiêu Miễu Thiên đang lâm vào lúc hỗn loạn nhất, vì sao không lập tức chèn ép bọn họ? Vì sao lại còn trợ giúp thêm cho bọn họ?
Có một vài người suy đoán, có thể là người đứng phía sau Phiêu Miễu Thiên là cường giả Thần cấp Khương Như đại nhân đã lên tiếng. Vì vậy cho nên người của Phần Thiên và Vô Thượng Thiên không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ nào. Tuy rằng phía sau Phần Thiên và Vô Thượng Thiên cũng có cường giả Thần cấp tọa trấn nhưng nếu vi phạm vào lời nói của Khương Như đại nhân thì hy vọng giữ mạng cũng không phải quá lớn, làm sao có thể giải thích được với các vị đại nhân. Chỉ có như vậy thì Phần Thiên và Vô Thượng Thiên mới đột nhiên chuyển biến thái độ với Phiêu Miễu Thiên.
Phần Thiên và Vô Thượng Thiên đều bảo trì loại thái độ này như vậy thì các thế lực trung lập khác như Tinh Vân bảo cũng không cần phải nói đến. Tứ đại thế lực, trừ bỏ đi bản thân Phiêu Miễu Thiên ở ngoài, còn lại ba thế lực lớn đều bày tỏ chung một loại thái độ...không thèm quan tâm. Tựa hồ như không thấy, không biết gì, nhưng nhiều lúc thỉnh thoảng lại trợ giúp cho người Phiêu Miễu Thiên rất nhiều thuận lợi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Ngay lúc tình hình Loạn Tinh Hải đang hỗn loạn thế này thì lại có một tin tức kinh người nổ tung. Ba người Lưu Phong, Lạc Kỳ, Việt Nhược cao tầng của Phiêu Miễu Thiên vì bị trọng thương quá nặng, tuy rằng đã chữa trị tận tình nhưng bọn họ vẫn ngã xuống. Việc này làm cho những sự kiện xảy ra bên trong Phiêu Miễu Vân Cung trước đây, tất cả đều trở thành một đại bí mật.
Đại bộ phận mọi người đều tin tưởng vào lý do tử vong của ba người, nhưng cũng có một ít nhân vật hiểu được nội tình lại càng thấp thỏm không yên.
Linh Nhiên chính là một trong số những người đó.
Hắn đang chau mày, ngón tay gõ liên tục trên thành bàn trà, nâng lên hạ xuống không ngừng. Trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện của Phiêu Miễu Vân Cung đã làm cho mọi việc đều vượt quá tầm kiểm soát của Linh Nhiên. Hắn rất không thích loại cảm giác này.
- Ngươi xác định chắc chắn là bọn họ bị giết chết?
Linh Nhiên lần thứ hai tiếp tục hỏi người nam tử bên cạnh.
Tên nam tử sắc mặt ngưng trọng, gật gật đầu:
- Tuy rằng ba người thụ thương không nhẹ nhưng cũng không đến mức có khả năng bị ngã xuống. Dù sao đại bộ phận thương thế của bọn họ cũng chỉ là thương tổn ngoài thân thể. Thức hải của bọn họ nhiều nhất chỉ là bị chấn động mà thôi. Mà Phiêu Miễu Thiên cũng đã mời Phùng Húc Phi, là một gã quang hệ hành giả hiếm thấy để tiến hành trị liệu cho bọn họ. Vì vậy nói lý do là bị thương quá nặng không thể chữa trị được thì khả năng duy nhất chỉ có thể là bị giết rồi.
- Bị giết.
Linh Nhiên lộ ra vẻ mặt trầm tư, suy nghĩ một lúc lâu rồi chậm rãi nói:
- Xem ra sự tình phức tạp hơn nhiều so với sự tưởng tượng của chúng ta. Người có khả năng dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt tầng tầng lớp lớp của đám người Phùng Húc Phi mà vô thanh vô tức giết chết ba người, chỉ có thể là cường giả Thần cấp. Ngoài ra không ai có khả năng làm được. Ta vốn tưởng rằng Lâm Dịch sở hữu một kiện chí bảo nào đó, bị đám người Lưu Phong biết được, sinh ra sát tâm với hắn, muốn cướp đi chí bảo. Lâm Dịch lại tấn cấp trong thời khắc mấu chốt, dưới sự giận dữ hủy diệt toàn bộ Phiêu Miễu Vân Cung.
Nói tới đây, Linh Nhiên dừng lại một chút, sau đó mới chậm rãi nói:
- Nhưng giờ đây nghĩ kĩ lại thì lý do này có rất nhiều chỗ gượng ép. Mặc dù đám người Lưu Phong biết Lâm Dịch sở hữu chí bảo, nhưng hiện nay Lâm Dịch đã là cường giả Thần cấp, chẳng lẽ hắn còn phải đề phòng chuyện đó? Ta thấy Lâm Dịch cũng không phải là con người lòng dạ hẹp hòi. Hơn nữa lúc đầu hắn vội vã muốn sử dụng truyền tống trận như vậy, tất nhiên là có việc gấp phải ly khai Bắc Thiên. Nếu như Lâm Dịch đã thực sự thành Thần rồi thì hắn đã ly khai Tây Bắc Thiên từ lâu rồi, làm gì còn có khả năng đi giết người diệt khẩu?
Linh Nhiên lại tiếp tục dừng lại, hơi trì hoãn nói:
- Vì vậy chỉ còn có một loại khả năng.
Tên nam tử nghe được Linh Nhiên nói như vậy, không khỏi hiếu kỳ nhìn hắn hỏi:
- Khả năng như thế nào?
Linh Nhiên chuyển ánh mắt nhìn ra bên ngoài, khẽ thở dài một tiếng, cũng không nói thêm điều gì. Tên nam tử thì nghi hoặc nhìn Linh Nhiên.
- Chỉ có một loại khả năng là các vị Thần cấp đại nhân muốn giấu diếm một loại sự kiện nào đó. Hơn nữa chuyện này hẳn là đám người Lưu Phong biết đến. Mà nhân vật chính của sự tình này chính là Lâm Dịch.
Linh Nhiên thầm nói ra suy đoán trong lòng mình, rồi lại than nhẹ một tiếng, lập tức lộ ra thần sắc hiếu kỳ.
- Đến tột cùng là vì sao các vị Thần cấp đại nhân lại muốn che chở cho Lâm Dịch? Tên Lâm Dịch này là thần thánh phương nào?
Trên mặt Linh Nhiên lộ ra vẻ trầm tư, từ mệnh lệnh của Sử Vũ truyền xuống thì có thể nghe ra được là Lâm Dịch vẫn còn sống.
Trải qua một lúc lâu, Linh Nhiên lại thở dài một tiếng, bất luận đối phương đến tột cùng là thần thánh phương nào, hơn nữa lại để cho các vị Thần cấp đại nhân coi trọng như vậy, cũng chỉ có một loại khả năng là mình không thể nào có tư cách tham dự vào bên trong chuyện đó.
Sau khi suy nghĩ như vậy, cuối cùng trên mặt Linh Nhiên cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười:
- Lâm Dịch...Ha ha ha...
Tên nam tử nhìn trái nhìn phải, thần tình nghi hoặc nhìn Linh Nhiên đột nhiên cười nói.
Phần Thiên.
Mâu Quân cũng vừa thu được tin tức tử vong của đám người Phiêu Miễu Thiên Lưu Phong.
- Đã chết?
Mâu Quân ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Nhuận vừa mới đi thám thính tin tức trở về.
Diệp Nhuận hơi gật đầu, nhíu mày nói:
- Nói là bị thương nặng không thể chữa trị, nhưng cuối cùng ta lại có cảm giác hơi lạ.
Mâu Quân nhíu mày lại một chút, lập tức gật đầu nói:
- Đúng là có điểm kỳ lạ. Lấy năng lực của Phùng Húc Phi cộng với việc ba người bọn họ bị thương cũng không phải đến mức trí mạng, làm sao bọn họ lại chết?
Diệp Nhuận cũng nhíu mày, một lát sau đột nhiên nhãn thần sáng lên nói:
- Chẳng lẽ lại là cường giả Thần cấp lúc đầu ngưng tụ Thần cách xuất thủ?
- Lâm Dịch?
Mâu Quân hơi sửng sốt, ánh mắt lập tức trở nên ngưng trọng lên:
- Rất có khả năng...Khẳng định là đám người Lưu Phong không biết làm cách nào biết được đối phương có chí bảo. Cho nên nổi lên sát tâm với Lâm Dịch lúc hắn đang tấn cấp ở thời khắc mấu chốt. Vì vậy cho nên toàn bộ Phiêu Miễu Vân Cung mới bị Lâm Dịch hủy diệt. Lần này Lâm Dịch đến tận cửa giết chết bọn họ, cũng là để báo thù của hắn, mặt khác cũng để tin tức không tiết lộ được ra bên ngoài.
Nói đến đây, trái tim Mâu Quân đột nhiên mạnh mẽ co rút lại, đôi con ngươi lúc này đã biến thành một khe hẹp dài.
Nếu quả thực như Mâu Quân suy đoán thì mục tiêu kế tiếp của Lâm Dịch sẽ là...Phần Thiên.
Diệp Nhuận hiển nhiên cũng đã nghĩ tới điều này, sắc mặt hai người đều trở nên xám xịt lại. Cường giả Thần cấp trả thù, sợ rằng mặc dù phía sau lưng cũng có cường giả Thần cấp chống đỡ nhưng cũng không thể đảm bảo được sự an toàn của bọn họ.