Chung Cực Truyền Thừa

Chương 515: Chỗ thiếu hụt

- Số lượng yêu thú tại Luyện yêu sơn này quả nhiên rất kinh người.

Lâm Dịch có chút cảm khái.

Tại nơi khác trên Thiên Giới, nơi nào có yêu thú dày đặc như nơi này? Đi được một đoạn ngắn, cũng không quá đáng có thể tìm được hơn mười con yêu thú ma thú. Ở nơi nào có ma thú yêu thú dày đặc như vậy?

Phải biết rằng, trong sương mù màu tím này, không thể nào dùng thần thức. Tốc độ của Lâm Dịch trên đoạn đường này cũng rất chậm, mà hơn trăm con yêu thú này, đều là xuất hiện trước mặt hắn. Tùy ý thoáng một phát liền gặp được nhiều yêu thú như vậy. Như vậy độ dày đặc của yêu thú tại đây đã đạt tới loại trình độ gì?

- Đáng tiếc là nội đan yêu thú Tứ giai này, nói quý thì cũng không quý lắm. Giá trị một khỏa nhiều nhất cũng chỉ hơn vạn linh thạch. Một trăm miếng thì mới được một trăm vạn. Mình còn phải gom góp bốn mươi tỷ a. Loại tốc độ này, cũng không biết tới lúc nào mới đủ.

Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.

Hôm nay hắn không có chút phương pháp xử lý nào. Yêu thú nơi này dày đặc, nhưng đẳng cấp lại quá thấp. Nếu là săn giết yêu thú Ngũ giai. Giá trị trọn vẹn gấp mười lần, tốc độ tự nhiên cũng cao hơn.

Đáng tiếc là không có thần thức, hắn cũng không có cách nào kiếm được chỗ nào có ma thú đẳng cấp cao. Cũng chỉ có thể như con ruồi không có đầu, xông thẳng về phía trước.

- Tu vi tinh thần lực trong khoảng thời gian này cũng lâm vào cổ chai, nghĩ đến nguyên nhân mình đến Thiên Giới bất quá cũng chỉ hơn một trăm năm, tốc độ tăng lên lại cũng quá nhanh.

Lâm Dịch tinh tường như thế. Cường giả tại Thiên Giới này, tuy răng có thể thông qua hấp thu năng lượng và thôn phệ Linh dược mà có thể đề thăng tu vi của mình lên, nhưng cái này dù sao thì cũng chỉ coi như là đường tắt. Phục dụng linh dược để tăng phúc thực lực so với bản thân khổ tu hấp thu năng lượng thì thật sự quá ít. Dù trụ cột không tốn sức, nhưng tu vi tinh thần lực tăng lên thì cũng không khỏi lâm vào Bình cảnh. Thực lực tăng lên quá nhanh, cuối cùng cũng lộ ra tai hại.


- Xem ra mình phải bế quan một thời gian ngắn, sớm ngày đột phá Bình cảnh này.

Lâm Dịch đã có quyết định trong lòng.

Cái gọi là bế quan, chính là tìm một nơi không người, bắt đầu tu hành lại tầng thứ nhất công pháp sở tu của mình. Một lần lại một lần, ngưng tụ năng lượng bản thân, khiến trụ cột vững chắc một ít. Đây chính là một quá trình rèn luyện thân thể.

Kỳ thật, mỗi một chủng công pháp đều có Bình cảnh, chỉ có chính thức đột phá tầng Bình cảnh kia thì mới có thể đạt tới tầng thứ hai. Đương nhiên, nếu cường độ năng lượng đạt đủ yêu cầu, cũng có thể cưỡng ép tăng lên. Nhưng trong quá trình này, không thể nghi ngờ gì sẽ khiến người tu hành thiếu khuyết một ít cảm ngộ. Mà cảm ngộ này, hoàn toàn là thứ tốt để tăng tinh thần lực lên.

Công pháp tại Thiên Giới này cũng phân thành đủ loại khác biệt. Như Thanh Nguyên Kiếm Quyết, chỉ coi như là công pháp bình thường. Mà Hổ Thần Quyết, lại có thể coi như là công pháp tuyệt đỉnh. Tu hành công pháp tuyệt đỉnh, ở đâu có đạo lý tu vi tinh thần lực chưa đủ mà không cách nào tăng lên? Mỗi một tầng cảm ngộ, tu vi tinh thần lực sẽ tăng lên một bước dài, tu hành đến tầng thứ hai, sau khi đột phá tu vi tinh thần lực sẽ lại đề thăng một bước dài. Bởi vì loại cảm ngộ này, bản thân chính là chất dinh dưỡng tốt nhất để tinh thần lực tăng lên rồi.

Nhưng ở tình huống hiện tại, ngay cả một tầng cảm giác tâm pháp Lâm Dịch cũng đều không cảm ngộ qua, nương theo công pháp nghịch thiên thổi Sáo tăng tinh thần lực lên, đơn giản chỉ cần phục dụng linh dược là có thể đến được trình độ trước mắt! Không thể không khiến người cảm thán một tiếng, Sáo kỹ kia, quả nhiên là kỹ xảo nghịch thiên a.

Nghĩ thông suốt đạo lý này, Lâm Dịch cũng không nóng nảy tiếp tục tìm lấy. Bởi vì ngồi mài đao cũng không mất đi kỹ thuật đốn củi. Vô luận như thế nào, muốn từ nơi này trở lại Đông Nam Thiên, cần phải tăng tiến thực lực lên.

Vì vậy, Lâm Dịch từ không trung hạ xuống đất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dưới Luyện yêu sơn này, chính là một mảnh đại dương mênh mông. Sương mù màu tím quay cuồng ở nơi này, căn bản không thể thấy được một ánh mặt trời nào tại Luyện yêu sơn này, lộ vẻ hết sức hắc ám. Loại hắc ám này, nếu là lúc bình thường thì cũng không có gì. Nhưng sương màu màu tím lượn lờ ở nơi này, lại khiến tầm nhìn kém đi rất nhiều.


Trên không trung là như thế. Còn trên mặt biển thì càng hiện ra hải dương màu đen vô biên vô hạn, tầm nhìn càng thấp hơn nữa...

- Ồ, ta thật đúng là đần. Ta có Lĩnh vực thủy hệ, trong hải dương này, dù không có cách nào sử dụng thần thức, nhưng cảm giác cũng sẽ tăng lên gấp bội, có thể nhìn ra xa hơn. Vì thế mà cơ hội tìm kiếm ma thú đẳng cấp cao sẽ cao hơn. Huống hồ bản thân ta chính là thuộc thuộc tính Thủy. Phần lớn ma thú trên không trung đều thuộc hệ khác, thủy hệ rất ít. Nhưng trên biển này, yêu thú đều hoàn toàn là thủy hệ. Với ta mà nói, chẳng phải là càng có giá trị sao? Ai. Trước kia như thế nào ta cũng không nghĩ tới thoáng một chút. Thật là ngu ngốc a, lãng phí mất ba tháng thời gian không công.

Trong ba tháng này, tuy rằng hắn cũng săn giết được hơn trăm ma thú. Nhưng chỉ có hơn mười đầu ma thú thuộc về thủy hệ, hắn căn bản không dùng được. Dưới Luyện yêu sơn là mặt biển, hắn có dị năng thủy hệ, tuy rằng thần thức vẫn chịu ảnh hưởng nhất định, nhưng cảm giác nhất định sẽ tăng lên gấp bội. Bởi như vậy, tìm ma thú đẳng cấp cao cũng không phải quá mức khó khăn. Hơn nữa lại là săn giết ma thú thủy hệ, hắn có thể dùng được.

Đương nhiên, tuy rằng đã nghĩ thông suốt, nhưng lúc này không phải là lúc săn giết. Cảm giác được công pháp của mình còn có nhược điểm. Hiện giờ Lâm Dịch không thể chờ đợi được, muốn tìm một chỗ đột phá Bình cảnh trước mắt.

- Đợi sau khi đột phá, liền tiến nhập vào hải dương.

Lâm Dịch nghĩ đến, lập tức tìm kiếm ở phía trước.

Thanh âm nước biển lăn cuồng ào ào, sương mù màu tím lượn lờ, không có chút ánh sáng nào, lộ ra cực kỳ đáng sợ. Lâm Dịch phi hành một thời gian ước chừng trọn vẹn hơn nửa canh giờ, một tảng đá ngầm cực đại xuất hiện trước mặt hắn.

Đích thật là đá ngầm, đứng sừng sững lẻ loi trơ trọi trên mặt biển, cách mặt biển ước chừng ba mươi trượng. Sóng biển quay cuồng không ngừng ầm ầm trùng kích lên khối đá ngầm này, nhưng nó vẫn đứng sừng sững bất động, phát tán ra một cỗ khí thế bàng bạc.

Dưới trùng kích năm này tháng nọ, tảng đá ngầm này bóng loáng như gương mặt, liếc mắt nhìn khắp bốn phía, cuối cùng ánh mắt cũng rơi vào trên tảng đá ngầm này.

Trên tảng đá ngầm này, ước chừng có thể cho ba người dừng chân. Từ trên nhìn xuống, thì càng lúc càng lớn. Nhìn bề ngoài thì giống như là một cái dùi thật dài. Sóng biển dâng lên, bạch hoa nổi lên ngập trời, khí vụ màu tím cũng tựa hồ bị tản mát ra vài phần.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, rất thỏa mãn đối với chỗ này. Lập tức ngồi xếp bằng xuống, có chút nhắm hai mắt lại, dựa theo phương thức vận hành Hổ Thần Quyết, bắt đầu tu hành.