Chung Cực Truyền Thừa

Chương 286: Gặp mặt!

Ba đầu Hắc Mạn Ba đã cùng chung sống dưới đáy biển với nhau gần ba vạn năm, tình cảm đã sớm đạt đến trình độ không phân biệt ta ngươi. Cái chết của Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen, đả kích thế nào với Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc có thể nghĩ được. Dưới loại tình huống này, đầu óc tỉnh táo của Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc cũng không khỏi chịu ảnh hưởng mà loạn cả lên, thêm vào lực lượng cường đại Lâm Dịch biểu hiện trước đó, càng làm cho Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc trong thời gian ngắn căn bản không thể nổi lên dũng khí tiếp tục đối kháng với Lâm Dịch, lúc này mới bị Lâm Dịch một kích đuổi giết, thậm chí ngay cả tay cũng chưa kịp động.

Lâm Dịch cúi đầu nhìn thoáng qua mặt biển bốn phía, chợt bộ lông trên thân thể của hắn bắt đầu biến mất. Sau một lát, hai mắt khôi phục lại thành màu đen bình thường, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một bộ quần áo, thân thể mãnh liệt xoay tròn một cái, sau đó đã đổi xong cái khác.

Đối với cái chết của ba đầu Hắc Mạn Ba này, trong nội tâm Lâm Dịch không có chút áy náy nào cả. Mặc dù tình cảm huynh đệ giữa chúng thấy cũng có chút cảm khái, nhưng dù sao cũng là do chúng muốn đưa mình vào chỗ chết. Lâm Dịch không phải là người hiếu sát, nhưng chưa bao giờ là người không quả quyết cả. Người ôm lấy địch ý với hắn, muốn đưa hắn vào chỗ chết, Lâm Dịch chưa bao giờ nương tay cả. Chỉ từ điểm này mà nói, Lâm Dịch đích thật có chút ích kỷ.

Đương nhiên, sự thật Lâm Dịch cũng chưa bao giờ cho rằng mình là người hào phóng, ít nhất cũng không hào phóng đến mức có người muốn giết mình, cũng đã rất rõ ràng biểu lộ ra sẽ không chết không ngớt với mình, còn bỏ qua cho hắn.

- Ở chỗ này lại chậm trễ hơn một tháng. n, tốc độ phải nhanh hơn một chút mới được.

Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn sắc trời, chợt âm thầm nói. Thời gian chữa thương, Lâm Dịch tuy rằng không biết chính xác đã qua bao lâu, nhưng đại khái vẫn có thể cảm giác được. Thời gian còn lại của hắn, đã không nhiều nữa. Từ nơi này đến hành tỉnh Nam Á, dùng tốc độ của hắn, cũng phải chừng một tháng. Sau đó còn phải đi ngang qua hành tỉnh Nam Á, tiến vào hành tỉnh Y La, sau đó còn cần tìm hiểu vị trí cụ thể của huyện Phượng Y nữa...Thời gian hai năm, thật sự đã rất gấp gáp rồi.

Nghĩ đến, thân thể của hắn dần lơ lửng lên không trung, chuẩn bị rời đi.

Trương Tạp và thiếu niên tuấn mỹ vẫn một mực chú ý đến bên này, sau khi nhìn thấy Lâm Dịch lơ lửng lên, tốc độ tim đập lập tức nhanh hơn. Khoảng cách xa như thế, bọn hắn căn bản không có biện pháp thấy rõ hình dạng của Lâm Dịch.

- Trương đại ca... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thiếu niên tuấn mỹ có chút khẩn trương nhìn về phía Trương Tạp.

Trương Tạp đồng dạng cũng có chút khẩn trương. Dù sao cũng phải đối mặt với cường giả cường đại như thế. Từ cái cách hắn nhẹ nhõm đánh chết hai đầu Hắc Mạn Ba mà xem, ít nhất cũng là tuyệt thế cường giả đã ngoài Đại tinh vị hạ giai. Đối mặt với cường giả như vậy, bất cứ người nào, đều sẽ cảm thấy khẩn trương cả.

Nhưng mà Trương Tạp cũng chỉ hít vài hơi, sau đó nhẹ gật đầu, nói:

- Chúng ta đi!

Nói xong, thân thể hai người lập tức hóa thành hai đạo bạch mang, vọt về phía Lâm Dịch.


Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn sắc trời, sau khi phân biệt phương hướng một chút, liền muốn nhanh chóng khởi hành rời đi, đột nhiên trong lòng khẽ động, lông mày lập tức nhẹ nhăn lại, hắn cảm giác được, có hai người đang đến gần...

Hắn không khỏi quay đầu lại, nhìn về phía xa xa. Chỉ thấy hai đạo bạch mang, từ đằng xa bắn tới, sau khi cảm ứng một phen, Lâm Dịch lại nhíu mày.

- Hai Hạ tinh vị hạ giai...

Lâm Dịch lập tức cảm ứng được thực lực của hai người, trong đó một gã thực lực không khác lắm với lúc mình mới vào tinh vị cảnh ở trạng thái không thêm chiến văn. Mà một người khác, tuy rằng cũng miễn cưỡng đạt đến trình độ Tinh vị cảnh, nhưng rõ ràng so với người kia yếu hơn không ít. Bất quá bởi vì hai người đều bị bao phủ trong bạch sắc quang mang nên Lâm Dịch không thấy rõ hình dạng hai người.

Khoảng cách mấy cây số, bất quá chỉ một lát đã tới. Hai đạo thân ảnh, đứng ở vị trí cách Lâm Dịch chưa đầy trăm mét, ầm ầm dừng lại, bạch mang liền tán đi.

- Hai vị...Lâm Dịch vừa muốn nghi hoặc xem khẩu, lại ngạc nhiên dừng lại. Bởi vì, hắn thấy được đồng dạng một bộ ngạc nhiên biểu lộ mặt.

- Tạp phiến?

Lâm Dịch có chút không xác định.

- Dịch tử?

Trương Tạp cũng không cách nào tin được.

Hai người cứ như vậy sững sờ nhìn đối phương. Sau một lát, đồng thời bộc phát ra một hồi cười to, hai thân thể, đồng thời bay về phía đối phương, hung hăng ôm một cái.

- Dịch tử, ha ha...Không nghĩ tới thật là ngươi! Ta vừa rồi lúc nhìn thấy ngươi, còn tưởng rằng là mình hoa mắt đấy! Ha ha...

Trương Tạp hưng phấn cười lớn. Ở trước mặt Lâm Dịch, hắn không còn chút bộ dáng trầm ổn cơ trí khi đứng trước mặt thiếu niên tuấn mỹ nữa. Lâm Dịch cũng thật cao hứng ôm lấy Trương Tạp, hắn thật sự thật không ngờ, ở nơi này lại có thể gặp được Trương Tạp, đây thực sự có thể xem là một niềm vui ngoài ý muốn.


Lập tức cười nói:

- Tạp phiến, sao ngươi lại ở chỗ này? Còn nữa, ngươi tiến vào tinh vị cảnh lúc nào thế?

Trương Tạp cười hắc hắc nói:

- Vừa tiến vào đầu năm này, về phần nói sao lại ở chỗ này...Tiểu Hạo, mau tới đây.

Trương Tạp thả Lâm Dịch, quay đầu phất tay kêu lên với thiếu niên tuấn mỹ đã choáng váng bên cạnh.

- Hắn là?

Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc, lúc này mới quăng ánh mắt về phía thiếu niên đến cùng với Trương Tạp. Tướng mạo thiếu niện cực kỳ tuấn mỹ, thân thể đơn bạc phối hợp với vẻ bề ngoài, lộ ra có vài phần âm nhu. Bất quá không biết có chuyện gì xảy ra, rõ ràng đây là lần đầu gặp mặt, nhưng Lâm Dịch lại cảm giác thấy hắn có vài phần nhìn quen mắt, lập tức lộ ra ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía hắn.

Mà thiếu niên tuấn mỹ kia sau khi nghe Trương Tạp gọi, lúc này mới phản ứng lại, sau khi dồn dập lên tiếng, liền bay đến bên người hai người, xem biểu lộ, tựa hồ có chút co quắp.

Lâm Dịch nghi hoặc nhìn về phía Trương Tạp. Mà Trương Tạp thì cười nói:

- Ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này, chính là đệ đệ của Thư Mộng, Thư Hạo.

- Đệ đệ của Mộng nhi?

Lâm Dịch lập tức ngạc nhiên, không khỏi lại lần nữa đánh giá thiếu niên tuấn mỹ kia. Khó trách nói thoạt nhìn có vài phần quen mắt, nguyên lại thật sự hình dạng hắn có vài phần tương tự với Thư Mộng.

- Tiểu Hạo, vị này nghĩ đến ngươi nhất định sẽ không lạ lẫm...Hắn gọi là Lâm Dịch.

Trương Tạp cười nói với Thư Hạo.

Con mắt Thư Hạo lập tức trừng lớn, nhìn về phía Lâm Dịch.

Quả thật, hắn đối với cái tên Lâm Dịch này thật sự không lạ lẫm gì. Vô luận là từ chỗ tỷ tỷ Thư Mộng, hay là từ chỗ Trương Tạp sau khi đến Trương gia, hắn thường xuyên được nghe đến cái tên này. Hắn còn biết, chủ nhân của cái tên này, dường như có quan hệ không bình thường với tỷ tỷ. Cái này khiến hắn từ lúc bắt đầu đã cực kỳ hiếu kỳ với chủ nhân cái tên Lâm Dịch này rồi.