Trên thực tế có lẽ trước kia, Lâm Dịch vẫn đang suy tư, làm sao để cố hết sức giảm bớt tiêu hao, rồi lại muốn đạt tới sức chiến đấu mạnh nhất, thậm chí càng mạnh hơn nữa. Mà thời gian chữa thương một tháng này, khiến hắn đã có một ít tâm đắc.
Đây là lần đầu tiên dùng loại phương thức này nghênh địch, Lâm Dịch có chút chờ mong hiệu quả của loại kĩ xảo này.
Rầm Ào Ào! Sau một tiếng nước chạy cực lớn, ở hai bên người Lâm Dịch, hai thân hình tráng kiện cực lớn, như Nộ Long xuất hải, bắn ra từ mặt biển. Nước biển kích động lên cao mấy chục thước, mới trùng trùng điệp điệp rơi xuống. Hai thân thể lớn vài trăm mét, bất quá trong nháy mắt, đã xuất hiện ở bên người Lâm Dịch. Thân thể cực lớn xoay quanh lấy, hoàn toàn phá hỏng không gian chung quanh Lâm Dịch.
Nhưng Lâm Dịch chỉ có chút trừng mí mắt, thần sắc căn bản không có chút biến hóa.
- Ha ha ha ha...Ngươi rốt cục xuất hiện! Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ một mực trốn đi đấy chứ! Ha ha ha ha...
Tiếng cuồng tiếu chói tai nổ bung bên tai Lâm Dịch, thanh âm cực lớn, chấn đến bên tai đau nhức.
Nhưng thần sắc Lâm Dịch lại không có chút biến hóa, chỉ lạnh nhạt nhìn về phía Hắc Mạn Ba có đầu màu đen mở miệng nói chuyện. Lúc này Hắc Mạn Ba có đầu màu đen đã hoàn toàn biến thành hình thái hoàn toàn, thân thể cực lớn dữ tợn giãn ra, xoay quanh trên không trung, trong đôi mắt dựng thẳng, lóe ra cừu hận và cuồng bạo vô cùng chăm chú trừng mắt nhìn Lâm Dịch. Không thể không nói, đôi đồng tử cực lớn kia, nếu như đổi người khác đến đối mặt, chỉ sợ thật sự sẽ có một loại cảm giác da đầu run lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đương nhiên, Lâm Dịch cũng không cảm giác được sợ hãi gì cả, hắn chỉ lạnh nhạt nhìn nó nổi giận. Nếu như nói Hắc Mạn Ba có đầu màu đen hôm nay là một tòa núi lửa cuồng bạo thì ánh mắt Lâm Dịch lại như một tòa băng sơn cự đại, lạnh như băng mát lạnh, không mang theo chút cảm xúc nào cả.
Trong hai tròng mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc cũng bắn ra hàn mang kinh người, trong đôi con ngươi băng lãnh của nó, cũng hiện ra cừu hận vô cùng nhìn chằm chằm Lâm Dịch...Tình cảm huynh đệ của ba đầu Hắc Mạn Ba cực kỳ thâm hậu, Lâm Dịch giết một trong số đó, hai đầu còn lại này, đối với Lâm Dịch có thể nói là hận thấu xương rồi.
- Không nghĩ tới ngươi còn dám ra đây.
Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc trầm giọng nói, hai con ngươi dừng ở Lâm Dịch. Đôi đồng tử cực lớn kia, tựa hồ muốn nhìn thấu Lâm Dịch.
Huyết sắc đồng tử tà dị của Lâm Dịch nhàn nhạt liếc nó, lạnh nhạt hỏi:
- Có gì không dám?
Đồng tử Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc co rút một hồi, hiển nhiên là giận dữ. Chợt hừ lạnh một tiếng:
- Tốt, rất tốt...Hôm nay, chúng ta sẽ báo thù cho nhị ca. Ta sẽ khiến ngươi, hồn phi phách tán!
Theo một tiếng cuối cùng vang lên, Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen đồng thời tiến công.
Ba cái miệng rộng đồng thời mở ra, từ miệng trong ầm ầm phun ra vô số viên quang cầu năng lượng, liên tục không ngừng ầm ầm bay về phía Lâm Dịch.
Không gian chung quanh mỗi quang cầu năng lượng, đều bị lực lượng cường đại bóp méo, hình thành từng đợt không gian lưu hình mũi khoan cực lớn, ầm ầm đánh về phía Lâm Dịch.
Mà sau khi huyết sắc đồng tử của Lâm Dịch lóe lên một vòng tinh mang, thân thể của hắn bắt đầu chuyển động.
Trong chiến đấu lúc trước, Lâm Dịch căn bản không có cơ hội biểu hiện ra tốc độ của mình, đã bị Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng hoàn toàn ngăn chặn. Khiến cho phỏng đoán của Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen đối với tốc độ Lâm Dịch chênh lệch rất nhiều. Mà lúc này, sau khi tốc độ Lâm Dịch hoàn toàn triển khai, hai đầu Hắc Mạn Ba mới ý thức được sai lầm của mình.
- Cái gì?
Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen hoàn toàn kinh hãi. Chỉ thấy thân thể Lâm Dịch như trong nháy mắt biến thành vô số, tốc độ di chuyển cực nhanh, cơ hồ hoàn toàn thoát ly phạm vi mắt thường của hai đầu Hắc Mạn Ba. Mà công kích của bọn hắn, nhìn như mỗi lần đều đánh trúng Lâm Dịch, nhưng thật sự, chỗ đánh trúng cũng chỉ là tàn ảnh của Lâm Dịch thôi.
- Điều đó không có khả năng!
Hắc Mạn Ba có đầu màu đen không dám tin lớn tiếng rống lên. Chợt, công kích của nó bắt đầu đẩy nhanh tần suất. Nguyên một đám năng lượng quang cầu, mang theo không gian lưu hình mũi khoan, ầm ầm bắn về phía Lâm Dịch. Nhưng mà, công kích của nó, vẫn không có chút hiệu quả nào cả...
Nhìn từ đàng xa, hai đầu Hắc Mạn Ba cực lớn, tổng cộng sáu đầu rắn cự đại, không ngừng phun ra vô số năng lượng quang cầu uy lực kinh người, tốc độ kinh người, bắn về phía một đạo thân ảnh di đông. Mà trình độ linh hoạt của bóng người kia thực vượt quá tưởng tượng của nhân loại. Tốc độ của hắn cực nhanh, so với những vòng năng lượng kia phải nhanh hơn gấp mấy lần.
Hắn thậm chí một mực bảo trì trạng thái lẳng lặng đứng thẳng, hai tay tự nhiên rủ xuống dán ở bên người, có lẽ chớp động lên thân thể sẽ phù hợp hơn một chút. Từ đầu đến cuối, hắn thậm chí ngay cả động tác thân thể cũng chưa từng thay đổi, nếu như nhất định phải dùng một từ để hình dung trạng thái di động của hắn, hẳn là di hình hoán vị.
Không sai, di hình hoán vị!
Thân thể Lâm Dịch, căn bản một mực bảo trì trạng thái đứng thẳng lẳng lặng treo trên bầu trời. Tốc độ của hai đầu Hắc Mạn Ba này so với Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng mà nói, chậm hơn không chỉ gấp mười lần. Ở trước mặt tốc độ của Lâm Dịch, tất cả công kích của hai đầu Hắc Mạn Ba này, hoàn toàn không có một chút tác dụng.
Hắn thậm chí ngay cả biểu lộ cũng là bộ dạng vô cùng lạnh nhạt kia, vô luận di động tránh né đến nơi nào, đôi huyết sắc đồng tử tràn đầy yêu dị, vẫn như vậy lạnh nhạt nhìn hai đầu Hắc Mạn Ba nổi giận lôi đình.
- Quả nhiên, phương thức chiến đấu như vậy có thể khiến tiêu hao giảm bớt không ít.
Hai đầu Hắc Mạn Ba nổi trận lôi đình công kích, nhưng mà trong lòng Lâm Dịch, lại đang suy nghĩ đến chuyện không chút liên quan đến trận đấu này.
Bình thường bảo trì trạng thái bình thường, nhưng lúc muốn né tránh hoặc tiến hành tấn công, dùng phương thức bộc phát bỗng nhiên gia tốc tăng lên lực lượng và tốc độ.
Đương nhiên, đây là dưới trạng thái bình thường, cũng không phải trạng thái sau khi gia trì chiến văn. Mà sau khi gia trì chiến văn, chiến lực bình quân nhất chính là trạng thái kia. Mà phương thức bộc phát bỗng nhiên tăng lên, chính là tăng lên trình độ tăng phúc của chiến văn. Sau khi hoàn thành một lần công kích hoặc tránh né, lại lập tức khôi phục đến trạng thái bình quân nhất.
Cao thủ đánh nhau, đôi khi là đánh lâu dài, đôi khi lại lập tức phân ra thắng bại, nhưng cho dù là loại nào, kỹ xảo như Lâm Dịch đều cực kỳ hữu dụng cả. Thử nghĩ thoáng một chút, một gia hỏa nhìn như Trung tinh vị thượng giai, trong nháy mắt khi công kích bỗng nhiên bộc phát ra lực công kích tiếp cận Đại tinh vị thượng giai, đối với cục diến thắng bại của chiến đấu có ảnh hưởng thế nào chứ?
Hôm nay còn thừa lại không đến hai năm là phải đối mặt với người trong Cổ năng rồi. Bất luận thứ gì có thể tăng lên tỷ lệ thắng bại trong chiến đấu, đều là thứ Lâm Dịch chờ mong cả.
Đương nhiên, kỹ xảo như vậy, lúc mới bắt đầu Lâm Dịch còn không quen thuộc lắm. Cũng do tốc độ của hai đầu Hắc Mạn Ba này quá chậm, cho nên mới cảm giác không thấy. Nhưng Lâm Dịch lại có thể cảm giác được, mình hôm nay sử dụng loại kỹ xảo này còn có tính mục tiêu rất lớn, căn bản không đạt được hoàn toàn tự nhiên thông hiểu đạo lí. Ở trước mặt cường giả ngang cấp, hoặc là so với mình cao cấp hơn, kỹ xảo như vậy cũng không có hiệu quả quá lớn. Trừ phi có thể đạt tới trạng thái hoàn toàn thông hiểu đạo lí, khiến thân thể nhớ lấy kỹ xảo này, trong chiến đấu căn bản sử dụng như bản năng thì kỹ xảo này mới tính là thành công, giá trị cũng lớn nhất.
- n, hiệu quả cũng không tệ lắm, về sau phải luyện tập nhiều hơn.
Sau khi liên tục tránh né, Lâm Dịch nghĩ thầm. Chợt, ánh mắt nhìn về phía hai đầu Hắc Mạn Ba.
- Cũng nên kết thúc rồi.
Lâm Dịch nghĩ đến. Trong hai tròng mắt, hiện lên một vòng sát ý...
...***********
Hai thân ảnh kéo lấy cái đuôi thật dài, dùng tốc độ cực nhanh phi hành trên không trung.
- Tiểu Hạo, tốc độ phải nhanh. Chúng ta trong nháy mắt xuyên qua chỗ này!
Thanh âm Trương Tạp vang lên, trong di chuyển với tốc độ cảo như thế, thanh âm vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
- n!
Thiếu niên tuấn mỹ ở một bên hắn hung hăng gật đầu, lập tức tốc độ càng tăng lên một phần, tiếng xé gió, càng thêm rõ ràng.
Trương Tạp biểu lộ thận trọng, một tay lôi kéo thiếu niên tuấn mỹ, một bên dùng đôi tuấn mục không ngừng quét xuống dưới. Cũng không biết hai đầu Hắc Mạn Ba ba đầu kia có thể đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn hắn không. Nếu quả thật xuất hiện thì lấy thực lực hắn và thiếu niên tuấn mỹ, căn bản không có chút khả năng chiến thắng nào, đoán chừng ngay cả khả năng chạy trốn cũng không có. Phải biết rằng, tốc độ hai đầu Hắc Mạn Ba kia, cũng cực nhanh, ít nhất so với mình và tiểu Hạo thì nhanh hơn nhiều.
Xoát, xoát hai tiếng nhẹ vang lên, Trương Tạp và thiếu niên tuấn mỹ giống như sao băng xẹt qua bầu trời, tốc độ cũng cực nhanh.
Nhưng vừa mới qua khỏi nơi chiến đấu ngày đó hai ba mươi km, Trương Tạp lại mãnh liệt hô:
- Chờ một chút!
Xoát một tiếng, hai đạo thân ảnh lập tức ngừng lại trên không trung, nhưng quá trình từ cực tốc đến hoàn toàn dừng lại thế này, lại cực kỳ khó chịu. Trên mặt thiếu niên tuấn mỹ nổi lên một vòng đỏ ửng dị thường, sau đó thời gian dần qua trở nên tái nhợt. Thật lâu về sau, mới miễn cưỡng ngăn chặn cổ cảm giác cơ hồ muốn thổ huyết này, không khỏi ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Trương Tạp.
- Trương đại ca...
Hư...
Trương Tạp làm một dấu im lặng, hắn biểu lộ ngưng trọng, nghiêng tai lắng nghe.
Thiếu niên tuấn mỹ thấy thế, lập tức hiểu rõ Trương Tạp hẳn là phát hiện ra gì đó. Hắn so với Trương Tạp yếu nhược hơn không ít, tuy rằng lúc này hắn còn không phát hiện ra gì dị thường, nhưng thấy biểu lộ của Trương Tạp, lại không nghi ngờ gì, lập tức cũng bắt đầu nhìn quanh khắp nơi.
Bất quá sau một lát.
- Phía trước có năng lượng chấn động kịch liệt!
Trương Tạp thần sắc mặt ngưng trọng mở miệng nói.
- À?
Thiếu niên tuấn mỹ căn bản cái gì cũng không phát hiện. Lúc này nghe Trương Tạp nói thế, lập tức kinh ngạc thoáng một phát. Chợt có chút bối rối hỏi:
- Sẽ không phải là hai đầu Hắc Mạn Ba ba đầu kia chứ?
Trương Tạp lắc đầu, thần sắc vẫn ngưng trọng mà nói:
- Không biết, khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể mơ hồ cảm giác được có lực lượng chấn động, nhưng chấn động lớn nhỏ, lại không cách nào biết rõ
- Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ.
Thiếu niên tuấn mỹ có chút khẩn trương hỏi.
Trương Tạp nhíu mày nghĩ nghĩ, chợt nhìn về phía thiếu niên tuấn mỹ nói:
- Không biết phía trước là ai, gặp phải nguy hiểm gì. Bất quá bây giờ đang ở trên vùng biển, cũng chỉ có người của chúng ta. Tiểu Hạo, đệ ở nơi này chờ ta, ta qua đó xem. Nếu như sau nửa giờ ta vẫn chưa về, đệ tốt nhất là đi đường vòng, chờ đến thành Tiên Dương tìm được Tứ trưởng lão rồi tính tiếp.
- n?
Thiếu niên tuấn mỹ lập tức cả kinh, chợt vội vàng nói:
- Trương đại ca, huynh muốn đi qua xem sao? Khoảng cách xa như vậy huynh cũng có thể cảm giác được năng lượng chấn động, có thể thấy song phương đều không kém. Huynh đi qua đó, căn bản không giúp gì được a!
Trương Tạp lại lắc đầu nói:
- Bất kể nói thế nào, ta cũng là người độc lập tiến vào tinh vị cảnh, chút chuyện nhỏ vẫn có thể giúp được. Bọn họ đều là tiền bối của Trương gia ta, ta không thể trơ mắt ếch ra nhìn bọn hắn đi chết được. Tiểu Hạo, đệ cứ ở tại chỗ này đi, trong chiến đấu, đệ không giúp đỡ được gì đâu.
Thần sắc thiếu niên tuấn mỹ lập tức có chút bối rối, liên tục nói:
- Trương đại ca, đừng đi.
Nhưng Trương Tạp lại nhẹ khẽ lắc đầu, chợt thả tay thiếu niên tuấn mỹ ra, muốn bay đi.
- Chờ một chút, Trương đại ca nếu như huynh muốn đi thì...đệ cũng muốn đi!
Vừa muốn động thân, thiếu niên tuấn mỹ lại đột nhiên vọt tới trước mặt Trương Tạp, sắc mặt hắn mang theo vài phần tái nhợt, hiển nhiên vẫn tương đối sợ hãi, nhưng trên trán lại có một tia quật cường.
Trương Tạp lại nhíu mày nói:
- Tiểu Hạo, nghe lời, ở lại đây chờ ta.
- Không! Trương đại ca muốn đi, đệ cũng muốn đi!
Thiếu niên tuấn mỹ kiên quyết lắc đầu, nhìn Trương Tạp.
- Cái này...
Trương Tạp hơi chút do dự, chợt lại cảm ứng được chấn động bên kia đột nhiên trở nên kịch liệt, Trương Tạp biết rõ, chiến đấu đã đến thời điểm mấu chốt nhất rồi, lập tức không cho phép hắn nghĩ nhiều nữa, hô lên:
- Đi!
Lập tức kéo tay thiếu niên tuấn mỹ một phát, trực tiếp hóa thành một đạo bạch mang, vọt về phía lực lượng chấn động.
Ước chừng sau khi bay vài km, rất xa, hai đạo thân ảnh cự đại, đã xuất hiện ở trước mặt hai người.
- Quả nhiên là chúng!
Trong lòng Trương Tạp lập tức mãnh liệt trầm xuống. Lúc này bọn hắn cách nơi chiến đấu còn chừng mấy km, nhưng khoảng cách lại quá xa, bọn hắn căn bản thấy không rõ hình dạng bóng người ở giữa hai đầu Hắc Mạn Ba.
- Thật mạnh...
Con mắt Trương Tạp đột nhiên sáng ngời, chợt trầm giọng quát:
- Dừng lại!
Thiếu niên tuấn mỹ nghe vậy lập tức dừng lại, quán tính cường đại lại lần nữa khiến sắc mặt hắn đỏ lên, sau một lát, mới hồi phục xong.
- Cái này...Thật mạnh!
Thiếu niên tuấn mỹ cũng lập tức chú ý tới chiến đấu phía trước, trong đôi tuấn mục lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Chiến đấu vẫn tiếp tục, tiếng gầm gừ không ngừng quay cuồng lọt vào tai, mà Trương Tạp và thiếu niên tuấn mỹ lại có thể đơn giản từ trong tiếng gầm gừ này nhận ra sự phẫn nộ và không cam lòng của Hắc Mạn Ba. Rất hiển nhiên, bóng đen kia chẳng những không rơi vào hạ phong, ngược lại còn chiếm cứ thượng phong nữa.
Sự khủng bố của hai đầu Hắc Mạn Ba kia Trương Tạp cảm thụ rất rõ, uy áp như thực chất kia, đến nay vẫn khiến trong lòng Trương Tạp kinh hãi không thôi. Nhưng hai đầu Hắc Mạn Ba cường đại như vậy, lúc này lại bị một nhân loại đánh cho gào thét không ngừng? Người nọ đến tột cùng có thực lực gì chứ?