Chung Cực Truyền Thừa

Chương 226: Trận đấu bắt đầu!

Thư Mộng có chút bận tâm nhìn Lâm Dịch, nói:

- Hay là, chúng ta hủy bỏ thi đấu có được không?

Thảm trạng của Thanh Y trên lôi đài vừa rồi khiến Thư Mộng có chút không khỏi liên tưởng đến Lâm Dịch, nhưng có thể dễ dàng đoán được, với mâu thuẫn giữa Bố Lan Đặc và Lâm Dịch, nếu cuối cùng Lâm Dịch bị biến thành như Thanh Y, hiển nhiên vẫn còn rất may mắn, nhưng Lâm Dịch có thể may mắn như vậy sao? Thư Mộng không dám khẳng định, nàng cũng không biết Lâm Dịch có thể tăng cường lực lượng chiến văn siêu hạng của mình lên gấp ba mươi lần, có thể nghĩ nàng lo lắng như thế nào.

Lâm Dịch khẽ cười một cái, nhẹ nắm bàn tay có chút lạnh buốt của nàng, tựa như an ủi, tự tin cười nói:

- Yên tâm đi, không có vấn đề gì đâu.

- Nhưng mà...

Thư Mộng còn muốn nói điều gì, nhưng ánh mắt tự tin của Lâm Dịch đã ngăn lời nàng lại.

- Lâm Dịch.

Sau lưng truyền đến một thanh âm, Lâm Dịch không khỏi quay đầu lại, đúng là Lạp Cổ Kỳ.

Đứng sau lưng Lạp Cổ Kỳ chính là Thủy Linh Lung và Khải Ni Cổ Lạp, Thủy Linh Lung hơi khẽ cúi đầu, chỉ là lúc Lâm Dịch quay đầu lại nhìn hắn một cái, nàng càng cúi đầu thấp hơn, không biết đang suy nghĩ gì, mà Lạp Cổ Kỳ tức thì thấy Lâm Dịch đang cầm chặt tay Thư Mộng, tựa hồ ý thức được cái gì, không khỏi quay đầu lại thoáng nhìn qua Thủy Linh Lung đang cúi đầu, nhưng cuối cùng chỉ là im ắng thở dài, cũng không nói gì thêm, vấn đề tình cảm của những người trẻ tuổi này, Lạp Cổ Kỳ tự nhủ mình vẫn không nên nhúng tay vào thì hơn.

- Hiệu trưởng, lão sư, Khải tiên sinh.

Lâm Dịch cười chào hỏi với mọi người, mà cũng chỉ có Lạp Cổ Kỳ và Khải Ni Cổ Lạp nhẹ gật đầu, Thủy Linh Lung tuy cũng nhẹ gật đầu, nhưng một mực không ngẩng đầu lên.

Thấy bộ dạng của Thủy Linh Lung, Lâm Dịch đột nhiên nghĩ đến cái gì, bàn tay đang giữ chặt tay Thư Mộng không khỏi buông lỏng ra, Thư Mộng cũng không có chú ý tới, sau khi Lâm Dịch buông tay nàng ra, nàng lập tức chạy tới bên người Thủy Linh Lung, ngọt ngào hô một tiếng:

- Thủy tỷ tỷ.

Sau đó khoác tay nàng.

Thân thể Thủy Linh Lung rõ ràng chấn động thoáng một chút, chợt ngẩng đầu nhìn Thư Mộng, lộ ra dáng tươi cười.

- Muội muội.

Từ lúc ở trong Ma Nguyên Động Quật, vì quan hệ của Lâm Dịch nên cảm tình giữa hai người đã khá tốt rồi, trên thực tế, lúc các nàng gặp mặt sáng nay, vì hôm nay là trận đấu của Lâm Dịch và Thánh Giai, Thủy Linh Lung tự nhiên không yên tâm, tạm ngừng tu hành một ngày, nàng vốn có ý định cùng Lâm Dịch đến khu tuyển thủ để quan sát, nhưng nàng thật không ngờ, sau khi rời khu tuyển thủ lại gặp được Thư Mộng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Trong Ma Nguyên Động Quật, Lâm Dịch và Thư Mộng biểu hiện cảm tình giữa hai người ra ngoài, Thủy Linh Lung đều nhìn thấy, sau khi thấy Thư Mộng, lòng nàng lập tức loạn cả lên trong nháy mắt, thế nên sau này, lúc mấy người tới, nàng đều lấy cớ muốn đi tìm Lạp Cổ Kỳ để tách ra, nàng thủy chung vẫn không cách nào vượt qua được thân phận giữa hai người.

Trên thực tế, tới bây giờ nàng vẫn còn mê mang, nàng và Lâm Dịch, đến tột cùng quan hệ giữa hai người là như thế nào?

Nói là thầy trò? Trên thực tế nàng cũng không có truyền thụ cho Lâm Dịch cái gì, chỉ là nói cho hắn một ít phương pháp sử dụng dị năng, dị năng cụ thể thì một cái cũng không có, mà những cái này, chỉ cần là dị năng giả thì đều có thể truyền thụ cho người khác.

Nói là tỷ đệ? Nhưng nàng lại rất rõ ràng tình cảm của mình đối với Lâm Dịch không chỉ như vậy rồi, nàng yêu hắn.

Mà nói là tình nhân, giữa hai người tồn tại một tầng phân cách vô hình, thủy chung chưa từng bị xuyên phá, nàng không biết lòng của hắn.

Theo lý thuyết, nàng nên ghen ghét Thư Mộng, nhưng sau khi thấy Thư Mộng cười ngọt ngào gọi mình là tỷ tỷ, vô luận như thế nào cũng không thể oán hận được, Thủy Linh Lung chưa bao giờ là một người giỏi ghen ghét.

Cuối cùng, nàng chỉ có thể im ắng than nhẹ, nàng và Lâm Dịch, cũng chỉ có thể xem xét ý lão thiên gia rồi, thuận theo tự nhiên a.


Tương thông một ít, nụ cười trên mặt Thủy Linh Lung cũng biến thành nhu hòa.

Lạp Cổ Kỳ và Lâm Dịch tự nhiên một mực quan sát biểu lộ của Thủy Linh Lung, lúc thấy nàng lộ ra dáng vẻ tươi cười nhu hòa, hai nam nhân này không khỏi thở dài một hơi, Lạp Cổ Kỳ tự nhiên không muốn nhìn thấy Thủy Linh Lung thương tâm, Lâm Dịch lại càng như vậy.

Về phần Lâm Dịch, hắn cũng thật sự không biết đến tột cùng mình nghĩ như thế nào, đối với Thư Mộng, không nghi ngờ gì, hắn yêu nàng! Khi biết được thân phận Thư Mộng là vị hôn phu của Bố Lan Đặc, đầu óc hắn liền trống rỗng, cái này là một biểu hiện của tình yêu dành cho Thư Mộng, mà đối với Thủy Linh Lung, không thể phủ nhận, trong lòng Lâm Dịch có nàng, đặc biệt là khi biết được thân thế của nàng, thậm chí chuyến đi tới Thủy gia thôn, càng làm Lâm Dịch thương yêu Thủy Linh Lung hơn trong nội tâm, nếu như nhất định phải chọn một từ trong hai người, Lâm Dịch thật sự không biết nên lựa chọn như thế nào, cho nên, hiện giờ hắn chỉ có thể hết sức lảng tránh vấn đề này.

Cũng may, Thư Mộng tựa hồ như cũng không rõ ràng lắm mối quan hệ vi diệu giữa hắn và Thủy Linh Lung, mà Thủy Linh Lung tựa hồ cũng không nói cho Thư Mộng điều gì, cho nên Lâm Dịch có một loại tâm lý rất là may mắn.

Thấy hai người cũng không phát sinh xung đột gì, Lạp Cổ Kỳ thầm than, đồng thời thở dài một hơi, chợt nhìn về phía Lâm Dịch, nói:

- Lúc chiến đấu, nên cẩn thận một chút thì hơn, ngươi còn trẻ, không cần phải dốc sức liều mạng vì cuộc tranh tài này.

Lạp Cổ Kỳ tự nhiên cũng biết Lâm Dịch có thể tăng lực lượng Bạch Hổ chiến văn lên gấp ba mươi lần, lời nói như vậy cũng là hợp tình hợp lý, mà Lâm Dịch cũng không nghĩ đến nói ra bí mật chiến văn của mình trước khi trận đấu diễn ra, lập tức cười cười, sau đó nói:

- Cảm ơn hiệu trưởng, đệ tử sẽ chú ý.

Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu, liền không nói gì thêm.

Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, rất nhanh liền đã đến giữa trưa.

Ánh mặt trời giữa trưa treo cao cao trên không trung, tản ra sáng bóng nóng rực, tuy rằng hiện giờ đã là tháng mười, nhưng khí hậu quần Vô Song đảo vẫn rất nóng bức.

Mà tại phía bắc Vô Song đảo, lúc này sớm đã tấp nập người đứng, dọc theo biên giới gạt ra xa xa, nhìn thoáng qua, nhân số đại khái không dưới mấy vạn người.

Quang Minh thánh thủ Bạch Ngạn Thanh có chút nhẹ gật đầu với Bạch Tiếu Thiên, sau đó thân hình lóe lên, tiến đến không trng.

Những khán giả vốn ầm ĩ không thôi lập tức đình chỉ tiếng ồn ào, ngẩng đầu nhìn lại Bạch Ngạn Thanh trên không trung.

- Bây giờ là trận thi đấu bán kết thứ hai giữa Bố Lan Đặc và Lâm Dịch, mời hai người dự thi tiến vào sân thi đấu.

Bạch Ngạn Thanh nhàn nhạt mở miệng nói, thanh âm của hắn không lớn, nhưng lại truyền bá ra xa xa, Bạch Ngạn Thanh trở thành Thánh Giai cũng chừng một ngàn năm, hôm nay đã là cường giảTrung Tinh Vị thượng giai, sử dụng kỹ xảo năng lượng như vây, hiển nhiên vô cùng thành thục.

Bố Lan Đặc bước lên trước Lâm Dịch một bước, bay vào không trung, đi tới bên người Bạch Ngạn Thanh, ánh mắt của hắn nhìn thẳng tắp về hướng Lâm Dịch, hàn ý trong mắt hiện ra vô cùng trắng trợn, hắn đã chờ đợi ngày này một thời gian rất lâu rồi.

Thư Mộng và Thủy Linh Lung cũng không khỏi lộ vẻ lo lắng trên mặt, nhìn về phía Lâm Dịch, mà Lâm Dịch tức thì khẽ cười một cái, chợt thân ảnh khẽ động, lập tức hóa thành một đạo bạch mang bắn vào không trung, đồng dạng đi tới bên người Bạch Ngạn Thanh, không hề tránh né, đối mặt với hàn mang trong mắt Bố Lan đặc bắn ra, trận đấu còn chưa bắt đầu, ý thức đối địch giữa hai người đã cường đại rồi.

Bạch Ngạn Thanh liếc nhìn chung quanh, sau đó nói với hai người:

- Sân thi đấu của các ngươi là trên không trung ngoài hải vực bốn kilomet, chỉ là trận đấu này của các ngươi, ta hy vọng không phải là sinh tử chi đấu.

Đối với hoàng tộc đế quốc mà nói, Thánh Giai đều là nhân tài, mặc dù đại đa số Thánh Giai đều có thế lực của gia tộc, nhưng cũng không ảnh hưởng đến lòng yêu tài của hoàng tộc đế quốc, dù sao thì Thánh Giai cực kỳ thưa thớt, trên thực tế, chiến đấu giữa Thánh Giai, trừ phi là không đội trời chung, nếu không thì cũng không dễ dàng lấy đi tính mạng người ta.

Bất quá, hiển nhiên lời nói của Bạch Ngạn Thanh không có lọt vào tai hai người, Bố Lan Đặc vì quan hệ của Thư Mộng, tự nhiên muốn trừ khử Lâm Dịch cho thống khoái, mà Lâm Dịch vì chuyện ngày đó Bố Lan Đặc không cố kỵ thân thận của mình mà ra tay với mình, cùng với thân phận vị hôn phu của Thư Mộng, nên cũng ôm ý định quyết giết chết hắn, lời nói của Bạch Ngạn Thanh tự nhiên bị hai người bỏ qua.

Bạch Ngạn Thanh hiển nhiên cũng đã nhìn ra chiến hỏa giữa hai người đã hết sức căng thẳng rồi, mà hai người hiển nhiên cũng không nghe theo lời của mình, tuy rằng hắn đều cường đại hơn so với hai người, nhưng hai người tốt xấu gì thì cũng là Thánh Giai, hơn nữa lại không phải là thuộc hạ ủa mình, hắn không có lý do gì để hạ lệnh cho người, huống chi, tính mạng của bọn hắn, chính bọn hắn đều có ý định liều mạng, Bạch Ngạn Thanh cũng không cần quản nhiều như vậy, lập tức than nhẹ trong lòng, chợt nói:

- Bắt đầu đi.

Bố Lan Đặc và Lâm Dịch lạnh lùng chăm chú liếc nhìn nhau, sau đó cơ hồ cùng khởi động, chỉ nghe một thanh âm khí bạo cực lớn, thân thể hai người đồng thời hóa thành bạch mang, vọt tới hướng Hải vực xa xa, khán giả trên bờ biển lập tức kích động lớn tiếng hô lên.


- Đuổi theo!

Dưới mặt đất, đột nhiên có người bên cạnh Bạch Tiếu Thiên hô lên, chợt có bốn đạo bạch quang từ dưới đất bắn lên, đuổi theo hai người, dù sao cũng là trận đấu chứ không phải là quyết đấu cá nhân, tự nhiên cần trọng tài.

Khoảng cách bốn kilomet đối với Thánh Giai mà nói, bất quá chỉ trong nháy mắt là đã đến, hai người Lâm Dịch và Bố Lan Đặc, bạch mang trên người cơ hồ đều tán đi, im im lặng lặng lơ lửng trên không trung cách mặt biển vài trăm mét, lạnh lùng đối mặt nhau, dưới chân bọn hắn là hải triều đang cuồn cuộn không ngớt.

Sau khi bốn Thánh Giai đuổi theo đến cách bọn họ một kilomet thì đều ngừng lại trên bầu trời, chợt từng người tách ra, từ không trung vây hai người vào bên trong, sáu gã Thánh Giai đồng thời lơ lửng trên không trung.

Trên bờ biển, tất cả người xem sau một hồi reo hò cũng không khỏi đình chỉ hô hấp, vô số ánh mắt đang nhìn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào vài đạo thân ảnh trên không trung ngoài hải vực bốn kilomet, nhãn lực của bọn hắn đều không tầm thường, khoảng cách như vậy, cũng vẫn có thể tinh tường.

Mà lúc này, Thủy Linh Lung và Thư Mộng cũng đã gần như nín thở, đồng thời âm thầm cầu nguyện cho Lâm Dịch, nhưng cặp mắt của các nàng đều chăm chú nhìn chằm chằm Lâm Dịch, trong lòng các nàng cũng không khỏi nổi lên lo lắng.

Trong đôi mắt hẹp dài của Bố Lan Đặc lóe ra hàn mang, cuối cùng, sau một hồi đối mặt với Lâm Dịch, hắn chậm rãi mở miệng.

- Ngày hôm nay rốt cục cũng đã tới, hôm nay chúng ta đã có đủ thời gian một tháng, hối hận a, bởi vì ngươi thích một người không nên thích, đắc tội một người không nên đắc tội!

Trong thanh âm của Bố Lan Đặc mang theo một tia tàn khốc, hắn lạnh lùng như vậy, bởi vì đối mặt với cừu nhân Lâm Dịch, cho nên mới nói nhiều lời như vậy.

Mà Lâm Dịch tức thì nhíu mày, phảng phất như nghe được điều buồn cười nhất thế gian, cười phá lên.

- Cái này tựa hồ là ta nên nói mới đúng, chỉ bằng vào ngươi? Xứng đáng để ta hối hận?

Đối với Bố Lan Đặc, Lâm Dịch tuyệt đối không có hảo cảm, thế nên mới nói ra như vậy.

Trong đôi mắt hẹp dài của Bố Lan Đặc lập tức lóe lên một tia tức giận, quát:

- Xú tiểu tử, ngươi cho rằng tiến vào Tinh Vị cảnh là đã mạnh lắm rồi hay sao? Ta cho ngươi biết, trước mặt ta, ngươi vĩnh viễn chỉ là một con kiến! Trước kia là như vậy, bây giờ là như vậy, tương lai cũng là như vậy! Muốn giết ngươi, đối với ta là chuyện dễ dàng như trở bàn tay!

Lâm Dịch cười ha ha, trong mắt lộ vẻ khinh thường nhìn Bố Lan Đặc.

- Hi vọng thực lực của ngươi lợi hại như miệng lưỡi của ngươi.

- Hỗn đản!

Hai mắt Bố Lan Đặc lập tức hiện lên một vòng tức giận, chợt phát ra một tiếng gào thét.

Gió bắt đầu dừng, ngừng lại mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, chợt, Bố Lan Đặc gào thét lên.

- Bồng!

Một tiếng khí bạo cực lớn vang lên, những khoảng trống bên người Bố Lan Đặc lập tức kích động mở ra, một cỗ lực lượng cường đại cực lớn khiến linh hồn người không khỏi run rẩy, chậm rãi thức tỉnh trên người hắn.

- A!

Bố Lan Đặc lớn tiếng gào thét, theo tiếng khí bạo vang lên, lực lượng cường đại lập tức chấn quần áo hắn thành từng mảnh vỡ, chợt, bên cạnh hắn xuất hiện một cỗ khí thế cường đại như thực chất, tử điện xà nương theo không khí kích động mà ra.

Khoảng cách giữa Bố Lan Đặc và Lâm Dịch bất quá chỉ là trăm mét, mà cái này, chính là lần thứ nhất Lâm Dịch cảm thụ được lực lương tăng lên của cường giả Thánh Giai.

Buổi sáng, lúc Thanh Y tăng lực lượng lên, bởi vì có bình chướng nên Lâm Dịch căn bản không cách nào cảm giác được, mà lúc này đã không có bình chướng bảo hộ, Lâm Dịch đột nhiên cảm giác được một cỗ hấp lực cường đại từ trên người Bố Lan Đặc phát tán ra, biểu lộ hắn không khỏi hơi giật mình, chợt, quanh thân hắn cũng bắt đầu xuất hiện khí thế thực chất, mới xuất hiện đã cơ hồ như không nhịn được lực lượng của Bố Lan Đặc.

- Thật cường đại!

Lâm Dịch âm thầm kinh ngạc trong lòng, sau khi chính thức chống lại mới có thể cảm nhận được khác biệt giữa Tiểu Tinh vị hạ giai và Tiểu Tinh vị trung giai lớn như thế nào, lực lượng Bố Lan Đặc hôm nay đã hoàn toàn vượt qua trạng thái cực hạn bình thường.

Chỉ nghe tiếng khí bạo liên tục vang lên, chợt, vài trăm mét mặt biển bắt đầu xuất hiện biến hóa kinh người.

Theo lực lượng Bố Lan Đặc tăng lên, thời gian dần qua, nước trên mặt biển rõ ràng dâng lên, một lát sau, ầm ầm bay thẳng đến chân trời, lập tức bao phủ hoàn toàn thân thể hắn và Lâm Dịch.

Tâm thần của Thủy Linh Lung và Thư Mộng lập tức bị nâng lên giữa không trung, mặt lộ vẻ khẩn trương, mắt nhìn thác nước ngược đột nhiên xuất hiện trên mặt biển.

- Cái gì, đây là lực lượng Thánh Giai sao?

Một gã khán giả có chút ngốc trệ thì thào tự hỏi, cái này đã hoàn toàn trái với quy luật thiên nhiên, nước biển đang yên lặng, rõ ràng bị lực lượng cường đại làm cho dậy sóng, bay lên trên trời, cái này, thực sự là trái ngược lại với quy luật tự nhiên.