Chúa Tể Chi Vương

Chương 870: Om Sòm!

Không gian Thần Huyễn…

Không gian vật chất trước mắt đã nhạt nhòa như mây khói, cũng như trăng trong đáy nước, hết thảy cũng đều biến thành trong suốt hư vô!

Lúc này, một tầng thế giới bóng ảnh giống như mộng ảo bao phủ cả thời không thiên địa, đang dần dần thoát ly khu vực Đại Lục Vực.

Đầu tiên thoát ly, là khu vực Tây Bắc của Đại Lục Vực, mà không phải là bên trong Vương triều Đại lục.

Bên trong một tòa cung điện to lớn giống như cự thú…

- Vũ Thiên Ngô! Lần này xem như ngươi may mắn, lại để cho ngươi trước cầm đi Thánh vật truyền thừa của Man Thiên Thần…

Một gã nam tử tóc đỏ cả người phiếm động lưu quang kim thiết, tay cầm một thanh trường thương, đứng ngạo nghễ trên một đầu Hỏa Diễm Dực Long khổng lồ dài đến mấy chục trượng, giống như một vị Hỏa Diễm Chiến Thần vậy!

Chỉ là khí tức do đầu Hỏa Diễm Dực Long kia phát ra, đã liền tiếp cận Hư Thần Đại Đế!

Đối diện gã nam tử tóc đỏ kia chính là một gã thanh niên tóc đen, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn ra một tia vết máu nhàn nhạt.

Gã thanh niên tóc đen Vũ Thiên Ngô này, tuy rằng vẻn vẹn chỉ có tu vi Hư Thần Cảnh trung kỳ, trên người lại phát ra một luồng ý chí chiến đấu kinh thiên địa quỷ thần khiếp.

- Ngươi rất mạnh! Nhưng ngươi không phải đối thủ chân chính của ta…

Vũ Thiên Ngô lau đi vết máu trên khóe miệng, trên người có một loại tự tin không thể hình dung.

Gã nam tử tóc đỏ kia thật sự quá mạnh mẽ, tu vi huyết mạch không thể xoi mói, ở giai đoạn trước trong Không gian Thần Huyễn đạt được kỳ ngộ liên tục, rất nhanh đã đột phá Hư Thần Đại Đế.

Hơn nữa, hắn còn đạt được một đầu Sí Diễm Dực Long chiến lực tiếp cận Đại Đế.

Nếu không phải nhận được ý chí truyền thừa Man Thiên Thần nhận thức, Vũ Thiên Ngô sớm đã thất bại tiêu vong rồi.

- Cuồng vọng vô tri! Phóng nhãn khắp cả Không gian Thần Huyễn, trong đám thiên tài tân bối, chỉ có Hiên Viên Văn kia mới là kình địch lớn nhất của ta! Chỉ tiếc, lần này không gặp được hắn…

Khóe miệng nam tử tóc đỏ, nhếch lên một chút trào phúng nhàn nhạt. Dường như, hắn cũng không đem Vũ Thiên Ngô đặt ở trong mắt.

Vụt... Vụt...

Trong hư không nhạt nhòa, Vũ Thiên Ngô cùng nam tử tóc đỏ rất nhanh biến mất không thấy đâu nữa.

Từ đó về sau, bên trong khu vực trọng điệp với Đại lục Vương triều, cũng như các thân ảnh thiên tài bên trong Tà Dương Phủ bắt đầu rất nhanh biến mất.

Đám người Triệu Phong, đều là từng đám từng đám một biến mất.

Nếu như đem Không gian Thần Huyễn xem như một tầng thế giới toàn bộ trong suốt, cùng không gian Đại Lục Vực trọng điệp. Như vậy, khu vực trọng điệp phía Tây Bắc, tiếp cận Đại Lục Vực, sẽ trước hết thoát ly trọng điệp.

Tiếp theo là khu vực trung bộ Đại lục!

Cuối cùng, thì lại là những nơi biên hải giống như là Vạn Thánh Tông vậy, thậm chí một vài nơi càng xa xôi hơn như Thương Hải Chân Vũ Thánh Địa!

Nếu như quan sát cả Không gian Thần Huyễn, khu vực mạo hiểm nhất vẫn là khu vực bên trong Tà Dương Phủ!

Vụt vụt vụt...

Giờ phút này, bên trong Tà Dương Phủ, từng tên từng tên thiên tài tinh anh cũng đều vui sướng như điên, nhanh chóng phản hồi Đại Lục Vực.

Tà Dương Phủ mặc dù là khu vực mạo hiểm nhất, nhưng kỳ ngộ thu hoạch nơi đây cũng là hơn xa các địa vực khác, một khi có thể còn sống rời đi, thành tựu ngày sau căn bản là không thể đánh giá!

- Không gian vật chất chân chính… Tốt lắm! Tốt lắm!

Diệt Thế Hắc Giao Long lạnh lùng nhìn thấy mấy tên thiên tài tinh anh này biến mất, cũng không có ngăn cản. Hắn khẽ liếm liếm đầu lưỡi, trong mắt mơ hồ có chút hưng phấn chờ mong.

- Những nơi mà ta đến, chính là hủy diệt chung kết…

Thân ảnh Diệt Thế Hắc Giao Long cũng dần dần chìm vào không gian Đại Lục Vực mông lung có thể thấy được phía dưới.

o0o

Đại Lục Vực, khu vực biên hải, Đại Đảo vực Thiên Phong…

Vụt...

Một gã thiếu niên tóc tím hiện thân trên bục đài kết nối của Vạn Thánh Tông.

- Xuất hiện lại là hắn… Triệu Phong!

- Tiểu tử này, không ngờ lại là kẻ đầu tiên xuất hiện?

Phụ cận bục đài kết nối truyền đến thanh âm kinh thán của một ít thành viên tông môn Vạn Thánh Tông.

- Ta là kẻ trở về đầu tiên?

Triệu Phong đứng yên tại chỗ, trong lòng không khỏi sửng sốt.

Hắn thoáng suy tư một chút, liền hiểu được nguyên nhân. Chính mình ở trong Không gian Thần Huyễn, bởi vì truy tung Diệt Thế Hắc Giao Long, đã tiến nhập vào khu vực sâu bên trong trung tâm Đại Lục Vực cùng Không gian Thần Huyễn trọng điệp.

Khu vực trung tâm Đại Lục Vực cùng Không gian Thần Huyễn kết nối so với khu vực biên cảnh này thì sớm hơn một chút, tương ứng thời gian thoát ly trọng điệp cũng sẽ sớm hơn một chút.

Cái này cũng là nguyên nhân vì sao Triệu Phong lại phản hồi đầu tiên.

- Triệu sư đệ, thu hoạch bên trong Không gian Thần Huyễn như thế nào?

- Tiểu bối, vì sao chỉ một mình ngươi đi ra trước, những người còn lại sao không thấy bóng dáng?

- …

Xung quanh bục đài, các lão bối cùng tân tú đồng lứa Vạn Thánh Tông cũng đều nhanh chóng xúm lại, ánh mắt nhấp nháy giương mắt nhìn Triệu Phong.

Biến hóa trên người Triệu Phong thật sự quá lớn.

- Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ?

- Trước khi tiến vào Không gian Thần Huyễn, tiểu tử này tựa hồ chỉ có tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ!

Một ít Đệ tử Nội môn nhất thời nghị luận.

Mới trôi qua mấy tháng, từ cảnh giới Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ nhảy lên tới Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, việc này quả thật là làm cho người ta sợ hãi a.

Phải biết rằng, ở trong Không gian Thần Huyễn, đại khái một bộ phận lớn thời gian cũng đều dùng trong việc thăm dò các nơi, thời gian tu luyện cũng không nhiều lắm.

- Tốc độ này cũng không tính là nhanh!

Triệu Phong lắc lắc đầu.

Hắn ở trong Không gian Thần Huyễn, thời gian tu luyện cũng không nhiều lắm, so sánh với bọn người Nam Cung Thánh cũng không tính là quá nhanh.

Mặc dù tiến triển của Triệu Phong không thua kém gì Nam Cung Thánh, thế nhưng hắn là đoạt xá trùng tu, tình huống hoàn toàn bất đồng.

Bởi vậy, Triệu Phong không hài lòng đối với tốc độ tiến cấp của chính mình, chính là phát ra từ ngôn ngữ chân thành.

Mà lời nói như vậy, lại khiến cho một ít thành viên tân bối lão bối Vạn Thánh Tông ở đây, lộ ra vẻ mặt cổ quái, phảng phất như ăn phải con ruồi vậy.

- Tiểu tử này rõ ràng là giả bộ!

- Tiểu tử này ở trong Không gian Thần Huyễn, tất là có đại kỳ ngộ!

Phần đông ánh mắt toàn trường nhìn kỹ trên người Triệu Phong, bao hàm các loại vẻ mặt nóng bỏng, tha thiết, hâm mộ, ghen tỵ, không cam lòng…

Trong số này, còn kể cả một hai đạo thần niệm Vương Giả Hư Thần Cảnh nữa.

- Triệu Phong!

Một cỗ Vương Giả vĩ lực hạo hãn phô thiên cái địa mà đến, tại phương diện linh hồn nổ vang một trận.

Thanh âm vang vọng làm cả khu vực bục đài bỗng nhiên yên tĩnh trở lại, tư duy ý niệm rất nhiều người phảng phất như bị một tòa núi lớn vô hình áp bách xuống vậy.

- Thế giới bất đồng, khác nhau thật đúng là rất lớn a!

Triệu Phong thiếu chút nữa thì không kịp thích ứng, trong lòng cảm khái một trận.

Áp lực trong Không gian Thần Huyễn quá lớn, ở nơi đó, uy năng cùng lực phá hoại mà Vương Giả Hư Thần Cảnh có khả năng phát huy, cùng không gian hiện tại thì kém hơn cả trăm ngàn lần.

- Triệu Phong!

Trong thanh âm của vị Vương Giả kia khẽ lộ ra một tia hờn giận, vĩ lực vô hình áp bách xuống bỗng nhiên tăng lên thêm một cấp bậc.

Vương Giả lên tiếng, tiểu tử kia không ngờ lại là một bộ dáng không chút để tâm tới.

Chỉ một thoáng, một ít thành viên tông môn chung quanh Triệu Phong, ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, linh hồn ý thức phảng phất như bị đọng lại tại chỗ.

Nhưng mà, Triệu Phong vẫn như cũ đứng yên tại chỗ, bộ dạng tựa như hoàn toàn không có một chút cảm giác nào vậy.

- Ồ?

Một màn này khiến cho vị Vương Giả Hư Thần Cảnh lên tiếng chất vấn kia khẽ kinh hô một tiếng, không ít đám Nửa bước Vương Giả, cường giả lão bối còn lại cũng đều cảm thấy tà môn.

- Vị Trưởng lão này, có gì chỉ bảo?

Triệu Phong ngẩng đầu lên, nhìn về phía vị lão giả bố sam quang huy vĩ lực quanh quẩn đang phiêu phù giữa không trung kia.

Phương xa, còn có một vị Vương Giả trung niên vân bào tuyết trắng khác đã tới, đúng là Lục Vân Vương, sư tôn của Hoàng Vân Hổ.

- Ngũ Trưởng lão, có chuyện gì cũng có thể chậm rãi mà nói! Nếu như phát sinh tranh chấp cùng một tiểu bối, chẳng phải là tự hạ thân phận hay sao?

Lục Vân Vương vội vàng lên tiếng hòa giải.

Ở Đại Đảo vực Thiên Phong, hậu trường của Triệu Phong cũng không phải là cứng rắn bình thường.

Nghe đồn, sau lưng hắn có một vị Hư Thần Đại Đế lánh đời, còn nhận được sự thưởng thức cùng chiêu nạp của Nam Phong Vương nữa.

- Hừ! Tiểu tử này bất kính với Trưởng lão, tội đáng trách phạt! Ngũ mỗ cũng không so đo, nhưng về chuyện hạ lạc của các thành viên khác trong đội ngũ tông môn, tiểu bối ngươi cần kể lại chi tiết cho ta!

Ngũ Trưởng lão bố sam kia hừ lạnh một tiếng.

Ngũ Trưởng lão cưỡng chế lửa giận cùng không vui trong lòng. Một tên tiểu bối Đan Nguyên Cảnh, lại ỷ vào hậu trường cứng rắn, dám bất kính đối với hắn, ngay cả Vương Giả cũng không đặt trong mắt.

- Triệu Phong, ngươi so với trong dự đoán còn xuất hiện sớm hơn cả nửa ngày! Mau nói rõ hạ lạc của những người khác?

Lục Vân Vương đột nhiên hỏi.

Cả Vạn Thánh Tông, vì sao chỉ có một mình Triệu Phong trở về, những người khác có phải là đã tao ngộ chuyện bất trắc gì rồi không?

Nghi vấn này, nhất thời khiến cho đám cao tầng Vạn Thánh Tông ở đây, trong lòng gấp gáp một trận.

Dù sao, những danh ngạch tiến vào Không gian Thần Huyễn, không phải tân bối thiên kiêu thì cũng là lão bối tinh anh, tiềm lực ai nấy cũng đều thật lớn.

Sinh tử tồn vong của một đám tinh anh tiến vào lần này, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh tương lai của Vạn Thánh Tông.

- Những người khác à?

Triệu Phong lâm vào trầm tư ngắn ngủi, sau đó mới đáp:

- Thời điểm lúc đầu sau khi tiến vào Không gian Thần Huyễn, ta đã cùng bọn họ tách ra hành tẩu. Ít nhất tại lúc ấy, bọn họ vẫn đều mạnh khỏe, thương vong không lớn!

Giai đoạn ban đầu mới tiến vào Không gian Thần Huyễn, Triệu Phong cũng đã từng ở trong đoàn đội Vạn Thánh Tông lăn lộn một đoạn thời gian ngắn.

Thế nhưng sau khi Diệt Thế Hắc Giao Long xuất thế, Triệu Phong đã cùng Nam Cung Thánh liên thủ, trực tiếp thoát ly khỏi đoàn đội.

- Tách ra hành tẩu? Vì sao ngươi lại thoát ly đoàn đội?

Sắc mặt Ngũ Trưởng lão kia trầm xuống.

Vấn đề này, cũng là trọng điểm quan tâm của tất cả mọi người ở đây.

- Bởi vì đã xảy ra một tràng đại tai nạn! Diệt Thế Hắc Giao Long bị phong ấn cả mấy vạn năm đột nhiên xuất thế, mọi người đều chia ra chạy loạn các nơi…

Triệu Phong đơn giản nói lại một chút tình huống.

Trên cơ bản, lời nói của hắn cũng có chín thành là sự thật. Chân chính giấu diếm chính là hắn chướng mắt thực lực của đoàn đội Vạn Thánh Tông, quyết định thoát ly, cùng Nam Cung Thánh đi cùng một chỗ.

Sự thật chứng minh, đây là một sự biến chuyển mang tính quyết định. Thời điểm ban đầu trong Không gian Thần Huyễn, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liên thủ, dễ dàng vượt qua giai đoạn thực lực yếu kém nhất.

- Diệt Thế Nhất Tộc? Diệt Thế Hắc Giao Long?

Các thành viên tông môn ở đây nghe vậy, từng tên từng tên giống như nghe chuyện thần thoại vậy, vẻ mặt cũng đều bán tín bán nghi.

- Hừ! Bịa đặt chuyện vô căn cứ!

Sắc mặt Ngũ Trưởng lão lãnh lệ, ý chí Vương Giả bồi hồi xung quanh thân thể Triệu Phong, ý đồ tạo cho gã thiếu niên này một ít áp lực, nhưng lại phát hiện đối phương căn bản không bị chút ảnh hưởng nào cả.

Sau đó, Triệu Phong cỗ gắng nhẫn nại một chút, kể lại cụ thể và tỉ mỉ một ít tình hình.

Thế nhưng đám người Ngũ Trưởng lão thì lại liên tục đưa ra một câu lại một câu nghi vẫn, hỏi tới hỏi lui chi tiết, càng ngày càng nhiều hơn.

Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại, dần dần có chút không kiên nhẫn.

- Vậy ta hỏi ngươi, từ sau khi thoát ly đội ngũ trong Không gian Thần Huyễn, ngươi đạt được những kỳ ngộ gì? Chỉ là một tên Đan Nguyên Cảnh, thoát ly đoàn đội, vì sao có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế, một đường không bị ngăn trở tiến cấp Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ?

Ánh mắt Ngũ Trưởng lão nhấp nháy.

Tên tiểu bối trước mắt này, ngay cả ý chí Vương Giả của hắn cũng không hề phản ứng, ở trong Không gian Thần Huyễn, tất nhiên đã đạt được đại kỳ ngộ nào đó.

- Kỳ ngộ? Cái này cũng không phải đại bí mật gì, rất nhiều người cũng đã xâm nhập vào Cổ Thần Bí Phủ. Về phần tốc độ tiến cấp, thật xin lỗi, ta tự nhận không tính là nhanh!

Triệu Phong hết thảy trả lời chi tiết.

Ngũ Trưởng lão làm khó dễ chất vấn, cường thế bức người, đã khiến cho hắn càng ngày càng không kiên nhẫn.

- Cổ Thần Bí Phủ? Nực cười! Tiến cấp như thế còn không tính là nhanh? Đúng là trò cười mà!

Nộ khí trên mặt Ngũ Trưởng lão càng ngày càng thịnh hơn.

Một tên tiểu bối Đan Nguyên Cảnh, dám không đem hắn đặt ở trong mắt, còn nhiều lần dùng ngôn ngữ trêu chọc hắn nữa.

Nhưng hắn không thể nào lường nổi, hết thảy những gì Triệu Phong nói đều là sự thật cả.

Lần này sau khi Không gian Thần Huyễn kết thúc, không lâu sau, uy danh của hai chữ Triệu Phong chắc chắn sẽ chấn động các siêu cấp thế lực cấp bậc Tam Tinh, Tứ Tinh tại Đại lục Vương triều.

- Tin hay không tùy ngươi! Hiện tại ta phải đi rồi…

Dứt lời, Triệu Phong hướng bên ngoài bục đài tối đen mà đi, chẳng muốn giải thích nhiều làm gì.

Hắn còn muốn trở về kiểm kê lại một chút thu hoạch trong Không gian Thần Huyễn lần này.

Lần này thu hoạch trong hành trình Không gian Thần Huyễn vô cùng phong phú, Cổ Thiết Giới Chỉ lúc trước cũng đã không đủ chứa, còn may hắn đã đạt được Thứ Thần khí Mê Không Giới.

- Tiểu tử, đứng lại! Nếu không nói ra một cái nguyên cớ, trước hết đem ngươi bắt lại!

Ngũ Trưởng lão dưới cơn thịnh nộ, quang huy vĩ lực trên người bao phủ phương viên cả trăm dặm, một cỗ lực lượng vô hình, cách không bao phủ lên trên người Triệu Phong.

Đổi lại là Đan Nguyên Cảnh bình thường, dưới Vương Giả vĩ lực bao phủ như vậy, căn bản là vô lực phản kháng.

- Om sòm!

Triệu Phong nhất thời cũng nổi giận, vận chuyển lực phách Thánh Lôi Thể, một cước đá thẳng về phía Ngũ Trưởng lão kia.

Rầm rầm rầm…

Khoảnh khắc một cước này đá ra, thiên địa nhất thời kinh biến, oanh lôi nổ vang, một cỗ kim lam lực phách kinh khủng như thực chất xỏ xuyên qua cả một phương hư không.

- A!

Vẻn vẹn một tia khí tức dư âm liền khiến cho phần đông thành viên tông môn phụ cận, phảng phất như thừa nhận núi cao khổng lồ oanh áp, không ít người hộc máu ngã rạp xuống đất.

- Không xong! Quên mất…

Triệu Phong có chút biến sắc, lúc này mới ý thức được sự chênh lệch giữa nơi này cùng Không gian Thần Huyễn.

Thánh Lôi Thể của hắn đã tiếp cận Ngũ trọng tiểu thành, uy lực khủng bố đến mức nào, tuyệt đối là nghiền áp Vương Giả bình thường!

Ầm! Thình thịch!

Ngũ Trưởng lão kia kêu thảm một tiếng, quang huy vĩ lực vỡ tan, bị một cước đá văng ra ngoài vài trăm dặm, xương cốt toàn thân thiếu chút nữa gãy nát, ở giữa không trung liên tục hộc máu không ngừng.