Chúa Tể Chi Vương

Chương 845: Tà Dương Cổ Thư

Hiên Viên Văn cảm nhận được khí tức “Cổ Thần Khí”, trái tim đập thình thịch, nhưng lại không lập tức rời đi.

Hắn trước hết, đem những tin tức này, truyên âm cho Gia Cát sư huynh và nữ tử áo hồng.

- Cấp bậc của Cổ Thần Khí vượt qua chúng ta rất nhiều, kẻ có duyên mới có được, có muốn tranh đoạt cũng vô phương.

Gia Cát sư huynh tay cầm cổ phiến, cười nhạt tự nhiên.

Nghe vậy, Hiên Viên Văn cũng khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Nếu như cấp bậc của bọn họ đạt tới Bán Thần, biết được tin tức có liên quan đến Cổ Thần Khí, nhất định sẽ hết lòng tranh đoạt.

Thế nhưng.

Thần binh trọng bảo vượt qua cấp độ quá nhiều, đối với tuyệt đại đa số người mà nói, ý nghĩa thực tế không lớn, ngược lại còn là một củ khoai lang phỏng tay, thậm chí là một hồi tai kiếp.

Đương nhiên, còn một nguyên nhân trọng yếu khác.

Tòa Thư Các u ám trước mắt, bản thân nó lại là một kỳ ngộ không nhỏ.

Trong Thư Các, phần đông thư tịch đều là cổ thư, phiếm động hào quang nhàn nhạt, giống như ngôi sao lơ lửng trên bầu trời.

- Những cổ thư bí tịch này, ít nhất đều là Thiên cấp, thậm chí đạt tới cấp độ “Thiên Giai Thần Vị”…

- Trên những thư tịch này, thậm chí còn có chú thích của Cổ Thần Tà Dương…

Trong Thư Các u ám, đám đệ tử thiên tài của Thiên Huyền Cung, đều lâm vào trong thế giới sách chữ.

Mỗi một thư tịch, đều là một thế giới hải dương.

Học thức huyền ảo trong những cổ thư này, cho dù là đối với thiên tài xuất thân từ Tông phái Tứ Tinh mà nói, cũng là thứ chỉ có thể ước mơ tha thiết.

- Những cổ thư này, có không ít bộ có thể sánh ngang với trấn sơn tuyệt học hoặc truyền thừa trung tâm của Thiên Huyền Cung. Có một số còn vượt qua cấp độ trên Đại lục hiện nay…

Gia Cát sư huynh không khỏi cảm khái.

Dựa theo bố cục của phòng sách này, những thư tịch ở đây, cho dù có mở ra cho ngoại giới. E rằng, Thiên Huyền Cung cũng phải phí hao một phen công phu, mới có thể miễn cưỡng tiến vào.

- Một thư tịch một thế giới. Mọi người không nên ham nhiều, mỗi người lựa chọn một hai bản có thể hấp thu là được.

Nữ tử áo hồng nhắc nhở.

Công pháp đạt tới Thiên cấp, mỗi một bản, ít nhất đều tương đương với một truyền thừa, học thức bên trong sâu rộng như biển lớn.

Bởi vậy.

Những thiên tài tinh anh này, đều chỉ chọn cổ thư thích hợp với bản thân mà tiến hành hấp thu.

Muốn hấp thu nội dung trong một cổ thư, cho dù là đối với Vương Giả Hư Thần Cảnh đã nhìn là không thể quên mà nói, cũng hao phí rất nhiều tinh lực.

Nếu nội dung quá mức khổng lồ, cho dù có năng lực đã nhìn là không thể quên, cũng phải mất rất nhiều thời gian.

Nhưng bất ngờ chính là.

Trong đội ngũ của Thiên Huyền Cung, lại có một thiếu niên Nửa bước Vương Giả mặc ngân khải, trong mắt nổi lên một tia tử lưu mộng ảo kỳ dị.

Giữa mi tâm của thiếu niên ngân khải này, có một ấn ký màu tím nhạt, như ẩn như hiện.

Thiếu niên ngân khải này, trong đội ngũ Thiên Huyền Cung tiến vào Tà Dương Phủ, cũng thuộc loại địa vị và thực lực xếp ở tầng chót, từ đầu đến cuối đều trầm mặc ít nói.

Hắn cũng là người cuối cùng tiến vào Thư Các u ám.

Lúc này.

Hành động của thiếu niên ngân khải, lại có chút dị thường.

Vụt...

Hắn lấy ra một quyển cổ thư, trong hai tròng mắt hiện lên một tầng quang lưu tử huyễn.

Chỉ vài chục nhịp hô hấp, hắn lại lấy ra một quyển thư tịch khác trong đám thư tịch nhiều như sao trời, từ đầu đến cuối, mặt vẫn không đổi sắc.

- Ồ? Lang Gia quyết? Chủ biên soạn… Tà Dương…

Thiếu niên ngân khải thoáng sửng sốt.

So với những người khác chuyên chú hấp thu một hai quyển sách, hắn lại hoàn toàn bất đồng, thiếu niên ngân khải thoáng cái đã đọc lướt qua mấy chục bộ thư tịch.

- Xem ra, Thư Các này, chính là mở ra cho đám tôi tớ trong Tà Dương Phủ. Mà “Lang Gia quyết” này, còn là phiên bản đơn giản hóa, được biên soạn từ trong số những công pháp của hắn. Dù vậy, nếu “Lang Gia quyết” xuất hiện tại ngoại giới, cũng có thể xem là Thánh công tà đạo vô thượng.

Ánh mắt thiếu niên ngân khải thoáng lóe lên.

Nếu là bình thường, những thiên tài khác của Thiên Huyền Cung, sẽ phát hiện ra sự dị thường của thiếu niên ngân khải.

Ví dụ như, trong mắt hắn ẩn hiện khí tức tinh thần, cường đại hơn lúc bình thường gấp mấy lần, thần thái cũng khác một trời một vực so với trước kia.

Nhưng lúc này, tâm lực của mọi người, đều đặt trong thế giới cổ thư, nên hoàn toàn không hay biết.

Vụt... Vụt... Vụt...

Thiếu niên ngân khải xem lướt qua “Lang Gia quyết”, lại bắt đầu xem những cổ thư khác.

Hắn một hơi lật xem mấy chục bản, tâm thần rất mỏi mệt, liền lấy ra vài thứ trân tài và đan dược trong trữ vật giới chỉ nuốt vào.

- Đặng Siêu sư đệ.

Thiếu niên ngân khải phát hiện sự dị thường của thiếu niên ngân khải, liền nhắc nhở:

- Ta khuyên ngươi chỉ nên chuyên tâm hấp thu một hai bản cổ thư thích hợp với bản thân. Như vậy đối với ngươi còn có lợi hơn…

- Ta biết rồi.

Thiếu niên ngân khải lộ vẻ ôn hòa, sau khi nghỉ ngơi, lại bắt đầu lật xem cổ thư.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Lúc phần lớn người của Thiên Huyền Cung, đã hấp thu xong bản cổ thư thứ nhất, thiếu niên ngân khải đã “đọc lướt qua” hơn trăm bản, hơn nữa còn là những cổ thư mà hắn cảm thấy hứng thú.

Lúc mọi người hấp thu xong bản cổ thư thứ hai, thiếu niên ngân khải đã “đọc lướt qua” hai ba trăm bản.

Lúc này.

Thiếu niên ngân khải đã mệt mỏi không chịu nổi, lại tìm một góc, bắt đầu khoanh chân ngồi, ăn vào một vài thiên tài dị bảo và linh đan.

- Tốt lắm, một canh giờ nữa, mọi người sẽ xuất phát.

Gia Cát sư huynh mở miệng nói.

Lúc ánh mắt của hắn rơi xuống người thiếu niên ngân khải “Đặng Siêu”, thoáng nhíu mày đôi chút, nhưng cũng không nói gì thêm.

Tại một nơi ẩn nấp trong Tà Dương Phủ.

- Nam Cung Thánh, bộ “Lang Gia quyết” này, hẳn là phiên bản công pháp đơn giản hóa từ trong hệ thống của Cổ Thần Tà Dương, ngươi thử tu luyện xem.

Triệu Phong mở to mắt, trên mặt có chút mệt mỏi.

- Thật kỳ quái, ta rất dễ dàng nhập môn bộ “Lang Gia quyết” này, hơn nữa đối với kỹ xảo vận dụng lực lượng Tà Thần Tinh, cũng tăng hơn trước kia rất nhiều.

Nam Cung Thánh có chút ngoài dự liệu mà nói.

Triệu Phong làm sao có thể có được “Lang Gia quyết” này?

- Quả nhiên.

Triệu Phong càng thêm tin tưởng, Thư Các u ám kia, hẳn chính là Thư Các mở ra cho người bên trong Tà Dương Phủ.

Mà lúc này.

Trong đầu Triệu Phong, lại xuất hiện nội dung học thức của hai ba trăm bản “Cổ thư Tà Dương”.

Những “Cổ thư Tà Dương” này, có không ít loại, nếu truyền ra ngoài, đều có thể tương đương với những truyền thừa cao nhất, thậm chí là trấn sơn tuyệt học của Tông phái Tam Tinh, Tứ Tinh.

Trong đó, có một số công pháp truyền thừa trong cổ thư, có thể sánh ngang với “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” và “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”.

Một số rất ít, thậm chí còn trên cả “Thánh Lôi Thể” và “Phong Lôi Quyết”.

Chẳng qua, nói một cách tương đối thì Thánh Lôi Thể và Phong Lôi Quyết chính là tuyệt phối đối với Triệu Phong. Dù sao đi nữa, hắn cũng có được trụ cột Phong Lôi của kiếp trước,lại dung nhập vào Lôi lực Thần Kiếp, tiềm năng càng lớn hơn.

Hơn nữa.

Trong “Cổ thư Tà Dương”, phần lớn đều là lưu phái tà đạo, không thích hợp với Triệu Phong.

Những cổ thư này, Triệu Phong sẽ không tu luyện, nhưng chúng cũng khiến cho trình độ cảnh giới và tầm mắt nhận thức của hắn, tăng lên rất nhiều.

Thông qua “xem sách”, trong lòng Triệu Phong chợt nổi lên một loại ý niệm: Bản thân hắn hoàn toàn có thể hoàn thiện và dung hợp các loại công pháp, thậm chí tự nghĩ ra công pháp và bí thuật của riêng mình.

Tại một nơi khác, trước Luyện Chú lâu.

- A… Thật sự không chịu nổi nữa rồi…

Vài tên thiên tài tinh anh Nửa bước Vương Giả, từ trong đại môn kim loại u ám, lăn ra ngoài.

Những thiên tài này, sau khi lăn ra ngoài, đều bốc lên một trận hơi nước.

Trước đại môn, có một vài tinh anh Tông phái đang tĩnh dưỡng, hai chân đều cháy đen.

Có một vài người hôn mê, bị những thành viên khác đem ra ngoài.

Ngoại trừ một số Vương Giả Hư Thần Cảnh cường đại ra, Nửa bước Vương Giả rất khó có thể kiên trì lâu dài trong Luyện Chú lâu.

Mà lúc này.

Cạnh tranh trong Luyện Chú lâu cũng rất kịch liệt.

Dẫn đầu vẫn là Tiểu Kiếm Thánh tóc trắng của Thiên Kiếm Các.

Ô...ô...ô...n...g!

Kiếm khí trên người lão giả tóc trắng càng lúc càng cường thịnh, giống như Bạch Hồng Liệt Nhật.

Hắn không chớp mắt, vượt qua sự nóng bỏng dưới chân, từng bước tiếp cận “kiếm đồng xanh cũ nát” gần hố lửa.

Những mảnh nhỏ Thần binh còn lại, hoặc các loại khoáng thạch rải rác, lão giả tóc trắng đều không thèm liếc nhìn một cái.

Nhưng càng về sau, cứ mỗi bước tiếp cận “kiếm đồng xanh cũ nát”, hắn đều phải đối mặt với uy thế Kiếm Đạo không thể tưởng tượng.

Cứ sau mỗi bước, đối với lão giả tóc trắng mà nói, giống như trải qua dày vò hàng thế kỷ.

- Trên thân thanh kiếm này, có ý chí và áo nghĩa mà Thượng Cổ Kiếm Thần lưu lại, có lẽ có thể giúp ta đột phá bình cảnh hiện nay.

Lão giả tóc trắng chuyên tâm vô ngã, khí thế bất khuất, trong mắt chỉ còn “một kiếm”.

Ngược lại, những Vương Giả khác, lại đặt tinh lực ở những khoáng thạch và mảnh vụn Thần binh.

Không phải là bọn hắn không muốn tranh thủ Cổ Thần Khí, chẳng qua là lực bất tòng tâm mà thôi.

Trong số đó, “Tử Phát Song Tà” là gây chú ý nhất ở đây.

Vụt...

Hai đạo thân ảnh tóc tím, thỉnh thoảng biến mất tại chỗ, sau đó lại chợt xuất hiện tại một góc khác.

Nửa ngày trôi qua.

Tử Phát Song Tà đã hai ba lần ra vào luyện lô, cũng chiếm được vài khối khoáng thạch truyền kỳ hoặc mảnh vụn Thần binh, thuận lợi như cá gặp nước.

- Tử Phát Song Tà, chết đi cho ta…

Thập Tam hoàng tử tức giận dâng tràn, trong tay rút ra một thanh bảo kiếm hoàng kim lộng lẫy rực rỡ, trên thân kiếm vờn quanh một trận kiếm khí long văn, mang theo kiếm uy hoàng giả quân lâm thiên hạ, chém thẳng về phía hai đạo thân ảnh tóc tím.

Sau khi tấn chức Vương Giả, uy lực của “Thánh Hoàng Bội Kiếm” trong tay Thập Tam hoàng tử, đã tăng phúc không nhỏ, uy thế và lực công kích bùng nổ, hoàn toàn có thể sánh ngang với Đại Đế.

Một kiếm này, hoàn toàn trấn áp tinh anh thiên tài khắp toàn trường, chỉ ngoại trừ Tiểu Kiếm Thánh tóc trắng.

- Cẩn thận.

Tử Phát Song Tà biến sắc, dùng tốc độ cực nhanh thối lui.

Vụt...

Hai người biến mất, lại xuất hiện tại một nơi khác.

Nhưng trên người “thiếu niên tóc tím”, vẫn lưu lại một đạo vết máu, một tầng quang lưu Băng Lam lưu chuyển trên người, sau đó miệng vết thương nhanh chóng khép lại.

- Không có chuyện gì?

- Mỗi lần Thánh Hoàng Bội Kiếm xuất ra khỏi vỏ, trong nháy mắt sẽ bùng nổ lực lượng, chẳng qua trong Không Gian Thần Huyễn, loại năng lực và khoảng cách này, lại chịu hạn chế rất lớn.

Thiếu niên tóc tím thở phào một hơi.

Nếu là ở Đại Càn Vương triều, uy lực của Thánh Hoàng Bội Kiếm, ít nhất cũng phải tăng gấp đôi, mà hạn chế lại càng nhỏ. Như vậy, tại nơi này, e rằng không có người nào có thể địch lại Thập Tam hoàng tử.

- Phòng ngự thật mạnh.

- Thực lực của Song Tà này, dường như đã tăng lên?

Đám Vương Giả của Đoan Mộc gia, Viên Công Phủ, Tào gia,… Đều cảm thấy khiếp sợ.

Trong quá trình giao phong, không ngờ “Tử Phát Song Tà” lại có thể thành công du đấu với thế lực của Hoàng tộc.

Khác biệt so với trước kia là.

Thủ đoạn ẩn độn của Song Tà này thật thần bí khó lường, một khi rút lui, sẽ không tìm thấy thân ảnh.

- Thực lực của Song Tà tăng trưởng nhanh như vậy, còn đánh cướp chiến lợi phẩm của Đoan Mộc gia ta.

Người của Đoan Mộc gia, đều hận nghiến răng nghiến lợi.

Giờ phút này, Song Tà xuất quỷ nhập thần, thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Trong đó, khí lực phòng ngự của “thiếu niên tóc tím”, càng mạnh tới cực điểm, ngay cả công kích tiếp cận Đại Đế, cũng không thể sinh ra uy hiếp thực chất.

- Vũ Phi…

Lão giả lục bào và nam tử áo xanh mới tấn chức Vương Giả không lâu, đều hướng ánh mắt về phía Triệu Vũ Phi.

Trong quá trình du đấu, Tử Phát Song Tà đều tận lực tránh né Triệu Vũ Phi.

- Chạy đi đâu!

Triệu Vũ Phi quát một tiếng, lăng không nhảy lên, giao phong một kích với “thiếu niên tóc tím” trong Song Tà.

Phành…

Triệu Vũ Phi bị một luồng hàn lực và cự lực kỳ lạ, đẩy lui mấy chục trượng, vừa hạ xuống đất, trên làn da trong suốt như ngọc, xuất hiện một tầng hàn sương.

- Vũ Phi, ngươi không sao chứ?

Người của Đoan Mộc gia, đều vội vàng bảo vệ Triệu Vũ Phi, tránh cho Song Tà thừa cơ truy kích.

- Ta không sao… Nhưng hắn không phải là Triệu Phong ca.

Sau khi Triệu Vũ Phi hạ xuống đất, trên mặt lộ ra nụ cười, nói với vẻ chắc chắn.

Vừa rồi giao phong, trong lòng nàng có cố kỵ, nên đã hạ thủ lưu tình, ăn phải thiệt thòi. Nhưng đối phương lại xuống tay vô cùng độc ác, giống như muốn dồn nàng vào chỗ chết.