Dưới quang huy vĩ lực của tam đại Vương Giả, toàn bộ đại điện lâm vào yên tĩnh và áp lực nặng nề.
Cao tầng trung tâm của Liên minh Thánh Vực, đều là nhân vật chí tôn Thanh Hoa Vực, tu vi không ai không phải là Đan Nguyên Cảnh, không ít người còn là xuất thân từ Đại lục Thập Tông!
Nhưng lúc này, mọi người không ai dám thở mạnh một cái.
Thanh Hoa Vực nho nhỏ, không ngờ lại một lần buông xuống ba vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, mà sau lưng lại đại biểu cho ba Tông phái Nhị Tinh khổng lồ!
Mà hết thảy những cái này, nguyên do chính là Triệu Phong đã bắt cóc một vị tuyệt đỉnh thiên tài của Nguyệt Ma Điện! Mà vị tuyệt đỉnh thiên tài kia cùng với Thái thượng Trưởng lão Nguyệt Ma Điện lại có một tia quan hệ huyết thống!
Tam đại Vương Giả ngồi ngay ngắn trên chủ vị đại điện, không ai nhìn thấy rõ hình dáng vẻ mặt của bọn họ!
Bọn họ chỉ là lẳng lặng chờ đợi, không chút cố ý phát ra uy thế gì, lại khiến cho bầu không khí trong đại điện có vẻ nặng nề như thế.
Qua thời gian chừng nửa khắc, trên thiên không phương xa truyền đến thanh âm phá không.
Vài hơi thở qua đi, một nam một nữ đã bay xuống trước đại điện. Phân biệt là một gã thanh niên tóc tím có chút bệnh trạng, một nàng thiếu nữ tuyệt mị phương hoa!
- Triệu Phong!
Cao tầng Liên minh Thánh Vực nhất tề hô nhỏ một tiếng.
Một nam một nữ không nhanh không chậm đi vào đại điện.
Vẻ mặt Triệu Phong thản nhiên, giống như lửng thững trong sân vắng, mà Trang Quán Nhi bên cạnh lại có chút bất an không yên.
Chẳng qua, đến lúc Trang Quán Nhi nhìn thấy tam đại Vương Giả ngồi ở mặt trên, nàng liền khẽ thở ra một hơi. Nhưng nàng vẫn như cũ không dám khinh thường vọng động.
Trang Quán Nhi rất rõ ràng, Triệu Phong sớm đã cảm ứng được ba cỗ khí tức Vương Giả, nhưng lại còn trấn định như vậy tiến đến, nếu nói Triệu Phong không có cái gì ỷ vào, nàng kiên quyết không tin.
- Triệu Phong, chúng ta rốt cuộc cũng gặp mặt…
Một đạo thanh âm nữ tử mềm mại giống như tiếng trời từ một vị chính giữa trong tam đại Vương Giả truyền đến.
Đó là một vị nữ tử nguyệt bào thánh khiết đoan trang, nhất cử nhất động đều làm cho người ta có một loại ảo giác như được Nữ thần lọt mắt xanh vậy!
- Thánh Nguyệt Tiên Tử!
Ánh mắt Triệu Phong nhìn về phía nữ tử nguyệt bào, bình đạm nhẹ nhàng nói.
Nữ tử trong tầm mắt, khiến cho hắn nhớ tới Diệp Yên Vũ, nữ tử mà hắn đã gặp được trong Di tích Tử Thánh năm xưa.
Diệp Yên Vũ, chính là đệ tử của Thánh Nguyệt Tiên Tử.
Năm đó, thời điểm khi Diệp Yên Vũ sử dụng Hư Thần Tí Hộ, Triệu Phong từng nhìn thấy hư ảnh hình dáng của Thánh Nguyệt Tiên Tử.
Trong đại điện, Triệu Phong cùng Thánh Nguyệt Tiên Tử mở màn đối thoại, khiến cho mọi người nổi lên một trận kinh hãi.
Ánh mắt hai người ở giữa không trung ngắn ngủi gặp nhau.
Ánh mắt Triệu Phong vô cùng sắc bén lợi hại, có một loại lực lượng xuyên thủng linh hồn! Ánh mắt Thánh Nguyệt Tiên Tử hòa nhã thánh khiết, lại không hờn không giận.
Vượt qua dự đoán của cao tầng Liên minh Thánh Vực, sau khi tam đại Vương Giả nhìn thấy Triệu Phong, cũng không có lập tức làm khó dễ chất vấn, hoặc là khoảnh khắc ra tay khiển trách.
Song phương gặp nhau, gần như còn ôn hòa hơn cả tưởng tượng rất nhiều, phảng phất như lão bằng hữu nhiều năm không gặp vậy.
Thậm chí, đến lúc này Trang Quán Nhi vẫn còn đứng phía sau lưng Triệu Phong nữa.
Loại không khí này, quả thật rất quái lạ dị thường!
Đám cao tầng Liên minh Thánh Vực, trao đổi một cái ánh mắt lẫn nhau, mơ hồ có phán đoán.
Không khó nhìn ra, tam đại Vương Giả đối với Triệu Phong có sự kiêng kỵ nào đó!
Chẳng lẽ lời đồn đãi không sai, Triệu Phong đã tấn chức Vương Giả Hư Thần Cảnh?
Nhưng mặc dù là như thế, đối mặt tam đại Vương Giả Hư Thần Cảnh nổi danh lâu đời, sau lưng đều là Tông phái Nhị Tinh khổng lồ, Triệu Phong cũng hẳn nên là một phương yếu thế mới đúng.
- Triệu Phong!
Vương Giả Ma Đạo ngồi ở một bêm, sắc mặt hơi trầm xuống:
- Nghe nói, ngươi áp chế Đệ tử Chân truyền bản Tông, còn xuất ngôn uy hiếp, muốn hủy diệt Nguyệt Ma Điện của ta?
Thoáng chốc, bầu không khí trong đại điện vừa mới giảm xuống một chút, lại một lần nữa lâm vào một bầu không khí gấp gáp.
Vương Giả Ma Đạo kia, trên người mặc một kiện hắc giáp phong cách cổ xưa, giữa mi tâm có một cái ấn ký nguyệt liêm xích hắc sắc.
Một cỗ vĩ lực Ma đạo lan tràn, bao phủ cả đại điện.
Một chúng cao tầng Liên minh Thánh Vực, từng tên từng tên đều kinh hãi khiếp vía.
- Đúng vậy! Lời này là ta nói! Lúc này đây, hy vọng quý Tông có thể cấp cho một cái giao phó đối với việc nhúng tay vào Đại lục Thanh Hoa!
Triệu Phong khoanh tay mà đứng, chậm rãi nhẹ nhàng thong thả bước tới.
- Tiểu bối! Đừng tưởng rằng ngươi tấn chức Vương Giả, Nguyệt Ma Điện ta sẽ kiêng kỵ ngươi!
Vương Giả Ma Đạo gầm nhẹ một tiếng.
- Chậc chậc… khẩu khí thật lớn…
Vương Giả Hoàng Kim Khô Lâu của Hắc Nhai Cung, âm dương quái khí cười nói.
Chỉ có Thánh Nguyệt Tiên Tử ở trung gian, sắc mặt vẫn bình thản, khẽ chút giơ tay ra, ngăn lại xu hướng tức giận muốn nhanh chóng ra tay của hai đại Vương Giả còn lại.
Trên mặt Triệu Phong thủy chung là một mảnh bình thản, nhưng trong ánh mắt lại mơ hồ có một tia lãnh ý.
- Triệu Phong!
Thánh Nguyệt Tiên Tử mở miệng nói:
- Chúng ta biết, ngươi là đệ tử của Đoan Mộc Đại Đế! Nhưng theo ta biết, Đoan Mộc Thanh đã sớm rời khỏi Thương Hải rồi!
Lời ấy vừa ra, toàn trường lại nhấc lên một trận kinh hãi.
Cao tầng Liên minh Thánh Vực nhất thời kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới Triệu Phong lại là môn đồ của Đại Đế.
- Chẳng lẽ, chỉ một tên Vương Giả mới tấn chức như ngươi, lại muốn cùng ba cái Tông phái Nhị Tinh đối địch sao? Cho dù ngươi không sợ, Thanh Hoa Vực cũng là vô tội a!
Trên ngọc dung đoan trang của Thánh Nguyệt Tiên Tử mang theo vẻ mỉm cười nhàn nhạt.
Nhưng lực lượng trong ngôn ngữ này, lại mơ hồ khiến cho trong lòng Triệu Phong khẽ run lên một cái.
Trong Tam đại Vương Giả, Thánh Nguyệt Tiên Tử này chính là kẻ khó đối phó nhất.
Tu vi của nàng cao tới Vương Giả đỉnh phong, mà Tịnh Nguyệt Linh Tông, lại chính là Tông phái Nhị Tinh rưỡi, khẳng định không chỉ có duy nhất một vị Vương Giả.
- Ngươi đang uy hiếp ta? Xem ra, sư tôn cấp cho các ngươi giáo huấn vẫn còn có chút không đủ a!
Sắc mặt Triệu Phong lạnh lùng.
Sắc mặt tam đại Vương Giả biến đổi, không nghĩ tới Triệu Phong lại cường thế đến như vậy.
Thế nhưng, Đoan Mộc Đại Đế quả thật là đã cấp cho bọn họ một ít giáo huấn!
- Triệu Phong! Ngươi không nên rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Ngươi đem Trang Quán Nhi giao ra đây, chúng ta cũng sẽ không thương tổn một phân một hào đến những người ở nơi này!
Vương Giả Ma Đạo kia trầm giọng nói.
Ánh mắt Tam đại Vương Giả cũng gắt gao giương mắt nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Trong đại điện, đám cao tầng Liên minh Thánh Vực lại mặt lộ vẻ ý mừng, vẻ mặt tràn đầy ngoài dự liệu.
Hóa ra, tam đại Vương Giả là muốn tìm Triệu Phong để đàm phán!
Một Trang Quán Nhi, liền có thể đổi lấy an nguy của bọn họ phần đông mọi người, giá trị kia tuyệt đối là xứng đáng!
- Đám người các ngươi… vẫn đang uy hiếp ta?
Sắc mặt Triệu Phong trầm xuống, một đầu tóc tím, không gió mà nổi dậy.
Một cỗ hàn ý vô hình lan tràn ra khắp cả đại điện.
Cường đại như tam đại Vương Giả, cũng cảm thấy một tia bất an khó hiểu.
Vài vị Vương Giả trao đổi ánh mắt lẫn nhau một cái, sắc mặt đã có chút ngưng trọng.
Thứ nhất, uy hiếp của Đoan Mộc Đại Đế làm bọn hắn khắc sâu trí nhớ.
Thứ hai, Triệu Phong lúc này, tam đại Vương Giả đã có chút nhìn không thấu.
Huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong, bọn họ đã từng kiến thức qua, khi chỉ mới vừa Chân Chủ Cấp đã có thể mạnh mẽ chém giết Đan Nguyên Cảnh!
Thậm chí, ngay cả Tử Vong truy sát, mãi cho đến nay cũng đều không thể lấy đi mạng của hắn!
Lúc này, tin tức Triệu Phong phản bại thành thắng, đuổi giết Tử Vong Đại Đế vẫn còn chưa có truyền đến Quần Đảo vực bên này.
Phạm vi Chân Vũ Linh Vực chỉ có số ít người biết được tin tức này mà thôi.
Nếu không, tam đại Vương Giả chỉ sợ ngay cả dũng khí đến đàm phán cũng không có.
- Triệu Phong, chỉ cần ngươi giao ra Trang Quán Nhi, chúng ta hứa hẹn, ngày sau tuyệt không nhúng tay xâm phạm Thanh Hoa Vực nữa!
Vẻ mặt Thánh Nguyệt Tiên Tử thản nhiên, trước tiên làm ra nhượng bộ.
Bên cạnh, Vương Giả Ma Đạo cùng Hoàng Kim Khô Lâu kia cũng cố nén lửa giận gần như sắp phát tác của mình lại.
- Triệu Phong, ngươi đáp ứng ba vị Vương Giả đại nhân đi!
Trong cao tầng Liên minh Thánh Vực, một vị Tôn Giả nhịn không được, mở miệng nói.
- Triệu Phong, chớ có xúc động! Ngươi cũng không thể lấy tồn vong của Đại lục Thanh Hoa ra mà nói giỡn a!
Bạch Vân Đạo Tôn cũng khuyên can.
Ánh mắt Triệu Phong nhàn nhạt đảo qua đám cao tầng Liên minh Thánh Vực, chỉ là ở trên người Vũ Thiên Ngô lưu lại lâu hơn một cái chớp mắt.
Đối với Liên minh Thánh Vực mà nói, tam đại Vương Giả đã có thể chấp nhận đàm phán như thế này, đã là thấp giọng hạ khí lắm rồi, làm ra sự khoan dung tha thứ cùng nhượng bộ vô cùng to lớn!
Trái lại, Triệu Phong từ đầu đến cuối đều là cực kỳ cường thế!
Đối với một gã tân tấn thiên kiêu mà nói, có thể làm đến một bước như thế này, đã là chuyện tình phi thường kỳ tích, đã có thể tái nhập sử sách Đại lục Thanh Hoa!
- Được! Giao dịch này, ta làm!
Triệu Phong thoáng trầm ngâm một chút, cũng chấp nhận đáp ứng.
Hắn nhẹ nhàng phất tay, một cỗ Hư Thần vĩ lực đem Trang Quán Nhi đẩy nhẹ, đưa đến trước mặt tam đại Vương Giả.
Tam đại Vương Giả có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Triệu Phong sẽ đột nhiên nghe lời như thế.
Bọn họ khẽ gật đầu, ra hiệu để cho đám cao tầng Liên minh Thánh Vực toàn bộ rời khỏi tòa đại điện này.
Thế nhưng, Triệu Phong vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt vẫn như cũ giương mắt nhìn Vương Giả Ma Đạo, khiến cho Vương Giả Ma Đạo sợ hãi một trận.
- Triệu Phong, chẳng lẽ ngươi còn muốn làm trái với hứa hẹn?
Vương Giả Ma Đạo lạnh lùng nói.
- Ha hả… trái với hứa hẹn? Giao dịch vừa rồi, ta đã giao ra Trang Quán Nhi rồi a! Vẫn chưa vi ước mà?
Trên mặt Triệu Phong mang theo một tia ý cười.
- Ngươi…
Tam đại Vương Giả đều nhất thời bị kềm hãm.
Đám cao tầng Liên minh Thánh Vực mới vừa rút khỏi đại điện, trong lòng nhất thời phát lạnh.
Chẳng lẽ, Triệu Phong sau khi hoàn thành giao dịch, còn muốn thêm vào cái gì nữa, không chịu dễ dàng bỏ qua như vậy?
- Mọi người rút lui ra ngoài!
Cao tầng Liên minh Thánh Vực phi thân lui lại, sợ lại bị trúng đạn lạc trong tràng tranh đấu Vương Giả sắp tới.
Duy nhất chỉ có một người là lưu lại!
Hắn xoay người đi trở lại đại điện, đứng cùng một chỗ với Triệu Phong.
- Ngô nhi!
Sắc mặt Vũ Tinh Thần biến đổi, lại không kịp ngăn cản.
Mắt thấy trong đại điện hùng vĩ kia chỉ còn lại có hai đại thiên kiêu đối mặt với tam đại Vương Giả.
Ầm…
Vài cỗ Vương Giả vĩ lực đại phóng, cả tòa đại điện nhất thời hôi phi yên diệt.
Khí lãng cường đại lan tràn khiến cho đám cao tầng Liên minh Thánh Vực từng tên từng tên gà bay chó chạy, hoảng sợ rời xa nơi hỗn loạn.
Nhưng bọn hắn vẫn như cũ nhịn không được, hướng mắt nhìn lại.
Chỉ thấy quang huy vĩ lực của tam đại Vương Giả đang phiêu phù giữa không trung, từng tên từng tên cũng đều đang giận dữ khiển trách.
- Vũ Thiên Ngô?
Triệu Phong không thèm để ý tới tam đại Vương Giả, ánh mắt lại nhìn về phía Vũ Thiên Ngô.
- Triệu Phong, không nên cho rằng ta sẽ trói buộc ngươi! Đối phó một tên Vương Giả, không có gì khó khăn cả!
Vũ Thiên Ngô lạnh nhạt nói.
Trên người hắn phát ra một cỗ ý chí Nửa bước Vương Giả, huyết mạch Vô Song Chiến Thiên mở ra, toàn thân bộc phát uy thế chiến ý, ép thẳng đến Vương Giả Hư Thần Cảnh.
- Triệu Phong, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?
Thanh âm Thánh Nguyệt Tiên Tử có chút không vui nói.
- Ta đã nói rồi, về chuyện nhúng tay vào Thanh Hoa Vực, Nguyệt Ma Điện cần phải cấp cho ta một cái giao phó! Nếu không, trong vòng trăm ngày, Nguyệt Ma Điện sẽ bị xóa tên trong Thương Hải!
Ngữ khí Triệu Phong càng phát ra lạnh lùng hơn.
- Triệu Phong! Ngươi chớ có khinh người quá đáng!
Vẻ mặt Vương Giả Ma Đạo phẫn nộ, lửa giận trùng quan, một cỗ Ma đạo vĩ lực, ầm ầm ép về phía Triệu Phong.
Một phương thiên không, bị ma diễm vân xích hắc sắc nộ phóng bao phủ, hơn nữa mơ hồ hiện lên một cái không gian lĩnh vực bạo ngược.
- Hừ!
Triệu Phong cười lạnh một tiếng, ý niệm khẽ động, trong nháy mắt, ý chí Đồng lực xỏ xuyên qua thiên địa.
Vĩ lực do Vương Giả Ma Đạo hình thành, phảng phất như lọt vào vạn lôi thiên kiếp trùng kích, trong khoảnh khắc bị hủy diệt sạch sẽ.
Nháy mắt sau đó, một cỗ ý chí lực lượng bao trùm cửu thiên, ép thẳng xuống Vương Giả Ma Đạo.
Trong lúc nhất thời, Tam đại Vương Giả cũng đều cảm thấy một cỗ thiên địa vĩ lực không thể làm trái áp bách xuống, phương diện linh hồn oanh long chấn vang một trận.
Vương Giả Ma Đạo khoảnh khắc phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch.
- Ý chí Đại Đế!
Thánh Nguyệt Tiên Tử cùng Hoàng Kim Khô Lâu cũng đều hoảng sợ thất thanh.
Sau đó, chỉ thấy Triệu Phong bước ra một bước, chậm rãi khoát tay.
Ầm ầm ầm...
Thiên địa hư không có một loại ảo giác trọng điệp chớp lên, mắt thường không ngờ mơ hồ có thể bắt giữ được một tia lôi văn phong lan đáng sợ lan tràn ra.
Một cỗ khí tức lôi kiếp hủy diệt bất hủ bất diệt bùng nổ, khiến cho linh hồn tam đại Vương Giả một trận áp lực kinh hãi.
Bùm!
Vương Giả Ma Đạo Nguyệt Ma Điện kia, từ giữa không trung rơi thẳng xuống đất, thể xác và tinh thần giống như bị sấm đánh, quỳ rạp trên mặt đất, thân thể co rút.
- Triệu Phong Đại Đế, xin ngài giơ cao đánh khẽ!
Ba người Thánh Nguyệt Tiên Tử phảng phất như trong nháy mắt rơi vào vực sâu, trong lòng kinh hãi, lên tiếng năn nỉ.