Ánh mắt Triệu Phong đột nhiên sáng ngời, từ sau Tử Vong Truy Sát, đây vẫn là người đầu tiên có thể nhìn ra Vong Ngữ Trớ Chú trên người hắn.
Hơn nữa, lại còn là trong nháy mắt nhìn thấy liền nhận ra!
Triệu Phong không khỏi sinh ra vài tia chờ đợi, chính mình quả nhiên không tìm lầm người!
Hiển nhiên, Lục Vu Trí giả đối với Vong Ngữ Trớ Chú, ít nhất là có hiểu biết nhất định!
Chẳng qua, khi Lục Vu Trí giả nói đến mấy chữ Vong Ngữ Trớ Chú, sắc mặt có vài phần ngưng trọng.
- Trí giả, loại Vong Ngữ Trớ Chú này, dường như ngài biết một ít?
Triệu Phong không khỏi dò hỏi.
Lục Vu Trí giả đắm chìm trong suy tư một lát, tựa hồ đang nghĩ đến cái gì đó.
Thật lâu sau đó, hai tròng mắt đục ngầu trải qua biết bao thương hải tang điền của hắn quẳng ném hướng vòm trời vô ngần:
- Vong Ngữ Trớ Chú, ban đầu chính là đến từ Cổ Vu Tộc, bài danh thứ hai Thái Cổ Vạn Tộc Bảng! Cái giá đắt để phát động cấm thuật này chính là tử vong! Vật dẫn càng mạnh, uy lực càng cao! Thời đại Thái Cổ, Đại năng Cổ Vu Tộc phát động Vong Ngữ Trớ Chú, ngay cả Thần linh Thái Cổ, hay Đại năng Thái Cổ Tộc, chủng tộc thần thoại đứng đầu Vạn Tộc Bảng, cũng đều không thể may mắn thoát khỏi!
Triệu Phong nghe nói lời ấy, trong lòng lập tức kinh hãi.
Cái Vong Ngữ Trớ Chú này, so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn đáng sợ gấp vạn phần!
Ngay cả Thần linh Thái Cổ, hay Đại năng Thái Cổ Tộc, chủng tộc thần thoại đứng đầu Vạn Tộc Bảng, cũng đều không thể may mắn thoát khỏi!
Khó trách, huyết mạch thể phách Huyền Băng Lân Tộc của hắn, cũng bị chậm rãi suy yếu, không thể ngăn chặn!
- Thiên địa Phạm Trụ hiện tại, Cổ Vu Tộc cơ bản là tuyệt chủng rồi! Nhưng trong hậu nhân, vẫn là còn có mấy người, đối với bí thuật Hồn đạo có nghiên cứu cực hạn, có thể phát động cấm thuật này! Có lẽ uy năng còn xa không bằng Cổ Vu Tộc, nhưng cũng là không thể bỏ qua!
Nói đến đây, ánh mắt Lục Vu Trí giả có chút tò mò nhìn về phía Triệu Phong.
- Người thi triển, là Tử Vong Đại Đế!
Triệu Phong thản nhiên nói.
- Tử Vong Đại Đế, quả nhiên là hắn! Phóng nhãn khắp cả Thương Hải, tạo nghệ Hồn đạo của hắn chính là đăng phong tạo cực! Quan trọng là, Tử Vong Chi Mâu, chính là huyết mạch truyền thừa linh hồn loại trong Bát Đại Thần Mâu! Đây là vật dẫn cường đại của Vong Ngữ Trớ Chú!
Lục Vu Trí giả cảm thán một tiếng.
Triệu Phong không thể không thừa nhận, tạo nghệ Hồn đạo của Tử Vong Đại Đế viễn siêu bản thân không chỉ một cái cấp bậc.
Chỉ tiếc, hắn gặp phải Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, huyết mạch nhãn đồng cấp bậc Thần Mâu, cho nên mới bị khắc chế gắt gao.
Nếu không, đổi lại bất kỳ một vị Đại Đế nào khác trong Thương Hải Chi Địa, cũng không có khả năng chiến thắng Tử Vong Đại Đế, đừng nói gì đến đem đuổi giết thê thảm như vậy.
Cho dù là Thánh Chủ cũng không muốn dễ dàng đi trêu chọc Tử Vong Đại Đế!
- Vậy xin hỏi Trí giả, có biện pháp gì có thể hóa giải Vong Ngữ Trớ Chú?
Trong lòng Triệu Phong căng thẳng lên.
- Phương pháp quả thật là có một chút, nhưng phần lớn cũng cực kỳ hà khắc!
Lục Vu Trí giả dừng lại một chút.
Triệu Phong không khỏi ngưng tụ tinh thần, thật sự lắng nghe.
Hắn lần này đi tìm Lục Vu Trí giả, cũng không có hy vọng xa vời là đối phương có thể hóa giải Vong Ngữ Trớ Chú của hắn.
Nhưng Lục Vu Trí giả được xưng bác học cơ trí, trên người hắn có thể đồng thời có rất nhiều truyền thừa các loại Mệnh đạo, Nhạc đạo, Mị đạo, liền có thể thấy được sự uyên bác của hắn.
Triệu Phong chính là hy vọng Lục Vu Trí giả có thể cho chính mình một ít gợi ý cùng phương pháp.
- Phương pháp đầu tiên, chính là tìm được Luân Hồi Chi Mâu! Loại huyết mạch truyền thừa Thần Mâu này, tại một trình độ nhất định có thể khắc chế Vong Ngữ Trớ Chú!
- Luân Hồi Chi Mâu! Một trong truyền thừa Bát Đại Thần Mâu!
Trong lòng Triệu Phong vui vẻ, ít nhất trên thế gian này, vẫn còn có thứ có thể khắc chế Vong Ngữ Trớ Chú.
Thế nhưng, Thương Hải Chi Địa tựa hồ chỉ xuất hiện qua người thừa kế Tử Vong Chi Mâu cùng Mệnh Vận Chi Mâu, về phần Luân Hồi Chi Mâu, thì lại chưa bao giờ xuất hiện qua!
Mà lại nghe nói, Luân Hồi Chi Mâu ở trong truyền thừa Bát Đại Thần Mâu, chính là phi thường thưa thớt.
- Phương pháp thứ hai, vạn vật thế gian đều là cân bằng, đã có Vong Ngữ Trớ Chú, như vậy cũng sẽ có Vong Ngữ Chúc Phúc!
Lục Vu Trí giả khẽ cười rồi nói.
- Vong Ngữ Chúc Phúc?
Triệu Phong nhất thời hoảng hốt, kinh hỉ nói:
- Vong Ngữ Chúc Phúc cùng Vong Ngữ Trớ Chú, tồn tại ở mặt đối lập giống như nước và lửa, sống hoặc chết!
- Đúng vậy!
Lục Vu Trí giả khẽ gật đầu.
Vong Ngữ Chúc Phúc, là phương pháp trực tiếp có thể hóa giải Vong Ngữ Trớ Chú.
- Thế nhưng, nguyên lý phát động Vong Ngữ Chúc Phúc, cùng Vong Ngữ Trớ Chú giống nhau, cũng thuộc loại Vong Ngữ Vu Thuật! Cái gọi là Vong Ngữ tự nhiên là khởi động sau khi chết…
Lục Vu Trí giả khẽ lắc đầu.
Triệu Phong nhất thời hiểu được, lại chua xót lắc đầu.
Phát động Vong Ngữ Chúc Phúc, cần lấy tử vong của kẻ thi thuật làm căn cơ phát động, chính vì vậy, Vong Ngữ Bí Thuật mới có thể nghịch thiên như thế.
Cũng chính là nói, linh hồn tạo nghệ của kẻ thi thuật phải tương đương Tử Vong Đại Đế, thậm chí cường đại hơn! Mà vật dẫn cũng phải không thua kém Tử Vong Chi Mâu ở cấp bậc Đại Đế, lấy tử vong làm điều kiện tiên quyết, phát động Vong Ngữ Chúc Phúc, mới có thể hóa giải Vong Ngữ Trớ Chú trên người Triệu Phong.
Cái điều kiện này, có thể nói là cực kỳ hà khắc.
Thoáng đánh giá, e rằng ngay cả Thương Hải này cũng khó có thể tìm ra một người phù hợp điều kiện!
Cho dù là có người như vậy đi chăng nữa, ai sẽ nguyện ý hy sinh chính mình để phát động loại Vong Ngữ Chúc Phúc này?
- Phương pháp thứ ba, Kim Thiền Thoát Xác Pháp! Đây là phương pháp theo như lão hủ thiết tưởng, nhằm vào ngươi, có lẽ có thể khả thi nhất!
Ánh mắt Lục Vu Trí giả dò xét Triệu Phong vài lần.
- A?
Trong mắt Triệu Phong lại lần nữa dấy lên hy vọng.
- Kim Thiền Thoát Xác Pháp, điều kiện tiên quyết là ở trên người ngươi phải có một cái bộ vị cấm khu nào đó, có thể ngăn cách, không để cho Vong Ngữ Trớ Chú ăn mòn cùng ảnh hưởng bản chất của mình…
Lục Vu Trí giả trần thuật nói.
- Bộ vị cấm khu?
Triệu Phong nghe được một nửa, liền bỗng nhiên hiểu được nguyên lý Kim Thiền Thoát Xác Pháp này!
Trên người hắn, xác thực có bộ vị cấm khu.
Thần Linh Nhãn của hắn, bản chất cơ năng của nó cơ hồ không hề bị Tử Vong Trớ Chú ảnh hưởng tới.
Suy yếu vẻn vẹn là tâm hồn đồng lực hậu thiên sản sinh ra mà thôi.
Thần Linh Nhãn, trung tâm hồ nước lam sắc, có thể đi thông khu vực Mộng Cảnh Thái Cổ, hoàn toàn là một cái cấm khu!
Ngoài ra, trong linh hồn Triệu Phong, khu vực hấp thu Thần kiếp lôi lực, cũng có thể ngăn chặn ngăn cách Vong Ngữ Trớ Chú!
- Để cho bộ vị cấm khu của ngươi sinh tồn, bộ vị còn lại ở trong Vong Ngữ chết đi! Đây chính là Kim Thiền Thoát Xác Pháp! Chỉ có số rất ít tồn tại đặc biệt mới có thể sử dụng phương pháp này. Tin tưởng rằng, kẻ có được Thần Mâu thứ chín như ngươi, có thể thử phương pháp này!
Lục Vu Trí giả lại cười nói.
Trên đây, chính là ba cái phương pháp của Lục Vu Trí giả.
Trong đó hai cái trước cũng cần mượn dùng ngoại lực, phương pháp thứ ba, Triệu Phong có thể thông qua chính mình nếm thử!
- Phương pháp thứ ba, có thể tham khảo Tử Vong Đại Đế, thông qua Tử Vong Chi Mâu tiến hành đoạt xá trùng tu. Thế nhưng phương pháp này quá mức hung hiểm, mà lại cần phải bỏ qua khí lực huyết mạch cùng với thân thể tu vi!
Triệu Phong âm thầm thở dài.
Phương pháp lý tưởng là cái thứ hai, Vong Ngữ Chúc Phúc!
Phương pháp này không hề có tác dụng phụ, có thể hóa giải hoàn toàn nguy cơ, nhưng tương ứng, phương pháp này cần có điều kiện phi thường hà khắc.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, Triệu Phong đối với phương pháp hóa giải Vong Ngữ Trớ Chú, trong lòng đã có ý nghĩ minh xác, không còn là không biết chút gì nữa!
- Cảm tạ Trí giả chỉ giáo!
Trong lòng Triệu Phong cảm kích. Đổi lại là những người khác, rất khó có mấy phương pháp hóa giải toàn diện như vậy.
- Tiểu hữu nghiêm trọng rồi!
Thanh âm Lục Vu Trí giả hơi chua xót, lắc đầu nói:
- Ngươi là kẻ có Thần Mâu thứ chín, nếu như không có ngươi, Cầm Hâm không thể nghịch cải mệnh lý, chỉ sợ nàng sớm đã chết trước mười sáu tuổi rồi!
- Cầm Hâm?
Trong lòng Triệu Phong cùng Hồng Hồ Thành chủ khẽ động, hiểu được lúc này Lục Vu Tháp đang sắp đổi sang một cái chủ đề khác.
Lập tức, Triệu Phong đem chuyện trải qua tại Phạm Luân Cổ Âm Điện kể lại cho Lục Vu Trí giả.
- Nếu như lão hủ phỏng đoán không sai, Cầm Hâm đã tái sinh được hơn tám năm rồi!
Trên mặt Lục Vu Trí giả lộ ra một tia vui mừng đã lâu.
Nghe nói lời ấy, Triệu Phong mơ hồ hiểu được cái gọi là tái sinh này là chuyện gì xảy ra.
- Loại người có phương thức tái sinh này, ngươi hẳn là đã từng gặp qua! Thế nhưng, người kia không thể giống như Cầm Hâm, lãnh hội cảnh giới Phạm Luân, nghịch cải mệnh lý vận số!
Trong giọng nói của Lục Vu Trí giả có một tia ý tứ hàm xúc thần bí.
Người kia, chính mình đã từng gặp qua? Thế nhưng Triệu Phong nhất thời nhớ không nổi kẻ đó là ai.
- Trí giả, ngài có thể nói cho ta biết, Cầm Hâm nàng, rốt cuộc hạ lạc ở nơi nào hay không?
Hồng Hồ Thành chủ nhịn không được, nói.
Triệu Phong cũng bức thiết muốn biết, Cầm Hâm cụ thể đang hạ lạc nơi nào.
- Triệu Phong, nếu như là túc duyên chưa hết, ngươi chung quy sẽ gặp lại Cầm Hâm! Nếu ngươi nhất thiết muốn xác định hạ lạc cụ thể của nàng, trừ phi ngươi tìm được Luân Hồi Chi Mâu!
Trong mắt Lục Vu Trí giả mang theo ý cười rất đậm.
Triệu Phong cuối cùng cũng phát hiện, Lục Vu Trí giả tựa hồ biết rất nhiều tin tức, nhưng lại không muốn nói cho chính mình.
- Lại là Luân Hồi Chi Mâu?
Triệu Phong nghĩ đến cái truyền thừa một trong Bát Đại Thần Mâu này, không khỏi có chút không biết nói gì.
- Luân Hồi Chi Mâu, vào vạn năm trước, đã từng xuất hiện qua ở Đại Lục Vực! Nhưng gần như chỉ là Đàm hoa chợt hiện, Thần Long thấy đầu không thấy đuôi!
Lục Vu Trí giả nói.
- Đại Lục Vực sao?
Triệu Phong thấp giọng lẩm bẩm, hắn biết, nơi đây là địa phương mà mình tất phải đi.
Triệu Phong ngây người trên Lục Vu Tháp một lát, không có tiếp tục quấy rầy, rất nhanh cáo từ Lục Vu Trí giả rời đi.
Hắn cuối cùng vẫn cảm thấy, trên người Lục Vu Trí giả có đủ các loại sắc thái thần bí, mãi cho đến nay vẫn có chút nhìn không thấu.
o0o
Tầng bốn mươi chín tháp cao, Lục Vu Trí giả nhìn theo thân ảnh Triệu Phong rời đi.
- Meo meo!
Đại Lại Miêu phát ra một đạo tiếng kêu ngân nga biếng nhác.
- Thanh Hoa Vực nho nhỏ, lại cụ bị nguồn suối khí vận khổng lồ như thế, nhưng trong này lại không phải là trung tâm mệnh lý!
Lục Vu Trí giả khẽ nói.
o0o
Ngay ngày hôm đó, Lục Vu Trí giả giải tán Lục Vu Tháp, mang theo Đại Lại Miêu phiêu nhiên mà đi.
Kể từ đó, Lục Vu Trí giả ở tại Thanh Hoa Vực trở thành một cái truyền thuyết, mà lại một đi không trở lại, cũng không có trở về lần nào nữa.
Nhưng sắc thái thần bí trên người hắn, ở trên lịch sử Đại lục Thanh Hoa, cũng lưu lại một bút cực kỳ nồng đậm.
o0o
Trùng hợp chính là, sau khi Lục Vu Trí giả rời đi chừng ba ngày, một vị Trưởng lão Xích Nguyệt Ma Giáo dẫn dắt theo rất nhiều tinh anh Xích Nguyệt Ma Giáo, lao thẳng tới Lục Vu Tháp, lại bắt phải một tòa tháp trống rỗng.
- Không hổ là Lục Vu Trí giả, ta vốn là phụng mệnh lệnh của Giáo chủ, đến đây bắt giữ hắn, không nghĩ tới…
Vị Trưởng lão Xích Nguyệt Giáo kia ở trên Lục Vu Tháp đứng lặng một lúc thật lâu sau mới rời đi.
Nhưng mà, cái đội tinh binh Xích Nguyệt này chỉ mới rời đi được mấy trăm dặm…
Vụt...
Một đạo cam sắc quang hà côi lệ minh thấu, từ trong phương hướng vực ngoại Hư Không Hải, rất nhanh bay xuống xuống. Cỗ khí tức cường đại phát ra kia khiến cho mọi người đều cảm thấy một trận hít thở không thông.
Người tới là một gã thanh niên tóc đen, ánh mắt thâm thúy như tinh không hắc ám.
Nhất cử nhất động của hắn, trên người có một cỗ tín niệm cùng ý chí bễ nghễ thiên địa, làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách nặng nề.
- Người nào?
Vị Trưởng lão Xích Nguyệt Giáo này vừa mới bay ra được một mảnh phạm vi, liền gặp được gã thanh niên tóc đen kia.
- Ồ? Người này thoạt nhìn, có chút quen mắt a…
- Là hắn… Vũ Thiên Ngô! Một trong các cái thế thiên kiêu trên Chân Long Hội kỳ trước!
Mấy tinh anh Xích Nguyệt Giáo trong số đó hô nhỏ một tiếng.
- Dư nghiệt Xích Nguyệt giáo? Vậy tiện đường giải quyết luôn đi!
Vũ Thiên Ngô cười lạnh một tiếng, chậm rãi nâng lên lòng bàn tay, một mảnh quang mang cam sắc huyễn lệ, giống như Kim Ô Liệt Nhật chói chan, khoảnh khắc nuốt hết phương viên vài dặm!
- A a!
Trưởng lão Xích Nguyệt Giáo cùng với mấy chục tinh anh Xích Nguyệt Giáo, dưới ánh quang mang cam sắc bao phủ, khoảnh khắc đã bị thiêu đốt tan rã, hóa thành tro bụi!
Chỉ một chiêu đã hủy diệt một vị Tôn giả cùng với phần đông cường giả Xích Nguyệt Giáo!
- Triệu Phong, ta tựa hồ cảm ứng được khí tức của ngươi từng qua đây…
Vũ Thiên Ngô đứng lặng tại chỗ, tóc đen phất phới.
Bằng vào trực giác chiến ý cảm ứng đến từ huyết mạch Vô Song Chiến Thiên, hắn nhìn về phía cái phương hướng nào đó.
Theo cái phương hướng kia, đi ngang qua một cái quãng đường thật xa, không ngờ tới được một cái địa vực hẻo lánh ở tại Bắc Đại lục, Hoành Vân!
Lúc này, Triệu Phong thân đã ở Hoành Vân Thập Tam Quốc!