Bắt đầu từ khoảnh khắc này, Triệu Phong đã hoàn toàn bước vào cảnh giới Vương Giả Hư Thần Cảnh.
Nếu như hắn không tận lực thu liễm khí tức, ý cảnh và chân nguyên của bản thân, sẽ tùy thời câu thông vô hạn với thiên địa, cuồn cuộn không ngừng giao hội.
Điều này cũng tương đương với việc, không lúc nào là không dung hợp với thiên địa.
Đây cũng là lý do tại sao, một vài Vương Giả Hư Thần Cảnh, tùy thời khắc đều được một luồng quang huy sức mạnh to lớn của thiên địa bao phủ, nhất cử nhất động đều thần uy vô cùng.
- Chúc mừng chủ nhân.
Khô Lâu đường chủ và Bán Thần ấu đồng, đồng loạt chúc mừng.
Thế nhưng, trong thần sắc của hai người, lại đều có một tia phức tạp.
Bất đồng chính là, Khô Lâu đường chủ phát ra sự kính sợ từ tận nội tâm, thậm chí nhiều hơn một tia sùng bái.
Triệu Phong từng bước một trưởng thành như kỳ tích, hắn đã tận mắt nhìn thấy.
Cấp bậc Vương Giả Hư Thần Cảnh, nếu đặt tại Thanh Hoa Vực, e rằng đó là đại năng truyền kỳ chỉ tồn tại trong cổ thư thần thoại.
Cho dù là “Xích Nguyệt giáo chủ” ngày xưa, cũng chỉ gần chạm đến cảnh giới Hư Thần Cảnh mà thôi.
Nói cách khác.
Tu vi của Triệu Phong hiện nay, nếu đặt tại Thanh Hoa Vực thì chính là chí tôn vô địch, càng không nói đến thực lực chân chính của hắn hiện nay.
Bán Thần ấu đồng thì lại giật mình trước sự trưởng thành nhanh chóng của Triệu Phong, trong lòng tràn ngập kiêng kỵ, áp lực tăng mạnh.
- Tiểu Côn Vân, tu vi của ngươi, cũng cách Vương Giả Hư Thần Cảnh không còn xa nữa…
Ánh mắt Triệu Phong lướt qua Bán Thần ấu đồng.
Thực lực của Bán Thần ấu đồng “khôi phục”, quan trọng nhất là dựa vào tài nguyên.
Nếu không có tài nguyên ước thúc, nói không chừng, Bán Thần ấu đồng đột phá Vương Giả Hư Thần Cảnh còn nhanh hơn cả Triệu Phong.
Ánh mắt của Triệu Phong, mang đến cho Bán Thần ấu đồng một luồng cảm giác áp bách vô hình.
Lúc này, linh hồn của Triệu Phong, thậm chí là chân nguyên, đều nhỉnh hơn Bán Thần ấu đồng một bậc.
Thứ duy nhất kém thua, chính là ý cảnh.
Bán Thần ấu đồng, trước khi trọng sinh, dù sao cũng là Bán Thần, dù bây giờ còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng tại phương diện ý cảnh, đã có thể dễ dàng áp chế Đại Đế Hư Thần Cảnh rồi.
Trong phòng thuyền trưởng.
Triệu Phong nhắm mắt lại, bắt đầu củng cố tu vi.
Bán Thần ấu đồng, có chút buồn bực quay trở lại Cổ Thiết Giới Chỉ.
Hắn cũng không khó phát hiện ra, lần này Triệu Phong có thể đột phá, chính là nhờ vào thiên tài địa bảo hàng đầu.
Mà bởi vì tài nguyên bị hạn chế, cho nên Bán Thần ấu đồng ít nhất phải mất nửa năm nữa, mới có thể đột phá Vương Giả.
Xuất phát từ trực giác và sự cẩn thận, Triệu Phong luôn khống chế tu vi của Bán Thần ấu đồng tại cấp độ không phân cao thấp với hắn.
Chỉ có như vậy, mới có thể nắm được đối phương trong tay, đồng thời phát huy được tác dụng lớn nhất.
Mấy ngày tiếp theo.
Triệu Phong bế quan củng cố tu vi. Mặc dù hắn mượn dùng ngoại lực để đột phá, nhưng ý cảnh bản thân và cấp bậc linh hồn, đã sớm đạt tới cảnh giới Hư Thần Cảnh rồi.
Sau khi tấn chức Vương Giả, thực lực của Triệu Phong, cũng không nhảy vọt.
Dù sao đi nữa, lượng chân nguyên của hắn cũng đã đại tăng, cường độ chân nguyên cũng tinh tiến rõ rệt.
Điều này, có thể đoán được từ trước.
Không chỉ có thế, thực lực nội tình của Triệu Phong, còn tăng mạnh.
Triệu Phong tin rằng, với thực lực của bản thân hiện tại, có thể nói là vô địch dưới Đại Đế, phối hợp với huyết mạch đồng tử, thậm chí còn có khả năng khiêu chiến với Đại Đế.
Nếu như gặp lại “Âm Dương Vương”, cho dù là đơn đả độc đấu thì Triệu Phong cũng không sợ hãi chút nào.
Mười ngày sau…
Trọng tâm của Triệu Phong, đã chuyển dời lên việc hấp thu Lôi lực Thần Kiếp, thậm chí tiến thêm một bước trong việc tham tu Phong Lôi truyền thừa.
Những thứ này, đều có thể trực tiếp tăng cường thực lực.
Việc hấp thu Lôi lực Thần Kiếp, chỉ cần Triệu Phong rảnh rỗi là sẽ không gián đoạn.
Trong không gian mắt trái.
Cái đầu Thần Kiếp lẳng lặng trôi lơ lửng, vẫn không nhúc nhích, nằm tại biên giới Hồn Hải tử sắc.
Triệu Phong vận dụng “Hóa Lôi Thần Quyết” phiên bản linh hồn, hấp thu Lôi lực Thần Kiếp trong cái đầu đó.
Ầm…
Linh hồn ý thức rung chuyển, truyền đến tiếng vạn lôi gầm rú, phát ra một luồng khí tức Lôi Kiếp bất hủ bất diệt.
Bây giờ, ý chí linh hồn của Triệu Phong, đã có sức chống cự khá mạnh với một số Lôi Kiếp đánh vào.
Linh hồn của hắn, sau khi hấp thu vài tia Lôi lực Thần Kiếp, cũng trở nên thông thuận hơn.
Trong quá trình hấp thu Lôi Kiếp, linh hồn và ý chí của Triệu Phong, thừa nhận sự tẩy luyện mà trở nên mạnh mẽ, hiệu quả tốt một cách bất ngờ.
Theo thời gian trôi qua.
Cứ qua vài ngày, Triệu Phong lại hấp thu được một tia Lôi lực Thần Kiếp nhỏ bé.
Hơn nữa.
Hắn vận dụng “Vạn Niệm Thần Quyết” nhất tâm đa dụng.
Hấp thu Lôi Kiếp, tẩy luyện linh hồn ý chí, đây chính là việc tu luyện thông thường hằng ngày.
Vài luồng ý niệm của Triệu Phong, đều dùng vào việc tham tu “Phong Lôi truyền thừa”, bao gồm cả nghiên cứu khai thác Phong Lôi Chi Dực.
Chuyên tâm tu luyện như thế, chớp mắt đã ba bốn tháng trôi qua.
Trong phòng thuyền trưởng.
Trên người Triệu Phong ngẫu nhiên phát ra khí tức càng kinh người đáng sợ hơn.
Hồn Hải tử sắc.
Triệu Phong hấp thu được đến bảy tám mươi tia Lôi lực Thần Kiếp nho nhỏ, số lượng này, so với lúc ở Thánh Địa hải tặc, còn nhiều gấp hai ba lần.
- Tổng cộng là bảy mươi tám tia Lôi lực Thần Kiếp nhỏ.
Triệu Phong ở trong Hồn Hải tử sắc, không ngờ quanh người lại nổi lên bảy mươi tám tia Lôi lực Thần Kiếp.
Lôi lực Thần Kiếp này vô hình vô chất, có một luồng khí tức bất hủ bất diệt, bễ nghễ vạn vật thiên địa.
Cẩn thận quan sát.
Chỉ thấy trong Hồn Hải tử sắc, phân bố bảy mươi tám tia lạc ấn lôi văn kỳ lạ cổ xưa, ám quang nhàn nhạt, khí tức sâu thẳm, liên kết lẫn nhau.
Ô...ô...ô...n...g!
Triệu Phong vận chuyển “Vạn Niệm Thần Quyết”, lực lượng linh hồn dao động, ảnh hưởng đến bảy mươi tám tia Lôi lực Thần Kiếp, nổi lên một số điểm Lôi Kiếp, chảy xuôi không ngừng, tẩy luyện linh hồn của bản thân.
Đồng thời, Triệu Phong xem như trung tâm, bắt đầu tìm hiểu áo nghĩa Lôi Kiếp, dung nhập vào trong tinh hạch đan điền.
Trong tinh hạch, không gian chân nguyên mênh mông như hồ chứa, dần dần hiện ra một tia khí tức Lôi Kiếp khắc chế vạn lôi vạn vật.
Bất tri bất giác, Xích Diệt Phong Lôi của Triệu Phong, đã tiếp cận xu thế mười thành viên mãn.
Xích Diệt Phong Lôi phảng phất như điện vân thiêu đốt, bên ngoài còn nổi lên một tia kim trạch nhàn nhạt.
- Sau Xích Diệt Phong Lôi, chính là Hoàng Kim Phong Lôi! Chẳng qua, lực lượng Phong Lôi của ta, đã vượt qua tưởng tượng của Phong Lôi Đại Đế rồi.
Triệu Phong khẽ lẩm bẩm.
Sau khi dung nhập với khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, thậm chí áo nghĩa Lôi Kiếp, lực lượng Phong Lôi của hắn, đã vượt qua phạm trù Lôi đạo rồi.
- Chủ nhân!
Thanh âm của Bán Thần ấu đồng, đột nhiên truyền đến.
- Ừm?
Triệu Phong mở mắt, nhìn về phía bên cạnh, thấy Bán Thần ấu đồng đang nghĩ ngợi gì đó.
- Là như vậy, gần đây có vài thế lực hải tặc thực lực không tầm thường, ta muốn thu hoạch bọn chúng để đoạt lấy một ít tài nguyên.
Bán Thần ấu đồng nói.
Thần niệm của Triệu Phong đảo qua, quả nhiên phát hiện một vài thế lực hải tặc, mỗi một thế lực, ít nhất đều có Nửa bước Vương Giả tọa trấn.
- Chủ nhân, ta sẽ tốc chiến tốc thắng, không làm chậm trễ hành trình.
Bán Thần ấu đồng thỉnh cầu.
Triệu Phong biết, Bán Thần ấu đồng đang thiếu thốn tài nguyên để khôi phục tu vi.
- Đi đi.
Triệu Phong phất phất tay, cũng không ngăn cản hắn.
Gần đây, hắn không cung cấp cho Bán Thần ấu đồng tài nguyên nữa, nhưng dù sao cũng không thể hạn chế đối phương đi thu hoạch tài nguyên được.
Vụt...
Thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi trồi lên hư không vụ hải, nhưng tốc độ vẫn không giảm, tiếp tục phi hành.
Bất đồng chính là, Bán Thần ấu đồng đã thoát ly thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.
Tiếp đó.
Triệu Phong liền được chứng kiến một hồi đại tàn sát.
Ầm…
Bán Thần ấu đồng ba bốn tuổi, một quyền đánh ra, đã khiến toàn bộ thuyền hải tặc bị đánh cho tứ phân ngũ liệt.
Chỉ mất thời gian dùng một tách trà.
Bán Thần ấu đồng dùng thực lực của một mình hắn, đã giết chết vài nhóm thế lực hải tặc.
- Những tài nguyên này, cấp bậc không cao, nhưng có ít còn hơn.
Bán Thần ấu đồng lại chỉnh lý một chút chiến lợi phẩm.
Vụt...
Sau đó, hắn hóa thành một đạo ánh sáng kim sắc, từ phía sau đuổi kịp thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.
Toàn bộ quá trình, quả thật không làm chậm trễ thời gian của thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.
Từ đó về sau, Triệu Phong cũng không ngăn cản những hành vi như vậy nữa.
Thế nhưng, hắn chỉ cho phép Bán Thần ấu đồng không được cách hắn quá vạn dặm.
Trên thực tế.
Bản thân Triệu Phong tu hành, cũng thiếu thốn tài nguyên.
Sau khi tấn chức Vương Giả, nhu cầu đối với trân tài dị bảo, lại càng hà khắc hơn.
Những Vương Giả Hư Thần Cảnh khác, thọ nguyên đều là mấy ngàn năm, mỗi một lần đột phá một cấp bậc nhỏ, đều cần một lượng tài nguyên khổng lồ.
Một ngày nọ.
Triệu Phong lại tiến nhập Mộng cảnh Thái Cổ.
Vẫn như trước kia, lại tiến nhập rừng cây.
Mục tiêu của hắn, chính là “Linh quả” trên đại thụ cao chọc trời ở sâu trong rừng.
Lần này Triệu Phong đến, số lượng linh quả trên đại *** đã mất đi mấy trái.
Trên người cự mãng đốm xanh, cũng xuất hiện một vài vết thương.
Không khó đoán, trong Mộng cảnh Thái Cổ, hẳn là còn có những Yêu thú khác.
Triệu Phong mở Thần Linh Nhãn ra, quan sát khắp bốn phía, thậm chí cả bầu trời.
Quả nhiên.
Triệu Phong nhìn thấy có một con Yêu điểu Thái Cổ, trên bộ lông có một vài vết sẹo, thương thế còn chưa khỏi hẳn.
- Cứ tiếp tục như vậy, linh quả trên đại thụ sẽ càng ngày càng ít.
Triệu Phong nhíu mày, chợt lâm vào trầm tư.
Việc đánh chết hai Yêu Linh này đối với Triệu Phong hiện tại mà nói, cũng không quá khó khăn.
Thế nhưng, hai phần ba linh quả trên cây, vẫn chưa chín hoàn toàn, thậm chí còn lâu mới chín.
Những linh quả chưa chín hoàn toàn, hiệu quả còn không bằng một phần mười linh quả đã chín.
Lần trước Triệu Phong dùng một linh quả, cũng chỉ mới chín được bảy phần, còn chưa đạt được hiệu quả tốt nhất.
Rất nhanh.
Trong đầu Triệu Phong đã xuất hiện một ý niệm.
- Được rồi, chọn các ngươi vậy.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, đảo qua cự mãng đốm xanh và Yêu điểu Thái Cổ.
Hai đầu Yêu Linh Thái Cổ, tâm linh đột nhiên run rẩy một trận.
Mục tiêu đầu tiên của Triệu Phong, chính là Yêu điểu Thái Cổ.
Bởi vì Yêu điểu Thái Cổ có tính cơ động cao, tầm nhìn và phạm vi lớn, Triệu Phong lo lắng lúc mình đối phó với cự mãng đốm xanh, sẽ bị con chim này đánh lén.
Bịch…
Triệu Phong lặng lẽ nhảy đến ngoài bìa rừng, mắt trái vẫn tập trung vào Yêu điểu Thái Cổ.
Tâm linh Yêu điểu Thái Cổ run lên, lập tức cảm nhận được một luồng nguy cơ.
Nó chợt cảm ứng được địch ý của Triệu Phong, tiếng rít bén nhọn vang lên, đột nhiên lao đến.
- Xích Diệt Đồng Hỏa!
Trong mắt trái của Triệu Phong, nổi lên một tia quang văn màu đỏ, mơ hồ còn xuất hiện một tia kim trạch.
Ầm…
Yêu điểu Thái Cổ còn chưa tới, đã bị một đoàn Phong Lôi xích sắc nửa trong suốt, đánh cho không kịp trở tay.
Xích Diệt Đồng Hỏa ẩn chứa tinh hoa chân hỏa của Xích Diệt Phong Lôi, thậm chí còn dung nhập cả áo nghĩa Lôi Kiếp.
Yêu điểu Thái Cổ bị đánh cho choáng váng, hai mắt đầy sao.
Chỉ một đợt Đồng Hỏa công kích, đã khiến cho thân hình và linh hồn của Yêu điểu Thái Cổ bị bỏn rát và thương hại nghiêm trọng, trên cánh chim lưu lại một vết thương.
- Minh Tâm Ấn!
Triệu Phong nhân lúc Yêu điểu Thái Cổ tâm thần chấn động, vào thời khắc nó thống khổ hỗn loạn, phát động Đồng thuật linh hồn cấm kỵ.
Giữa không trung.
Đầu Yêu điểu Thái Cổ chỉ hơi giãy dụa một lát, sau đó liền đình chỉ phản kháng, lộ ra một tia thần phục, hạ xuống trước mặt Triệu Phong.
- Thành công rồi.
Triệu Phong mỉm cười.
Sau đó.
Hắn mang theo Yêu điểu Thái Cổ, tiếp cận cự mãng đốm xanh ở chỗ cây đại thụ che trời.
Xì…
Cự mãng đốm xanh nhìn Triệu Phong và Yêu điểu Thái Cổ liên thủ tiếp cận, không khỏi lộ vẻ kiêng kỵ và cảnh giác.
- Lên!
Triệu Phong lệnh cho Yêu điểu Thái Cổ bám lấy cự mãng đốm xanh.
Còn hắn thì ở đằng xa, phát động Tinh Thần Thứ đánh lén, dưới tình huống tâm thần cự mãng đốm xanh bị trọng thương, hắn đã thành công thi hạ “Minh Tâm Ấn”.
Cứ như vậy.
Trong phạm vi mảnh rừng cây này, hai đầu Yêu Linh thống trị, đã bị Triệu Phong thành công nô dịch.
Triệu Phong hạ xuống mệnh lệnh, để Yêu điểu Thái Cổ và cự mãng đốm xanh trấn thủ đại thụ che trời, không để bất cứ sinh linh nào tiếp cận.
- Tổng cộng là hai mươi tám trái.
Triệu Phong kiểm kê một lượt, phát hiện số lượng linh quả này cũng không nhiều lắm.
Trong đó, số linh quả chưa chín chiếm đến hai phần ba, hơi chín có chừng bảy tám quả.
Triệu Phong lại hái hai trái đã chín trong tám trái chín đó.
Sau đó, Triệu Phong bắt đầu tiến hành sưu hồn với “Yêu điểu Thái Cổ”. Hắn muốn thông qua con chim này, biết rõ thêm tình huống bên trong không gian của Mộng cảnh Thái Cổ này.