Lôi Dực Thiểm Không, ở trong đầu Triệu Phong, mơ hồ đã có một hình dáng.
Trước mắt, hắn chỉ cần tu luyện thành "Lôi Dực Phong Thiểm" phần nền tảng của nó.
Lôi Dực Phong Thiểm, đã là thuật phi hành có tính đại biểu Lôi Dực của Phong Lôi Chi Dực, thấm sâu tinh nghĩa tốc độ trong truyền thừa Phong Lôi.
Bằng vào "Lôi Dực Phong Thiểm", Triệu Phong có lòng tin, tốc độ phi hành của chính mình, có thể hơn không ít Vương Giả Hư Thần Cảnh.
Thời gian, nhanh chóng trôi qua.
Hai ngày cuối cùng của Triệu Phong, tìm hiểu "Phong Lôi Chi Dực", đồng thời cũng không ngừng tiêu hao ý chí Đồng lực Tử Vong kia.
Hai ngày sau…
Triệu Phong thở dài một hơi, thu hồi Tiểu Tặc Miêu và Bán Thần ấu đồng, đi vào phủ đệ Đoan Mộc Đại Đế.
Bán Thần ấu đồng, tiến bộ kinh người, tu vi cũng đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
Đây còn là dưới tình huống, Triệu Phong đã hạn chế tài nguyên huyết nhục trong Mộng cảnh Thái Cổ đối với hắn.
Phủ đệ Đại Đế.
- Tốt, đều đến đông đủ rồi.
Đoan Mộc Thanh khẽ gật đầu.
Bên cạnh của hắn, chia ra đứng hai bên là Triệu Phong cùng Triệu Vũ Phi.
Các loại việc vặt, ba người đều xử lý tốt, chỉ còn chờ sử dụng Khóa Không Linh vực đại trận.
- Xuất phát.
Ý niệm Đoan Mộc Đại Đế khẽ động, một luồng sức mạnh Đại Đế to lớn, bao phủ trên người Triệu Phong, Triệu Vũ Phi.
Vụt...
Khoảnh khắc tiếp theo, ba người đồng thời biến mất ở trên Chủ Linh Phong.
- Tốc độ thật nhanh.
Triệu Phong động dung giật mình, Đoan Mộc Thanh mang theo hai người, chỉ một bước đã rời khỏi địa bàn Huyền Chân Thánh Tông.
Trong giác quan, Triệu Phong có loại ảo giác không gian đổi thay.
Hư Thần Đại Đế, phương diện linh hồn, đã đạt tới cảnh giới như ý đại viên mãn.
Cảm ngộ của hắn đối với thiên địa, lý giải đối với không gian, vượt xa Vương Giả bình thường.
Một hai nhịp hô hấp sau…
Ba người Đoan Mộc Thanh, rơi xuống bên trên Vạn Cổ Thánh Phong.
Vạn Cổ Thánh Phong, ở Chân Vũ Thánh Địa, xem như là một đất trung lập, có rất nhiều truyền thừa, đều lưu ở chỗ này.
Thời điểm Triệu Phong đến, một Tông phái Nhị Tinh, trên trăm tên đệ tử, đều cư lưu ở nơi đây.
- Bọn hắn đây là...
Triệu Phong có chút ngoài dự liệu.
Ánh mắt Đoan Mộc Thanh nhàn nhạt quét qua, giải thích:
Một số Tông phái Nhị Tinh, đại năng tổ sư ngày xưa, trước khi chết, từng ở trên Vạn Cổ Thánh Phong, lưu lại truyền thừa. Trở thành di sản cho bọn hậu bối Tông môn.
Triệu Phong lập tức tỉnh ngộ.
Sự tích này, lúc hắn vừa mới tiến vào Thánh Địa, cũng mơ hồ nghe nói qua.
- Đương nhiên, những truyền thừa này, so với bí cảnh đỉnh cấp như Bán Thần Di Viên, còn kém khá xa.
Đoan Mộc Thanh nói.
Như Bán Thần Di Viên, cấp bậc bí cảnh hoặc truyền thừa này, phóng mắt khắp toàn bộ Thánh Địa, cũng không quá ba cái.
Không để ý đến Tông phái Nhị Tinh này nữa.
Đoan Mộc Đại Đế dẫn đường, đi đến tám cột đá Cổ Thanh, bên trên một đài cơ trận pháp.
Tám cột đá Cổ Thanh kia, mỗi cột cao tới trăm trượng, mặt ngoài khắc họa hoa văn trận pháp phong cách cổ xưa.
Những hoa văn trận pháp kia, hiện ra một loại cảm giác trọng điệp không gian lập thể, dưới sự dò xét của mắt thần linh Triệu Phong, có loại cảm giác thác loạn mất phương hướng.
Hiển nhiên.
Những cột đá này, có liên quan đến không gian áo nghĩa cao thâm.
- Đoan Mộc Đại Đế.
Trận pháp trong cột đá, truyền đến một thanh âm.
Triệu Phong ghé mắt xem xét, có chút giật mình, đỉnh mỗi cột đá, đều ngồi một vị Vương Giả Hư Thần Cảnh.
Ngoài ra.
Trung tâm đài cơ trận pháp, còn ngồi xếp bằng một vị lão giả sắc mặt tang thương, là một vị Hư Thần Đại Đế.
Một vị Đại Đế, tám vị Vương Giả, tọa trấn Khóa Không Linh vực đại trận.
- Làm phiền các vị rồi.
Đoan Mộc Thanh lại cười nói, thanh âm ôn nhuận như gió.
Vị lão giả Đại Đế tang thương kia, nhẹ gật đầu, thân hình nhoáng lên.
Sau đó.
Đoan Mộc Thanh lấy ra ba mươi hai khối Nguyên Tinh Thạch cực phẩm, phân biệt khảm nạm vào bên trong tám cột đá.
- Khóa Không Linh vực đại trận, là đề phòng cường giả ngoại vực xâm lấn. Còn nữa, hạch tâm linh vực đại trận, có một khối Thần Tinh.
Đoan Mộc Thanh vì hai người mà giải đáp một số bí mật.
Tại vùng Thương Hải, có ba đại Thánh Địa Linh Vực, theo thứ tự là Chân Vũ, Phù Mộng, Vạn Sâm.
Ba đại Thánh Địa Linh Vực, Khóa Không Linh vực đại trận, đều tương liên với nhau.
Trên phương hướng đại khái, Triệu Phong cùng Đoan Mộc Thanh, Triệu Vũ Phi thông lộ.
- Đợi sau khi đến "Phù Mộng linh vực’, chúng ta sẽ mỗi người đi một ngả rồi.
Ba người Đoan Mộc Thanh, đứng ở trung tâm đài cơ trận pháp.
Ô...ô...ô...n...g!
Bên trên tám cột đá Cổ Thanh, chợt bộc phát ra một mảnh hư quang trắng bạc hùng vĩ hoa mỹ, bao phủ toàn bộ đài cơ trận pháp.
Đoan Mộc Thanh, Triệu Phong, Triệu Vũ Phi, thân ảnh ba người trong suốt trở thành nhạt, nhạt nhòa vô tung.
- Đi rồi.
Bên trên một cột đá trong đó, một vị Vương Giả mặt đen, trong tay đột nhiên, xuất hiện một cái lệnh bài, đem một luồng tin tức truyền ra.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo.
Một luồng "Ý chí Tử vong" kinh thông thiên địa, xỏ xuyên qua Chân Vũ Thánh Địa, sức mạnh tử vong khổng lồ to lớn, khiến cho một ít Vương Giả, Đại Đế, đều cảm thấy tâm thần run rẩy bất an.
- Khí tức tử vong thật mạnh.
Một số Vương Giả Hư Thần Cảnh, tâm hồn đều lạnh lẽo bất an.
Mấy nhịp hô hấp sau.
Không trung Vạn Cổ Thánh Phong, một thân hình to lớn cao ngạo đầu đội vương miện vàng sậm, cao lớn như bóng ma tử vong, u ám, cổ xưa, thâm thúy.
Đôi con ngươi đen kịt của hắn, u ám mênh mông, giống như vực sâu tử vong.
- Tử Vong Đại Đế.
Trong Thánh Địa, một số Đại Đế cổ xưa, tâm linh run lên, thốt ra.
- Tử Vong Đại Đế này, từ khi nào đến Chân Vũ Thánh Địa thế?
- Hắn che dấu thật sâu.
Trong Thánh Địa, dẫn phát một hồi sóng to gió lớn.
Tử Vong Đại Đế, chính là Đại Đế như ác mộng ở vùng Thương Hải.
- Sư tôn.
Thanh niên sáng ngời Ôn Lạc An, khom người đứng ở bên cạnh Tử Vong Đại Đế.
Ngoài ra, bạch đồng nữ hài và ba vị Tử Linh Vương cùng hai ba mươi tên Tử Vệ, đều ở bên trong đội ngũ.
Đội hình như thế, đủ để quét ngang một ít Tông phái Nhị Tinh bên ngoài Thánh Địa.
- Ta ẩn núp một hai tháng trong Thiên U Thánh Tông, xem ra Đoan Mộc Đại Đế, quả nhiên là tiến về Phù Mộng linh vực rồi.
Tử Vong Đại Đế khẽ nói.
Thanh âm của hắn, có loại trống trải u lãnh xuyên thấu linh hồn, đứng sừng sững trên đầu muôn dân trăm họ.
Trong Thánh Địa, lúc một số thần niệm quét tới, đều rùng mình một cái, kinh hãi bất an xuất phát từ linh hồn, cũng không dám tới gần.
Vị Tử Vong Đại Đế này, tinh thông hồn đạo tử vong, cho dù là một tia thần niệm, đều có thể lọt vào phản phệ tử vong của hắn.
Truyền thuyết có liên quan tới vị Tử Vong Đại Đế này, một số Vương Giả, Đại Đế trong Thánh Địa, đều có nghe qua.
Một lát sau…
Đoàn người Tử Vong Đại Đế, đi vào Khóa Không Linh vực đại trận.
- Tử Vong Đại Đế...
Lão giả Đại Đế tang thương, tám vị Vương Giả kia, có loại ảo giác gặp phải "Tử Thần", sinh mệnh không ở trong khống chế.
Tám vị Vương Giả, linh hồn có một loại cảm giác áp bách hít thở không thông, không cách nào nhìn thẳng vào Tử Vong Đại Đế.
Chỉ có vị lão giả Đại Đế tang thương kia, mặt lộ vẻ kiêng kị, liếc nhìn Tử Vong Đại Đế thật sâu, không nói gì.
- Sư huynh, chúng ta bây giờ, lại muốn đi đâu ngắm phong cảnh?
Bạch đồng nữ hài, cười hơi ngờ nghệch nói.
- Ngươi lập tức, sẽ biết.
Ôn Lạc An từ trong tay Tử Vong Đại Đế, lấy ba mươi hai khối Nguyên Tinh Thạch cực phẩm, khảm nạm ở bên trong tám cột đá.
Rất nhanh.
Một luồng khí tức tử vong khổng lồ của Tử Vong Đại Đế, liền nhạt nhòa ở bên trong hào quang trận pháp.
Hư Không Hải vô tận.
Một chỗ xa xôi khác, trong Thánh Địa Chân Vũ.
- Phù Mộng Thánh Địa.
Triệu Phong đứng ở trên đài cơ trận pháp cùng loại, đánh giá chung quanh.
Dưới mắt phiến Thánh Địa này, nổi lơ lửng từng đám mây mờ mờ, mỗi đám mây, ít nhất phương viên trăm dặm.
Mỗi một đám mây, như thực chất, phía trên có một cường Tông Nhị Tinh.
- Phù Mộng Thánh Địa, chỉ có một Tông phái Tam Tinh, còn có mười mấy Tông phái Nhị Tinh. Có điều, thực lực "Thiên Mộng Thánh Tông’ này, so với Huyền Chân, Thiên U cộng lại, thậm chí còn mạnh hơn.
Đoan Mộc Thanh thở dài nói.
Đến Phù Mộng Thánh Địa, Đoan Mộc Thanh chợt lộ ra một tấm lệnh bài.
Hóa ra, hắn là trưởng lão vinh dự của một cường Tông Nhị Tinh ở bên trong Phù Mộng Thánh Địa.
Sau khi tới Phù Mộng Thánh Địa, Đoan Mộc Thanh cùng Triệu Vũ Phi, sẽ tiếp tục sử dụng "Khóa Không Linh Vực đại trận", tiến về Thánh Địa linh vực khác gần Đại Lục Vực.
Đến lúc đó.
Đoan Mộc Thanh cùng Triệu Vũ Phi, có khả năng rời khỏi Thương Hải, đến Nam Lâm Hải biên giới Đại Lục Vực.
- Triệu Phong ca, chúng ta như vậy mỗi người đi một ngả. Có lẽ, lần gặp mặt tiếp theo, chúng ta sẽ không có cùng thân phận, lập trường bất đồng. Thậm chí, giống như người lạ.
Triệu Vũ Phi hơi cắn bờ môi, tiếu nhan có một tia quật cường dứt khoát, cố mang theo vẻ tươi cười.
Lúc này.
Triệu Phong cùng Triệu Vũ Phi, phân biệt đứng ở hai Khóa Không Linh Vực đại trận bất đồng.
Còn không đợi Triệu Phong mở miệng.
Triệu Vũ Phi đã quay lại thân thể mềm mại, khóe mắt hồng nhuận phơn phớt, lóe lên một tia óng ánh.
- Giống như người lạ? Vũ Phi...
Triệu Phong nỉ non, nội tâm luôn luôn bình tĩnh, lại có một tia đau đớn chưa bao giờ có.
Loại cảm giác này, tương tự ở bên trong "Nhân Ngư Lệ Tinh", một ít kinh nghiệm trong những ái tình khắc cốt ghi tâm kia.
Tựa hồ, hắn cũng lâm vào bên trong tình yêu réo rắt thảm thiết mỹ hảo của Nhân Ngư tộc.
Trong tầm mắt, Triệu Vũ Phi lộ ra vẻ yếu ớt, cô đơn mà bất lực.
Triệu Phong nhìn bóng hình xinh đẹp quen thuộc kia, trong lòng thoáng giằng co, có một loại xúc động muốn xông lên phía trước, đem nàng ôm chặt.
Meo meo
Tiểu Tặc Miêu nhảy lên trên bờ vai Triệu Phong, giữa miêu trảo ném động mấy đồng tiền, thúc giục có chút vội vàng.
- Hửm?
Sắc mặt Triệu Phong khẽ biến, vội vàng lấy ra mấy khối Nguyên Tinh Thạch cực phẩm.
Trước khi xuất phát, Triệu Phong ở trong Thánh Địa, có một lượng lớn tài nguyên, đã giao dịch được một ít Nguyên Tinh Thạch cực phẩm.
Meo ô…
Thân hình Tiểu Tặc Miêu nhanh nhẹn, đem tám khối Nguyên Tinh Thạch, khảm nạm vào bên trong đài cơ trận pháp.
Ô...ô...ô...n...g!
Triệu Phong bao phủ ở bên trong hư quang trận pháp hoa mỹ.
- Vũ Phi, một ngày nào đó, chúng ta còn có thể lại gặp nhau.
Thanh âm Triệu Phong quả quyết kiên định, xuyên thấu linh hồn hư không.
Một màn cuối cùng.
Thân ảnh quật cường của Triệu Vũ Phi, cuối cùng không quay đầu lại, thân thể mềm mại có chút run rẩy.
- Vũ Phi, chia tay là vì đoàn tụ lần sau. Vương Triều đại lục, chỗ đó mới thật sự là sân khấu thế giới. Với tiềm lực của Triệu Phong, sớm muộn gì cũng tới Đại Lục Vực.
Thanh âm tàn linh Tử Thánh truyền đến.
Rất nhanh.
Đoan Mộc Thanh cùng Triệu Vũ Phi, cũng biến mất ở bên trong hư quang của trận pháp.
Mấy giây qua đi.
Bên trên Khóa Không Linh vực đại trận, bùng lên hư quang trận pháp chói mắt.
Lập tức.
Một luồng khí tức tử vong thông thiên triệt địa, bắt đầu khởi động mà đến.
Những cường giả trấn thủ Khóa Không Linh vực đại trận kia, liền biến sắc.
Đội nhân mã của Tử Vong Đại Đế, hiện thân ở trong đại trận Khóa Không Linh vực.
Trên sân.
Một mảnh yên tĩnh.
- Đi rồi hả?
Tử Vong Đại Đế khẽ nói, một đôi "Tử Vong Chi Mâu" của hắn, định dạng ở trên người một vị Vương Giả đối diện.
- A…
Tên Vương Giả Hư Thần kia, linh hồn ý thức, phảng phất bị giam cầm, ngay cả sức giãy dụa cũng không có.
- Nam tử tóc tím kia, đi nơi nào?
Ôn Lạc An vẻ mặt ôn hòa, hỏi.
- Hắn... Hắn đi "Thiên Hoa vực’.
Tên Vương Giả Hư Thần Cảnh kia, ấp úng nói, sợ hãi bất an nhìn Tử Vong Đại Đế.
Uy danh ác mộng của Tử Vong Đại Đế, đã bao phủ toàn bộ Thương Hải.
- Đuổi theo.
Cả đám người Tử Vong Đại Đế, lập tức khởi động Khóa Không Linh Vực đại trận, biến mất ở bên trong hư quang trận pháp hoa mỹ.
- Tử Vong Đại Đế.
- Tên đáng sợ này, không ngờ đi tới phạm vi Phù Mộng Thánh Địa, không biết sẽ nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu như thế nào.
Mấy vị Vương Giả, lòng còn sợ hãi mà nói.
Một lát sau...
Đội nhân mã cuồn cuộn của Tử Vong Đại Đế, xuất hiện ở Thiên Hoa Vực.
Bên trong Hư Hải Linh Điện.
Vụt...
Khí tức Tử Vong phô thiên cái địa, thẩm thấu toàn bộ Hư Hải Linh Điện.
Trong chốc lát.
Hư Hải Linh Điện to như vậy, phảng phất bị bóng ma tử vong bao phủ, hết thảy cường giả, đều cảm thấy thể xác và tinh thần cứng đờ, giống như đá.
- Thủ bút thật lớn, sư tôn dùng lực lượng Tử Vong, trực tiếp phong cấm toàn bộ Hư Hải Linh Điện.