Triệu Phong để cho Bán Thần ấu đồng, ăn thịt rắn trước, vốn định để cho hắn làm “Chuột bạch”.
Không ngờ.
Thịt rắn bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ này, ẩn chứa một loại khí tức Thiên Địa bổn nguyên, cùng với huyết nhục tinh khí cường đại.
Triệu Phong lấy ra một miếng thịt rắn, ăn hết, lập tức cảm thụ được.
Phân tích sơ bộ.
Thịt rắn ẩn chứa huyết nhục tinh khí, so với Hải Kình Tâm Tủy Huyết, còn mạnh hơn nhiều.
Ngoài ra, nó ẩn chứa khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, vô cùng nồng đậm.
- Thân thể của ta thể đã hấp thu quá nhiều khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, sử dụng qua Hải Kình Tâm Tủy Huyết, Tử Lân Thảo, Bán Thần chi huyết, thịt rắn này đối với ta hiệu quả cũng bình thường mà thôi.
Triệu Phong thúc dục Chân Nguyên, tiêu hóa huyết nhục tinh khí ẩn chứa trong thịt con rắn kia.
Thịt rắn này, cho dù giá trị cao, nhưng vẫn có khuyết điểm.
Đầu tiên, nó đối với sinh mạng thể chất vượt quá cấp độ Vương Giả, ích lợi cũng không phải đặc biệt lớn.
Tiếp theo, thịt rắn quá cứng, rất khó tiêu hóa.
Tu vi thấp hơn Đan Nguyên Cảnh, nếu ăn vào, có thể sẽ tiêu hóa không được.
Có điều, Bán Thần ấu đồng cùng Tiểu Tặc Miêu, cũng không thể theo lẽ thường mà cân nhắc, có thể trong thời gian ngắn, hấp thu hiệu quả thịt rắn.
- Chủ nhân, loại thịt rắn đặc thù này, có thể luyện chế thành "Linh huyết tinh đan”. Cho dù là dưới Chân Linh Cảnh, cũng có thể dễ dàng hấp thu.
Bán Thần ấu đồng đề nghị.
Một ít thiên địa linh tài khó có thể tiêu hóa, sau khi luyện chế thành đan dược, có thể tăng lên hiệu quả.
Bản thân từng là Bán Thần, hài tử Hoàng Kim này tất nhiên hiểu được cách thức luyện đan.
- Loại thịt rắn này, khả ngộ bất khả cầu.
Triệu Phong khẽ lắc đầu.
Hắn không muốn tiết lộ bí mật của Mộng Cảnh Thái Cổ, đây chính là một bảo địa có thể mang đến rất nhiều lợi ích cho việc tu luyện.
Bán Thần ấu đồng không khỏi có chút thất vọng, nếu có đại lượng huyết nhục như vậy, huyết mạch, sinh mệnh của hắn, đều sẽ nhanh chóng khôi phục.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu ánh mắt hồ nghi, liếc qua Triệu Phong, nhưng lại không có lên tiếng.
Nó đối với loại khí tức của thịt rắn này, hết sức quen thuộc.
Triệu Phong không có nói gì nữa, dù sao hắn vẫn có đề phòng nhất định đối với Bán Thần ấu đồng.
- Chủ nhân.
Ở bên trong Vạn Quỷ Châu, chợt truyền đến một thanh âm.
Lần này, là Khô Lâu đường chủ.
Sau khi ly khai Bán Thần Di Viên, Triệu Phong đã thu thập một lượng lớn trân tài dị bảo, cũng cho Khô Lâu đường chủ không ít.
Hiệ nay.
Khô Lâu đường chủ đã thuận lợi đạt đến Đại Đan Nguyên Cảnh.
Hơn nữa, Triệu Phong còn đem Trớ Chú Bách Thi, toàn quyền giao cho Khô Lâu đường chủ, kể cả Hoàng Kim khô lâu cấp Tôn chủ kia nữa.
Trớ Chú Bách Thi, đối với cấp độ Vương Giả, uy hiếp không lớn, đối với Triệu Phong mà nói, chẳng qua là có còn hơn không.
Đương nhiên.
Trớ Chú Bách Thi này, hấp thu linh phách tinh khí hơn trăm người cấp độ Đan Nguyên Cảnh, uy lực tăng mạnh, đối với tồn tại dưới Vương Giả, gần như vô địch.
- Chủ nhân, từ khi những Bách Thi Trớ Chú này, hấp thu được khí tức thần bí mà ngài rót vào kia, tiềm lực đại tăng. Có mấy bộ, đã lên đến cấp độ Tôn Giả.
Khô Lâu đường chủ báo cáo.
Ồ?
Triệu Phong cảm thấy ngoài dự liệu.
Lúc ở Vĩnh Phong Hư Hải Linh Điện, thật sự là hắn đã đưa khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ vào cho mỗi một bộ Trớ Chú Quỷ Thi,
Thật không ngờ, hiện tại có một vài Trớ Chú Quỷ Thi, đã dần dần tiến hóa đến cấp bậc Tôn Giả.
Ở trong đó, liên quan đến rất nhiều nhân tố.
Thứ nhất, Trớ Chú Bách Thi, hấp thu quá nhiều linh phách tinh huyết dị thú hiếm quý.
Thứ hai, khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ và Vạn Quỷ Châu, đều có tác dụng thúc đẩy.
- Ngươi có ý kiến gì không?
Triệu Phong hỏi.
- Chủ nhân, nếu như ngài chịu đầu tư càng nhiều tài nguyên, cùng với cái loại khí tức thần bí đó, tin tưởng, Trớ Chú Bách Thi này, có thể đạt đến cấp độ Tôn Giả. Đến lúc đó, Trớ Chú Bách Thi, có thể uy hiếp được cả Vương Giả.
Khô Lâu đường chủ tha thiết nói.
Từ khi thực lực Triệu Phong tăng lên, giá trị lợi dụng của hắn, càng trở nên nhỏ bé.
Hắn không thể làm cho mình, triệt để mất đi giá trị.
Mà cái Trớ Chú Bách Thi này, là thứ khiến hắn có thể duy trì giá trị của mình.
Triệu Phong nghe vậy, liền lâm vào trầm tư ngắn ngủi.
Nếu như Trớ Chú Bách Thi, toàn bộ tăng lên tới cấp độ Tôn Giả, lại thôn phệ mấy vị Vương Giả, uy lực tất nhiên là kinh khóc Chư Thiên quỷ thần, Vương Giả cũng phải né tránh.
- Về phần tài nguyên...
Ánh mắt Triệu Phong đột nhiên sáng ngời.
Tài nguyên, hắn chợt nghĩ tới Mộng Cảnh Thái Cổ.
Nếu như Trớ Chú Bách Thi, có thể thôn phệ hấp thu những sinh linh bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ, hiệu quả của nó còn vượt xa so với thôn phệ Đan Nguyên Cảnh bình thường.
Huống chi, sinh linh bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ, ẩn chứa chủng loại bổn nguyên khí tức kia, càng thêm nồng đậm.
- Tốt. Phương án cụ thể, liền giao cho ngươi.
Triệu Phong đồng ý.
Vốn dĩ, hắn đối với Trớ Chú Bách Thi, hứng thú cũng không lớn lắm.
Nhưng là có Mộng Cảnh Thái Cổ, tài nguyên tốt như vậy lại không lợi dụng, thật sự là lãng phí.
Một lát sau…
Triệu Phong khoanh chân mà ngồi, tinh khí thần khôi phục, ý thức lại tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ.
Mộng Cảnh Thái Cổ.
Triệu Phong xuất hiện tại vị trí trước kia, còn lưu lại dấu vết đánh nhau cùng với Hoa Ban Xà.
Mục tiêu, vẫn là bãi cỏ phía trước
Triệu Phong nhìn ra, phụ cận bãi cỏ, xuất hiện tiểu động vật, tương đối hơi nhiều.
Đương nhiên, mục tiêu của hắn, là bờ sông.
Bờ sông là nguồn nước, có lẽ sẽ có một ít bóng dáng động vật ăn thịt ăn cỏ.
Triệu Phong suy nghĩ, nước bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ, không biết sẽ có hiệu quả gì?
Dù sao, nước cũng là bổn nguyên của sinh mệnh.
Trên đường đi, Triệu Phong vẫn như cũ cẩn thận đề phòng.
Từ đó về sau.
Gặp được một ít tiểu động vật, thí dụ như trùng, rắn, sóc, thỏ các loại, Triệu Phong đều thuận tay thu hoạch luôn.
Triệu Phong phát hiện, dùng “Băng Hồn Chi Mâu” phối hợp “Xích Diệt Đồng Hỏa”, hiệu quả vô cùng tốt.
Băng Hồn Chi Mâu, mạnh mẽ giảm xuống tốc độ hành động và tư duy của những tiểu động vật kia.
Những tiểu động vật này, cho dù thân thể thể chất cường đại, nhưng tại phương diện linh hồn, so với Triệu Phong vẫn chênh lệch rất lớn.
Mà Đồng Hỏa, lại càng khắc chế những động vật này.
Thu hoạch những thi thể này, đại bộ phận, Triệu Phong đều cho vào bên trong Vạn Quỷ Châu.
Trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Triệu Phong có thể sử dụng không gian trữ vật.
Hết thảy ở đây, đều đồng bộ với hiện thực.
Ở bên trong Vạn Quỷ Châu, những Trớ Chú Quỷ Thi kia, sau khi nuốt giết huyết nhục những tiểu động vật, thực lực khí tức, rõ ràng có tăng cường.
Ngày đầu tiên.
Có vài bộ Trớ Chú Quỷ Thi, đã đạt đến Đan Nguyên Cảnh.
Những Trớ Chú Quỷ Thi này, đều là thuần sắc Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, một số đạt đến cấp độ Đan Nguyên Cảnh.
- Thật tốt quá...
Ở bên trong Vạn Quỷ Châu, Khô Lâu đường chủ ngoài đại hỉ, cũng có chút khiếp sợ.
Tốc độ tăng lên này, cũng quá nhanh rồi.
Cứ theo xu thế này, không tới mười ngày, tất cả Trớ Chú Quỷ Thi, đều có thể tăng lên cấp độ Tôn Giả rồi.
Đến lúc đó.
Uy lực của Bách Thi Trớ Chú đại trận, sẽ tăng lên một cấp độ hoàn toàn mới.
Hơn nữa, những huyết nhục lực lượng này, đối với Khô Lâu đường chủ, cũng có hiệu quả tẩm bổ rất lớn, cốt cách thể chất, đều cường hóa trên diện rộng.
Ngày thứ ba.
Triệu Phong thành công đi đến phạm vi của bãi cỏ.
Trên thực tế, hai ngày trước, một lượng lớn thời gian của, đều dùng để đánh chết một ít tiểu động vật.
Sau khi đến bãi cỏ, bước chân của Triệu Phong cũng nhanh hơn.
- Đi đến bờ sông
Triệu Phong chủ yếu là muốn nhìn thử xem, “nước” bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ, sẽ có tác dụng gì.
Có điều.
Từ bãi cỏ đến bờ sông, lộ trình còn gấp mười lần lúc trước.
Dọc đường, Triệu Phong tăng thêm tốc độ, trừ phi là tiểu động vật chạm mặt chính diện, nếu không sẽ không thu hoạch.
Khi Triệu Phong, tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ ngày thứ năm.
Bên trong Vạn Quỷ Châu, Trớ Chú Bách Thi, có hơn một nửa, đã tăng lên tới cấp độ Đan Nguyên Cảnh.
Khô Lâu đường chủ hưng phấn đến run rẩy.
Một khi mục tiêu hoàn thành, hắn khống chế Bách Thi Trớ Chú, có thể uy hiếp được cả Vương Giả.
Tại ngày thứ sáu.
Triệu Phong đã đi đến rìa bãi cỏ.
Rầm rầm ầm ầm…
Trước mắt, có một con sông nhỏ, rộng chừng mấy trượng.
- Cuối cùng đã tới.
Triệu Phong thở dài một hơi.
Những ngày này, hắn liên tục ở trong Mộng Cảnh Thái Cổ, huyết mạch thể chất, lại có phản tổ cùng với cường hóa nhất định, mặc dù biên độ, cũng không lớn như trước kia.
Sau khi đến bờ sông.
Triệu Phong càng thêm cẩn thận cùng đề phòng.
Bởi là nguồn nước, cho nên bờ sông ngẫu nhiên xuất hiện một ít động vật thể tích hơi lớn, thí dụ như cừu non, sài lang, hươu các loại.
Một ít động vật thể tích lớn, khiến việc thu hoạch của Triệu Phong, trở nên khó khăn hơn.
Nếu như gặp được sài lang, hổ báo, ưng khuyển các loại, có thể sẽ có nguy hiểm nhất định.
Cũng may.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, có tầm mắt cường đại, tận lực giữ một khoảng cách với một ít động vật có tính công kích.
- Trước lấy một ít nước.
Triệu Phong đi đến bờ sông, Thần Linh Nhãn cũng không quên nhìn thấu nước sông.
Đây chỉ là một con sông nhỏ, không có các loại sinh vật thủy mãng cỡ lớn như cá sấu, chỉ có chút ít tôm cá.
Ục ục…
Triệu Phong lấy ra Bích U Linh Hồ, múc lấy một lượng lớn nước.
Đúng lúc này, gần nước sông, chợt một hồi rối loạn.
Một ít động vật ăn cỏ đang uống nước, như trâu dê hươu,… hoảng sợ tứ tán.
NGAO...OOO
Một hồi sói tru thê lãnh, từ xa tiến đến gần, làm lòng người rét lạnh.
Triệu Phong quan sát, là đàn sói hơn mười con, mang theo khí tức huyết tinh mãnh liệt, lao thẳng mà đến.
Những đàn sói này, cũng đến uống nước, thuận tiện thu hoạch những động vật ăn cỏ phụ cận.
Triệu Phong, cũng là mục tiêu bị săn giết.
- Đi
Ý niệm Triệu Phong khẽ động, lập tức biến mất bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Những đàn sói này, chiến lực của mỗi một con đều mạnh hơn không chỉ gấp mười lần so với Hoa Ban Xà lúc trước.
Hơn nữa, sói là loài động vật giỏi về phối hợp bầy đàn.
Thực lực của Triệu Phong, ở bên trong Mộng Cảnh Thái Cổ, bị áp chế đến cực hạn, gặp phải đàn sói, nhất định sẽ chịu thiệt.
Trong phòng.
Triệu Phong lấy ra Bích U Linh Hồ.
Tiểu Tặc Miêu ngồi trên trên vai, một đôi mắt mèo, lóe sáng mà nhìn.
Triệu Phong cười một tiếng, cho Tiểu Tặc Miêu một ít nước trong hồ lô.
Ực ực…
Tiểu Tặc Miêu thỏa mãn uống vài ngụm nước trong Mộng Cảnh, lập tức khoanh chân ngồi xuống.
Triệu Phong cũng uống một ngụm, chỉ cảm thấy một luồng mát lạnh, thẩm thấu thể xác và tinh thần.
Nhất là đối với Băng Thủy huyết mạch của hắn, một hồi xao động thúc đẩy, hấp thu lực lượng thần bí của nước sông trong Mộng Cảnh.
- Ồ… nước sông này có thể tẩm bổ thể xác và tinh thần, mà lại càng dễ hấp thu.
Triệu Phong có chút ngoài dự liệu.
Nước sông trong Mộng Cảnh đối với việc tẩm bổ thân thể, huyết mạch phản tổ, hiệu quả cùng với huyết nhục lúc trước, không kém bao nhiêu.
Nhưng mà, nước sông ôn nhuận, lại dễ dàng hấp thu.
Triệu Phong uống từng ngụm từng ngụm, phát hiện cấp độ sinh mệnh của mình, thậm chí huyết mạch, đều chậm rãi có dấu hiệu tăng trưởng.
- Nước sông của Mộng Cảnh Thái Cổ, hoàn toàn có thể so sánh với một ít trân dịch linh nhưỡng bên trong Phạm Trụ.
Triệu Phong có chút kinh hỉ.
Nếu như hắn trường kỳ uống loại nước này, đối với huyết mạch, cùng với thể chất, nhất định sẽ mang lại lợi ích rất lớn.
Triệu Phong đánh giá, nước sông này, gần bằng một phần ngàn “Bán Thần chi huyết”.
Đương nhiên.
Theo số lượng gia tăng, hiệu quả đối với hắn sẽ giảm dần từng ngày.
Mấy ngày sau đó.
Triệu Phong cũng không tiếp tục tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ nữa.
Hắn khoanh chân mà ngồi, ngoại trừ uống nước sông trong Mộng Cảnh, tinh lực chủ yếu, đều dùng để thể ngộ cảnh giới, cùng với tiêu hao cho ý chí Đồng lực Tử Vong.
Mấy ngày sau…
Trong phòng Triệu Phong, hiện lên một tia ý chí cường đại, đi kèm với một luồng sức mạnh to lớn Vương Giả.
Ầm ầm…
Trên bầu trời, cuồng phong gào rít giận dữ, lôi quang cùng với quang điện giao thoa, Thiên Địa phụ cận, sáng tối biến ảo.
Sức mạnh to lớn của Vương Giả mới sinh ra này, tựa hồ đang tận lực thu lại, chỉ tiếp tục mấy nhịp hô hấp, liền nhanh chóng biến mất.
Dù vậy, cái này cũng gây nên sự chú ý của một ít Vương Giả bên trong Huyền Chân Thánh Tông.
- Vương Giả ý chí, thành công rồi.
Triệu Phong hít sâu một hơi.
Hắn không có sử dụng nửa chén Huyễn Thần tửu còn lại, cuối cùng dựa vào chính mình, đạt được ý cảnh Vương Giả.
Bởi vì có cảm ngộ lúc trước, cùng với linh hồn cấp độ cường đại, thai nghén nguyên vẹn ý chí Vương Giả, đối với hắn cũng không tính khó.
Đồng thời.
Từ khi Triệu Phong sử dụng Long Viêm Tửu, Điện Vân Tửu, uống một lượng lớn huyết nhục và nước sông trong Mộng Cảnh, quy mô lại tinh hạch trong cơ thể hắn, đã đạt đến Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.