Tiểu Tặc Miêu mở cái miệng rộng, đem Huyễn Thần Tửu kia, kể cả chén rượu, cùng nhau nuốt luôn vào.
Bọn người Thần Dịch Lâm, Giang Phàm, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, trố mắt cứng lưỡi.
Nhiều cường giả như vậy, cũng không thể đụng tới Huyễn Thần Tửu, không ngờ lại để con mèo nhỏ này dễ dàng đắc thủ.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu nuốt vào Huyễn Thần Tửu, trong đôi mắt có một tia túy ý, lại há lớn miệng, đem một cái chén rượu gỗ lim, một cái ly rượu thanh đồng ở bên cạnh lần lượt nuốt xuống.
Sau khi hoàn thành hết thảy những việc này, hắn chân bước Túy Bộ, ở tại chỗ lắc lư, ý thức bắt đầu có chút mơ hồ.
- Tửu lượng của con mèo này, không ngờ lại lớn đến như vậy…
Công chúa Nhân Ngư Tộc căn bản không thể tưởng tượng.
Mùi rượu cường đại như vậy, đổi lại là bọn người Thần Dịch Lam, cũng kiên trì không được thời gian dài như thế.
Trong lúc Tiểu Tặc Miêu đang chuẩn bị đi thu lấy mục tiêu thứ tư.
- Hư Không Chuyển Vật!
Một tầng đồng lực thủy văn mịt mờ lóe lên, chỗ trung tâm hiện ra một cái lốc xoáy mơ hồ, đem Tiểu Tặc Miêu nuốt mất.
Thời khắc mấu chốt, Triệu Phong đã ra tay triệu hồi Tiểu Tặc Miêu trở về.
- Meo meo meo!
Tiểu Tặc Miêu toàn thân mùi rượu nồng nặc, xuất hiện ở trên vai Triệu Phong, nhất thời ợ ra một tràng hơi rượu, bắt đầu nhảy múa loạn xạ.
Mọi người nhất thời kinh ngạc một trận.
Bọn người Thần Dịch Lam, ánh mắt nhìn phía Tiểu Tặc Miêu bắt đầu có chút nóng lên.
Tiểu Tặc Miêu, có tửu lực mạnh mẽ cùng trí tuệ nhanh nhẹn như thế, làm cho người ta cảm thán vì xem như thế là đủ rồi.
Nếu như đoán không sai, trong cơ thể Tiểu Tặc Miêu, bản thân có công năng trữ vật.
- Tiểu Tặc Miêu!
Mắt trái của Triệu Phong giống như hàn đàm sâu không thấy đáy, một cỗ hàn lực băng phách, thẩm thấu thể xác và tinh thần Tiểu Tặc Miêu.
- Meo meo!
Túy ý trên mặt Tiểu Tặc Miêu tiêu tán đi vài phần.
- Băng Hồn Chi Mâu, đối với túy ý có hiệu quả suy giảm nhất định!
Triệu Phong âm thầm gật đầu.
Hắn cùng Tiểu Tặc Miêu tâm thần tương liên, vừa rồi khi Tiểu Tặc Miêu thừa nhận mùi rượu, tâm hồn của hắn cũng đã bị liên lụy.
Chi tiết này, bọn người Thần Dịch Lam tạm thời xem nhẹ không kể tới.
Mặc dù Triệu Phong thừa nhận mùi rượu ăn mòn, chỉ giới hạn ở phương diện linh hồn, nhưng chỉ có một nửa của Tiểu Tặc Miêu.
Chẳng qua, trên mặt của hắn cũng không có biểu hiện ra túy ý.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đối với các loại phương diện tinh thần miễn dịch thông suốt, cho dù đối với loại mùi rượu này, cũng là không ngoại lệ.
Đương nhiên, Triệu Phong cũng không nghĩ tới việc lấy thân mình đặt vào hiểm cảnh. Sinh mệnh thể chất của hắn tuy rằng tiếp cận Vương Giả, nhưng năng lực chống cự tửu khí xâm thực, khẳng định là không bằng Thần Linh Nhãn.
Khí tức nguy cơ đến từ ý chí tử vong, đã xâm nhập vào trong Tử Yên Hồ.
Nếu như Triệu Phong đoán không sai, thanh niên sáng ngời kia, hẳn cũng đã đi tới Tử Yên Hồ rồi.
- Triệu sư đệ, đắc thủ Huyễn Thần Tửu rồi à?
Ánh mắt bọn người Thần Dịch Lam, có chút tha thiết.
Triệu Phong cũng nhìn về phía Tiểu Tặc Miêu.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu há miệng phun ra một cái chén thủy tinh màu tím, bên trong chứa hơn bảy thành rượu dịch mộng ảo, mơ hồ phát ra một tia khí tức làm cho tâm thần người ta say mê, ý thức phảng phất muốn siêu thoát gông xiềng thân thể.
- Đúng vậy! Chính là Huyễn Thần Tửu!
Triệu Phong chắc chắc.
Vung tay lên, hắn đem Huyễn Thần Tửu thu vào Cổ Thiết Giới Chỉ.
- Meo meo!
Thân ảnh Tiểu Tặc Miêu nhoáng lên, cũng tiến nhập vào trong giới chỉ cổ thiết.
- Đi ra cho ta!
Triệu Phong cười hắc hắc, cầm lấy đuôi mèo, đem Tiểu Tặc Miêu túm ra.
- Meo meo!
Vẻ mặt Tiểu Tặc Miêu không tình nguyện, lại phun ra một cái chén rượu gỗ lim, một cái ly rượu thanh đồng.
Trong chén rượu gỗ lim kia phát ra một tia lực lượng viêm khí khủng bố, thế giới nước bốn phía, khoảnh khắc hóa thành chân không
- Viêm lực thật là khủng khiếp!
Thể xác và tinh thần linh hồn mọi người đều có một loại ảo giác bị nướng chín.
- Long Viêm Tửu!
Công chúa Nhân Ngư Tộc bật thốt lên, hoảng sợ thất sắc.
Khí tức uy lực mà loại Long Viêm Tửu này ẩn chứa, chỉ sợ còn hơn cả Huyễn Thần Tửu nữa. Đương nhiên, vẻn vẹn chỉ là uy năng ẩn chứa mà thôi.
Mà trong ly rượu thanh đồng kia, lại nổi lên một tia cảm giác điện lưu tê dại, khiến cho mấy người ở đây, từ trong linh hồn cũng truyền đến một trận cảm giác co rút.
- Điện Vân Tửu!
Thanh âm Công chúa Nhân Ngư Tộc đã có chút run rẩy.
Vụt vụt…
Triệu Phong vung tay lên, đem Long Viêm Tửu cùng Điện Vân Tửu, đều thu cả vào.
Long Viêm Tửu là thiên về Viêm Hỏa thuộc tính, trước mắt đối với Triệu Phong không có tác dụng gì.
Chẳng qua Điện Vân Tửu kia, cùng lôi điện tương quan, đối với Triệu Phong hẳn là có lợi ích cực lớn.
Nhưng mà khí tức hai loại rượu này phát ra, lại quá mức mãnh liệt.
Trong hoàn cảnh như thế này, Triệu Phong cũng không dám dễ dàng thử.
- Long Viêm Tửu cùng Điện Vân Tửu kia, phẩm giai chỉ sợ không thua kém Huyễn Thần Tửu a!
Vẻ mặt bọn người Thần Dịch Lam biến ảo không chừng.
Trong đó một gã Đệ tử Chân truyền túy ý mãnh liệt, ánh mắt lại không có hảo ý nhìn về phía Triệu Phong.
Nhưng cuối cùng, bọn người Thần Dịch Lam vẫn là chế trụ xúc động ra tay đối với Triệu Phong.
Thực lực của Triệu Phong, bọn họ đã được lĩnh hội sâu sắc. Huống chi, bên người hắn còn có một vị Công chúa Nhân Ngư Tộc, một con tặc miêu có tửu lực khó lường.
Mà bên phía Thần Dịch Lâm, vài tên Đệ tử Chân truyền cũng đều đã say khướt, chiến lực cắt giảm không ít.
Chỉ có Giang Phàm cùng Thần Dịch Lâm là vẫn còn bảo trì được ý nghĩ thanh tỉnh.
Trong đó, Giang Phàm uống vào một hớp nhỏ Bất Lão Tuyền, khoanh chân ngồi xuống, chân nguyên, khí tức sinh mệnh trong cơ thể, dâng trào mãnh liệt.
- Không hổ là Bất Lão Tuyền!
Triệu Phong quan sát phát hiện, sinh mệnh thể chất, thậm chí chân nguyên tu vi của Giang Phàm, rõ ràng đang không ngừng tăng cường lên.
Dựa theo xu thế này, Giang Phàm uống hết một ngụm Bất Lão Tuyền, trong vòng mấy ngày, liền có khả năng đột phá một tiểu giai tu vi.
- Chủ nhân, lấy thực lực của ngài, đoạt lấy một ít Bất Lão Tuyền tin rằng không khó lắm!
Công chúa Nhân Ngư Tộc có vài tia thần sắc hâm mộ cùng sùng bái.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu chủ động xin đi giết giặc.
Triệu Phong gật đầu, lấy ra một sợi Thần binh dây thừng, cột lấy Tiểu Tặc Miêu, ném về phía thủy tinh trì.
Hắn khống chế lực đạo còn tốt hơn Giang Phàm nhiều.
Chỉ một lần, Tiểu Tặc Miêu đã được chính xác quăng tới vị trí hạ thể pho tượng Nhân Ngư.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu dừng ở vị trí hạ thể pho tượng Nhân Ngư, há miệng hít mạnh một cái, một cỗ Bất Lão Tuyền hóa thành hình thái dòng nước, đã bị nó hấp thu đi không ít.
Ước chừng kiên trì ba hơi thở, Bất Lão Tuyền mà Tiểu Tặc Miêu hấp thu được, phân lượng so với toàn bộ bọn người Thần Dịch Lam cộng lại còn muốn nhiều hơn mấy chục lần.
- Quay về!
Triệu Phong mạnh mẽ lôi kéo, đem Tiểu Tặc Miêu túm ngược trở về.
Sắc mặt mấy người Thần Dịch Lâm, Giang Phàm, đều có chút khó nhìn.
Dựa theo ước định, sau khi tiến vào cung điện dưới đáy hồ, thu hoạch được sẽ dựa vào bổn sự của mỗi người.
Bọn họ vốn định chiếm ưu thế nhiều người, nào ngờ Triệu Phong bên này, thu hoạch lại nhiều đến như thế.
Đột nhiên…
- Triệu Phong này… trên mặt không có túy ý!
Thần Dịch Lâm phát hiện ra một chút vấn đề, tâm thần thoáng rùng mình một cái.
Theo lý thuyết, Triệu Phong cùng Tiểu Tặc Miêu tâm thần tương liên, mùi rượu kia sẽ ảnh hưởng đến tâm hồn chủ nhân.
Tiểu Tặc Miêu hai lần ra tay, mà trên mặt Triệu Phong, lại không có túy ý rõ ràng!
Điều này chứng minh cái gì?
- Hắn, còn không có toàn lực ra tay!
Thần Dịch Lâm đưa ra kết luận, trong lòng âm thầm hoảng sợ.
Triệu Phong, vẫn còn giữ lại! Đây là vì sao?
Là vì cảnh giác mấy người đồng tông hay sao?
Trong lòng Thần Dịch Lâm âm thầm thở dài. Triệu Phong này, còn không phải cẩn thận bình thường a!
Đương nhiên, hắn không biết rằng, Triệu Phong cũng không phải đề phòng bọn họ.
- Đám người Đồ Cửu Sâm, không ngờ cũng tiến nhập Nhân Ngư Thần Điện! Còn có thanh niên sáng ngời Ôn Lạc An, cũng chiếm đóng phụ cận Vương quốc Nhân Ngư!
Tâm niệm của Triệu Phong vẫn chiếu ứng đến phương xa.
Dù sao, Quân đoàn Thủy tộc của hắn cũng không hề ít, phân bố ở phụ cận Vương quốc Nhân Ngư.
Ba ba! Phốc phốc!
Không bao lâu, từ chỗ xuống hầm rượu ngầm đột nhiên truyền đến tiếng dòng nước chảy.
- Ha ha… Tìm được rồi!
Đám người Đồ Cửu Sâm một hàng hơn mười người, tiến nhập hầm rượu ngầm.
- Làm sao có khả năng?
Vài tên đệ tử Huyền Chân Thánh Tông, thần tình không thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ có thể đi vào Nhân Ngư Thần Điện, chính là dốc hết thủ đoạn ra, không tiếc bắt cóc Công chúa Nhân Ngư Tộc mới có thể vào được.
Thế nhưng, đám người Đồ Cửu Sâm này, như thế nào có thể tiến vào Nhân Ngư Thần Điện?
- Chỉ có một khả năng!
Trong lòng Triệu Phong hừ lạnh.
Nếu không có Nhân Ngư Vương ngầm đồng ý, bọn người Đồ Cửu Sâm tuyệt đối không thể nào dễ dàng tiến vào hầm rượu ngầm.
Thoáng chốc, trong hầm rượu ngầm đã là một mảnh khí thế giương cung bạt kiếm.
Đám người Đồ Cửu Sâm, ở phương diện nhân số chiếm ưu thế tuyệt đối.
Mà Huyền Chân Thánh Tông bên này, có vài tên Đệ tử Chân truyền đã sớm say khướt, chiến lực giảm mạnh tới hai ba thành.
Bên phía Đồ Cửu Sâm còn có vài vị Tôn Chủ cấp, có thiên tài Hồn đạo, có Tuần Thú Sư, còn có cường giả Kiếm đạo, Quỷ Thi đạo…
Một chi đội ngũ này phối hợp lại, lực lượng đoàn đội này, quả thật khó có thể đánh giá được.