Chúa Tể Chi Vương

Chương 604: Con Mắt Vận Mệnh

Hư Không Hải vô tận.

Nửa canh giờ trước, trước lúc Triệu Phong cùng Tử Vệ giao phong.

- Hì hì, bức họa thứ ba, sắp hoàn thành rồi.

Tiểu nữ hài bạch đồng, vẻ mặt vui mừng, nhìn tặc miêu phong cách trong bức tranh.

- Cho ta xem xem.

Thanh niên sáng ngời đưa mặt qua, hai gã Tử Vệ bên cạnh, cũng tò mò nhìn lại.

Nhưng mà.

Khi ánh mắt của ba người, rơi vào trong tấm hình, bỗng nhiên biến sắc.

- Cái gì.

- Làm sao có thể...

Thanh niên sáng ngời cùng ba Tử Vệ, đồng loạt thất thanh.

Trong tấm hình.

Con tặc miêu kia, trong đôi mắt mèo thâm thúy tựa đêm đen, mang theo một tia giảo hoạt.

Nhưng đối thủ của nó, lại cực kỳ thê thảm.

Hộ vệ Tử Vong, bị một thanh chủy thủ thần bí u ám trong suốt, từ trong cơ thể xâu xuyên tâm tạng.

Chủy thủ trong tay con tặc miêu kia, kéo một chuỗi ảnh đao, nổi lên một tia khí tức hủy diệt, từ trong cơ thể Tử Vệ, bay ra.

- Có tính sai không.

- Cho dù thực lực Tử Vệ ba mươi ba, trong Tử Vệ xếp hạng phía sau, nhưng cũng sẽ không bị một con mèo đánh chết như thế.

Hai gã Tử Vệ lắc đầu, cảm thấy đây là không thực tế.

Nhưng nghĩ đến, đây chỉ là bức tranh một cô bé tùy ý vẽ, hai người cũng chỉ thoải mái cười một tiếng.

- Bạch Lâm sư muội, ngươi nhất định là đang gạt chúng ta, có đúng hay không.

Thanh niên sáng ngời cười híp mắt nói.

- Bạch Lâm không có gạt người, ô ô ô... ta thật thích con mèo kia.

Tiểu nữ hài bạch đồng, khóc ròng.

Thanh niên sáng ngời ngạc nhiên, vội vàng trấn an.

Đồng thời, bức tranh trong tay bạch đồng nữ hài kia, khiến Thanh niên sáng ngời, cảm thấy mơ hồ bất an.

- Ảnh Sát Đế Nhận, là một đạo vô thượng Thánh khí Ảnh Sát, gần như coi nhẹ hết thảy phòng ngự, tại một góc độ nào đó, vẫn khắc chế loại thể chất đặc thù như Bóng ma tử vong này.

Thanh niên sáng ngời đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Tam điện hạ, nếu Tử Vệ ba mươi ba chết, chúng ta sẽ sinh ra cảm ứng.

Một tên Tử Vệ trong đó, cười ha hả.

Nghe nói lời ấy, Thanh niên sáng ngời hơi buông lỏng một hơi.

Đúng lúc này.

Tiểu nữ hài bạch đồng, nín khóc mỉm cười:

- Hì hì, ngu ngốc. Đó là chuyện phát sinh sau nửa canh giờ.

Sau nửa canh giờ?

Hai gã Tử Vệ nghe vậy, không nhịn được cười một tiếng.

- Hừ, sư tôn cũng đã có nói, ta là người thừa kế huyết mạch Vận thần mâu.

Tiểu nữ hài bạch đồng, tức giận nói.

Mệnh Vận Thần Mâu.

Ba người ở đây, kể cả Thanh niên sáng ngời, trong lòng giật mình.

Hư Không Hải, tại một chỗ khác.

- Ha ha... Tự tìm đường chết, Ảnh Sát Đế Nhận sẽ thuộc về ta.

Hộ vệ Tử Vong nhe răng cười, toàn thân dâng lên một mảnh ảnh khí quang nhận tối tăm, bao phủ phương viên trăm trượng, đồng thời nuốt sạch Tiểu Tặc Miêu.

- Hư Không Chuyển Vật.

Một đám đồng lực thủy văn mịt mờ, ở trung tâm, hiện ra hình dáng một dòng nước xoáy, đem Tiểu Tặc Miêu Hư Không Chuyển Vật.

Cùng lúc đó.

Phốc phốc phốc

Hộ vệ Tử Vong phát ra một mảnh ảnh khí quang nhận đen kịt, đem một phương trời đất, ban ngày hóa đêm.

- Lần này xem ngươi làm sao tránh né, công kích của ta, thẩm thấu hư không phương viên trăm trượng quanh ngươi.

Trong lòng hộ vệ Tử Vong cười lạnh.

Nhưng một khắc, hắn sắc mặt khẽ biến, Tiểu Tặc Miêu bị nuốt hết, tại chỗ vẫn sinh ra một luồng dao động không gian mịt mờ quen thuộc.

- Được hắn cứu đi? Không đúng không xong rồi

Hộ vệ Tử Vong hoảng hốt thất sắc.

Vụt...

Một luồng đồng lực thủy văn mịt mờ, hiện ra hình dạng một dòng nước xoáy, ở chỗ hắn đứng, mơ hồ hiển hiện.

Phốc...

Một thanh chủy thủ thần bí u ám trong suốt, từ trong cơ thể hắn xuyên qua tâm tạng.

- A...

Thân thể hộ vệ Tử Vong cứng đờ, trên mặt hiện ra vẻ kinh hoảng sợ hãi.

Phốc…

Chủy thủ xỏ xuyên qua thân thể hắn, chính là "Ảnh Sát Đế Nhận", mặt ngoài còn hiện từng luồng khí tức Tử Diệt.

Tử Vong Ảnh Thân của hắn, ở trước mặt Ảnh Sát Đế Nhận, cơ hồ không có bao nhiêu lực phòng ngự.

Kinh khủng nhất chính là, Ảnh Sát Đế Nhận kia, là trực tiếp đâm thủng chỗ hiểm trái tim.

Hơn nữa, thương tổn vị trí đồng dạng, không chỉ một lần.

Lần trước, Hư Không Đồng Trảm đâm thủng từ chỗ hiểm trái tim, là cùng một vị trí, khí tức Phong Lôi hủy diệt, từng tàn sát bừa bãi ở chỗ này, trọng thương chưa lành.

Meo meo.

Tiểu Tặc Miêu dùng Ảnh Sát Đế Nhận, phút chốc xỏ xuyên qua lồng ngực trái tim hộ vệ Tử Vong, thân thể hơi lớn hơn bàn tay kia, từ trong cơ thể Tử Vệ, nhảy ra ngoài.

- Ngươi...

Thân thể như bóng ma hư vô của Hộ vệ Tử Vong, sáng tối giao thoa, chuyển đổi giữa thật thể và bóng ma.

Trong ánh mắt hắn, một mảnh oán độc tàn nhẫn, nhìn chăm chú Tiểu Tặc Miêu từ trong cơ thể bay vọt ra.

- Tử - tử vong ba văn.

Trên người hắn miễn cưỡng bộc phát ra một đợt sóng tử khí dày đặc, gia tăng ý chí tử vong, trong nháy mắt quét ngang phương viên trăm trượng.

Vụt...

Trong hư không hư tuyến màu xám bạc lóe lên, Tiểu Tặc Miêu biến mất không thấy gì nữa.

Meo meo.

Ngay sau đó, thanh âm của Tiểu Tặc Miêu, từ trong nhẫn sắt cổ của Triệu Phong truyền đến.

Ô...ô...ô...n...g!

Triệu Phong ở dưới "Thủy Linh Hóa Thần", người khổng lồ thể lỏng giống thân bất tử, thân thể gợn sóng, sinh ra từng đợt uốn éo.

- Lực lượng tử vong thật đáng sợ...

Triệu Phong ở dưới loại trạng thái này, sức sống trong cơ thể, vẫn bị thương như cũ.

Cũng may thể chất sinh mạng của hắn, hết sức cường hãn, lại ở vào trạng thái thể lỏng, năng lực tự lành cực kỳ biến thái.

Bịch…

Một mặt khác, thân thể của hộ vệ Tử Vong kia, từ giữa không trung rơi xuống.

Khí tuyệt bỏ mình.

Triệu Phong thông qua Thần Linh Nhãn dò xét, xác định trên người hộ vệ Tử Vong, không có chút sức sống nào nữa.

Phù…

Triệu Phong thở phào một hơi, thân thể hóa thể lỏng, dần dần ngưng thực.

- Tiểu Tặc Miêu, ở yên mới tốt.

Triệu Phong có loại cảm giác hồi hộp của sống sót sau tai nạn.

Meo meo.

Tiểu Tặc Miêu hiện lên trên vai, nhe răng cười một tiếng, hướng về phía thi thể của hộ vệ Tử Vong, giả làm cái mặt quỷ.

Thời điểm cuối cùng, có thể chém chết Tử Vệ, Tiểu Tặc Miêu không thể bỏ qua công lao.

Nếu như không có Tiểu Tặc Miêu quấy nhiễu, Triệu Phong cũng rất khó thực hiện nghịch sát cuối cùng.

- Hư Không Đồng Trảm, cùng Cảnh Sát Đế Nhận, đều là nhân tố có thể uy hiếp được Tử Vệ. Mà đem Tiểu Tặc Miêu, trực tiếp di chuyển vào trong cơ thể Tử Vệ, cũng ở Cảnh Sát Đế Nhận, phụ gia thêm lực lượng của Tử Diệt Phong Lôi, tương đương đem hai cái hợp nhất.

Trên mặt Triệu Phong còn có một tia hưng phấn kích động.

Bởi vì Tiểu Tặc Miêu hình thể nhỏ, hơi lớn hơn bàn tay, bởi vậy có thể tiến hành Hư Không Chuyển Vật với nó.

Hư Không Chuyển Vật, năng lực thuộc về loại không gian, nếu như là nhằm vào vật còn sống, mục tiêu không thể phản kháng, nếu không khó khăn sẽ gấp vô số lần, rất khó thực hiện.

Đem mục tiêu chuyển vật, lựa chọn là Tiểu Tặc Miêu, đây cũng là đòn sát thủ Triệu Phong cùng tặc miêu, đã dự định sẵn.

- Nơi đây không nên ở lâu.

Triệu Phong sắc mặt tái nhợt, tinh khí thần thiếu hụt.

Nguy cơ tử vong bao phủ trong tâm hồn, chỉ giảm đi hơn phân nửa, cũng không biến mất.

Hắn hiểu rõ, hộ vệ Tử Vong chỉ là một lâu la thủ hạ của "Tử Vong đại đế".

Tử vong đuổi giết, mục đích không đạt thành, tuyệt sẽ không bỏ qua.

Ô...ô...ô...n...g!

Thi thể bóng ma ảm đạm của "Hộ vệ Tử Vong" cách đó không xa, lại lần nữa dâng lên một tia ý chí tử vong, so với dĩ vãng càng thuần túy hơn.

Mắt thường chỉ thấy từng sợi sóng chảy tử vong, bao phủ hộ vệ Tử Vong hộ vệ Tử Vong.

Thi thể của hộ vệ Tử Vong, hóa hư thể, thương thế nhanh chóng khép lại.

Mặc dù thi thể kia, không có khôi phục sinh cơ ngay, nhưng vết thương, toàn bộ chữa trị như lúc ban đầu.

Ô...ô...ô...n...g!

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, dò xét được một khối "Lệnh bài Tử vong" tính chất đặc biệt, cùng mảnh trên người Ngân Không Tông Sư trước kia, có bảy tám phần tương tự.

Mà lực lượng ý chí tử vong này, lại bảo vệ linh hồn Tử Vệ.

- Không xong Tử Vong Ảnh Thân là thể chất bất diệt, chỉ cần linh hồn bất diệt, liền có thể sống lại.

Sắc mặt Triệu Phong trở nên ngưng trọng.

Cũng may.

Thân thể của hộ vệ Tử Vong, bị hủy bỏ mình, trong thời gian ngắn, hẳn là không thể nào sống lại. Cho dù có thánh dịch truyền kỳ như Sinh Mệnh Tân Dịch, cũng không nhất định có thể làm hắn sống lại.

- Rút lui.

Triệu Phong hạ mệnh lệnh xuống.

Hắn không dám tùy tiện tiếp cận hộ vệ Tử Vong, thủ hạ của Tử Vong đại đế kia, thật sự không thể phỏng đoán, lại còn có lệnh bài tử vong hộ thể.

Huống chi, Triệu Phong thiếu hụt tâm lực, không muốn nhiễm bất kỳ thứ gì trên người hộ vệ Tử Vong.

Vụt...

Triệu Phong vung tay lên, nhanh chóng thu trớ chú bách thi tán loạn trong quỷ vụ diễm vân.

- Chủ nhân cứu ta...

Trong quỷ vụ diễm vân, một khung xương khô bị chém thành mấy đoạn, trong hốc mắt nảy lên hai luồng diễm miêu.

Thân thể của Khô Lâu đường chủ, bản thân chính là thể chất tử âm, tương tự Khô Lâu Quỷ Thi. Chỉ cần linh hồn hắn bất diệt, khung xương bị phách tán, cũng sẽ không dễ dàng mai một.

Vụt...

Triệu Phong vung tay lên, đem khung xương phân tán của Khô Lâu đường chủ, thu vào trong Vạn Quỷ Châu.

Trong Vạn Quỷ châu, tồn tại bất luận thể chất quỷ thi gì, cũng tìm được tẩm bổ tử âm quỷ khí, xúc tiến khôi phục cùng đề thăng thực lực.

- Đáng tiếc trận kỳ bị hủy, Khô Lâu đường chủ gặp phải đả kích thảm trọng, trong thời gian ngắn rất khó bố cục Quỷ Thi Trớ Chú đại trận.

Triệu Phong có chút đau lòng.

Trận chiến này, mặc dù lấy được thắng lợi, nhưng là cực kỳ thảm thiết mạo hiểm.

Phốc phốc.

Đúng lúc này, thuyền Lam Lôi Hải Thiên trồi lên mặt nước.

Triệu Phong nhảy lên, tiến vào thuyền Lam Lôi Hải Thiên.

Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, ở dưới sự điều khiển của thuyền viên như Lâu Lan Chỉ Thủy, xuyên qua biển sương vô tận.

Cùng khắc đó.

Vụt…

Thân thể của hộ vệ Tử Vong kia, ở dưới tác dụng sóng chảy tử vong của lệnh bài tử vong, hóa thành một luồng tàn quang đen sậm, phá không mà đi.

- Lệnh bài tử vong trên người Tử Vệ, quả nhiên không đơn giản.

Ánh mắt Triệu Phong lập lòe.

Trong lệnh bài tử vong, ẩn chứa ý chí tử vong của Tử Vong đại đế, càng có thể coi đây là môi giới, khiến lực lượng của con mắt Tử vong, khóa không hàng lâm.

Nhưng khiến Triệu Phong ngoài ý muốn chính là, lực lượng của Tử Vong đại đế, cũng không chân chính hàng lâm.

Tử Vong đại đế không biết bởi vì nguyên nhân gì, không cách nào tự mình tham dự đuổi giết, mà lại phái ra thủ hạ.

Triệu Phong cũng không biết.

Vì ở trong thương hải mênh mông, xác định phạm vi đại khái của Triệu Phong, Tử Vong đại đế thi triển bí thuật "Tử Vong Thông Thiên Kiều" phạm vi cực lớn, cần ngủ say mấy năm, để khôi phục tâm hồn đồng lực.

Biển sương hư không, một chỗ xa xôi khác.

- Hửm?

Thanh niên sáng ngời cùng hai gã Tử Vệ, đồng thời sinh ra cảm ứng.

Ô...ô...ô...n...g!

Lệnh bài tử vong trong tay ba người, run rẩy một trận, truyền đến một đoạn tin tức đặc thù.

- Tử Vệ thứ ba mươi ba, chiến bại bỏ mình.

Thanh niên sáng ngời trong lòng rùng mình.

Theo hắn lý giải, "Mục tiêu" nhắm vào lần này, tu vi còn chưa đạt tới Đan Nguyên Cảnh.

- Tử Vệ thứ ba mươi ba, ở trong ba mươi sáu Tử Vệ, thực lực xếp hạng đệ mấy đếm ngược. Cho dù như thế, thực lực này cũng đủ để ngạo thị tầng Đan Nguyên Cảnh, Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường, ở trước mặt hắn, yếu ớt như trẻ con.

Một tên Tử Vệ trong đó, nỉ non nói.

Tử Vệ thứ ba mươi ba, làm sao có thể bại vong?

Ba người ở đây, có chút khó có thể tin.

Nhưng sự thật là, "Tiên đoán" Nửa canh giờ trước của Tiểu nữ hài bạch đồng, hoàn toàn nhận được nghiệm chứng.

- Có điều, Tử Vệ thứ ba mươi ba, mặc dù bại vong, nhưng linh hồn chưa diệt, dùng ý chí tử vong thêm vào Tử Vong Ảnh Thân, hoàn toàn có thể hồi phục. Kết quả, sau đó không lâu sẽ công bố.

Trong mắt Thanh niên sáng ngời lóe lên tinh quang.

Chỉ cần Tử Vệ thứ ba mươi ba sống lại, nhận được càng nhiều tin tức về mục tiêu tử vong đuổi giết kia, việc đuổi giết tiếp theo, tỷ lệ thành công sẽ càng tốt.

- Huống chi, còn có trợ lực sư tôn lưu lại này...