Chúa Tể Chi Vương

Chương 452: Phương Pháp Duy Nhất

- Đương nhiên, ý đồ của ngươi khi đền, lão phu đại khái cũng đã rõ...

Sau khi Túc lão đại biểu lòng biết ơn và tán thưởng, rất nhanh xoay chuyển chủ đề, đi thẳng vào chuyện chính.

Hiển nhiên ông ta cũng lo lắng Triệu Phong sẽ chìm vào ngủ say, nếu nói quá nhiều câu khách sáo, sẽ lãng phí thời gian quý giá.

- Ổ? Mong Túc lão chỉ điểm đôi chút!

Triệu Phong cũng lộ ra chút hứng thú, cũng rất hài lòng đối với tác phong của Túc lão.

Khục khục.

Túc lão thoáng khựng lại, vận chuyển Chân Linh khí, cưỡng chế vết thương cũ trong cơ

Đồng thời, ông ta cũng nghiêm túc dò xét thiên kiêu chi vương mà cách đây mấy tháng đã nổi danh Chân Long hội.

Chiến tích liên quan tới Triệu Phong tại Chân Long hội, Tĩnh công chúa hiển nhiên không giấu giếm sư tôn của mình.

Lúc biết được tin tức kinh người này, Túc lão có chút khiếp sợ, cho đến nay, tâm tình vẫn chưa lắng xuống

Túc lão liếc nhìn dò xét Triệu Phong thật lâu, trong lòng minh bạch, loại thiên kiêu cái thế lực áp mấy chục thời đại như Triệu Phong chỉ cần không bị bóp chết lúc đang phát triển, tương lai nhất định sẽ khống chế sự thăng trầm của Đại lục, trở thành nhân vật quyết định vận mệnh vạn vật sinh linh.

Nói không chừng, vài năm nữa, Triệu Phong có thể so sánh với những nhân vật trong truyền thuyết, ví dụ như Xích Nguyệt Ma Giáo, Kiếm Tôn Diệp Vô Tà.

- Đầu tiên, Liên minh Thiết Long chính là kẻ thù chung của chúng ta, hẳn điểm này, Triệu huynh đệ cũng không có nghi vấn gì.

Túc lão rốt cuộc cũng mở miệng, thế nhưng cũng không nói toạc ra.

- Không sai.

Triệu Phong khẽ gật đầu.

Hắn trở về khu vực Hoành Vân, liền trực tiếp chĩa mũi mâu về phía Liên minh Thiết Long, từ đó có thể thấy được quan điểm của hắn.

- Nếu như đoán không sai, ngươi trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc, chính là muốn giải cứu Tông phái và sư trưởng đồng môn ngày xưa.

Vẻ mặt Túc lão vẫn bình tĩnh.

Triệu Phong mỉm cười gật đầu, ý bảo Túc lão nói tiếp.

Trên thực tế, chỉ cần biết được những gì Triệu Phong từng trải qua thì cũng không khó để suy luận ra tất cả.

- Thế nhưng ngươi lẻ loi một mình, thế đơn lực bạc, muốn Liên minh Thí Long trợ giúp. Muốn hiểu rõ và đối phó với Liên minh Thiết Long, ngươi phải tìm đến chúng ta.

Túc lão mỉm cười, ngưng mắt nhìn Triệu Phong

Lúc này.

Triệu Phong không gật đầu, cũng không phủ nhận.

- Như vậy xin hỏi Túc lão, rốt cuộc có đề nghị gì với ta?

Triệu Phong giống như cười mà không phải cười, mắt trái trong suốt như lam bảo thạch nổi lên từng gợn quang trong suốt, có vài phần ôn văn tao nhã.

Túc lão đột nhiên phát hiện, mình dường như vẫn không nhìn thấu thiếu niên này.

Nhưng ông ta sẽ không dấu giếm ý nghĩ của mình.

- Lâm Phàm đề nghị ngươi... Nhanh rời khỏi khu vực Hoành Vân!

Thanh âm Túc lão đột nhiên trở lên ngưng trọng nhưng lại không mất đi sự khẩn thiết.

Nhanh rời khỏi khu vực Hoành Vân?

Đề nghị của Triệu Phong đối với Triệu Phong chỉ có mấy chữ.

- Vì sao?

Triệu Phong có chút ngoài dự liệu.

- Đây là cách làm lý trí nhất, ngươi lập tức trở về thế lực chống lưng của mình, tiềm tu mấy năm, chờ đến khi ngươi chính thức trưởng thành, có thể thay đổi tất cả. Ít nhất, ngươi cũng có thể đưa đến cường binh cứu viện có phân lượng.

Túc lão trịnh trọng nói.

Triệu Phong khẽ giật mình, không khỏi cân nhắc dụng ý của Túc lão.

Đột nhiên, hắn bật cười, không khỏi có vài phần hảo cảm với Túc lão.

Túc lão thẳng thắn, ngôn từ cũng rất chân thành.

Lúc biết được Triệu Phong đã từng vinh danh tại Chân Long hội, Túc lão cũng không yêu câu hắn gia nhập Liên minh Thí Long, ngược lại khích lệ Triệu Phong rời khỏi khu vực Hoành Vân này.

Hiển nhiên, Túc lão lo lắng rằng một thiên kiêu cái thế mới nổi như Triệu Phong, nếu như vẫn lạc quá sớm thì thật đáng tiếc.

- Túc lão chỉ cần nói cho ta biết, làm thế nào mới có thể giải cứu Hiểu Nguyệt Tông và thực lực chân chính của Liên minh Thiết Long là được.

Triệu Phong cũng không dây dưa vấn đề này, rất nhanh chuyển chủ đề.

Túc lão cũng chẳng suy nghĩ nhiều nữa, ngược lại cười nhạt một tiếng, thiên kiêu cái thế số một số hai Đại lục như Triệu Phong há dễ dàng lui bước như vậy?

Thế nhưng

Túc lão có lòng tin, chỉ cần Triệu Phong biết được nguyên căn sâu xa, ông ta tin chắc mình có thể thuyết phục được hắn.

- Ngươi có lẽ còn chưa rõ lắm, hiện này Thập Tam Tông không chỉ trên danh nghĩa là phụ thuộc Liên minh Thiết Long, mà hai năm trước, lúc đầu hàng bọn họ đã bị buộc phải ký kết Huyết khế ước rồi.

- Huyết khế ước?

Sắc mặt Triệu Phong hơi đổi.

Năm đó hắn rơi vào sự đuổi giết của vô hình, vội vàng rời khỏi Hoành Vân Thập Tam Quốc, cũng không hoàn toàn biết rõ chi tiết cụ thể tình huống lúc đó.

Triệu Phong chỉ biết rằng năm đó, “Cổ U Điện” trong liên minh Thập Tam Tông phản bội, dường như đã sớm có liên hệ với Xích Nguyệt Ma Giáo.

Về phần mười hai Tông khác, lúc Thiết Tiêu Chân Chủ hàng lâm, tất cả đều bất đắc dĩ phải đầu hàng

- Năm đó ở Ẩn Long Hồ, cao tầng trưởng lão của mười hai Tông đều đã ký kết Huyết khế ước. Sau đó để cho thế lực của mình trở thành phụ thuộc trận doanh của Liên minh Thiết Long. Ngươi hẳn cũng rõ loại khế ước này thuộc về một loại lực lượng thệ ước do thiên địa làm chứng.

Túc lão nói đến đây, khẽ thở dải một hơi.

- Nói cách khác, cho dù ta có trở về Hiểu Nguyệt Tông thì sư tôn của ta cũng không có khả năng giúp ta. Ngược lại, nếu ta trở về, ông ấy còn lâm vào thể khó xử, phải không?

Thần sắc Triệu Phong có chút ngưng trọng

- Không sai, nếu ngươi muốn giải cứu Hiểu Nguyệt Tông phương pháp duy nhất chính là đánh ngã Liên minh Thiết Long, diệt sạch hang ổ. Chỉ cần Liên minh Thiết Long bị hủy diệt, “Huyết khế ước”, tự nhiên cũng sẽ mất đi lực ước thúc. Đây cũng là phương pháp đơn giản nhất.

Túc lão nói đến đây, không khỏi nhìn Triệu Phong

Trực tiếp đánh tan hang ổ của “Liên minh Thiết Long”, hủy diệt nó hoàn toàn, đây là suy nghĩ to gan lớn mật và không thực tế đến cỡ nào?

Sở dĩ Tục lão thấy nó không thực tế, và cũng nói rằng đó là phương pháp “duy nhất”, chính là muốn Triệu Phong biết khó mà lui.

Thế nhưng

Thần sắc của Triệu Phong vẫn không thay đổi, thậm chí lúc Túc lão đề cập tới phương pháp “không thực tế” này, trong mắt hắn còn có chút dị động

Trầm mặc một hồi...

- Liên minh Thiết Long mạnh như thế nào?

Triệu Phong rốt cuộc đã hỏi ra vấn đề quan trọng nhất.

- Mạnh như thế nào?

Túc lão lắc đầu cười, đáp:

- Toàn bộ khu vực Hoành vân, hai dại Cường quốc, Thập Tam Quốc, chư quốc, chư Tông đều thần phục dưới sự thống trị của nó. Liên minh Thiết Long có “Tứ đại Điện Vương”, “Ba mươi sáu Trưởng lão hạch tâm”, ngoài ra còn có vô số cường giả tinh anh. Tại khu vực Hoành Vân này, có thể nói nó là thế lực một tay che trời, thậm chí còn thẩm thấu vào những Cường quốc xung quanh. Hơn nữa, đây chỉ mới vỏn vẹn là những thế lực được biết đến mà thôi. Liên minh Thiết Long có Xích Nguyệt Ma Giáo trợ giúp, còn có bao nhiêu cường giả đang ẩn giấu, cũng khó nói trước lắm.

Tứ đại Điện Vương, ba mươi sáu trưởng lão hạch tâm.

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, dường như đã hiểu rõ bộ máy cao tầng của Liên minh Thiết Long.

Không lâu trước, hai trưởng lão hạch tâm và chưa phải toàn bộ lực lượng thuộc hai Phân Điện của Liên minh Thiết Long, vậy mà đã có thể bức Liên minh Thí Long đến mức như vậy.

Ba mươi sáu trưởng lão hạch tâm, mỗi một vị đều chấp chưởng một Phân Điện.

Trong Phân Điện còn có Điện Vương.

Mỗi vị Điện Vương quản lý chín Phân Điện.

Điện Vương, tuyệt đối là cấp bậc Chân Chủ cấp.

- Thiết Tiêu Chân Chủ - người mà ngày xưa đã ra tay thần phục mười ba Tông chính là một trong Tứ đại Điện Vương của Liên minh Thiết Long hiện nay.

Túc lão thoáng đề cập tới Tứ đại Điện Vương và những trưởng lão hạch tâm khá lợi hại một chút.

Tứ đại Điện Vương sao?

Điều Triệu Phong chính thức quan tâm chính là: Trong “Tứ đại Điện Vương” này, có cường giả của Xích Nguyệt Ma Giáo hay không?

Sau thời gian uống cạn nửa chung trà...

- Đa tạ Túc lão chỉ điểm, đánh ngã Liên minh Thiết Long, diệt sạch trọn ổ, chính là phương pháp duy nhất, đơn giản nhất, cũng là trực tiếp nhất.

Triệu Phong chậm rãi đứng dậy, trên mặt có chút vui vẻ.

Trưởng lão không khỏi sững sờ.

Chẳng lẽ Triệu Phong chịu nghe lời mình khuyên giải? Nhưng ông ta lại cảm thấy có gì đó không đúng

Triệu Phong từ đầu đến cuối đều không có chút sợ hãi nào, trong ngôn từ mơ hồ có chút lạnh nhạt tự tin.

Ngay lập tức, Triệu Phong rời khỏi đó.

- Đợi chút, ngươi không rời khỏi khu vực Hoành Vân sao?

- Đương nhiên không

Bước chân của thiếu niên tóc lam chợt dừng lại.

- Chẳng lẽ ngươi muốn mời cứu binh đến?

Túc lão không khỏi suy đoán.

- Một mình ta là đủ rồi.

Triệu Phong cười ha ha, tiếp tục đi ra ngoài.

Cái gì?

Túc lão sợ đến ngây người, đưa tay chỉ vào Triệu Phong đầu ngón tay run rẩy, giống như tức đến phát run, ngay cả thanh âm cũng nói không ra.

Cuồng vọng

Thật đúng là cuồng vọng

Túc lão hít sâu một hơi, run giọng chỉ vào Triệu Phong:

- Ngươi là Vương Giả thiên kiêu cường đại nhất thời đại này, nhưng lại tự phụ vô tri, nhất định ngươi sẽ bị dồn vào vực sâu không đáy.

Triệu Phong cũng không để ý đến ông ta, bước chân giống như có gió, trên người lộ ra một luồng tín niệm cường đại không gì sánh nổi.

- Đứng lại!

Túc lão quát lạnh một tiếng, mái tóc trắng bay loạn, uy thế mênh mông cuồn cuộn của Chân Chủ cấp, mơ hồ hô ứng với nguyên khí thiên địa, sinh ra một vài dị tượng

Uy năng của Chân Chủ cấp.

Cho dù thực lực của Túc lão đã rơi xuống thế nhưng cảnh giới tinh thần vẫn còn.

- Ha ha, Chân Chủ cấp tiểu thành, đây là tạo nghệ thời kỳ đỉnh phong của Túc lão sao?

Thiếu niên tóc lam trước mắt cười nhạt một tiếng.

Giờ khắc này, hắn phảng phất như hóa thân của biển cả mênh mông rộng lớn vô cùng, lại giống như vực sâu không đáy, thâm bất khả trắc.

Một tia khí tức tinh thần như có như không thẩm thấu vào gian mật thất, toàn bộ không gian phảng phất như đọng lại.

- Ngươi... Ngươi...

Thể xác và tinh thần của Túc lão chấn động bị luồng khí túc kia tập trung khóa chặt, ông ta có cảm giác áp bách, ngay cả bước đi cũng khó khăn.

Khí tức tinh thần này so với của bất kỳ Chân Chủ cấp nào mà ông ta từng gặp qua, đều chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.

Tinh thần của đối phương cường đại, phảng phất như có thể chứa đựng cả một mãnh thiên địa, khiến cho linh hồn của ông ta mơ hồ run rẩy.

Trên mặt Túc lão động lại, biểu lộ từ rung động cho đến hoảng sợ, sau đó biến thành cuồng hỉ, không thể tưởng tượng nổi.

Cuối cùng.

Túc lão nhìn thật sâu thiếu niên trước mặt, trong mắt lộ ra một tia kinh hãi và kính sợ:

- Thật không ngờ, cảnh giới nội tình của ngươi đã đạt tới cấp độ như vậy. Lão phu quả thật đã đánh giá quá thấp thực lực của ngươi.

Chẳng qua, Túc lão cũng đưa ra nghi vấn của mình.

- Tinh thần của ngươi, cường đại hơn hẳn những người cùng cấp, có lẽ đột phá Chân Chủ cấp dễ dàng hơn. Thế nhưng, chỉ bằng vào chiến lực thân thể, cũng rất khó có thể rung chuyển được quái vật khổng lồ như Liên minh Thiết Long.

Triệu Phong mỉm cười, cũng không trả lời.

Nếu như không phải do mắt trái dị biến, hiện tại có lẽ hắn đã đột phá Chân Chủ cấp rồi.

Vụt...

Trong tay Triệu Phong xuất hiện một hạt châu u ám, khẽ bẩm tay một cái.

Thoáng chốc.

Hai luồng thân ảnh âm trầm kèm theo tiếng gào thét xuất hiện, phát ra khí tức khủng bố, đứng cạnh hai bên Triệu Phong

Trong sương mù u ám

Hai bộ Ám Ngân Độc Thi giống như hai tử vệ, bảo hộ bên cạnh Triệu Phong

- Chân Chủ cấp, điều này làm sao có thể? Với khả năng của khu vực Hoành Vân, thậm chí Cường quốc, thánh địa Đại quốc, cũng tuyệt đối khó có thể bồi dưỡng được quỷ thi Chân Chủ cấp.

Thân hình Túc lão thiếu chút nữa lảo đảo, trong lòng nổi lên sóng lớn.

Triệu Phong thỏa mãn dò xét hai bộ Ám Ngân Độc Thi, sau khi bồi dưỡng trong “Vạn Quỷ Châu” được một hai tháng tu vi nội tình của hai Độc thi này đã tiếp cận Chân Chủ cấp tiểu thành.

Vạn Quỷ Châu này chính là một trong những lễ vật mà Tàn linh Tử Thánh tặng cho Triệu Phong cũng là vật tùy thân của “Vạn Quỷ Đại Đế”. Thánh khí trong giới Quỷ đạo.

Ngày xưa, “Vạn Quỷ Đại Đế” bồi dưỡng đại quân vạn quỷ trong hạt châu này, quét ngang chư phương bằng vào sức một mình đã tiêu diệt vài Tông phái Nhị Tinh.

Vụt vụt...

Hai quỷ thi Chân Chủ cấp nhanh chóng bị thu vào.

Vè mặt Túc lão vẫn kinh hồn bất định, hiển nhiên Triệu Phong mang đến cho ông ta sự trùng kích quá lớn, hoàn toàn phá vỡ lịch duyệt nhân sinh gần hai trăm năm của ông ta.

- Đây chỉ là món khai vị mà thôi.. Đợi đến khi huyết mạch đồng tử của ta chính thức thức tỉnh, đến lúc đó, tất cả đều trở thành “có thể”.