Chúa Tể Chi Vương

Chương 417: Chôn sống chân chủ

Đám thiên tài của Tam Đại Tông Phải đứng sau áp trận đều lưu ý tới từng động tác của Triệu Phong, rất nhiều người đều trợn mắt há hốc mồm trước một màn vừa rồi.

“Một mũi tên” vừa rồi của Triệu Phong, có thể dùng những từ như kỳ tích và thần diệu để hình dung. Mũi tên đó linh động như một con cá, toàn bộ quá trình xuyên qua đám cành lá dày đặc và những kẻ hở của Tham Thiên Thụ Yêu, nhiêu lần thoạt nhìn như lâm vào tuyệt cảnh, cuối cùng vẫn mở ra được một đường sống

Công kích của Tham Thiên Thụ Yêu cường hoành bậc nào? Cho dù chỉ là một tia dư âm của phong áp cũng có thể trấn áp Chân Linh cảnh bình thường

Trong thời khắc hỗn loạn như vậy, mũi tên của Triệu Phong cuối cùng vẫn có thể đâm trúng “mục tiêu”.

Tạo nghệ tiễn thuật như vậy, e rằng đám người Thần Tiễn Thủ cũng phải ngưỡng mộ quỳ bái.

- Bắn trúng Tinh Quả cũng không khó lắm, bởi vì Thần Linh nhãn của ta nắm rõ mỗi chi tiết biến hóa của Thụ Yêu. Chỗ khó chân chính đó là không được làm thương tổn tới Linh quả.

Trên trán Triệu Phong ứa ra một giọt mồ hôi lạnh, tâm thần có chút tiêu hao.

Nếu như Thụ Yêu Tinh Quả bị hư hao, linh tính dược lực sẽ mất đi, như vậy thì cho dù mũi tên của Triệu Phong có thần diệu hơn nữa cũng sẽ mất đi ý nghĩa.

Mũi tên của Triệu Phong ẩn chứa lực lượng Điện Lôi, trên đường xuyên qua dư âm cuồng phong lực lượng này cũng sẽ tiêu hao rất lớn.

Nếu như tiêu hao quá lớn, trên đường rơi xuống như vậy thì La Hầu Tiễn sẽ không bắn trúng mục tiêu.

Ngược lại, nếu như lực lượng Điện Lôi quá mạnh, sẽ phá hủy đi Thụ Yêu Tinh Quả.

Chính vì đảm bảo điều này, cho nên Thần Linh nhãn của Triệu Phong đã tính toán theo công thức đến trăm ngàn lần, thậm chí còn sử dụng Thần Linh nhãn để điều chỉnh La Hầu Tiễn.

Phù...

Triệu Phong thở phào một hơi, cũng không thu hồi La Hầu cung

Ô... Ô... Ô... N... G!

La Hầu cung và La Hầu Tiễn thiết kế thông linh với nhau, chỉ cần hai thứ không cách nhau quá xa, có thể cảm ứng lẫn nhau.

Chỉ cần Triệu Phong rót vào một ít lực lượng, thúc dục La Hầu cung là La Hầu Tiễn có thể tự động trở về vị trí cũ.

Mà vừa rồi La Hầu Tiễn đã xuyên qua Thụ Yêu Tinh Quả, trên lý thuyết thì hoàn toàn có thể đem “chiến lợi phẩm” về cùng.

Đây là phương pháp thu hoạch Thụ Yêu Tinh Quả không mạo hiểm, không cần tiếp cận của Triệu Phong

Có thể thực hiện được điều này, cần hai điều kiện không thể thiếu:

Thứ nhất, có Thần Linh nhãn khống chế, đây là điểm trọng yếu.

Thứ hai, có Tam Đại Tông Phái kiềm chế Thụ Yêu, khiến thế cục hỗn loạn, như vậy thì Triệu Phong mới có thể thành công.

Nếu không có Tam Đại Tông Phái kiềm chế, dưới tình huống một chọi một, với linh trí của “Tham Thiên Thụ Yêu”, nhất định trong quá trình tên bay sẽ làm ra đủ loại quấy nhiễu Triệu Phong

- Chuẩn bị thu vẻ thành quả chiến đấu thôi.

Triệu Phong không khỏi lộ ra một tia chờ mong

Mũi tên vừa rồi, chỉ định ra chiến cục mà thôi, bước tiếp theo mới là thu hồi chiến quả.

Thu hồi thành quả lại dễ dàng hơn “nhất tiễn định chiến cục” một chút.

Bởi vì, “nhất tiễn định chiến cục”, vẫn đề khiến Triệu Phong nhức đầu nhất chính là: Lực lượng nhiều hơn một phán, sẽ phá hủy Thụ Yêu Tinh Quả, ít đi một phần thì sẽ không bắn trúng mục tiêu.

Mà thu hoạch chiến quả thì không cần cân nhắc đến vấn đề này.

Hơn nữa, Thụ Yêu Tinh Quả xuất xứ từ bản thể của Thụ Yêu, hiển nhiên có sức kháng cự nhất định đối với những dư âm công kích của Thụ Yêu, thậm chí quá trình trở về còn dễ dàng hơn nhiều.

- Tiểu tử kia muốn...

Vũ Lạc đang đuổi theo đằng sau, nhìn chằm chằm vào La Hầu cung của Triệu Phong lại liếc nhìn La Hầu Tiễn đẳng xa, trong mắt lóe lên lệ quang

Ngay lập tức.

Vũ Lạc nhận ra La Hầu cung Tiễn của Triệu Phong được thiết kế theo hình thức “tử mấu tâm liên”.

Chỉ cần Triệu Phong rót vào một tia Chân Linh khí là có thể khiến cho La Hầu Tiễn trở về vị trí cũ, đồng thời thu hồi Thụ Yêu Tinh Quả.

Không chỉ Vũ Lạc nhận ra, mà dám thiên tài của Tam Đại Tông Phái ở đằng sau, cũng không phải kẻ ngu.

- Tiểu tử này không ngờ lại dùng phương thức đặc biệt như vậy để đoạt Thụ Yêu Tinh Quả?

Một ít thiên tài của Tam Đại Tông Phái, ngoài sợ hãi thán phục ra, còn có một chút ghen ghét oán hận.

Thụ Yêu Tinh Quả ẩn chứa Sinh Mệnh Tinh Hoa và Thiên Địa Tinh Phách, phục dụng một quả là có thể thoát thai hoán cốt, vào thời khắc nguy cơ còn có thể cứu một mạng

Nói đơn giản là, nó có được sáu thành hiệu quả của hai loại tràn quả dị thảo như Huyết Lựu Quả và Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo, hơn nữa dược hiệu lại hấp thu rất dễ, thậm chí còn có thể loại trừ một vài bệnh tiềm tàng trong cơ thể.

Nếu so sánh, mặc dù Huyết Lưu Quả có thể tăng cường tu vi, nhưng dược hiệu bá đạo, nhất định sẽ lưu lại bệnh kín, chỉ thích hợp cho người tu luyện công pháp Huyết đạo.

Lúc trước Triệu Phong từ bỏ Huyết Lưu Quá mà lựa chọn Nấm Địa Âm Độc, căn bản không hề hối hận chút nào.

Mà Thụ Yêu Tinh Quả trước mắt, hiển nhiên càng thích hợp với hắn hơn Huyết Lưu Quả.

- Thu!

Triệu Phong cầm La Hầu cung thúc dục một tia Chân Linh khí

Ô... Ô... Ô... N... G!

La Hầu Tiễn phía xa xa, lóe lên một đạo ánh sáng rực rỡ, nhanh chóng tiếp cận Triệu Phong

Triệu Phong thông qua Thần Linh nhãn, khống chế toàn bộ quá trình, chỉ cần tránh không để bị những cành cây của Thụ Yêu đánh trúng

Toàn bộ quá trình so với “Nhất tiễn định chiến cục” còn dễ dàng hơn nhiều.

Vụt...

La Hầu Tiễn tự động trở về vị trí cũ, đồng thời mang theo một quả “Thụ Yêu Tinh Quả”.

Thành quá chiến đấu đã thu hồi...

- Có Tinh Quả này tương trợ, ta có thể nhanh chóng đột phá tới Chân Huyền cấp đỉnh phong sau đó ngưng tụ một thời gian ngắn thì đột phá Chân Chủ cấp cũng không khó lắm.

Triệu Phong mỉm cười gật đầu, hết sức hài lòng.

Hắn không cần mạo hiểm nhu ba đại Chân Chủ cấp, lại có thể đạt được một viên “Thụ Yêu Tinh Quả”, quả là điều đáng vui mừng và tự mãn.

Đúng lúc này.

Đằng sau truyền đến một thanh âm:

- Triệu Phong ngươi làm rất tốt, ta đến “tiếp ứng” ngươi!

Vù...

Vũ Lạc mừng thầm, trong mắt lóe lên lệ mang sát cơ, từ đằng sau lao tới.

Triệu Phong nghe vậy, sắc mặt thoáng trầm xuống thiếu chút nữa là nhịn không được mà chửi âm lên.

Vị trí hắn đang đứng cực kỳ vi diệu.

Bộ rễ dưới đất không công kích đến hắn. Mà cành cây của Tham Thiên Thụ Yêu cũng không với tới hắn.

Nói cách khác.

Triệu Phong căn bản không cần “tiếp ứng”, dụng tâm của Vũ Lạc là gì, căn bản có thể đoán được.

- Tên Vũ Lạc này, cực kỳ âm hiểm.

- Haizz, một Tinh Quả quý giá như vậy, thật tiện nghi cho Vũ Lạc.

- Tiểu tử kia thật xui xẻo, lấy gió trúc mà múc nước, công dã tràng rồi.

Đám thiên tài của Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện đều không nhịn được thở dài cảm khái.

Đồng thời, cũng có một vài người không cam lòng, vận khí như vậy, tại sao lại không phải là mình gặp được?

Bên phía Tịnh Nguyệt Linh Tông.

Một vài thiên tài ở đây cũng lập tức minh bạch dung ý của “Vũ Lạc”, có một số người cảm thấy hắn trơ trẽn, có một số người lại vui mừng khi hắn thành công.

- Ha ha... Bọ ngựa bắt ve, chim sẽ núp đằng sau.

Trong lòng Vũ Lạc đột nhiên kích động vô cùng hưng phấn.

Hắn từ phía sau đuổi tới, vốn định tạo ra cục diện bất lợi cho Triệu Phong loại trừ cái đinh trong mắt này.

Nhưng không ngờ rằng trời cao lại chiếu cổ cho hắn, để hắn gặp được “chuyện tốt” như vậy.

- Giết chết Triệu Phong đạt được Tinh Quả, sau khi hấp thu Tinh Quả này, ta có thể nhanh chóng đột phá Chân Chủ cấp đại thành, đến lúc đó Diệp Yên Vũ cô nương kia cũng không thể không cấp thể diện cho ta

Vũ Lạc mở cờ trong bụng tốc độ đề thăng tới cực hạn, nhanh chóng tiếp cận Triệu Phong

Với tu vi Chân Chủ cấp tiểu thành của hắn, giết một tên Chân Huyền cấp quê mùa, quả thật là dễ như trở bản tay.

Trong mắt hắn, Thụ Yêu Tinh Quả kia xem như đã đắc thủ.

Triệu Phong phiêu phù giữa không trung sắc mặt thoáng biến đổi, tâm niệm xoay chuyển.

Muốn tránh khỏi sự chặn giết của Vũ Lạc, đối với Triệu Phong mà nói cũng không quá khó.

Thế nhưng như vậy lại không giải quyết được căn nguyên vấn đề.

- Cũng tốt, trước mắt, trong Tam Đại Tông Phái, Nguyệt Ma Điện đã vẫn lạc một vị Chân Chủ cấp, thực lực của Tịnh Nguyệt Linh Tông quá mạnh, rất có khả năng ảnh hưởng tới sự cân bằng của thế cục.

Trong chốc lát, Triệu Phong đã có quyết định.

Bởi vậy.

Triệu Phong cũng xác định “mục đích” là tiêu diệt Vũ Lạc.

Vấn đề tiếp theo là làm thế nào giết chết Vũ Lạc?

Với thực lực và át chủ bài của Triệu Phong hiện nay, muốn giết Vũ Lạc cũng không quá khó.

Khó ở chỗ là làm thế nào để tiếp tục ẩn giấu thực lực, đồng thời khiến cho Vũ Lạc chết “ngoài ý muốn”, như vậy thì người khác mới không nghi ngờ Triệu Phong

Giết Chân Chủ cấp, vốn đã không dễ dàng

Mà Triệu Phong còn muốn vô thanh vô tức giết chết Chân Chủ cấp, đó khó càng không cần phải bàn cãi.

Nếu như dưới tình huống bình thường Triệu Phong chỉ có thể vượt cấp giết chết đối phương nếu như điều này xảy ra ở Chân Long hội lúc trước, e rằng cũng không ai dám nghĩ

- Ừm... Có rồi!

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, đã có một kế sách. Quả thực dưới tình huống bình thường muốn làm được điều này, cực kỳ khó khăn.

Chẳng qua, trong hoàn cảnh địa lý hung hiểm như vậy, chỉ cần mưu đồ tốt thì việc “giết chết Chân Chủ cấp mà không liên quan đến bản thân” cũng không phải là không có khả năng

Vèo...

Triệu Phong bay ngược trở về, “hội họp” với Vũ Lạc, dường như vẫn chưa cảm nhận được sát cơ của đối phương

Hơn nữa.

Trong tay Triệu Phong vẫn cầm Thụ Yêu Tinh Quả bị La Hầu Tiễn xuyên qua thoáng bay xuống gần mặt đất một chút.

Phụ cận mặt đất, khu vực Tham Thiên Thụ Yêu cắm rễ kéo dài đến vài dặm

Không lâu sau.

Triệu Phong chỉ còn cách mặt đất chừng mười trượng

Mười trượng miễn cưỡng tiếp cận phạm vi công kích của bộ rễ Tham Thiên Thụ Yêu.

Tại độ cao này, Triệu Phong không tiếp tục hạ xuống nữa, nếu không hắn rất có thể sẽ rơi vào đợt tấn công của bộ rễ Thụ Yêu.

Hắn cầm trong tay “Thụ Yêu Tinh Quả”, dường như cầm ngọn đèn trong đêm tối, tất sẽ bị Đại Thụ Yêu nhìn chăm chăm

Nhưng lúc này.

Vù Lạc chỉ còn cách Triệu Phong khoảng chừng hai ba chục trượng đây chính là phạm vi công kích hữu hiệu nhất.

- Hừ! Tên quê mùa, chết đi!

Khuôn mặt tuấn mỹ của Vũ Lạc tràn ngập hàn sát, mơ hồ có chút vặn vẹo.

Trên tay hắn lóe lên một đạo Nguyệt Nhận hẹp dài trong suốt, mỏng như cánh ve, dài chừng một hai chục trượng hàn khí dày đặc, bổ ngang về phía Triệu Phong

Vụt vụt...

Thân ảnh Triệu Phong đột nhiên tách thành hai, vừa vặn tránh thoát công kích của Nguyệt Nhận.

Hai thân ảnh Triệu Phong giống nhau như đúc, hóa thành bóng mờ điện mị, chạy đến gần mặt đất.

Phốc...

Vù Lạc vung tay lên, chém chết một tên “Triệu Phong”.

Một tên Triệu Phong khác, trên mặt lộ vẻ “kinh hoàng, hiển nhiên là chân thân, “vụt” một tiếng, điện minh lập lòe, phóng thẳng về phía Tham Thiên Thụ Yêu.

- Không tốt, một khi Triệu Phong bị Thụ Yêu đánh chết, Thụ Yêu Tinh Quả cũng sẽ mất đi.

Vũ Lạc biến sắc, tốc độ tăng thêm, đuổi theo Triệu Phong

Cùng lúc đó.

Trong rùng cậy, tại một khu vực cành lá dày đặc trên đại thụ, hư ảnh Triệu Phong đang ẩn nấp, khẽ lẩm bẩm:

- Vũ Lạc, ngươi phải chết!

Thì ra thân ảnh Triệu Phong đang ẩn nấp mới là chân thân.

Triệu Phong lộ ra thần sắc “kinh hoảng” vừa rồi, cũng là Triệu Phong nhưng sau khoảnh khắc hắn kinh hoảng hắn lại tạo ra một Âm Ảnh phân thân nữa, còn chân thân thì lặng lẽ ẩn độn đi.

Lúc này.

Vũ Lạc đã đuổi kịp “Âm Ảnh phân thân” mà lần thứ hai Triệu Phong tạo ra.

Tâm Linh Chi Nhãn!

Triệu Phong dưới trạng thái ẩn nấp, thi triển “Tâm Linh Chi Nhăn”, thôi thúc lòng tham và dục vọng của Vũ Lạc đến vô tận.

Vi diệu nhất chính là.

Vũ Lạc đang đuổi theo hướng Thụ Yêu Tinh Quả, đưa lưng về phía Tam Đại Tông Phái, những người khác cũng không nhìn ra dị trạng trên mặt hắn.

Càng trọng yếu hơn.

Chân thân của Triệu Phong ở trạng thái ẩn độn, lại mượn cây rừng yểm hộ, không có người nào có thể tận mắt nhìn thấy hắn động thủ.

Vụt...

Âm Ảnh phân thân của Triệu Phong đột nhiên lóe lên, chui vào lớp thổ nhưỡng dưới đất, kỳ thực là bị chôn sống

- Thụ Yêu Tinh Quả của ta...

Vũ Lạc lâm vào dục vọng tham lam vô tận, mất đi lý trí, dưới sự dẫn dắt của “Tâm Linh Chi Nhãn”, hắn cũng xông về phía mặt đất.

Phốc phốc phốc...

Bỗng nhiên, hơn mười bộ rễ của Thụ Yêu phá đất mà lên. Trói chặt lấy “Vũ Lạc”.

Đến lúc này, mưu đồ xem như đã thành.

- Không tốt!

Đám thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông đều đồng loạt biến sắc.

- A...

Vũ Lạc vừa mới kêu thảm một tiếng, đã bị bộ rễ của Thụ Yêu xoắn thành một đống huyết nhục, trở thành “phân bón”.