Chúa Tể Chi Vương

Chương 331: Băng hồn chi mâu

Bích Giang Thanh, tu vi Chân Nhân cấp, trong tổng thi đấu Thập Cường của Đại quốc, xếp hạng sáu, cũng đứng ở hàng trung tâm.

Thành tựu này, không thể nghi ngờ đã dẫm nát dưới chân ngàn vạn thiên tài, trên người tụ tập vô số hào quang số mệnh

Thế nhưng lúc này, đối mặt với hơn mười thiên tài dự tuyển đỉnh phong cùng thế hệ, vẻ mặt của hắn lại hết sức ngưng trọng không dám có một tia khinh thị.

Mười thiên tài trên đài, bất kỳ người nào cũng đều khiến hắn không nắm chắc phần thắng, nhất là Kim Thái Tử, hoàn toàn không có cơ hội nào.

Dù vậy, để chiến thắng thì e rằng vẫn cần một phen khổ chiến.

Ánh mắt của Bích Giang Thanh dò xét khắp nơi, cuối cùng dừng lại tại vị trí thứ tư, nơi mà thiếu niên tóc lam đang “ngái ngủ”.

- Vị thứ tư, là ngươi đấy!

Bích Giang Thanh hít sâu một hơi, ánh mắt sắc bén, lập tức quyết định. Hắn lựa chọn Triệu Phong là bởi vì hắn đã tính kết quả rất kỹ.

Nguyên nhân gồm hai cái.

Thứ nhất, trong danh ngạch dự tuyển Thập Đại, chỉ có Triệu Phong là không phải Thập Tinh Đại quốc ban đầu.

Cho dù Triệu Phong có đủ loại uy danh, nhưng phần lớn đều chỉ là lời đồn, nghe nói đều thắng bằng vào thủ đoạn hạ lưu của “Thủy Nguyệt đạo tặc”.

Nói cách khác, thực lực chân chính của Triệu Phong, rất có thể là hữu danh vô thực.

Thứ hai, là bởi vì Liễu Cầm Tâm.

Trước khi luận bàn, Bích Giang Thanh đã triệt để mê luyến Liễu Cầm Tâm, dung mạo tuyệt mỹ của nàng khiến người khác cảm thấy cảnh đẹp ý vui, vẻ xinh đẹp mà tĩnh mịch cao thượng, không hề có một tia tục mị.

Trùng hợp thay, Triệu Phong chính là vị hôn phu của Liễu Cầm Tâm, nhưng vì đào hôn cho nên mới bị cả thành Hồng Hồ truy nã.

- Thật đúng là tiểu tử không hiểu phong tinh, giai nhân hoàn mỹ như vậy lại vứt bỏ không để ý đến! Chờ tạ xuất ra tuyệt kỹ ẩn tàng, đánh ngã ngươi, chắc chắn sẽ giành được sự ưu ái của giai nhân. Đến lúc đó, với thân phận thiếu chủ Bích gia ta, để thong hôn với thành Hồng Hồ, tất sẽ nắm chắc.

Bích Giang Thanh sinh lòng ghen ghét phẫn hận Triệu Phong, đồng thời cũng cảm thấy có chút may mắn.

May mắn là Triệu Phong không hiểu phong tình, để lại cho mình một cơ hội. Ghen ghét phẫn hận chính là, giai nhân hoàn mỹ như vậy mà không ngờ đối phương lại không để ý đến.

Hắn hít sâu một hơi, nhìn về phía bên cạnh: Một tiên tử khoác lụa mỏng tuyết trắng, vẻ đẹp và dung nhan tĩnh mịch thanh ngã, cao thượng thoát tục, khiến người nhìn cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Thế nhưng, Bích Giang Thanh vừa dứt lời, đột nhiên cảm thấy bầy không khí trở nên lặng lẽ.

- Vị thứ tư, là ngươi đấy!

Không có phản ứng, không có động tĩnh.

Tại vị trí thứ tư, Triệu Phong vẫn ngồi yên tại chỗ, hai mắt nhắm chặt, dường như đang ngủ.

Hắn ngồi tại chỗ của mình, hoàn toàn không biết gì về tiến trình tỷ thí ở bên ngoài.

- Triệu Phong! Bích Giang Thanh với tu cách là một trong Tổng thi đấu Thập Cường, phát ra khiêu chiến với ngươi. Nếu ngươi không chiến, sẽ tương đương với việc bỏ quyền thi đấu.

Lão giả trọng tài Chân Huyền cấp đột nhiên lên tiếng, thanh âm như tiếng sấm

Cho đến khi nhắc tới hai chữ “Triệu Phong”, thiếu niên tóc lam mới thản nhiên mở mắt, vẻ mặt có chút mơ hồ.

Bên dưới đài cao.

Liễu Cầm Tâm, Khương Tam Phong, và đám Tổng thi đấu Thập Cường đều ngây người.

Trong đó chỉ có Liễu Cầm Tâm là hé môi mỉm cười, giống như đóa hoa tinh khiết sau mưa, thanh nhã mà điềm tĩnh

Khương Tam Phong nhịn không được hét lên:

- Triệu Phong! Mau ra nghênh chiến!

Hắn và Triệu Phong, đều xuất thân từ Thiết Huyết Giáo, cho nên lúc này khó tránh khỏi có chút xấu hổ.

- Tiểu tử đáng hận, dám khinh thị ta như thế!

Bích Giang Thanh đứng ra khỏi đội ngũ, trên mặt tràn đầy phẫn nộ, gương mặt đỏ phừng phừng, hai nắm tay siết chặt.

- Ổ!

Triệu Phong giật mình gật đầu, thân hình kéo theo một chuỗi hư ảnh như liên hoa, đáp xuống bên dưới.

- Thân pháp này, quả nhiên là truyền thừa của Thủy Nguyệt đạo tặc.

- Dâm tặc này, công nhiên ở trong trọng địa của Vương Đô, cạnh tranh danh ngạch Chân Long hội.

Ở đây có không ít đại nhân vật cao tầng lộ vẻ phẫn nộ và không cam lòng.

Trong đó có không ít cường giả trưởng bối, thậm chí từng quen biết hoặc đã thua thiệt trong tay Thủy Nguyệt đạo tặc.

Nhất là bên phía Hoàng thất, trên mặt tràn đầy sát ý và phẫn nộ.

Nếu không phải Triệu Phong xuất thân từ thế lực ngập trời Thiết Huyết Giáo, thì e rằng bây giờ đã có một đám cường giả nhảy bổ qua đó, trừng trị dâm tặc rồi.

Trên đài thi đấu.

Triệu Phong và Bích Giang Thanh đứng xa xa giằng co.

Triệu Phong mặt không biểu tình, dường như đang suy tư gì đó. Cho dù đứng trên đài thi đấu, nhưng một phân tâm lực của Triệu Phong vẫn đang đặt trên việc suy tư nan để trong “Băng Hồn Chi cầu”.

Hiện nay, nội dung tầng thứ nhất “Băng Hồn cơ sở”, Triệu Phong đã miễn cưỡng bước chân vào đại môn, thể ngộ đổi với bí thuật tinh thần cũng đạt tới một cấp độ mới.

- Bích Hỏa Thanh Thiên!

Hai tay Bích Giang Thanh đan lại, hai tròng mắt chớp động vài tia tinh quang bích sắc, Chân Linh khí toàn thân gần như thiêu đốt chấn động.

Phù...

Bích quang chiếu rọi khắp toàn thân hắn, thậm chí dâng cao một vòng bảo vệ bích hỏa màu xanh lá hơn nửa trượng, thanh thế khiến người ta sợ hãi.

Càng không thể tưởng tượng nổi chính là, Chân Linh khí toàn thân của hắn đột nhiên tăng mạnh trên phạm vi lớn, phá vỡ rào cản tu vi.

- Bích Hỏa Thanh Thiên! Bí thật tuyệt học của Tổng hệ Bích gia, nhất định phải phối hợp với lực lượng huyết mạch đặc biệt, mới có thể thi triển. Bí kỹ huyết mạch này, có thể khiến cho nguyên khí thiên địa hô ứng, chiến lực ít nhất tăng gấp bội.

Các cường giả đến từ khắp nơi trên Đại quốc đang xem chiến đều nhìn ra mánh khóe trong đó.

- Không tốt! Thi triển “Bích Hỏa Thanh Thiên” cần tu vi Chân Nhân cấp đại thành, nếu không sẽ làm thương tổn căn cơ, tổn hại đến lực lượng huyết mạch.

Sắc mặt của những người thuộc Tổng hệ Bích gia đều biến đổi.

Chỉ ngắn ngủi trong một nhịp hô hấp, chiến lực trong mắt Bích Giang Thanh đột nhiên tăng vọt, thậm chí sánh ngang với Khương Tam Phong.

Vụt...

Trong mắt Bích Giang Thanh lóe lên tinh quang bích sắc, toàn thân bùng phát một tầng bích sắc phòng hộ, giống như Thiên Nhân, bễ nghễ cường thế, phòng tới Triệu Phong

Nhất thời, vòng bảo vệ bích hỏa màu xanh lá liền bao trùm cả một khu vực, uy năng Chân Linh khủng bố đủ khiến cho Chân Nhân cấp đỉnh phong phải kinh hãi động dung

Ngay lập tức, vòng bảo vệ bích hỏa màu xanh lá kia lập tức phun ra nuốt vào, như muốn nuốt chửng thân ảnh thiếu niên tóc lam kia hoàn toàn.

- Còn không ra tay phản kích!

Khương Tam Phong và Điệp Diệp chỉ nhìn thôi đã hãi hùng khiếp vía.

Chân Linh trên người Triệu Phong ngay cả một chút phản ứng cũng không có, giống như không hề có ý định hoàn thủ.

- Tiểu tặc, còn chưa chịu chết đì!

Vẻ mặt Bích Giang Thanh bất thiện, lệ mang lóe lên trong mắt.

Thế nhưng ngay trong khoảnh khắc đó, mắt trái của Triệu Phong lần đầu tiên ngưng tụ nhìn hắn.

Mắt trái tĩnh mịch, như một hàn đàm không đáy, hơi lạnh thấu xương lan tràn ra khắp nơi.

Hít...

Bích Giang Thanh cả người run rẩy, giống như tư duy cũng bị đóng băng động tác thoáng cái chậm đi gấp mấy chục lần.

Loại lãnh ý này, không phải tồn tại ở phương diện vật chất, mà ở phương diện linh hồn tinh thần.

- Rắc rắc rắc...

Trong mắt Bích Giang Thanh tràn đầy kinh ngạc, toàn thân lạnh run, thân thể bị băng phong

Trong mắt mọi người, động tác của hắn dường như trở nên hết sức chậm chạp.

Càng về sau, cảm xúc trong mắt hắn, dường như cũng bị đông cứng, không còn thay đổi nữa.

Tinh thần tư duy bị đóng băng khiến cho hắn mất đi sự liên hệ với thân thể và chân lực, không khống chế được huyết mạch, giống như hài nhi, tập tễnh bước đi.

Bịch...

Hắn bị một thân ảnh tóc lam, đá cho một cước bay ra khỏi đài thi đấu.

Phịch...

Khoảnh khắc ngã xuống đất, hàn ý trên thể xác và tinh thần Bích Giang Thanh đã tán đi một nửa, khóe miệng tràn ra một tia vết máu, lúc này mới cảm nhận được sự ấm áp rõ ràng

- Làm sao có thể... Ngươi đã dùng thủ đoạn hạ lưu gì?

Bích Giang Thanh kinh hãi đến câm lặng.

Hắn rõ ràng đã dốc hết toàn lực, phát động lực lượng huyết mạch, thi triển bí thuật “Bích Hỏa Thanh Thiên”, kết quả lại trúng phải tà thuật đồng tử, không khởi lên nổi chút lực phản kháng nào, liền bị một cước đá bay.

Xoạt...

Toàn trường đều sôi trào, tuyệt đại đa số người đều không hiểu được chuyện gì xảy ra.

Thời gian quyết định thắng bại, thực ra chỉ trong nửa nhịp hô hấp.

- Tình huống gì vậy? Tại sao đúng thời khắc mấu chốt, Bích Giang Thanh lại ngây người như vậy?

- Tiểu tử kia thi triển tà thuật gì đó!

- Tà thuật? Vậy chẳng phải là thủ đoạn hạ lưu của Thủy Nguyệt đạo tặc sao, giống như các loại nhuyễn hương độc tán, khiến cho đối thủ mất đi chiến lực.

Trên sân truyền đến vô số tiếng thảo luận, về sau lại biến thành một trân mắng chửi.

Những âm thanh mắng chửi này, phản lớn đến từ đám hậu bối trẻ tuổi, còn các trưởng bối cao tầng của Đại quốc thì lại hiện ra vẻ mặt hết sức ngưng trọng

Triệu Phong cũng lười giải thích, trở về chỗ của mình, tiếp tục nhắm mắt tìm hiểu.

- Quả nhiên, sau khi mắt trái biến dị, thuộc tính Băng Thủy, thiên về hàn âm Thông qua nguyên lý vận dụng băng hồn bên trong Băng Hồn Chi cầu, phát động luồng lực lượng của huyết mạch đồng tử, có thể đóng băng tâm thần ý thức của đối phương

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

- Một chiêu này, cứ gọi là “Băng Hồn Chi Mâu”, khác với “Huyễn Cấm Chi Nhãn” trước kia.

Bắt đầu từ thời khắc này, năng lực huyết mạch đồng tử của Triệu Phong rốt cuộc đã được phân loại hệ thống

“Băng Hồn Chi Mâu” chính là thành quả mà những ngày qua hắn đã tìm hiểu đến vong ngã, tất cả nhờ tu tập Băng Hồn Chi cầu, khai thác được một loại năng lực trong huyết mạch đồng tử.

Sau khi Thần Linh nhãn lột xác lần thứ hai, Triệu Phong vẫn không thể khai phá được năng lực tương ứng khác của huyết mạch đồng tử.

Mà Băng Hồn Chi cầu, chính là cơ duyên cải biến vận mệnh của Triệu Phong

Dưới đài thi đấu.

Bích Giang Thanh thất bại, phương diện tinh thần vẫn còn một tia hàn ý dày đặc, ảnh hưởng đến thân thể, hàm răng va vào nhau lập cập.

Hơn nữa, động tác và phản ứng của hắn đều trở nên chậm chạp.

- Ngộ tính và huyết mạch đồng tử của kẻ này thật đáng sợ, nhanh như vậy đã tìm được học thức Hồn đạo Thượng cổ trong Băng Hồn Chi cầu rồi.

Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo lộ vẻ kinh hỉ.

Trái lại, nhóm cao tầng bên phía Hoàng thất, Vân tộc, Bích gia, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và ngưng trọng

Với cấp độ của bọn hắn, tự nhiên có thể nhìn ra Triệu Phong đã dùng một chiêu chiến thắng cũng không phải là thủ đoạn hạ lưu gì, mà là một loại bí thuật huyết mạch đồng tử cao siêu.

Chẳng qua.

Ở đây có rất nhiều thiên tài lại không nhìn ra chân tướng cho nên đều khịt mũi xem thường Triệu Phong

- Tên tặc tử Triệu Phong này, không ngờ dám ở trước mặt mọi người sử dụng thủ đoạn hạ lưu.?

Thậm chí còn có người hoài nghi, Bích Giang Thanh có phải là cố tình thua cuộc để Triệu Phong lập uy hay không

Một tràng phong ba này, rất nhanh đã qua đi.

Trong thời gian ngắn, Bích Giang Thanh không dám tiếp tục khiêu chiến nữa, giữ lại một cơ hội, để cho trưởng bối trong gia tộc chữa thương

Ngay sau đó, Khương Tam Phong cường thế ra tay, khiêu chiến với tên hạng sáu trong Thập Tinh Đại quốc, nhất chiến thành công.

Dù sao, hắn trước kia cũng xếp hạng thứ tư trong Thập Tinh Đại quốc.

Sau đó, thiên tài trong Tổng thi đấu Thập Cường đều lần lượt khiêu chiến, phần lớn đều kết thúc bằng thất bại.

Triệu Phong lại nhắm mắt tham ngộ, không hề quan tâm đến ngoại giới.

Thông qua màn thực tế vừa rồi, lý giải của hắn về huyết mạch đồng tử đã tiến thêm một tầng

- Huyễn Cấm Chi Nhãn trước kia, chủ yếu là dùng tinh thần huyễn thuật vây khốn tinh thần ý chí địch nhân, khiến cho đối phương gân mỏi lực kiệt. Chú trọng ở một chữ “Huyễn”.

- Băng Hồn Chi Mâu có thể phát huy thuộc tính âm hàn của huyết mạch đồng tử, hoặc đóng băng hoặc suy giảm tâm thần đối phương Có tính công kích và ăn mòn nhất định

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ, dần trở nên rõ ràng

Bởi vậy, lần thứ nhất lột xác, mắt xanh ra đời, có lẽ là thuộc tính Phong Chẳng qua khi đó lại không có bí thuật tương ứng để khai thác tiềm năng này.

Nếu như bây giờ có “Băng Hồn Chi cầu”, vậy thì trước kia chính là “Phong Chi Mâu”.

- Đáng tiếc, nếu như sớm đạt được “Băng Hồn Chi cầu”, thành tựu của ta bây giờ, tuyệt đối không chỉ như vậy.

Triệu Phong có chút tiếc hận, nhưng vẫn cảm thấy may mắn.

Trong lúc hắn đang toàn tâm tìm hiểu, đột nhiên khứu giác ngửi thấy một mùi thơm tĩnh mịch mà thanh nhã.

Ừm?

Trong lòng Triệu Phong có cảm ứng. Liên mở mát ra xem xét, lập tức phát hiện giai nhãn mỹ lệ điềm tĩnh thanh nhã đang mỉm cười nhìn mình.

Liễu Cầm Tâm!

Trong lòng Triệu Phong

Thì ra, Liễu Cầm Tâm đã khiêu chiến thành công, ngồi vào vị trí thứ năm, tiến nhập “danh ngạch dự tuyển”, trở thành một trong Thập Tinh của Đại quốc.