Sau khi tiến vào Trường bào Thời Không, đầu tiên Triệu Phong liền nếm thử phục chế một khúc Nguyệt Quang Thiên Duẫn kia. Đương nhiên, nếu không phải bởi vì thời gian bên trong Trường bào Thời Không tương đối đầy đủ, Triệu Phong quả thật cũng không dám tại thời điểm mấu chốt này đi tiến hành phục chế một loại trân bảo như vậy.
Một khúc Nguyệt Quang Thiên Duẫn này cực kỳ trân quý, phẩm chất cấp bậc tương ứng của nó hoàn toàn viễn siêu tu vi hiện tại của Triệu Phong, tiến hành phục chế cực kỳ khó khăn. Hơn nữa, thi triển Thần Mâu Phục Chế sẽ phải tiêu hao lực lượng Bản Nguyên trong ngân cầu mộng huyễn, mà đồng lực cùng tâm hồn của Triệu Phong cũng tiêu hao khá lớn. Nói cách khác, trong lúc phục chế vật phẩm hoặc là sau khi phục chế, thực lực của Triệu Phong có một thời kỳ suy yếu ngắn.
Sau khi bắt đầu phục chế Nguyệt Quang Thiên Duẫn, Triệu Phong liền lấy ra mấy món trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa khác, ví dụ như Thời Nguyên Hoa bình thường nhất, còn có những cái khác nữa. Phẩm cấp của những món trân tài này so với những trân tài tu luyện thời gian xuất hiện ở trong này lại có vẻ thấp một chút, vì thế Triệu Phong cũng không có ý định phục chế bọn chúng, mà trực tiếp sử dụng luôn.
Không tới ba ngày, sau khi Triệu Phong dùng xong món trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa thứ tư, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, mở mắt ra.
- Thời Gian Áo Nghĩa rốt cuộc cũng đạt tới Ngũ trọng!
Trước đây, Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong cũng đã đạt tới Tứ trọng Đỉnh phong, hiện tại tiến vào phiến không gian đặc thù này, cộng thêm những trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa niên hạn xa xưa, rất nhẹ nhàng liền đột phá. Mặc dù đối với Cổ Thần mà nói, Thời Gian Áo Nghĩa Ngũ trọng hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì, nhưng sau khi Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong đạt tới Ngũ trọng, lại có thể phối hợp với Trường bào Thời Không, điều chỉnh dòng chảy thời gian của không gian bên trong nó.
Ông!
Triệu Phong vận chuyển Thời Gian Áo Nghĩa, chậm rãi đem nó dung nhập vào không gian của Trường bào Thời Không. Đột nhiên, những ngôi sao trên bầu trời đêm trên đỉnh đầu hắn nhất tề lóe lên quang mang nhàn nhạt, đồng thời vị trí của bọn chúng cũng phát sinh những biến hóa rất nhỏ. Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng Thời Gian Áo Nghĩa cao thâm từ trên bầu trời đêm kia chợt chiếu rọi xuống, lan tỏa ra toàn bộ không gian. Chỉ thoáng cảm thụ một chút Thời Gian Áo Nghĩa, sẽ phát hiện ra dòng chảy thời gian trong phiến không gian này đã phát sinh thay đổi.
- Thời Gian Áo Nghĩa của chủ nhân đã đạt tới Ngũ trọng rồi!
Sắc mặt Diệt Thế Hắc Giao Long khẽ chấn kinh. Hắn biết rõ, lực lượng Áo nghĩa mà Triệu Phong tu luyện cũng có hơn mười loại. Mà loại Thời Gian Áo Nghĩa cực kỳ khó lĩnh ngộ này, Triệu Phong còn có thể tu luyện tới loại trình độ này, thật sự là đáng kinh ngạc!
- Hiện tại, trong Trường bào Thời Không hai mươi ngày, ngoại giới mới qua một ngày!
Triệu Phong thoáng cảm nhận một chút, suy đoán ra đại khái số liệu.
- Các ngươi cũng nên tìm hiểu một chút Thời Gian Áo Nghĩa đi!
Triệu Phong đem một ít trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa còn thừa lại, giao cho Diệt Thế Hắc Giao Long cùng Triệu Vong. Có lẽ sắp tới hắn còn cần hai người bọn họ trợ giúp, nếu bọn họ hoàn toàn không am hiểu Thời Gian Áo Nghĩa, ở trong phiến không gian này sẽ bị thua thiệt rất nhiều.
- Đa tạ chủ nhân!
Diệt Thế Hắc Giao Long cung kính nói. Từ đầu hắn đã phát hiện ra trân tài mà Triệu Phong sử dụng rất bất phàm, hiện tại tỉ mỉ quan sát, mới phát hiện niên hạn những món trân tài này cũng đều cực kỳ xa xưa, thậm chí còn có mấy thứ viễn siêu mười ức năm nữa.
Làm xong hết thảy chuyện này, Triệu Phong quay trở lại chỗ cũ, lấy ra Bích U Thần Tủy Thạch. Trân tài đề thăng tu vi, phục dụng lần thứ hai, hiệu quả sẽ giảm xuống thật lớn. Mà hiện tại Triệu Phong đang đối mặt với nguy cơ, lại gấp gáp cần đề thăng thực lực, đồng dạng cũng không tiến hành phục chế, vì vậy liền trực tiếp sử dụng nó.
Vận chuyển pháp quyết, Triệu Phong tiến hành điều động năng lượng kỳ dị trong Bích U Thần Tủy Thạch. Cỗ năng lượng này cực kỳ tinh thuần, hơn nữa còn mang theo hàn ý nhàn nhạt, sau khi ở trong người lưu chuyển một vòng, mới dung nhập vào trong Thần thai. Theo thời gian trôi qua, khí tức trên người Triệu Phong cũng không ngừng dâng lên.
Ở ngoại giới, đám người Tân Vô Ngân cũng ở trong không gian đơn độc đặc thù tiến hành tu luyện. Thời khắc nào đó, trong cơ thể Tân Vô Ngân đột nhiên tản mát ra khí tức huyết mạch Thái Cổ cường đại, sau đó lại cấp tốc thu liễm lại, bùng phát ra, lại thu liễm lại… liên tục mấy lần như vậy. Ban đầu, mọi người cũng bị cỗ khí tức này quấy nhiễu, nhưng sau đó liền tập mãi thành thói quen. Trong cơ thể Tân Vô Ngân vốn ẩn chứa lực lượng Thần Chủ, tại thời khắc nguy cơ này, tiềm lực trên người hắn đã bị kích thích ra, tu vi thực lực cũng nhanh chóng tăng lên.
Mà bên ngoài phiến không gian này, Tiểu tặc miêu vừa tìm kiếm trân tài tu luyện, vừa tiến hành kích hoạt những cơ quan trận pháp nó gặp được.
o0o
Bên kia, đám người Cổ Hồn Điện cũng không chút gấp gáp, chậm rãi phá giải các cơ quan trận pháp. Biện pháp phá giải của bọn chúng, tự nhiên chính là mạnh mẽ phá hủy. Dù sao bọn chúng căn bản cũng không quá am hiểu cơ quan trận pháp, thay vì vắt hết óc suy nghĩ cách phá giải, còn không bằng trực tiếp hủy diệt.
Nếu như tòa kiến trúc này có người chưởng khống vận chuyển, những cơ quan bẫy rập trong phạm vi nhất định cũng sẽ tương liên lẫn nhau, dùng loại phương thức bạo lực này để phá giải cơ quan mà nói, nhất định sẽ bị những cơ quan liên hoàn khác công kích. Nhưng hiện tại, những cơ quan bẫy rập này chỉ là do Tiểu tặc miêu trong lúc vội vội vàng vàng kích hoạt, cũng không có liên kết với những cơ quan bẫy rập khác trong tòa kiến trúc.
Oanh! Phanh! Oành!
Ba người Cổ Hồn Điện thành công phá hủy một cái cơ quan, tiến nhanh về phía trước một đoạn đường. Nhưng bọn họ vừa mới tiến vào nơi này…
- Nhân loại, nhận lấy cái chết!
Một đám Ác Ma Yêu Thần liền mặc kệ sống chết, trực tiếp đánh tới.
- Hừ! Thật ngu xuẩn!
Ba người Cổ Hồn Điện đã sớm tập mãi thành thói quen, thi triển mấy chiêu công kích phạm vi lớn đánh chết toàn bộ bọn chúng. Trong quá trình tiến lên, bọn chúng còn có thể thuận tiện cướp đoạt một ít thiên địa trân tài dọc đường.
- Bạch Nguyệt Thảo! Còn có Linh Tủy Ngọc Quả…
Sắc mặt gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong của Cổ Hồn Điện vui vẻ, bay vào trong một gian phòng ở bên cạnh.
- Đây là… Thiên Hồn Tịnh Linh Lộ!
Cặp mắt Ngục Hải Cổ Thần chợt lóe sáng, từ trong một địa phương ẩm thấp linh thảo xanh um, lấy được hai giọt sương thanh u trong trẻo.
- Thiên Hồn Tịnh Linh Lộ có những công hiệu kỳ lạ như tinh lọc linh hồn, chữa trị tổn thương ám tật trong linh hồn, bổ sung lực lượng linh hồn bị hao tổn!
- Chúc mừng Trưởng lão, đã đạt được loại linh hồn trân lộ này!
Hai thành viên Cổ Hồn Điện còn lại tuy rằng cũng vô cùng thèm muốn loại trân lộ này, nhưng bọn chúng thập phần thức thời, không hề nhắc tới việc phân phối chút nào.
- Trân lộ này thuộc về ta! Những trân tài còn lại chung quanh đây, ta cũng không cần!
Thần sắc Ngục Hải Cổ Thần hưng phấn, liên tục cười to.
- Có loại trân lộ này, thương tổn trên linh hồn của Trưởng lão không tới một ngày sẽ có thể khôi phục lại, thậm chí phương diện thực lực Hồn đạo còn có thể nâng cao một bước! Đến lúc đó, đám người Tân Vô Ngân hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Gã Cổ Thần Cửu giai của Cổ Hồn Điện lập tức nịnh nọt nói. Nếu như tiểu đội bọn chúng đơn độc hoàn thành nhiệm vụ lần này, chỗ tốt đạt được tuyệt đối sẽ vượt xa hai giọt Thiên Hồn Tịnh Linh Lộ này.
- Động tác các ngươi nhanh lên một chút đi!
Ngục Hải Cổ Thần lập tức nói. Đã đạt được Thiên Hồn Tịnh Linh Lộ này, thương thế của hắn không tới một ngày liền có thể khôi phục lại, đồng thời ý chí linh hồn còn có thể có chút tinh tiến nữa. Đã như vậy, thì không thể cấp cho đám người Tân Vô Ngân thêm chút thời gian nào nữa, phải mau chóng giết vào trong đó.
Một ngày sau, thương thế của Ngục Hải Cổ Thần đã khôi phục, khí tức linh hồn lại càng cường đại hơn. Ba người liên hợp lại, rất nhanh tiến thẳng vào sâu bên trong tòa kiến trúc này.
o0o
Trong Trường bào Thời Không, Triệu Phong đã tu luyện hơn một trăm ngày. Khí tức của hắn so với trước đây đã cường đại hơn không ít, trong cơ thể không ngừng tản mát ra ba động Thần lực kinh người.
Trong tay Triệu Phong, Bích U Thần Tủy Thạch đã ảm đạm không chút ánh sáng, giống như một khối đá lục sắc bình thường vậy. Thời khắc nào đó, Triệu Phong gia tăng cường độ hấp thụ, quang trạch trên Bích U Thần Tủy Thạch liền cấp tốc ảm đạm xuống.
Răng rắc!
Khối Bích U Thần Tủy Thạch trong tay hắn trực tiếp vỡ vụn ra. Cũng không bao lâu, khí tức trên người Triệu Phong cũng dần dần thu liễm lại.
- Không tệ! Tu vi của ta, đã tiếp cận Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong rồi!
Sắc mặt Triệu Phong lộ ra thần sắc vui mừng. Phải biết rằng, ba năm trước đây, hắn chỉ mới đột phá Cổ Thần Bát giai mà thôi. Loại tốc độ đề thăng tu vi này, ngoại trừ những kẻ luân hồi trùng tu ra, gần như không ai có thể so sánh được.
Hơn nữa, tại ngày thứ ba mươi hắn bế quan, khúc Nguyệt Quang Thiên Duẫn kia đã được phục chế thành công. Cho tới bây giờ, tiêu hao tâm hồn cùng đồng lực của hắn cũng đã khôi phục lại bảy tám phần. Thời điểm Triệu Phong định lấy ra Nguyệt Quang Thiên Duẫn, hấp thu Thời Gian Tinh Hoa trong đó, thì ngoại giới đột nhiên xuất hiện một cỗ Thời Gian Áo Nghĩa ba động cường đại.
- Đây là cái gì?
Cùng lúc đó, thanh âm của Trình Vân Cổ Thần chợt truyền tới. Triệu Phong ngay lập tức rời khỏi Trường bào Thời Không, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía thanh âm truyền tới.
Trong một gian phòng sát biên giới phiến không gian này, Trình Vân Cổ Thần đang đứng ngẩn ngơ trước mặt một cỗ máy móc thiết bị thật lớn. Trên cỗ máy móc thiết bị kia có một loạt những ống thủy tinh, trong đó một ống thủy tinh đã bể nát. Tại vị trí trung tâm trong ống thủy tinh bể nát kia đang lóe lên quang mang hư bạch cường liệt, đồng thời cũng tản mát ra Thời Gian Áo Nghĩa ba động mạnh mẽ.
- Không tốt!
Sau khi Tả Mâu Triệu Phong thấu thị, liền có thể nhìn thấy đồ vật người thường nhìn không thấy. Trước đây hắn cũng chưa có tỉ mỉ kiểm tra những máy móc thiết bị trong căn phòng bên kia, hiện tại sau khi thấu thị, hắn phát hiện một hàng ống thủy tinh kia đều liên tiếp với một cái thiết bị đơn độc chôn sâu dưới lòng đất.
Bên trong ống thủy tinh bể nát kia, Thời Gian Áo Nghĩa ba động càng ngày càng mãnh liệt hơn. Đột nhiên, Triệu Phong chợt nhìn thấy một đoàn bạch quang từ trong ống thủy tinh kia nhanh chóng phóng thẳng ra, trực tiếp lao vào Trình Vân Cổ Thần đang đứng ở gần nhất.
- Cái gì vậy?
Trình Vân Cổ Thần phát hiện ra dị thường, kinh hô một tiếng. Hắn muốn né tránh, thế nhưng tốc độ đoàn bạch quang kia quá nhanh, đã trực tiếp chui luôn vào trong cơ thể hắn.
- Tinh thần Ý niệm thể!
Sắc mặt Triệu Phong nhất thời cả kinh.
- Xảy ra chuyện gì?
Lúc này, những người khác đang bế quan, cũng từ từ tỉnh lại. Thần thức mọi người đảo qua, lập tức phát hiện sự dị thường của Trình Vân Cổ Thần.
- Có một cỗ Ý niệm thể kỳ dị tiến nhập vào trong cơ thể của Trình Vân Cổ Thần!
Vân Thải Cổ Thần lập tức nói.
- Hơn nữa đạo Tinh thần Ý niệm thể này lại thập phần cường đại!
Sắc mặt Tân Vô Ngân khẽ trầm xuống. Một vị đội hữu, vào giờ phút này lại xuất hiện nguy cơ, đây là chuyện mà hắn không muốn nhìn thấy nhất.
Mọi người lập tức phóng tới, dự định giúp Trình Vân Cổ Thần áp chế Ý niệm thể kia.
- A!
Trình Vân Cổ Thần liên tục kêu gào thảm thiết, sắc mặt vặn vẹo giãy dụa, phảng phất như đang chịu sự dằn vặt không thuộc về chính mình, bộ dáng kinh khủng dị thường. Thời điểm mọi người chạy tới, Trình Vân Cổ Thần đột nhiên bình tĩnh trở lại, lộ ra một khuôn mặt khủng bố tà dị.
- Nhân loại, ta sẽ giết sạch các ngươi!
Trình Vân Cổ Thần đột nhiên nhìn về phía đám người Triệu Phong, một cỗ sát ý nồng nặc mạnh mẽ tản ra. Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người không khỏi nhớ tới đám Ác Ma Yêu Thần kia. Trình Vân Cổ Thần thời khắc này đã cực kỳ tương tự bọn chúng, hoàn toàn mất đi lý trí, giống như bị ma hóa vậy, chỉ biết điên cuồng tàn sát nhân loại.
Sưu!
Trình Vân Cổ Thần hóa thành một đạo quang mang hư bạch, lao thẳng về phía mọi người. Song chưởng hắn vung lên, trực tiếp chém thẳng ra vài đạo phong nhận bạch sắc.
- Mau tránh ra!
Triệu Phong lập tức quát lớn.
Đạo Ý niệm thể ma hóa ký thác trong cơ thể Trình Vân Cổ Thần kia thập phần cường đại, sau khi chưởng khống Trình Vân Cổ Thần, đã thể hiện ra lực lượng hoàn toàn bất đồng với những Ác Ma Yêu Thần trước đây bọn họ gặp phải. Đồng thời công kích mà hắn thi triển ra lại ẩn chứa Thời Gian Áo Nghĩa nữa, vô cùng nhanh chóng.
Triệu Phong phản ứng mau lẹ, bản thân Thời Gian Áo Nghĩa cũng đạt tới Ngũ trọng, dễ dàng né tránh được. Nhưng Vân Thải Cổ Thần cùng Phá Nhạc Cổ Thần lại không kịp né tránh, bị vài đạo phong nhận bạch sắc công kích trúng. Trước ngực Phá Nhạc Cổ Thần xuất hiện hai lỗ hổng lớn, huyết dịch tuôn trào, trên vết thương còn lưu lại lực lượng Thời Gian Áo Nghĩa, rất khó chữa trị. Mà Vân Thải Cổ Thần thì tốt hơn một chút, chỉ là trên cánh tay lưu lại hai đạo vết thương mà thôi.
- Làm sao bây giờ?
Vân Thải Cổ Thần Mang theo thần sắc hỏi ý kiến, nhìn về phía Tân Vô Ngân.
- Tận lực chế trụ hắn! Nếu không được… thì giết chết!
Tân Vô Ngân trầm tư một lúc, sau đó kiên quyết nói.