Sau khi rời khỏi nơi đó, Triệu Phong tùy ý đi dạo một vòng trong khu vực Hội nghị Thần Mâu. Sau khi mua sắm một vài tài nguyên tu luyện cần thiết, Triệu Phong liên hệ với Hạ Hầu Vũ, báo cho hắn biết chính mình sẽ rời đi trước. Mặc dù trong lòng Hạ Hầu Vũ có chút kinh ngạc, nhưng thấy Triệu Phong không có ý giải thích cặn kẽ, nên hắn cũng không hỏi nhiều.
Tiếp theo, Triệu Phong quay lại chỗ ở của mình, tiến vào không gian bên trong Trường bào Thời Không, tiến hành tu luyện một đoạn thời gian. Mãi đến một ngày nào đó, hắn nhận được truyền tin của Hắc Cực Cổ Thần, mới đứng dậy rời đi.
Hội nghị Thần Mâu tổ chức trong một không gian đơn độc, muốn rời khỏi tự nhiên là phải thông qua Truyền Tống Trận. Nhưng vì để tránh cho lúc Hội nghị Thần Mâu kết thúc, mọi người tập trung rời đi quá nhiều, dễ khiến cho người ngoài chú ý, nên bố trí khá nhiều Truyền Tống Trận khác nhau, hơn nữa lại còn tiến hành truyền tống ngẫu nhiên, địa điểm truyền tống có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong phạm vi hai Vực chỉ định.
Lúc Triệu Phong vừa mới đi tới cửa đại điện truyền tống, đã nhìn thấy đám người Hắc Cực Cổ Thần bên trong đại điện.
- Đi thôi!
Sau khi Triệu Phong đến, Hắc Cực Cổ Thần khẽ quát một tiếng. Tất cả mọi người liền biến mất trong quang mang của Truyền Tống Trận. Một khắc sau, một đám bốn người Triệu Phong đã xuất hiện trên không trung của một mảnh ao đầm trong Tử Linh Vực.
- Phiến di tích kia cách nơi này không xa!
Hắc Cực Cổ Thần trực tiếp nói, sau đó bay ở phía trước dẫn đường. Sau đó, mọi người dùng tốc độ cực nhanh liên tục phi hành hơn mười ngày, đi tới một mảnh rừng cây hoang dã rộng lớn mới dừng lại.
- Chính là chỗ này!
Hắc Cực Cổ Thần trực tiếp nói.
Tâm thần ba người Triệu Phong, Lâm Thành Vũ, thiếu phụ mỹ mạo nhất tề hưng phấn. Sắp sửa đã có thể đi vào địa phương Di tích Thần Mâu kia rồi. Một khi đạt được chút kỳ ngộ gì đó trong này, huyết mạch nhãn đồng của bọn họ liền có thể đột nhiên tăng mạnh, thực lực đại tăng.
Hắc Cực Cổ Thần nhanh chóng chui vào trong lòng đất, đám người Triệu Phong cũng không chậm trễ, lập tức đuổi kịp. Sau khi xuống đến một khoảng cách nhất định, Hắc Cực Cổ Thần lấy ra một cái thạch bàn màu đen, trên đó khắc đầy những phù văn huyền diệu. Với kiến thức của mọi người, có thể phân biệt ra được đó là văn tự của Thiên Cơ Tộc.
Hắc Cực Cổ Thần khu động pháp quyết, vận chuyển Thần lực, vỗ mạnh một cái. Trên thạch bàn màu đen đột nhiên toát ra một tầng hư quang hắc sắc.
Ùng ùng!
Nhất thời, trong lòng đất bỗng nhiên chấn động. Phía trước cách bọn họ một quãng không xa đột nhiên ba động ra một cỗ Không Gian Áo Nghĩa khổng lồ.
- Trận pháp ẩn nấp!
Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên.
Sau đó Hắc Cực Cổ Thần liền gia tăng vận chuyển lực lượng, trên thạch bàn chợt ba động ra một đám văn tự thật nhỏ.
Vù vù vù!
Địa phương Không Gian Áo Nghĩa ba động phía trước kia chợt chậm rãi xuất hiện một cái khe nứt không gian.
- Xé rách không gian?
Thần sắc thiếu phụ mỹ mạo kia chấn kinh, thốt lên.
- Ta nói rồi, không gian nơi này rất yếu đuối. Tu vi quá cao có lẽ cũng không thể tiến vào được. Nhưng dựa vào đạo cụ đặc thù mở ra một khe nứt thì lại không khó lắm…
Hắc Cực Cổ Thần nhàn nhạt nói.
Ong ong!
Trên thạch bàn màu đen kia không ngừng tuôn ra văn tự màu trắng nhàn nhạt.
- Mở!
Hắc Cực Cổ Thần một lần nữa vận chuyển lực lượng, đưa vào trong thạch bàn màu đen. Khe nứt không gian thật nhỏ kia cũng chợt xé mở to ra thêm vài phần. Sau một lát, một đạo lỗ hổng đủ để cho một người thông qua đã xuất hiện.
Sưu! Sưu! Sưu!
Ba người Triệu Phong trước tiên đi vào, sau đó Hắc Cực Cổ Thần mới vội vàng vọt vào.
Mọi người vừa tiến vào một phiến không gian xa lạ, nhất thời cảm giác một cỗ khí tức hỗn loạn nghiền ép chợt hàng lâm nơi này, khiến cho hô hấp bọn họ cũng có chút hơi chậm lại.
Trước mắt tràn ngập một tầng sương mù hôn ám nồng đậm, thiên địa u ám vô biên. Bốn phía đều là những đống đá vụn lớn lớn nhỏ nhỏ. Ở chỗ này, Thần thức cũng bị tầng sương mù hôn ám nồng đậm kia trở ngại, thậm chí còn không xa bằng nhìn bằng ánh mắt.
- Hiện tại chúng ta đang ở khu vực ngoại vi của phiến di tích này. Tại nơi này trên cơ bản không có bảo vật gì cả!
Hắc Cực Cổ Thần vừa nói xong câu đó, liền dẫn đầu chạy đi ở phía trước. Mọi người liền phóng người bay lên, trong lòng cũng có chút gấp gáp, nôn nóng.
- Mau hạ xuống!
Thế nhưng ngay lúc này, Hắc Cực Cổ Thần đột nhiên quát lớn một tiếng.
- Chuyện gì vậy?
Thiếu phụ mỹ mạo khẽ nhíu mày. Trong mấy người ở đây, kẻ khiến nàng không yên lòng nhất chính là Hắc Cực Cổ Thần, đối với hắn vẫn luôn thập phần cảnh giới.
- Cho dù là ở khu vực ngoại vi, nhưng nơi này cũng có rất nhiều Yêu Thần. Mặc dù thực lực bọn chúng cũng không mạnh lắm, nhưng số lượng lại rất nhiều, tính tình thô bạo…
Hắc Cực Cổ Thần lập tức nói. Nhưng đúng lúc này, bởi vì vừa rồi mọi người không chút cố kỵ phi hành, dẫn tới cách đó không xa chợt bắn ra vài đạo khí tức ba động cường đại.
- Có sinh linh ngoại lai, giết bọn chúng!
- Đã lâu không ăn thịt a!
Từ rất xa mọi người đã nghe mấy đạo thanh âm hưng phấn, tàn bạo rống lên. Sau đó, một con Yêu Thần hình dạng nhãn đồng khổng lồ nhiều màu sắc chợt từ bên trong lòng đất của phế tích nhảy ra, mang theo một cỗ thần sắc điên cuồng thô bạo, cấp tốc bay nhanh về phía mọi người.
- Sợ cái gì? Chỉ là mấy con Yêu Thần cấp thấp mà thôi!
Nàng thiếu phụ mỹ mạo đáp xuống, thấp giọng nói. Hơn nữa, đánh chết Yêu Thần còn có thể thu được Áo Nghĩa Chi Tinh bên trong cơ thể của bọn chúng.
- Mấy khối Áo Nghĩa Chi Tinh cấp thấp có thể so với bảo vật ở trung tâm di tích sao? Cho dù có muốn giết, cũng phải đi liệp sát đám Yêu Thần Thất giai trở lên a!
Sắc mặt Hắc Cực Cổ Thần khẽ trầm xuống, băng lãnh quát lên.
Cho tới lúc này, đã có tám con Yêu Thần chạy tới xung quanh mọi người, nhưng vẫn duy trì khoảng cách nhất định. Trong tám con Yêu Thần này, có một con cùng loại với Tử Vong Chi Mâu, khí tức cực mạnh, cấp bậc cao tới Lục giai. Mấy con Nhãn Mâu Yêu Thần khác thì lại yếu nhược hơn không ít.
Vù vù vù!
Tất cả đám Yêu Thần đều bảo trì cự ly khá xa, phát động công kích đồng thuật về phía bốn người Hắc Cực Cổ Thần. Trong nháy mắt, các loại quang mang, hàn băng, hỏa diễm… đều mang theo công kích hai phương diện vật chất cùng linh hồn, oanh kích về phía mọi người.
- Giao cho ta!
Thiếu phụ mỹ mạo hừ nhẹ một tiếng. Trong cặp mắt bình thản của nàng nhất thời ba động một cỗ đồng lực kinh người, biến thành u ám vô biên, bên trong chậm rãi hiện lên một tia quang vựng màu đen. Rất hiển nhiên, trước đây nàng đã dùng bí pháp che giấu đi dị tượng của huyết mạch nhãn đồng.
- Luân Hồi Chi Mâu!
Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên. Mấy người trong nhóm này, không kẻ nào là trái hồng mềm. Thiếu phụ mỹ mạo có được Luân Hồi Chi Mâu, trong tay có đại lượng khôi lỗi có thể chiến đấu. Mà thực lực của Lâm Thành Vũ, trước đây Triệu Phong đã từng tận mắt thấy qua, thập phần mạnh mẽ. Nhưng khiến cho Triệu Phong kiêng kỵ nhất vẫn là Hắc Cực Cổ Thần có được Tử Vong Chi Mâu.
Ông!
Luân Hồi Chi Mâu của thiếu phụ mỹ mạo bắt đầu chậm rãi vận chuyển, một tầng lực lượng Áo nghĩa ám hoàng sắc hôn ám ba động ra.
Sưu! Sưu! Sưu!
Từ trong nhãn mâu của nàng trực tiếp nhảy ra ba đạo thân ảnh hình thái khác nhau, toàn bộ đều là Luân Hồi Bất Diệt Thể. Khoảnh khắc ba người xuất hiện, liền trực tiếp thi triển chiến kỹ cường hãn, thay mọi người đón đỡ công kích ở bốn phía.
- Chúng ta đi trước, nơi này cứ giao cho bọn chúng!
Thiếu phụ mỹ mạo trực tiếp nói.
Tất cả mọi người đều minh bạch ý tứ của thiếu phụ mỹ mạo. Luân Hồi Bất Diệt Thể vốn bất tử bất diệt, cho dù bị rất nhiều Yêu Thần vây công mà chết, cũng sẽ sống lại trong Luân Hồi Chi Mâu của thiếu phụ mỹ mạo. Hơn nữa những Luân Hồi Bất Diệt Thể này cũng đều chỉ là Chân Thần Ngũ giai, Lục giai mà thôi.
Sưu!
Hắc Cực Cổ Thần tiếp tục ở phía trước dẫn đường, mọi người đuổi theo phía sau.
Đột nhiên một con Nhãn Mâu Yêu Thần đạm hồng sắc xuất hiện, công kích mọi người.
- Thiểm Không Nhận!
Ánh mắt Lâm Thành Vũ nhẹ nhàng lóe lên, một đạo quang nhận bạch tinh bán trong suốt trực tiếp bắn ra, giết chết con Yêu Thần kia.
Sau đó mọi người ẩn nấp đi khí tức cùng ba động, cấp tốc xuyên toa trên mặt đất. Dĩ vãng Hắc Cực Cổ Thần đã từng thăm dò qua nơi đây, rất tinh tường đối với lộ tuyến, tránh né được khá nhiều địa phương tập trung Yêu Thần với số lượng lớn. Cho dù là như vậy, mọi người cũng khó tránh khỏi kinh động đến một vài con Yêu Thần. Nhưng mấy con Yêu Thần này vừa mới xuất hiện, hầu như đã bị Thời Không Chi Mâu của Lâm Thành Vũ trực tiếp giết chết.
Bỗng nhiên, từ phía sau một đám phế tích chợt nhảy ra một con Nhãn Mâu Yêu Thần ám tử sắc thật lớn. Sắc mặt mọi người khẽ động, khí tức của con Yêu Thần này cao tới Lục giai Đỉnh phong.
- Kẻ xâm nhập phải chết!
Con Yêu Thần tử sắc kia trực tiếp phát động công kích với Triệu Phong ở phía sau cùng của đội ngũ. Hai người còn lại trong đội ngũ cũng không nói gì, nhưng thủy chung vẫn luôn lưu ý đến hắn, muốn xem thử thực lực của hắn như thế nào.
Ông!
Tả Mâu Triệu Phong chợt lưu chuyển một trận quang vụ mộng huyễn. Một cỗ lực lượng Linh Hồn Huyễn Đạo lan tràn ra. Một khắc sau, đầu Yêu Thần thô bạo kia đã đình trệ tại chỗ, mãi vẫn không nhúc nhích.
- Huyễn Đạo Đồng Thuật!
Tâm thần tất cả mọi người ở đây cả kinh một trận. Nhưng kinh ngạc nhất vẫn là Hắc Cực Cổ Thần. Căn cứ theo như tình báo của hắn, nhãn mâu của Triệu Phong am hiểu cảm nhận cùng Thời Không Đồng Thuật, nhưng hôm nay hắn lại biểu hiện ra tạo nghệ huyễn thuật cường đại. Điều này khiến cho hắn thập phần kinh nghi. Phương hướng phát triển của huyết mạch nhãn đồng cơ bản chỉ có một phương diện, nhưng nhãn mâu của Triệu Phong tựa hồ cái gì cũng đều am hiểu vậy.
Mấy ngày sau, cước bộ của Hắc Cực Cổ Thần dần dần chậm lại.
- Được rồi! Chúng ta đã tiếp cận trung tâm di tích rồi!
Hắc Cực Cổ Thần dừng lại, nói.
Xuất hiện ở bốn phía nơi này đều là những đống phế tích đại hình, những tòa kiến trúc đại hình tàn phá không hoàn chỉnh.
- Kiến trúc Thiên Cơ Tộc! Lại có liên quan với Bát Đại Thần Mâu!
Thần sắc Triệu Phong khẽ trầm xuống. Hắn đã từng đi qua mấy thành thị Thiên Cơ Tộc, đối với kiến trúc của Thiên Cơ Tộc có thể nói là thập phần hiểu rõ. Theo như hắn thấy, các kiến trúc nơi này chắc là do đích thân Thiên Cơ Tộc kiến tạo, nhưng đám Yêu Thần chung quanh lại liên quan với Bát Đại Thần Mâu, điều này khiến trong đầu Triệu Phong tràn đầy nghi vấn.
- Trước đây, lúc ta thăm dò nơi này, đã phát hiện ra ba địa phương có giấu bảo, nhưng bởi vì năng lực không đủ, không thể nào thâm nhập vào đó thăm dò được…
Hắc Cực Cổ Thần thấp giọng nói. Sau đó hắn đem tình huống ba chỗ bảo địa này, dùng phương thức ảnh tượng thể hiện ra.
Chỗ thứ nhất là đầm nước màu đen trong hình ảnh lúc trước Hắc Cực Cổ Thần đã cho Triệu Phong quan sát ở trong Giao Dịch Bí Bảo. Trong đó phiêu phù rất nhiều khối tinh thể hình thoi màu đen. Chỗ thứ hai, là một tòa kiến trúc đổ nát tràn ngập hương thơm kỳ dị. Hắc Cực Cổ Thần còn chưa có tiếp cận quá gần, đã phát hiện ra rất nhiều Yêu Thần Thất giai bao vây xung quanh. Trong đó hẳn là còn có tồn tại càng mạnh hơn nữa. Chỗ thứ ba là một tòa kiến trúc cương thiết thật lớn, bên trong phát ra ba động đặc thù không phải tầm thường, nhưng bốn phía lại có một số lượng Yêu Thần thật lớn bảo vệ.
Cuối cùng, mọi người trải qua thương nghị, quyết định đi chỗ bảo địa đầu tiên. Bởi vì chỗ đó nhìn qua thì có độ nguy hiểm thấp nhất.
- Được!
Hắc Cực Cổ Thần mỉm cười, bắt đầu dẫn đường. Triệu Phong mỗi thời mỗi khắc đều luôn cảnh giác bốn phía, kể cả mấy đội hữu bên cạnh mình. Bỗng nhiên, ánh mắt hắn chợt nhìn chằm chằm một nơi nào đó ở phương xa.
- Hửm?
Trên mặt Triệu Phong không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, thân hình khẽ ngưng lại.
- Chuyện gì vậy?
Thiếu phụ mỹ mạo trước mặt hắn lập tức hỏi.
- Ở hướng kia, có người khác!
Sắc mặt Triệu Phong khẽ trầm xuống, thấp giọng nói. Hắn vừa nói xong, toàn thân ba người còn lại chấn động một trận. Nơi này ngoại trừ bốn người bọn họ ra, còn có những người khác sao? Sau một thoáng ngạc nhiên, ánh mắt thiếu phụ mỹ mạo cùng Lâm Thành Vũ đều mang theo địch ý sâu đậm, đồng thời nhìn về phía Hắc Cực Cổ Thần.
- Nhìn ta làm gì? Đúng là là ta dẫn các ngươi tới, nhưng các ngươi cho là ta sẽ đem tin tức của phiến di tích này lan truyền ra, để cho người khác cũng tới đây thăm dò sao?
Hắc Cực Cổ Thần cười khổ, nói.
- Triệu Phong, ngươi có khả năng nhìn lầm rồi a! Nơi này ánh sáng u ám, Thần thức lại bị trở ngại…
Hắc Cực Cổ Thần nhìn về phía Triệu Phong, sâu trong ánh mắt hiện lên một tia lãnh ý. Sắc mặt của thiếu phụ mỹ mạo cùng Lâm Thành Vũ cũng hơi hòa hoãn lại, đồng thời quan sát phương hướng mà Triệu Phong đã nói. Trong thiên địa nơi này phiêu phù một cỗ năng lượng hỗn loạn cuồng bạo, có sự quấy rầy thật lớn đối với Thần thức, cho nên mọi người đều không thể quan sát xa bằng được với ánh mắt của mình. Huống hồ mọi người đều là hậu duệ Thần Mâu, thị lực tốt hơn so với người bình thường rất nhiều. Nhưng bọn họ cũng đều không nhìn thấy cái gì. Thần sắc của thiếu phụ mỹ mạo cùng Lâm Thành Vũ nhìn về phía Triệu Phong cũng có thêm một phần cảnh giác.
- Có lẽ là như vậy a!
Triệu Phong cảm thấy có chút oan uổng, nhưng cũng chỉ có thể nói như vậy. Tả Mâu của hắn có được năng lực thấu thị cùng năng lực nhìn xa rất mạnh, đặc biệt sau khi Thần Linh Nhãn lột xác thành ngân sắc mộng huyễn, những năng lực này lại một lần nữa đề thăng thật lớn, có thể nhìn được khoảng cách tới ba bốn mươi vạn dặm.
Sau đó mọi người tiếp tục đi tới, nhưng trong lòng mỗi người đều cực kỳ không bình tĩnh, mỗi người đều có tâm tư riêng của mình.
- Quả nhiên không đơn giản như vậy!
Sắc mặt Triệu Phong thâm trầm, trong lòng không khỏi càng thêm cảnh giác.