Chúa Tể Chi Vương

Chương 1194: Cục diện hỗn loạn

- Cho dù ta nguyện ý trợ giúp các ngươi, với thực lực của đám người chúng ta, cũng khó mà tranh đoạt với rất nhiều thế lực ở đây!

Ánh mắt Tiểu Linh đảo qua đám sơn mạch liên miên bất tận, thẳng thắn nói.

- Chuyện này cũng không cần ngươi quan tâm!

Triệu Phong đơn giản rõ ràng trả lời.

- Ta cũng chỉ là suy nghĩ cho tính mạng của ta mà thôi!

Tiểu Linh hung hăng trừng Triệu Phong một cái, lập tức lại bổ sung:

- Nói cho ngươi biết, đang dò xét tòa cung điện này, cũng không chỉ có đám nhân loại các ngươi! Tại phụ cận vùng núi này, đang cất giấu rất nhiều chủng tộc Thái Cổ!

Tòa cung điện này xuất hiện, đã dẫn phát ra động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên không chỉ có đám nhân loại chạy tới.

Đám chủng tộc Thái Cổ sống ở phụ cận, đối kháng chính diện cũng không phải là đối thủ của tất cả nhân loại ở nơi này, bởi vậy bọn chúng lựa chọn ẩn núp trong bóng tối, tùy thời hành động.

- Ta biết rõ!

Triệu Phong đơn giản trả lời.

Theo như Triệu Phong nghĩ, cục diện càng loạn càng tốt, như vậy hắn mới dễ dàng lợi dụng sơ hở, tranh thủ được chỗ tốt.

Nhìn hình dạng thủy chung vẫn luôn nhẹ nhàng bình thản của Triệu Phong, Tiểu Linh thập phần không cam lòng. Lẽ nào không có chuyện gì có thể khiến cho gã nam tử trước mắt này khiếp sợ hoặc là kinh hoảng sao?

- Ngươi cứ đợi nghe theo lời dặn của ta! Bảo ngươi làm cái gì thì làm cái đó!

Triệu Phong nhìn về phía Tiểu Linh, nghiêm túc nói.

Tiểu Linh cũng không phải là nô bộc của Triệu Phong, Triệu Phong không thể nào nghiêm ngặt ước thúc hành động của nàng.

- Vậy còn ngươi?

Tiểu Linh bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi lại.

- Ta? Ta tự nhiên là phụ trách chỉ huy các ngươi!

Vẻ mặt Triệu Phong mười phần phấn khích nói.

- Cái gì? Không ngờ ngươi lại để cho chúng ta đi mạo hiểm, còn ngươi thì một mình trốn trong chỗ an toàn!

Tiểu Linh mắt hạnh trợn tròn, phi thường khinh bỉ đối với hành vi của Triệu Phong.

Nàng nhìn thoáng qua Triệu Vạn, Diệt Thế Hắc Giao Long cùng lão giả áo xanh một cái. Thực lực của ba người này đều yếu hơn nàng. Nhưng vừa rồi khi nàng ngầm quan sát đám người Triệu Phong chiến đấu, biết rõ huyết mạch của Diệt Thế Hắc Giao Long cao cấp thập phần khủng bố, mà Triệu Vạn lại càng là hậu duệ của Vạn Tượng Chi Mâu!

Tiểu Linh thập phần không hiểu nổi, hai người có thiên phú mạnh mẽ như thế, làm sao lại chấp nhận nghe theo mệnh lệnh Triệu Phong một cách tuyệt đối như vậy?

- Không nên nhiều lời! Còn một khoảng thời gian nữa, tranh thủ đề thăng một chút thực lực, chuẩn bị tâm lý thật tốt!

Triệu Phong có chút không biết nói gì, thắc mắc của mỹ nữ này cũng thật nhiều a!

Lúc này, lão giả áo xanh phóng xuất ra lực lượng Tiểu Thế giới, lấy ra một cây trường tiên lôi điện, tiến hành luyện hóa. Bản thân hắn cũng có Thần khí, nhưng mà kiện Thần khí này thích hợp với hắn hơn.

Diệt Thế Hắc Giao Long đã ở trong Tiểu Thế giới của chính mình bắt đầu tu luyện, đề thăng thực lực. Chỉ khi nào thực lực trở nên cường đại, mới có cơ hội lớn hơn nữa tranh đoạt được một chút trọng bảo, kỳ ngộ.

Triệu Phong thì đang thử lĩnh ngộ Không Gian Áo Nghĩa trong hư không. Không Gian Áo Nghĩa là một loại Áo nghĩa mà bất luận cường giả nào cũng thử tu luyện. Nắm giữ được loại Áo nghĩa này, sẽ có thể thi triển các loại thần thông Thuấn di, Đại Na Di… Bất kể là để chạy trốn, đuổi địch hay là chạy đi, đều thập phần có tác dụng.

Đương nhiên, ngoại trừ những thứ này ra, Không Gian Áo Nghĩa còn có thể trở thành thần thông có tính công kích, đặc điểm là hoàn toàn bỏ qua hư không, khiến cho người ta khó lòng phòng bị!

- Bản thân Thần Linh Nhãn của ta vốn đã cụ bị năng lực vận dụng lực lượng Không Gian. Lĩnh ngộ Không Gian Áo Nghĩa, hẳn là không khó lắm!

Triệu Phong thầm nghĩ.

Lần trước, Triệu Phong sơ xẩy khinh suất, suýt chút nữa bị cường giả Chân Thần lĩnh ngộ Không Gian Áo Nghĩa kia đẩy vào tuyệt lộ. Cho nên hiện tại, Triệu Phong thập phần coi trọng đối với Không Gian Áo Nghĩa này.

Tả Mâu Triệu Phong bịt kín một tầng sóng gợn đạm kim sắc.

Lập tức, thế giới trước mắt Triệu Phong liền biến thành thế giới do vô số đốm sáng kim sắc tạo thành. Không gian ba động do Không Gian Áo Nghĩa hình thành kia càng thêm ánh xạ vào trong não hải của Triệu Phong.

o0o

- Hửm?

Trên đỉnh núi nơi đám người Thời Không Thánh Địa đang ở, ánh mắt của hai đạo thân ảnh khẽ lóe lên.

Một người trong đó là Không Nguyên Chuẩn Thần, người còn lại là một vị lão giả Chân Thần Ngũ giai của Thời Không Thánh Địa! Cả hai người đều có được Thời Không Chi Mâu.

- Cảm giác thật kỳ quái!

Trong lòng Không Nguyên Chuẩn Thần thầm nói. Vừa rồi hắn có một loại cảm giác bị người khác nhìn trộm toàn thân, mà Thời Không Chi Mâu của hắn cũng xuất hiện một tia ba động nhàn nhạt.

- Có thể là trong những người hiện đang ở đây, cũng tồn tại những hậu duệ Thần Mâu cường đại khác!

Lão giả Chân Thần Ngũ giai của Thời Không Thánh Địa thản nhiên nói.

Có thể đi đến Bí cảnh Man Hoang Thái Cổ đều là thiên tài tinh anh, có những hậu duệ Thần Mâu khác đi tới nơi này cũng không phải chuyện ngạc nhiên gì.

o0o

Vù vù!

Trong thiên địa, chỉ có thanh âm không gian phong bạo điên cuồng gào thét.

Ông! Oanh!

Bỗng nhiên, tòa cung điện trong suốt vốn vẫn còn một phần nhỏ ẩn nấp bên trong hư không kia, lúc này chợt từ bên trong hư không hoàn toàn lao ra.

Rầm rầm! Oanh!

Lỗ hổng không gian khổng lồ kia càng phát ra không gian phong bạo đáng sợ hơn.

Đứng ở khoảng cách khá xa, rất nhiều người chỉ bị dư ba không gian phong bạo kia thổi quét tới một chút thôi, cũng đã bị xé ra một đạo vết máu nhìn thấy mà giật mình. Còn có một vài người lại cảm thụ được hấp lực không gian kinh khủng, lập tức vội vã triệt thoái về phía sau.

Vù vù!

Lỗ hổng không gian khổng lồ kia bắt đầu chậm rãi khép lại, không gian loạn lưu cũng dần dần yếu bớt.

- Trọng bảo sắp sửa xuất hiện!

Vào thời khắc này, tất cả cường giả ở phụ cận nhất tề đứng lên, trái tim đồng thời phanh phanh nhảy loạn, ánh mắt nhìn chằm chằm tòa cung điện trong suốt trên không trung.

Dần dần, không gian phong bạo bốn phía từ từ yếu bớt, cảnh tượng bên trong cung điện kia cũng xuất hiện trước mắt mọi người.

- Bảo vật! Tất cả đều là bảo vật!

Toàn thân mọi người khẽ run lên, trong lòng kích động không thôi.

- Tòa cung điện bán trong suốt này, lối kiến trúc thập phần tương tự với kiến trúc của Thời Không Thánh Địa!

Sắc mặt của Tư Không Chuẩn Thần Chuẩn Thần thiên kiêu của Thiên Vận Thánh Địa có chút nghi hoặc, nói.

- Đây chẳng lẽ là một chỗ địa phương mà Chủ Tể đại nhân đã từng ở qua?

Một gã Chân Thần của Thời Không Thánh Địa, sắc mặt sùng kính sợ hãi than một tiếng.

Nghe đồn, năm xưa Thời Không Chúa Tể đã từng tiến vào bên trong khe nứt hư không, hành tẩu trong hư không, cuối cùng mới cảm ngộ ra Thời Không Áo Nghĩa!

Tòa cung điện này, rất có thể là nơi mà không biết bao nhiêu ức năm trước, Thời Không Chúa Tể đã từng ở qua. Những vật phẩm bên trong vốn là phàm vật, nhưng mà chính bởi vì được tiếp xúc qua với Thời Không Chúa Tể, khiến cho những vật phẩm này toàn bộ lây dính Thời Gian Áo Nghĩa hoặc là Không Gian Áo Nghĩa, phẩm chất đạt tới Thần giai!

Vù vù!

Tòa cung điện trong suốt phiêu phù ở giữa không trung, từ trong đó truyền ra những không gian ba động khiến người ta sợ hãi. Cho dù là người của Thời Không Thánh Địa, cũng không dám đơn giản tiếp cận!

- Không gian ba động bốn phía cung điện quá mức khủng bố, chỉ hơi chút không cẩn thận thôi, liền có thể bị khe nứt hư không cắt chết!

Một gã cường giả Thời Không Thánh Địa kinh hãi nói. Những người còn lại cũng đều trầm mặc, đứng từ xa ngắm nhìn, không dám tiếp cận.

Tuy rằng địa phương trọng bảo này đã xuất hiện, nhưng mà mọi người cũng không dám lập tức tiếp cận, càng không cần nói gì đến chuyện thâm nhập vào trong đó.

o0o

Trên ngọn núi chỗ của đám người Triệu Phong.

Bá!

Triệu Vong từ trong Mê Không Giới đi ra, cặp mắt âm lãnh tử khí đằng đằng nhìn chằm chằm lên không trung.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu cũng xuất hiện trên vai Triệu Phong. Nó tung lên mấy đồng tiền cổ, cặp mắt thâm thúy nhìn lên cung điện trong suốt phía xa xa.

- Hắn còn có trợ thủ?

Trong lòng Tiểu Linh chấn kinh.

Tuy rằng cảnh giới của Triệu Vong cũng không cao, nhưng khí tức Tử Vong Áo Nghĩa trên người hắn toát ra lại quá mức đáng sợ! Chỉ hơi chút tiếp cận thôi, cũng đã có cảm giác sinh cơ trong cơ thể đang nhanh chóng xói mòn, trôi đi.

Còn khí tức trên người con Tiểu tặc miêu kia lại thập phần cổ quái, cũng không phải là phàm vật! Chỉ là Tiểu Linh nhìn không ra lai lịch chủng tộc của nó.

o0o

Vù vù!

Lúc này, tất cả những cường giả tại nơi này đều không tự chủ khẽ nhích tới phía trước, chỉ muốn tiếp cận, cảm ngộ một chút những bảo vật bên trong tòa cung điện kia.

- Đi! Đi xem thử xem!

Không Nguyên Chuẩn Thần bỗng nhiên lên tiếng.

Bá bá bá!

Đám cường giả Thời Không Thánh Địa đồng thời bay lên, thân hình khẽ lập lòe mấy cái, tiếp cận tòa cung điện trong suốt kia. Nhưng bọn họ cũng không dám tiến vào sâu hơn một bước.

- Theo sát đám người Thời Không Thánh Địa!

Đám người của Phệ Thiên Thánh Địa cùng Thiên Vận Thánh Địa cũng lập tức lao ra.

Bọn chúng đều có thể nhìn ra, tòa cung điện này có khả năng có chút quan hệ với Thời Không Thánh Địa. Không loại trừ khả năng người của Thời Không Thánh Địa có thủ đoạn đặc thù gì, có thể tiến vào trong cung điện.

Vù vù!

Những cường giả còn lại ở nơi này cũng tiến tới một khoảng cách.

- Khốn kiếp! Xung quanh tòa cung điện này tràn ngập những khe nứt không gian! Trong phương viên vạn dặm đầy rẫy không gian phong bạo, căn bản không thể nào tiếp cận!

Một gã Chuẩn Thần tuổi còn trẻ mở miệng mắng chửi.

Nhưng ngay vào lúc này, phía dưới tòa cung điện trong suốt kia chợt rớt ra một kiện vật phẩm.

Đó là một cái tách trà màu trắng, quanh thân phiếm động một cỗ Không Gian Áo Nghĩa ba động nhàn nhạt.

- Bảo vật rơi ra!

- Mau cướp!

- …

Chẳng ai nghĩ tới, không ngờ bảo vật lại dùng phương thức này mà xuất hiện.

Tất cả mọi người không thể nào tiến vào bên trong tòa cung điện trong suốt, nhưng mà vật phẩm bên trong cung điện lại theo khí lưu không gian chạy ra!

Bá! Bá! Bá!

Người của Thời Không Thánh Địa trước tiên xuất thủ cướp lấy.

Nhưng bỗng nhiên, bên trong tách trà kia lại ba động ra một cỗ không gian thủy văn, xẹt qua một mảnh thiên địa.

Oa! Oa!

Đám cường giả vừa mới tiếp cận tách trà màu trắng kia, thân hình bên trong hư không bị đẩy lui về phía sau một chút, trong miệng lập tức phun mấy ngụm máu tươi, sắc mặt kinh hãi không thôi.

- Ha ha…

Chỉ có gã Chân Thần Ngũ giai của Thời Không Thánh Địa kia, trên người phát ra ba động Không Gian Áo Nghĩa kinh người, mới có thể cường thế tiếp cận bên cạnh tách trà.

- Hửm? Không ngờ lại không thể nào thu vào Không gian Trữ vật!

Gã Chân Thần Ngũ giai này khẽ nhíu mày.

Ba động Không Gian Áo Nghĩa trên tách trà kia thập phần cường liệt, mà phẩm chất Không gian Trữ vật của hắn không đủ, không thể nào thu nó vào trong Không gian Trữ vật.

Chỉ còn có duy nhất một phương pháp, đó chính là lập tức luyện hóa tách trà này! Một khi luyện hóa xong, liền có thể chưởng khống lực lượng của nó, thu nó vào trong Không gian Trữ vật cũng sẽ không có vấn đề gì. Nhưng mà, luyện hóa một kiện Thần khí cần có thời gian rất dài!

- Buông bảo vật ra!

Đám cường giả Phệ Thiên Thánh Địa từ mấy phương hướng khác nhau đồng thời lao tới. Đồng thời, người của Thiên Vận Thánh Địa cũng không chậm trễ chút nào.

Oanh! Phanh! Oành!

Một cái tách trà, đã khiến cho cường giả Tam Đại Thánh Địa chiến đấu kịch liệt với nhau.

Trong không trung, năng lượng phong bạo khủng bố điên cuồng trút xuống, khiến cho cường giả các thế lực khác nhìn thấy mà phát sợ.

- Không hổ là người của Thần Vực Thánh Địa, thực lực mỗi người đều vô cùng phi phàm!

- Tách trà kia nằm giữa cuộc chiến của các cường giả, thế nhưng vẫn như cũ bình yên vô sự!

- …

Vô số cường giả ngắm nhìn cuộc chiến đấu giữa ba đại Thần Vực Thánh Địa, chậm rãi tiếp cận về phía tòa cung điện trong suốt. Bọn họ vẫn như cũ có điều kiêng kỵ với Tam Đại Thánh Địa, cho nên ai cũng không dám xuất thủ trước.

Nhưng ngay vào lúc này, trên bầu trời lại rơi xuống mấy kiện vật phẩm nữa. Mỗi một kiện vật phẩm rơi xuống, đều có thể hấp dẫn rất nhiều thế lực tranh đoạt.

Bất quá, khiến cho bọn chúng căm tức chính là, những vật phẩm này không ngờ lại không thể nào trực tiếp thu vào trong Không gian Trữ vật.

Sắc mặt đám người của ba đại Thần Vực Thánh Địa khẽ trầm xuống. Cục diện hiện tại đã quá mức hỗn loạn, đang là chuyện mà bọn họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy.

Lả tả!

Người của ba đại Thần Vực Thánh Địa lập tức tản ra, đi tranh đoạt những vật phẩm khác.

- Sáu người các ngươi đi tranh đoạt cây lược ở phía Tây Bắc bên kia! Nghe theo mệnh lệnh của ta mà hành động, không nên tùy tiện xuất thủ!

Trong đầu đám người Diệt Thế Hắc Giao Long, Tiểu Linh bỗng nhiên vang lên thanh âm của Triệu Phong.

Tiểu Linh liếc mắt nhìn lại, đã không thấy hình bóng của Triệu Phong đâu nữa, không biết hắn đã ẩn núp ở nơi nào.

- Đi!

Diệt Thế Hắc Giao Long khẽ quát một tiếng, mang theo những người còn lại trực tiếp lao ra.

Lúc này, bên cạnh cây lược kia đang có ba chủng tộc điên cuồng tranh đoạt.

Phốc xuy một tiếng, cây lược màu vàng sẫm kia trong lúc vô tình đã phóng xuất ra một đạo mũi nhọn không gian, trực tiếp xuyên thủng trước ngực một gã Chân Thần Nhị giai, giết chết hắn!

- Công kích thật khủng khiếp!

Đang ba đại chủng tộc chiến đấu, thấy một màn như vậy, tâm thần nhất thời chấn động.

Cây lược nhỏ nhìn như bình thường này, không ngờ lại là Thần khí Không Gian loại công kích! Chỉ bằng vào tự chủ công kích, đã có thể một kích giết chết Chân Thần Nhị giai!

Mà sau khi đám người Diệt Thế Hắc Giao Long gia nhập, lập tức trợ giúp một phương thực lực yếu kém, tiến hành suy yếu chiến lực các phe còn lại.

Sâu bên trong lòng đất cách nơi đây hai mươi vạn dặm, Tả Mâu Triệu Phong lấp lánh quang trạch đạm kim sắc, xuyên thấu tất cả, đem tất cả tình huống phía chân trời xa xa, nắm bắt vào trong mắt.

Triệu Phong hy vọng thời điểm tranh đoạt bảo vật, tình huống sẽ trở nên hỗn loạn, nhưng mà không nghĩ tới thực tế lại hỗn loạn đến như vậy.

- Không gian Bản nguyên của Diệt Thế Hắc Giao Long, còn có cái bụng của Tiểu tặc miêu, hẳn là có thể thu được mấy thứ bảo vật này vào a!

Triệu Phong thầm nghĩ.

Huyết mạch của Diệt Thế Hắc Giao Long vô cùng cao quý, tại thời kỳ đỉnh phong ít nhất cũng có cấp bậc Chân Thần Lục giai, đẳng cấp Không gian Bản nguyên cực cao. Mà Tiểu tặc miêu hoàn toàn là một dị loại, cái bụng của nó chính là một cái động không đáy, thứ gì cũng đều có thể nuốt vào.

- Vì sao những chủng tộc Thái Cổ ẩn nấp ở xung quanh cũng không động thân?

Triệu Phong bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề này, tâm thần nhất thời chấn động