Chúa Tể Chi Vương

Chương 1017: Ba Châu Chiến Trường

Lúc đám người Triệu Phong, Cửu hoàng tử xuất hiện tại một nơi khác của đài Truyền Tống trận, mọi người lập tức leo lên Phong Diễm Phi Xa của Triệu Phong, bay vào mây xanh.

Bảy ngươi, vừa vặn chính là tải trọng tối đa của Phong Diễm Phi Xa.

- Mau nhìn, đó là…

- Đạo cụ phi hành này, giá trị cực kỳ xa xỉ a.

Tại linh điện này, thậm chí còn hỗn loạn hơn so với linh điện trước, bọn người Triệu Phong bay lên không trung, liền hấp dẫn vô số ánh mắt, hơn mười đạo nhân ảnh đều lập tức phóng theo.

- Hừ!

Khung Không Thánh Chủ lập tức hừ lạnh một tiếng, khí tức Thánh Chủ đột nhiên tản ra.

Ô...ô...ô...n...g!

Hơn mười đạo nhân ảnh sau lưng đều cảm thấy toàn thân khí huyết chấn động, bị luồng khí tức siêu nhiên tuyệt luân này chấn trụ.

- Thánh Chủ, không đơn giản rồi.

Rất nhiều bóng người, đều hậm hực rời đi.

Mấy tên lộ ra ánh mắt tham lam còn lại, nhìn thấy trên Phong Diễm Phi Xa có tổng cộng bảy người, sau một lát trầm mặc, cũng chỉ có thể rời đi.



- Triệu Phong, đạo cụ phi hành này rất không tồi a.

Ưng lão lộ ra một tia tán thưởng.

Trên đường đi, bọn hắn đều chỉ cưỡi linh sủng, hoàn toàn không thể sánh bằng.

Đầu tiên, Linh sủng phi hành cần nghỉ ngơi, hơn nữa đi một đường dài, nếu không có Tuần Thú Sư, thì khi xảy ra tình huống ngoài ý muốn, cũng không dễ xử lý.

- Đều là nhờ Luyện Trận đại sư ở Thần Châu tu bổ cường hóa.

Cơ Thiên Minh vội vàng nói xen vào.

- Triệu Phong tiểu huynh đệ, quả nhiên thần võ phi phàm như trong truyền thuyết.

Khung Không Thánh Chủ khẽ mỉm cười.

Hắn là người được Hoàng tộc phái đi theo bảo vệ Cửu hoàng tử, đương nhiên ngoài hắn ra còn có rất nhiều cao thủ hộ vệ đi theo.

Chẳng qua, so với đội hình phục kích của Hắc Sa Thánh Chủ thì vẫn có chút chênh lệch.

Còn may lần này có Triệu Phong, bằng không thì tất cả bọn hắn đều đã chết trong tòa cung điện đó rồi.

- Triệu Phong, tại sao ngươi lại phát hiện ra chúng ta?

Ưng lão liền nói ra nghi hoặc trong lòng mình.

Theo lý thuyết, trong kết giới trận pháp trong đại điện, hẳn là phải ngăn cách được thanh âm, linh thức, năng lực chấn động…

Bọn hắn ở bên trong bị vây khốn một thời gian dài, cũng không có bất kỳ người nào tiến vào.

- Chuyện này…

Trong tay Triệu Phong xuất hiện một tấm Kim Long Lệnh.

- Hoàng Thiên Lệnh.

Ưng lão và Khung Không Thánh Chủ lập tức hiểu ra.

Hoàng Thiên Lệnh mặc dù là biểu tượng thân phận của Hoàng tộc, nhưng cũng có công năng khác, có thể tăng cường uy năng Long vận khí của người đeo nó.

Cho nên, trong Hoàng Thiên Lệnh còn có Long vận lực của Cửu hoàng tử, lúc ấy, Cửu hoàng tử đang dựa vào Long vận lực để chiến đấu, tất nhiên có thể cảm ứng được Hoàng Thiên Lệnh ở cách đó không xa.

Chẳng qua, một chuyện khác lại càng khiến hai người kinh ngạc hơn, không ngờ Cửu hoàng tử lại đem Hoàng Thiên Lệnh tặngcho Triệu Phong.

Chuyện này quả thật là có nhân quả mà.

- Rốt cuộc là ai muốn ám sát Thái Tử điện hạ?

Quỷ Lân Đại Đế hỏi.

Với hắn mà nói, Thái Tử điện hạ chính là người có thân phận tôn quý nhất mà hắn từng gặp được.

- Điều này thì không thể biết được.

Ưng lão thoáng trầm mặt.

Sát thủ chỉ phụ trách nhận nhiệm vụ, giết chết mục tiêu, còn chuyện khác thì đều không quan tâm.

Bởi vậy, cho dù sau khi người đánh bại đối phương, thi triển sưu hồn với những kẻ còn sống sót, cũng không tra được điều gì.

Đợi đến khi đạt được mục đích rồi, cho dù có đem chuyện này báo lên, cũng không tra ra được cái gì.

- Triệu Phong, trạm cuối cùng của chúng ta là tại địa bàn của Thiết gia.

Ưng lão nhắc nhở một câu.

Đối với ân oán giữa Triệu Phong và Thiết gia, ngoại trừ Quỷ Lân Đại Đế ra, tất cả mọi người ở đây đều biết một chút.

Nhưng chuyện này cũng không có biện pháp, Thiết gia là nơi chủ công của dị tộc, Vũ Linh Thánh Vương tọa trấn ở đó, cho nên bọn hắn trước hết phải đến nơi đó.

- Triệu huynh đệ, Thiết gia sẽ không làm gì ngươi đâu.

Cửu hoàng tử lập tức bảo đảm.

Với thân phận của Cửu hoàng tử hiện nay, Thiết gia cũng không dám ngoài mặt gây sự với Triệu Phong.



Trên đường, có đủ loại cường giả xuất hiện, thế lực càng ngày càng nhiều.

Bọn hắn phần lớn là gia nhập tiền tuyến, tích lũy chiến công, đổi lấy tài nguyên quý giá, cũng không thiếu những cường giả khát máu thị sát hoặc muốn tôi luyện thực lực.

Mười ngày sau, mọi người đã đi tới bên ngoài một tòa cung điện kim hồng sắc rộng rãi, khí thế ngập trời, bên trong thổi ra một luồng nhiệt khí nóng bỏng ập tới trước mặt.

Trong cung điện kim hồng sắc này, cứ cách 10 mét, thì lại có một đội nhân mã qua lại tuần tra.

Lúc Cửu hoàng tử đưa ra một tấm lệnh bài, người thủ thành liền dẫn mọi người tiến vào trong cung điện.

Sau khi được ba đội nhân mã dẫn đầu, đám người Cửu hoàng tử cuối cùng cũng tiến vào chánh điện trung tâm.

- Các ngươi ở bên ngoài chờ ta!

Cửu hoàng tử nói với mọi người.

Ngoại trừ hắn và Khung Không Thánh Chủ ra, những người còn lại đều không có tư cách tiến vào.

- Ta sẽ giải thích cho các ngươi một chút về tình huống của Đại Càn hiện nay.

Ưng lão nói.

Dù sao thì bây giờ mọi người cũng đang nhàn rỗi, hiểu thêm về thế cục chiến tranh hiện nay của Đại Càn cũng tốt.

- Hiện nay, đã có một nửa khu vực của ba Châu thuộc Đại Càn rơi vào tay địch, địa phương cách chỗ chúng ta khoảng trăm vạn dặm, chính là nơi mà dị tộc đóng quân.

Ưng lão trịnh trọng nói.

Nghe Ưng lão nói vậy, thần sắc của mọi người liền khẽ thay đổi, sau đó tập trung nhìn về phía trước.

Cuộc chiến của hai Vương triều này, đã kéo dài một năm rồi, Đại Càn Vương triều mặc dù san bằng khoảng cách, nhưng cũng không có ưu thế gì, những nơi rơi vào tay giặc, vẫn không cách nào đoạt lại.

Ba châu có địa phương rơi vào tay giặc, nói cách khác, chiến tranh chủ yếu tập trung ở ba Châu này.

Ba châu lần lượt là Lĩnh Châu của Thiết gia, Sương Châu của Vũ gia, và Lan Châu mà Lan Công Phủ thống trị.

- Lan Châu, Lan Công Phủ?

Triệu Phong thoáng kinh ngạc.

- Đúng vậy, Lan Công Phủ là thế lực sau lưng điện hạ.

Ưng lão có chút nặng nề.

Trong thí luyện Thái Tử, Tô Thanh Linh chính là xuất thân từ Lan Công Phủ.

Mà Lan Châu, cũng là nơi có thực lực yếu nhất trong ba đại Châu.

- Chúng ta bị phân phối đến nơi nào?

Cơ Vô Dã hỏi.

- Đợi!

Ưng lão chỉ thốt ra một chữ.

Mọi người đều hiểu, cần phải đợi Cửu hoàng tử và Khung Không Thánh Chủ đi ra, mới có thể biết được kết quả.

Chẳng qua, đối với mọi người mà nói, hiện nay bọn họ đang cùng chung trận doanh với Vũ gia, thế lực cường hãn, không thể nghi ngờ là sự lựa chọn tốt nhất.

Mặc dù Lan Châu là thế lực sau lưng Cửu hoàng tử, nhưng thực lực chỉnh thể của Lan Châu lại quá yếu kém, còn xa mới là đối thủ của dị tộc, không có lợi cho việc Cửu hoàng tử lập công.

Mà Lĩnh Châu là thế lực sau lưng Tứ hoàng tử, Thiết gia và Triệu Phong lại có ân oán không rõ, Triệu Phong cũng không muốn lưu lại Lĩnh Châu này.

Mặt khác, Triệu Phong còn không biết thành viên của Hải Yên Các đang ở Châu nào.

- Đó là cái gì?

Ánh mắt Cơ Lan thoáng nhìn về phía xa.

Chỉ thấy bên phải chánh điện trung tâm, có từng dãy phiến đá hồng sắc dài đến trăm mét, phảng phất như kim loại đúc thành, trên phiến đá có dày đặc văn tự, lập lòe quang huy nhàn nhạt.

- Đó là “Chiến Công bảng”, bài danh 5000 chiến công tại Lĩnh Châu, đều được ghi lại trên Chiến Công bảng.

Ưng lão giải thích.

Chiến Công bảng, tất nhiên là dùng để cổ vũ binh sĩ Đại Càn anh dũng giết địch, đồng dạng cũng là để biểu hiện thực lực, vinh quang.

Hơn nữa, những số liệu chiến công này, cũng sẽ không bị giảm xuống vì đổi lấy tài nguyên.

Nghe nói sau khi đại chiến kết thúc, 100 cường giả xếp hạng đầu trên Chiến Công bảng, sẽ nhận được ban thưởng đặc thù.

Triệu Phong quét mắt nhìn qua Chiến Công bảng, liền tìm được mấy cái tên mà mình quen biết, Hiên Viên Văn, Thiết Lăng Vân, Vạn Lôi Thánh Chủ.

Trong đó, Hiên Viên Văn và Thiết Lăng Vân xếp hạng trước 100, còn Vạn Lôi Thánh Chủ thì xếp hạng trước 50.

Đương nhiên, Triệu Phong còn phát hiện, trên Chiến Công bảng này, không hề có Huyền Quang Cảnh đại thành, lại càng không có Thánh Vương, nguyên nhân thì không rõ lắm.

- Các ngươi đừng xem nhẹ chiến công, hiện nay Đại Càn đang nóng lòng san bằng khoảng cách, có thể sẽ đổi lấy những tài nguyên trân quý vượt qua tưởng tượng của ngươi.

Ưng lão biết rõ những người này đi theo Triệu Phong, cũng là muốn đi vào chiến trường giết địch, vì vậy mới giải thích cho bọn họ một phen.

Lúc này, Cửu hoàng tử và Khung Không Thánh Chủ cũng từ trong cung điện kim hồng sắc đi ra.

- Ngày mai xuất phát!

Cửu hoàng tử nói.

Ưng lão và Triệu Phong nghe Cửu hoàng tử nói vậy, liền đoán ra địa điểm cần tới, có lẽ là Lan Châu.

Nếu như Cửu hoàng tử trực tiếp gặp được Vũ Linh Thánh Vương, ngược lại còn có khả năng được phân đến Sương Châu, cũng là chiến trường thích hợp với Cửu hoàng tử nhất.

Hiển nhiên, Cửu hoàng tử lại gặp phải cao tầng của Thiết gia.

Thiết gia là thế lực sau lưng Tứ hoàng tử, vì muốn gây trở ngại cho việc Cửu hoàng tử tạo lập chiến công, cho nên mới phân hắn đến Lan Châu, mặt khác, Lan Châu và Sương Châu, đều nằm cách biệt bởi Lĩnh Châu, cho nên cũng khiến cho thực lực chỉnh thể của Cửu hoàng tử bị phân cách.

Dù sao thì chuyện Bát hoàng tử đứng sau lưng Thái Tử, cũng đã sớm được lan truyền trong phần đông thế lực cao tầng.

- Đi theo ta!

Mọi người đi theo Khung Không Thánh Chủ, đi vào bên cạnh một gian điện các không người.

Thế nhưng, Triệu Phong vừa bước vào trong điện, sau lưng liền có người đến.

- Bái kiến Thái Tử điện hạ!

Người đến đầu tiên hành lễ với Cửu hoàng tử.

- Triệu Phong, Thái Thượng Trưởng lão của Thiết gia cho mời!

Sau đó, người này lại nói với Triệu Phong.

Triệu Phong không thể không bội phục, Thiết gia hành động thật nhanh.

E rằng khi hắn theo Cửu hoàng tử tới đây, tin tức cũng đã truyền đến cao tầng của Thiết gia rồi.

Chẳng qua, Lĩnh Châu là địa bàn của Thiết gia, nếu như Triệu Phong không đi, hiển nhiên chỉ khiến tình huống càng tồi tệ hơn.

- Triệu Phong, ta đi cùng ngươi!

Cửu hoàng tử lập tức nói.

Hắn không ngờ Thiết gia lại cố chấp với Triệu Phong như thế, bọn hắn vừa đến đây, một khắc sau, Thiết gia đã hành động.

Hơn nữa, lần này là do người nắm quyền thuộc cao tầng của Thiết gia.

- Không cần.

Triệu Phong cự tuyệt hảo ý của Cửu hoàng tử.

- Mời!

Hạ nhân của Thiết gia liền dẫn Triệu Phong bay về phía xa.

Dưới sự dẫn dắt của tên hạ nhân, Triệu Phong liền đi vào phía sau nội điện của chánh điện trung tâm.

Sau khi đến đây, tên hạ nhân của Thiết gia liền trực tiếp lui ra.

- Vào đi!

Một đạo thanh âm già nua từ bên trong truyền ra.

Tâm thần Triệu Phong thoáng chấn động, đạo thanh âm này rất bình thường, không có gì đặc biệt, nhưng lại khiến cho toàn thân Triệu Phong cảm thấy khô nóng, huyết mạch run lên, từ đó có thể thấy được chủ nhân của thanh âm này tuyệt đối không đơn giản.

Sau đó, Triệu Phong lại tiến vào một tòa điện các kim hồng sắc cực lớn.

Bên trong điện các, chỉ có hai đạo nhân ảnh.

Một trong số đó, thân mặc áo bào trắng, mái tóc màu hồng, khí tức bình thản, phảng phất như thân thể của phàm nhân.

Còn đạo nhân ảnh khác, thì lại khiến hai mắt Triệu Phong tỏa sáng.

Đó là một nữ tử cao gầy mặc một bộ y phục màu hồng, dáng người thon thả đầy đặn, gương mặt như trăng, đôi mắt linh động câu hồn đoạt phách người khác, lúc này đang mỉm cười đánh giá Triệu Phong.

- Ngồi xuống trước đi!

Lão giả áo bào trắng mỉm cười nói.

- Không biết tiền bối tìm vãn bối đến đây, là có chuyện gì?

Triệu Phong cảm giác trận thế so với tưởng tượng của hắn, có chút bất đồng, tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy trong đại điện này ẩn tàng vô số khí tức cường đại.

- Đối với những chuyện trước kia của Thiết gia, hi vọng Triệu tiểu hữu không nên để tâm.

Lão giả áo bào trắng sau khi ngồi xuống, liền nói trước.

- Không có, tiền bối của Thiết gia cũng không làm gì vãn bối.

Triệu Phong cũng không sợ hãi chút nào.

Lão giả áo bào trắng nghe xong, liền cười ha ha.

- Triệu tiểu hữu phải chăng có gì đó hiểu lầm với Thiết gia?

Lão giả áo bào trắng không nhanh không chậm nói.

Ngôn ngoại chi ý (*), tất nhiên là hỏi thăm Triệu Phong nguyên nhân tại sao không muốn gia nhập Thiết gia.

(*) Ý không nằm trong lời nói.

Thái độ của vị Thái Thượng Trưởng lão Thiết gia này, khiến Triệu Phong có chút không quen, dù sao thì người của Thiết gia lúc trước, đều khiến Triệu Phong cảm thấy vô cùng cường thế cứng rắn.

- Cũng không có, Thiết gia trấn thủ dị tộc phía Tây Bắc Đại Càn, vãn bối thập phần bội phục!

Triệu Phong khiêm nhường một câu.

- Ha ha, biểu hiện của Triệu tiểu hữu trong thí luyện Thái Tử, cũng khiến cho thế hệ trẻ của Thiết gia đều cực kỳ bội phục a.

Lão giả áo bào trắng cười nói.

- Đây là cháu gái của ta, Thiết Hồng Lăng, vẫn luôn muốn được gặp Triệu tiểu hữu, hôm nay xem như đã được như ý nguyện rồi.

Lão giả áo bào trắng nói xong, nữ tử xinh đẹp bên cạnh liền trực tiếp đi tới.