"Hỗ Sĩ Minh nộp tiền bảo lãnh rồi hả?" Trong trạch viện mới của Bùi gia, mấy người Tô Thi Thi vây ngồi cùng một chỗ, đang bận rộn thảo luận bây giờ phải làm cái gì mới tốt, Tần Phong thình lình báo cáo tin tức này.
"Hỗ Tấn Hoa đem tất cả tội danh đều đã nhận hết rồi. Cảnh sát tạm thời tìm không thấy tội chứng của Hỗ Sĩ Minh, trợ lý của hắn đem hắn bảo lãnh ra rồi." Tần Phong nói.
"Trợ lý? Hình như là kêu Vương Thạc thì phải?" Tô Thi Thi nhớ tới cái người vẫn đi theo bên người Hỗ Sĩ Minh kia, không khỏi cảm thán nói, "Không nghĩ tới trợ lý của hắn đối hắn lại vẫn cúc cung tận tụy như vậy."
"Có phước cùng hưởng, có họa không thể thoát. Quan hệ lợi ít vốn là như vậy." Bùi Dịch nhàn nhạt lườm sang bụng Tô Thi Thi một cái, mày nhíu lại một phen.
Tô Thi Thi khóe miệng giật giật, yên lặng đem thân thể nghiêng nghiêng né qua. Bùi ba ba vừa rồi rõ ràng là cảm thấy được những lời này sẽ ảnh hưởng gia giáo.
Lúc này trong bụng của cô bảo bảo của bọn họ vẫn chỉ là hạt đậu bé tí, biết cái gì!
Tần Phong không phát hiện, còn đang thao thao bất tuyệt nói chuyện quan hệ lợi hại này.
"Hỗ Sĩ Minh ra ngoài, tôi cuối cùng vẫn có dự cảm không tốt lắm. Phỏng chừng sẽ còn xảy ra chuyện gì! Dù sao bây giờ Hỗ gia là thật đã lụi bại, nhưng tính tình của hắn, chính là chết cũng cần phải kéo người chết chùm cho có tụ đi? Không có khả năng cứ như vậy dễ dàng buông tha."
Tần Phong nói xong, sắc mặt liền nghiêm trang, nhìn Tô Thi Thi nói: "Em phải cẩn thận một chút, trong khoảng thời gian này tốt nhất không nên ra khỏi cửa rồi. Tên kia không phải thích em sao? Nếu lỡ tới tìm em nổi điên làm sao bây giờ..."
"Tần Phong..." Ôn Ngọc lặng lẽ lôi kéo tay áo Tần Phong, ý bảo anh đừng nói nữa.
Người này, không thấy được Bùi tổng sắc mặt đã rất khó nhìn sao?
"Ách..." Tần Phong sắc mặt cứng đờ, vội vàng bụm miệng, hận không thể khâu miệng mình lại.
Bùi Dịch lành lạnh nhìn anh một cái, sau đó quay đầu đối với Tô Thi Thi nói: "Câu nói sau cùng của Tần Phong nói không sai, anh đã để cho Dương Dũng đem vệ sĩ điều thêm tới. Em..."
"Em đảm bảo, ngoan ngoãn ở yên trong nhà, chỗ nào cũng không đi! Anh đều nói 100 lần rồi!" Tô Thi Thi siêu cấp hạn hán lời rồi.
Cô hoài nghi Bùi Dịch gần đây có phải bị Đường Tăng bám vào người rồi hay không, mỗi ngày nhắc đi nhắc lại không ngừng, sợ cô xảy ra chuyện gì. Làm cô cũng sắp thần hồn đánh nát thần tính rồi.
Bùi Dịch nhìn đến ánh mắt chế nhạo của cô vợ nhỏ, yên lặng dời đi ánh mắt, mím môi, làm ra vẻ cao lãnh.
Tần Phong không nói gì liếc mắt nhìn anh, sau đó tiếp tục nói: "Hỗ Sĩ Minh bên kia tôi đã phái người theo dõi mọi nhất cử nhất động rồi. Trước mắt khó giải quyết nhất vẫn lại là bà điên Dace kia. Nghe nói bà ta gần đây một mực hướng những nhân vật có quan hệ nghành tạo áp lực, yêu cầu một lần nữa để bà ta đứng ra phụ trách quản lý công trình thôn Thành Trung."
Anh nhìn Bùi Dịch nói: "Tôi thấy bà ta là quyết tâm muốn giành bằng được công trình thôn Thành Trung rồi, phỏng chừng sẽ đem cậu bức tới chết."
Bùi Dịch nhíu mày nói: "Âu châu bên kia rất nhanh sẽ có tin tức, nhịn vài ngày nữa. Chúng ta cũng còn lại mười cái công ty, đầy đủ kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa."
"Ai, nhắc tới cái gì cái đó liền tới! Âu châu bên kia có tin tức rồi!" Tần Phong xem di động nói.
Mọi người lập tức ngồi thẳng thân thể, xúm lại.
Mà lúc này, chi nhánh tập đoàn Phi Tầm tại Bắc Kinh trong văn phòng tổng giám đốc, Dace đang phát giận.
"Đám lão già chết tiệt kia, cổ hủ ngu ngốc! Tôi lập tức liền muốn thành công, bọn họ dựa vào cái gì để cho tôi dừng lại!" Dace tức giận đến thiếu chút nữa phát điên.
Vừa rồi bà ta nhận được tin tức, thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn vậy mà bắt bà ta hủy bỏ kế hoạch thôn Thành Trung!
"Nhất định là chuyện tốt Bùi Dịch bọn họ làm! Nhất định là bọn họ cử báo!" Dace cực kỳ phẫn nộ, hận nghiến răng nghiến lợi.
Bà ta ở trong tập đoàn an bài rất nhiều tay trong, nhưng Bùi Dịch bọn họ vẫn lại là qua mặt được bà ta!
"Phu nhân, người để ý thân thể. Chuyện bây giờ đã như vậy, chúng ta vẫn lại là nên ngẫm lại muốn như thế nào đối phó." Mike khuyên nhủ, "Người phải ra quyết định, chúng ta đã không có bao nhiêu thời gian rồi."
Dace yên tĩnh trở lại, thưởng thức nhìn thoáng qua Mike.
Bà ta chính là thích vị trợ lý này ở sự bình tĩnh, mấy năm nay bà ta vẫn cực kỳ tín nhiệm hắn.
"Thôn Thành Trung bắt buộc phải giành được!" Bà ta nheo lại mắt, lạnh giọng hỏi, "Công ty mới của Bùi Dịch bọn họ đã tìm được hay chưa?"
Mike gật đầu: "Đã toàn bộ tìm đến, cũng còn lại hơn mười công ty. Bọn họ làm rất cẩn thận, nhưng tới cùng là xem nhẹ năng lực truy tìm tin tức của chúng ta!"
"Rất tốt!" Dace khóe miệng lộ ra một nét cười lạnh, lớn tiếng nói, "Lập tức thu mua toàn bộ! Mặt khác, nghĩ biện pháp đem Bùi phu nhân mời đến, tôi muốn cùng cô ấy nói chuyện chút!"
Mike trong lòng rùng mình, theo bản năng nhìn Dace liếc mắt một cái. Nhưng hắn rất nhanh liền cúi thấp đầu xuống, không dám nói lung tung.
Hắn biết, bây giờ Dace là muốn ngoan độc rồi!
Bùi Dịch để ý Tô Thi Thi như thế, nếu thật sự có Tô Thi Thi trong tay, không sợ anh không đồng ý hợp tác.
Tô Thi Thi còn không biết Dace đã duỗi tay đến chỗ trên người cô.
Từ lần đó thiếu chút nữa bị Hỗ Minh Phỉ khống chế về sau, cô liền vẫn ngoan ngoãn ở nhà, đâu nào cũng chưa đi.
Bùi Dịch bọn họ cũng không có tiếp tục ở nhà thương lượng chuyện công ty, nhưng Tô Thi Thi có thể cảm giác được, tình huống nhất định thật không tốt.
Rốt cục, một tuần sau, Tô Thi Thi thấy Bùi Dịch cùng Tần Phong bọn họ ở nhà ăn cơm thời điểm không yên lòng, rốt cục vẫn lại là hỏi lên.
"Công ty có phải đều bị thu mua rồi hay không?" Tô Thi Thi hỏi.
Tần Phong nhìn cô một cái, lại nhìn Bùi Dịch, không nói gì.
Bùi Dịch tựa lưng vào ghế ngồi, theo quán tính muốn đi mò mẫn hộp thuốc lá, nhớ tới bảo bảo trong bụng vợ, đặt tay đến trên bàn.
"Chúng ta chuẩn bị dùng để đầu bắt đầu lại kia cũng bị bọn họ phát hiện thu mua rồi." Bùi Dịch nói.
Tô Thi Thi trong lòng cả kinh.
Bùi Dịch nói công ty đó là đăng kí trên danh nghĩa bà nội cô, là bọn họ chuẩn bị để riêng cho Sunshine, cùng những công ty trước do bạn học Tống Trọng Hạo bọn họ đưa đến khác nhau.
"Vậy những tài khoản tiền bạc đứng tên bà nội?" Tô Thi Thi có chút lo lắng.
Trước vì không bị hoài nghi, Tô Thi Thi bọn họ đem tiền bạc thu được đều đã gửi tiết kiệm dưới tên Phương Ngọc Hoa, cho nên ngay từ đầu Dace bọn họ mới không chú ý tới bọn họ mờ ám.
"Những cái này không có việc gì. Chúng ta đúng lúc phát hiện đã rút khỏi rồi, trước mắt tài khoản đều đứng tên em." Bùi Dịch nói.
Tô Thi Thi vuốt ve tay Bùi Dịch, an ủi: "Các người đừng cho chính mình áp lực quá lớn. Tập đoàn Phi Tầm cũng không phải của một mình Dace. Bà ta hiện tại động tác lớn như vậy, những cổ đông khác sẽ phải ngăn cản."
Bùi Dịch lắc đầu: "Chúng ta lo lắng không phải cái này."
Anh nói xong nhìn thoáng qua Tần Phong, cũng không có nói tiếp.
Tô Thi Thi trong lòng trầm xuống, hiểu rõ đã xảy ra chuyện rồi.
Đúng lúc này, di động Tần Phong chấn động một cái. Anh lấy ra vừa thấy, sắc mặt liền trầm rồi.
"Lão hồ ly kia quả nhiên ra tay rồi." Tần Phong nhíu mày nói.
"Hừ, thật đúng là biết chọn thời điểm!" Bùi Dịch sắc mặt cũng trầm tiếp xuống.
"Người nào?" Tô Thi Thi cảm giác bọn họ vừa rồi nói chuyện hẳn là cùng người này có quan hệ.
Tần Phong để điện thoại ở trên bàn, tức giận nói: "Là Hồng Thần Chấn cái lão hồ ly kia! Lúc này ra tay muốn đuổi tập đoàn Phi Tầm bọn họ ra ngoài, không phải là thuận tay kiếm tiện nghi sao?"
"Hồng gia?" Tô Thi Thi cả kinh.
Hồng Thần Chấn chính là tên thật của vị Hồng gia, Ở Bắc Kinh này không ai không biết không người không hiểu. Chỉ là người này từ trước đến nay thấy lợi là ham, chuyện không có lợi chưa bao giờ làm.
Lúc này ra tay, hiển nhiên không đơn giản như vậy.
Mà bọn họ không phát hiện, Ôn Ngọc lúc nghe được tin tức này thời điểm, trên mặt huyết sắc bỗng nhiên biến mất.
Lúc này, trong điện thoại di động của cô lại vẫn còn đang hiển thị tin nhắn Hồng Tinh Huy vừa gửi đến.
"Bảo bối, vì để em yêu tôi, tôi quyết định giúp các người. Nhớ kỹ, ngẫm lại muốn như thế nào hồi báo tôi."