Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 40: Nghênh ngang mà đi

Dáng người đó rất nhỏ nhắn, cộng thêm với gầy, nhìn qua giống như dáng vẻ của người vị thành niên, thế nhưng giọng nói của hắn ta rất trầm thấp, vừa nghe liền nghĩ là tuổi tác đã lớn.


Càng lạ lùng hơn là, toàn thân hắn ta đều được bao phủ bởi một luồng âm khí nặng, che đi bảy tám phần diện mạo của hắn, tôi dĩ nhiên không nhìn được rõ hắn ta có dáng vẻ như thế nào, cũng không nhìn dược rõ hắn là nam hay nữ.


Ông chủ Châu bị hắn dọa giật bắn cả mình, lập tức trốn sau lưng tôi và Tô Mộc, cẩn thận thò đầu ra, dụi dụi mắt nói: “Sao tôi không thể nhìn rõ dáng vẻ của hắn ta vậy?”


“Không ngờ, vậy mà lại là lệ quỷ, ngươi tu thành lệ quỷ không dễ dàng gì, sao mà lại phải đến tìm ta gây sự chứ, chúng ta nước sống không phạm nước giếng, không liên quan đến nhau.” Người đó nhìn chằm chằm vào Tô Mộc một lúc, sau khi nhìn ra thân phận của Tô Mộc, giọng nói vậy mà lại hòa hoãn đi vài phần.


“Cầm tiền của người ta, thì phải giúp người ta trừ tai họa.” Khóe miệng Tô Mộc nhếch lên một nụ cười nhạt, nói ra những lời này.


Người đó đột nhiên giận dữ, nói: “Ngươi một con quỷ đã chết rồi, lấy tiền của dương gian làm gì chứ, đã chết rồi, thì nên bán linh hồn ở dưới địa ngục đi, sao còn lên đây làm loạn chứ!”


Nói xong hắn ta nổi giận rồi gầm lên một tiếng, âm khí trên người tăng thêm, nhanh chóng lao về phía Tô Mộc!
Sắc mặt Tô Mộc liền căng thẳng, vội đẩy tôi ra, sau đó trên người cũng tỏa ra âm khí, tạo thành một lớp giáp sắt, hỗn chiến với người đó.


Người đó đương nhiên sức mạnh không tầm thường, âm khí của hai người đụng vào nhau, cũng thường phát ra tiếng nổ nhỏ, giống như tiếng pháo đốt lúc đón mừng năm mới vậy, nhưng sau mỗi tiếng nổ vang lên, âm khí giữa hai bọn họ liền tiêu tan đi một chút, đồng thời còn nổ tung ra chút máu tán ra như những áng sương mù.


Lòng tôi căng thẳng đến sắp thắt lại rồi, hai mắt chăm chú nhìn về phía đó, thở mạnh cũng không dám.
Xung quanh đang như vậy, ông chủ Châu vẫn đến bên cạnh tôi, hoảng sợ hỏi tôi: “Người đó vừa rồi nói thầy Tô là lệ quỷ sao? Thầy ấy không phải chồng cô sao, sao có thể là quỷ chứ?”


“Liên quan quái gì đến ông!” Tôi lạnh lùng nói, bây giờ tôi thực sự chán ghét cái ông chủ Châu này đến cực độ rồi, dù sao tiền cũng đã nhận rồi, tôi cũng không cần phải khách sáo với ông ta.
“Cô!” Ông chủ Châu không ngờ rằng thái độ của tôi sẽ như vậy, ngừng một lúc.


Thế nhưng ông ta bây giờ hoàn toàn không dám chọc giận tôi, bởi vì nếu như Tô Mộc thật sự là quỷ, ông ta trêu chọc tôi thì sẽ chết, kể cả Tô Mộc không phải là quỷ, thì ở trước cái bóng đen kia, không có sự bảo vệ của Tô Mộc, ông ta vẫn sẽ chết.


Ông chủ Châu bị tôi đốp chát lại như vậy, yên lặng vài phút, sau đó ông ta lại hỏi tôi: “Vậy thầy Tô so với người đó thì ai lợi hại hơn? Thầy ấy sẽ không thua chứ?”
“Đương nhiên sẽ không!” Tôi quát lên.


Mặc dù tôi cũng không biết Tô Mộc so với người đó rốt cuộc ai lợi hại hơn, thế nhưng bây giờ tôi rất lo lắng cho Tô Mộc, vậy mà ông chủ Châu này vẫn không ngừng ồn ào bên tai tôi, tôi liền nổi giận: “Bây giờ ông tốt nhất là nên câm miệng lại đi, nếu như ông còn nói thêm một câu nữa, tôi dám bảo đảm ông sẽ không có kết cục tốt đâu!”


“Cô, sao cô lại nói như vậy, hai người đã nhận tiền của tôi rồi, chồng cô đã nói sẽ bảo đảm sự an toàn cho chúng tôi mà!” Có lẽ là bị tôi liên tục trách mắng đến phát bực, giọng nói của ông chủ Châu cũng đã trở nên cứng nhắc.


Tôi liền quay đầu nhìn ông ta, nói với giọng lạnh lẽo: “Lời mà quỷ nói ông cũng tin?”
“….”
Sắc mặt ông chủ Châu liền cứng đờ, lập tức ngây ngẩn cả người, mắt nhìn chằm chằm vào tôi.
Đúng!
Điều tôi muốn chính là kết quả này đây!


Tôi chẳng muốn để ý đến ông ta nữa, quay đầu nhìn chiến cuộc hết sức chăm chú, trong lòng nghĩ xem làm sao mới có thể giúp được Tô Mộc một chút.
Xung quanh người đó cũng tràn ngập âm khí nồng đậm, thế nhưng Tô Mộc cũng chưa từng nói hắn ta là quỷ, cho nên hắn ta chắc là người?


Chỉ cần là người, sẽ có điểm yếu.
Tôi quay đầu tìm kiếm xung quanh, xem xem có đồ gì có thể dùng được không, nếu như lát nữa Tô Mộc rơi vào thế bất lợi thì sao, tóm lại tôi phải làm gì đó để giúp anh ta.


Chỉ là vào lúc tôi đang tìm kìm có đồ vật gì có thể làm tổn thương người đó không, cổ của tôi đột nhiên bị một cánh tay ghìm chặt, bên tai cũng truyền đến thanh âm hung ác của ông chủ Châu: “Các người rốt cuộc có thể cứu tôi không? Nếu như các người không thể cứu tính mạng gia đình tôi, vậy thì cô hãy chết cùng gia đình tôi đi, xem như tuẫn táng!”


Nói xong tay của ông ta lại thêm lực, siết chặt tôi.
Trong chớp mắt tôi liền không thể thở được, chỉ có thể liều mạng giãy dụa.
Thế nhưng ông chủ Châu là đàn ông, lại là trung niên hơn 40 tuổi, sức lực khỏe như trâu vậy, tôi nào có thể thoát khỏi ông ta được chứ?


Cho dù tôi có dốc hết sức lực, cũng hoàn toàn không thể nào thoát khỏi cánh tay của ông ta, thậm chí đến gắng gượng thở cũng chẳng còn sức!


Trong lòng tôi kinh hãi, bây giờ điều tôi có thể làm, chính là phát ra tiếng kêu cứu a a, thế nhưng Tô Mộc còn đang hỗn chiến với người đó, tôi cũng không nhìn ra được hiện giờ bọn họ ai đang chiếm thế thượng phong, nếu như tùy tiện kêu cứu, khẳng định sẽ ảnh hưởng đến sự tập trung của anh ta.


Nghĩ đi nghĩ lại, sự đấu tranh trong nội tâm của tôi còn khó chịu hơn sự nghẹt thở này, rất nhanh, cùng với việc cơ thể thiếu dưỡng khí, đầu tôi bắt đầu trở nên mơ mơ màng màng, khi mà cơ thể tôi càng lúc càng suy yếu, đến cả tiếng a a còn không phát ra nổi, ông chủ Châu lại nói chuyện!


Ông ta nhìn về phía Tô Mộc hét lên thầy Tô, sau đó ông ta hung tợn nhìn chằm chằm vào anh ta.
Tôi lúc này hai mắt đã mờ cả đi, nhìn không rõ tình hình phía bên Tô Mộc, thế nhưng tôi có thể nghe thấy tiếng nổ khi đánh nhau của bọn họ đã ngừng lại.


Sau đó ầm một tiếng vang trầm, có người bị đánh bay đi.
Có phải là Tô Mộc không?
Trái tim tôi thắt chặt lại, nếu như vì tôi mà khiến cho Tô Mộc thất thần bị thương, tôi thực sự có chết vạn lần cũng chưa đền hết tội!


Thế nhưng bây giờ tôi đang bị khống chế bởi người ta, lo lắng cũng chẳng có ích gì.
Trong hoảng hốt tôi nhìn thấy một bóng dáng đen sì đi về phía tôi, cũng không biết là Tô Mộc hay là một người khác.


Thế nhưng may mắn là, bất luận người đi đến là Tô Mộc hay là một người khác, họ đều căm hận ông chủ Châu, cho nên sau khi người đó qua đây, một câu cũng không nói, trực tiếp giơ tay lên, thậm chí tôi còn chưa nhìn thấy anh ta làm cái gì, ông chủ Châu liền kêu lên thảm thiết, cả người bay về phía sau.


“Phịch!” Lại một tiếng vang trầm, ông chủ Châu bị đập rất mạnh lên đất, tiếng động đó, giống như người ngã từ trên tầng 5 xuống vậy.
Còn tôi thoát khỏi sự kìm hãm của ông chủ Châu, hai chân đã sớm mềm nhũn rồi, cũng ngồi sụp xuống đất.


Tôi thoáng nhìn thấy bóng dáng đen đó sau khi đánh bay ông chủ Châu cũng không hề để ý đến ông ta nữa, mà còn đi về phía tôi, một tay đỡ tôi dậy, sau đó trước mắt tôi tối sầm lại, vậy mà lại có đôi môi lạnh lẽo đặt lên môi tôi.


Từng luồng từng luông khí mùi cây mộc hương mát lạnh đi vào trong miệng tôi, cảm giác ngạt thở tràn đầy bản thân theo luồng khí đó đã tiêu tan đi không ít.
Mất khoảng 2, 3 phút, cái đầu thiếu dưỡng khí của tôi cuối cùng đã hồi phục lại, mắt cũng bắt đầu thấy cảnh tượng trước mặt.


Gương mặt tuấn tú phiêu dật của Tô Mộc đang ở trước mắt tôi, hận không thể dán sát vào mặt tôi, còn môi của anh ta cũng dán chặt lấy môi tôi, đưa dưỡng khí vào trong miệng tôi.
“Tô Mộc…” Tôi mơ hồ gọi anh ta một tiếng, thử đẩy anh ta ra, nói với anh ta tôi đã ổn hơn nhiều rồi.


Thế nhưng cơ thể đang thiếu dưỡng khí của tôi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, chân tay đều mềm nhũn cả ra, cho dù tôi đẩy anh ta, thế nhưng tay hoàn toàn không có một chút sức lực nào.


Trong con ngươi đen nhánh của anh ta có một mảng xa xăm, sau khi bị tôi đẩy ra lông mày khẽ nhếch lên, cuối cùng anh ta cũng không đưa dưỡng khí vào trong miệng tôi nữa, thế nhưng anh ta lại không buông tôi ra, ngược lại còn vòng tay qua, ôm chặt tôi vào trong lòng, đầu lưỡi khéo léo thăm dò bên trong…


Tôi thực sự sắp ngất rồi, rất nhanh liền đắm chìm vào trong nụ hôn của anh ta, anh ta rất dịu dàng, giống như nai con đang tìm kiếm thế giới mới vậy, thế nhưng cùng với sự thăm dò, sau khi anh ta dần quen với môi trường, động tác cũng càng ngày càng trở nên thô bạo, không còn thỏa mãn với cái hôn nhẹ đơn giản….


Tôi lại lần nữa hít thở khó khăn, vùng vẫy muốn thoát khỏi cái ôm của anh ta, thế nhưng mùi cây mộc hương thơm ngát đó của anh ta, hết lần này tới lần khác khiến tôi rất quyến luyến, muốn đi rồi lại không nỡ đi.


Trong chớp mắt mặt của tôi sắp đỏ ửng cả lên, khi mà tôi lại bắt đầu bị bao vây bởi cảm giác nghẹt thở, Tô Mộc cuối cùng cũng buông tôi ra, nói: “Tốt hơn chút nào chưa?”


“Ấc…ừm…” Tôi gật đầu, muốn nói tốt hơn chút rồi, thế nhưng anh ta vừa mới hôn tôi, nếu như tôi nói tốt, không phải chính là thể hiện tôi rất thích được anh ta hôn sao?
Cho dù tôi rất thích, tôi cũng không thể nói ra.


“Ừm cái gì mà ừm? Còn choáng sao?” Tô Mộc thấy tôi nói không rõ ràng, liền lo lắng, hai tay ôm đầu tôi, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào tôi.
Sau đó anh ta thấy hai má tôi đỏ ửng, liền nhận định là tôi vẫn đang trong trạng thái thiếu dưỡng khí, nói xong liền kéo đầu tôi xuống hôn.


Tôi vội vàng né tránh, mặt đã đỏ ửng cả lên rồi, thở hồn hển nói với anh ta là không sao.


Nói xong tôi sợ tôi không kiểm soát được bản thân mình, vội vàng quan sát Tô Mộc, chuyển chủ đề nói chuyện: “Anh có bị thương không? Vừa rồi người đó cũng rất lợi hại sao? Em đã sắp bị hù chết rồi!”


Nói xong tay của tôi nhấn đại vài cái lên người Tô Mộc, thấy anh ta không có phản ứng gì, trên người cũng không có vết máu, cuối cùng mới yên tâm.
“Em đang lo lắng cho anh sao?” Tô Mộc lại toét miệng cười, ánh mắt sáng rực nhìm chằm chằm vào tôi.


“Mới không có.” Tôi không dám nhìn vào mắt anh ta nữa, thẳng thắn nhìn sang hướng khác.


Nói đến cái này, tôi mới phát hiện ra người vừa rồi hỗn chiến với Tô Mộc vậy mà lại là phụ nữ, bà ta nhìn qua ít nhất cũng phải hơn 50 tuổi, toàn thân nhăn nheo, cơ thể gầy như bộ xương, toàn thân đều là vết thương, đang nằm ngất ở trên đây.


“Yên tâm, mặc dù bà ta là thầy âm dương có chút trình độ, thế nhưng nói về sức mạnh, mức độ cũng chỉ gần bằng ác quỷ, còn thấp hơn cấp bậc của anh, sẽ không thể tổn hại được anh.” Tô Mộc nói.


Tôi gật đầu, thế nhưng ác quỷ cái từ ngữ này tôi vẫn là lần đầu nghe nói đến, liền hỏi anh ta ác quỷ là mức độ nào, dường như còn lợi hại hơn Diệu Diệu.


Tô Mộc nói: “Đương nhiên, Diệu Diệu chẳng qua chỉ là tiểu quỷ, cho nên nhìn thấy anh mới sợ hãi như vậy, trong bảng xếp hạng sức mạnh của loài quỷ, phân thành sáu cấp quỷ mới, tiểu quỷ, ác quỷ, lệ quỷ, dạ xoa, quỷ vương, anh là lệ quỷ, trong tình huống bình thường, sẽ không bị thương.”


“Thế nhưng trên anh còn có dạ xoa và quỷ vương, gặp phải bọn họ, không phải là anh sẽ gặp nguy hiểm sao?” Tôi lo lắng nói, Tô Mộc là lệ quỷ, mà đã có sức mạnh khủng bố đến như vậy, vậy dạ xoa và quỷ vương trong truyền thuyết, còn có thể như thế nào nữa chứ?


Trước đây không biết, cho nên luôn rất yên tâm về Tô Mộc, bây giờ sau khi biết được trên Tô Mộc còn có hai cấp là dạ xoa và quỷ vương, tôi đột nhiên cảm thấy dạ xoa và quỷ vương đó giống như hai ngọn núi lớn treo trên đầu Tô Mộc vậy, giống như Tô Mộc đánh Diệu Diệu như là bóp con kiến, vậy nếu như dạ xoa và quỷ vương đánh Tô Mộc thì sao, có phải là cũng như bóp một con kiến không?


Nghĩ đến đây, tôi liền thấy sợ, may mà lần này gặp phải người có cấp bậc ác quỷ, nếu như lần sau số mệnh không tốt, đụng trúng dạ xoa, dự là Tô Mộc sẽ chẳng thể ung dung như hiện tại rồi.


Xem ra sau vụ làm ăn này vẫn nên ít nhận đi, kể cả Tô Mộc kiếm tiền dễ dàng, thế nhưng như thế này chính là đang dùng mạng để kiếm tiền, nếu vận khí không tốt, tôi cùng với Tô Mộc đều phải chết ở đây.


Tô Mộc thấy vẻ nghiêm túc ở trên mặt tôi, liền cười, lại xoa đầu tôi nói: “Yên tâm đi, chồng của em mặc dù không phải là lợi hại nhất, thế nhưng dù gì ở dưới âm phủ cũng là uy chấn một phương, dạ xoa trên thực tế đã ít lại càng ít, sau khi anh chết thì trong hơn một trăm năm nay, một lần cũng chưa từng gặp dạ xoa, càng huống chi là quỷ vương, trong truyền thuyết của âm phủ, thật sự có sức mạnh của quỷ vương chỉ có một, đó chính là Diêm La người đứng đầu âm phủ.”


“Ồ…hóa ra là vậy.” Tôi gật đầu, trong lòng thầm thở phào một cái, Diêm La mà nổi tiếng bên ngoài đó, chỉ có một, đương nhiên sẽ không lên dương gian tìm Tô Mộc để gây sự rồi, mà cấp dạ xoa cũng là hiếm như lá mùa thu, không thấy tung tích, vậy thì sức mạnh của Tô Mộc, chẳng phải là có thể nghênh ngang mà đi trên dương gian sao?