Dự cảm không tốt trong lòng tôi lại càng mãnh liệt hơn, nói: “Hai người tùy tiện mang một cô gái xa lạ về? Đối phương cũng không có ý kiến? Hơn nữa các người phải cõng cô ấy về chẳng lẽ người ta cũng bị hôn mê, không nói được cho nên các người mới mang về?”
“Không phải, Dương Dương.” Giao tiên rốt cuộc không nhịn nổi nữa, mặt ông ta đầy lúng túng, nói: “Cô gái Đường Dũng nói ngươi cũng gặp, chính là cái xác khô lúc ngươi gặp trong dương huyệt, là thủ hạ của Đao Minh. Lúc chúng ta mang ngươi rút lui là đi con đường đó, lại gặp phải xác khô đó, cũng không biết Đường Dũng ăn phải cái gì mà lại mang theo xác khô đó về, làm hại chúng ta qua được cửa an ninh cũng phải mất nửa giờ, suýt chút nữa ngay cả về bằng máy bay cũng không được. Cuối cùng vẫn là ta đay đem yêu khí che xác khô đó lại, qua được máy kiểm tra an ninh mới có thể thuận lợi bay về.”
Tôi nghe đã hoàn toàn ngu người, chuyện này e rằng cũng chỉ có Đường Dũng là có thể dám làm, mang xác khô về như vậy không bị bắt giam ở sân bay cũng đã là không tệ.
Hơn nữa quả nhiên gã Đường Dũng chết tiệt muốn lừa tôi, anh ta lại muốn cho một cái xác khô tắm chung với tôi không phải là anh ta muốn dùng xác khô kia dọa chết tôi sao!
Tôi liếc Đường Dũng một cái, bảo anh ta mau nghĩ cách đem xác khô kia xử lý, không cho phép để cái xác đó ở biệt thự Phùng Đông.
Cho dù bây giờ lá gan của tôi đã lớn hơn thì cũng không thể để một cái xác khô trong nhà tôi được.
“Dương Dương, em hiểu lầm rồi. Dĩ nhiên anh biết em sợ cái xác khô kia, ý của anh là để hồn phách của cái xác khô đó giúp em tắm. Em sợ xác khô nhưng đâu có sợ hồn phách đúng không? Hơn nữa anh thấy hồn phách kia căn bản cũng không toàn vẹn, chẳng qua chỉ là một trong bảy phách, rất trung thành, lát nữa em gặp một chút liền biết. Hơn nữa tiểu nha đầu đó có dáng dấp rất đáng yêu, cùng em có mấy phần tương tự.” Đường Dũng nói.
Vừa nói anh ta đã lầm bầm một chuỗi tiếng Thái.
Theo sau chuỗi tiếng Thái, một bóng người nửa trong suốt từ cửa lảo đảo đi vào.
Thân ảnh kia rõ ràng giống như không có tâm trí, đối với tôi không có bất kỳ uy hϊế͙p͙ nào, tự nhiên tôi cũng không sợ.
Liền giương mắt nhìn cô ta, muốn xem một chút rốt cuộc thây khô kia là thần thánh phương nào, tại sao ban đầu khi tôi gặp cô ta trong lòng tôi cũng lại có loại cảm giác rất khác thường.
Sau khi tôi thấy rõ mặt cô ấy, trong nháy mắt tôi liền không giữ được bình tĩnh, lập tức đứng lên, cũng không để ý xem tôi có thể bị thương hay không, bước nhanh đi tới về phía cô ấy, nói: “Tại sao lại là em?”