Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 217

Mẹ tôi liền vui vẻ không thôi, nói tôi có người anh như Long Vương thì đời này coi như không cần lo bình an, nói xong bà còn dặn dò tôi sau này phải có thái độ với Long Vương tốt một c hút, để bà thấy tôi còn trợn mắt nói chuyện với Long Vương thì thế nào bà cũng cắt đứt chân


J • rqp Ạ • A -4- 1 •
tôi. Tôi gật đâu liên tục.
Vào trong siêu thị đồ nội thất tôi có chút buồn chán, bởi vì cùng mẹ đi dạo phố cho nên Tô Mộc không đi cùng tôi, tôi đối với đồ dùng trong nhà lại không có hứng thú, đi theo mẹ tôi nhìn hoa cả mắt.


Cũng không biết mẹ tôi rốt cuộc muốn chọn cho Giao tiên giường thế nào, bà vây quay khu đồ nội hơn nửa vòng vẫn không vừa ý cái nào, tôi hơi mệt mỏi nên tùy tiện chỉ một cái giường lớn hỏi cái này có được hay không.
Ai ngờ mẹ tôi liếc một cái liền nói không được.


Tôi hởi mẹ tôi sao lại không được, mẹ tôi nói giường kia quá rẻ.
Quá rẻ?!


Tôi thật muốn choáng váng, giường kia giá đề cũng hơn ba vạn tệ, ngay cả giường của tôi cũng không đắt như vậy, mẹ tôi lại vẫn ngại quá rẻ. Mặc dù bây giờ chúng tôi ở trong căn biệt thự Tô Mộc đưa tôi, nhưng trong tay mẹ tôi cũng không có bao nhiêu tiền, từ bao giờ bà lại sẵn sàng tiêu số tiền lớn như vậy?


*Ba vạn tệ: khoảng 100 triệu đồng.
Tôi liền đi tới trước mặt mẹ tôi, hỏi có phải bây giờ bà phát tài rồi không, ngay cả giường ba vạn tệ nhìn cũng không vừa mắt.


Mẹ tôi liếc tôi một cái, nói dù sao Long Vương cũng là ân nhân cứu mạng của tôi, muôn ngàn lần không thể qua loa, nhất định phải mua giường tốt nhất trong siêu thị này, mặc dù trong nhà không có nhiều tiền nhưng chiếc giường này thì mua được.


Nói xong bà tiếp tục đưa tôi đi xem, cũng may bây giờ tôi có mục tiêu, dọc đường đi đều nhìn tới những chiếc giường có giá đắt chết người. Nhìn một chút tôi bồng nhiên cảm giác được một cổ khí lạnh từ phía trước truyền tới.
Âm khí!


Tôi trong nháy mắt đã nhận ra cổ khí tức kia, hướng phía trước mặt nhìn tới.
Chỉ thây càng đi vê phía gian hàng phía trước thì càng thấy một đoàn khí xám nhạt bao phủ ở cửa tiệm. Màu sắc kia rất nhạt chứng tỏ âm khí không hề đậm đà, cho nên tôi cũng không quá để V. tiến tuc đi theo me tôi.