Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 173-2: Huyết mạch tương đồng 2

Trong lòng tôi không khỏi vui mừng, hỏi Lục Nhĩ: “Mày biết Huyết mạch tương đồng?  Vậy rốt cuộc nó là thứ gì? Cúng tế dùng máu tươi sao?”
Lục Nhĩ gật đầu một ái.


Cái này thì kì quái, chẳng qua là máu tươi thôi mà, với quả phụ họ Vương hẳn là dễ như trở bàn tay, tại sao lại không dễ để lấy?


Chẳng nhẽ huyết mạch tương đồng lại hàm nghĩa đặc biệt gì đó, cần một phương thức đặc thù nào đó để lấy hay là cần thứ gì để giữ máu người còn tươi?


Tôi thật sự có chút không hiểu, bây giờ Lâm Yến Nhi đã chiếm đoạt thân thể tôi, còn muốn cướp chồng tôi. Cho dù cô ta bây giờ là lệ quỷ, tôi cũng không thể nuốt trôi được cơn giận này!


Cho nên bất kể cô ta muốn tiến hành cúng tế đại điển gì tôi đều đã quyết định tận lực phá hoại, chỉ cần cô ta không thống khoái, nhất định tôi có thể thoải mái hơn chút. Nếu như có thể làm cho cô ta tổn thương thì không gì có thể tốt hơn nữa, biết đâu tôi còn có thể nhân cơ hội này có thể đoạt lại được thân xác của mình.


Sau khi quyết định như vậy, tôi liền hỏi Lục Nhĩ có biết huyết mạch tương đồng ở đâu không. Chỉ cần tôi lấy lấy được huyết mạch tương đồng trước thì Lâm Yến Nhi không thể nào tiếp tục cử hành lễ tế đại điển nữa, mà tôi cũng không cần phải lộ diện trước mặt cô ta.


Lục Nhĩ gật đầu một cái, sau đó nhắm mắt lại, sự chú ý đều tập trung ở hai lỗ tai trên, hai lỗ tai nhanh chóng run rẩy, trên không trung tạo ra một hư ảnh, thật giống như một bên có ba lỗ tai vậy.


Không bao lâu nó liền nghe được vị trí liên quan đến huyết mạch tương đồng kia, móng vuốt nhỏ chỉ về phía tây bắc, kêu lên hai tiếng khẹc khẹc.
Trong lòng tôi đột nhiên nghi ngại, cái hướng kia vừa vặn lại là hướng tới căn biệt thự Phùng Đông, sẽ không phải trùng hợp như  vậy chứ?


Không biết tại sao trong lòng tôi đột nhiên sinh ra cảm giác bất an, mơ hồ cảm thấy Lâm Yến Nhi phải làm chuyện gì đó liên quan đến tôi.
Ngay lúc tâm trạng tôi không ổn, muốn nhờ Lục Nhĩ lần nữa mang tôi rời khỏi nhà kho, điện thoại của tôi đột nhiên vang lên, có thông báo gì đó.


Vội vàng lấy điện thoại di động ra, muốn xem có phải Đường Dũng tìm tôi không và nhân tiện nhờ Đường Dũng mang tôi chạy về căn biệt thự một chút.Nhưng kết quả lại làm tôi thất vọng, người tìm tôi không phải là Đường Dũng mà là Vương Văn.
Anh ta hẹn tôi đi quán cà phê uống cà phê.


Lúc này tôi làm gì có tâm trạng đi uống cà phê ngồi tâm tình với hắn. Tôi gõ mấy chữ từ chối anh ta, còn chưa kịp gửi thì Vương văn lại gửi tới một tin nữa.
Lần này hắn cũng không nói gì, chỉ gửi cho tôi một tin xác định vị trí, phía trên bất ngờ viết “Meo Trang Phùng Đông”.


Lòng tôi chợt run lên, có lí nào lại trùng hợp như vậy?
Lục Nhĩ vừa mới dò ra Huyết mạch tương đồng ở chính hướng nhà tôi, Vương Văn lại xuất hiện trước cửa biệt thự, còn đặc biệt chọn địa điểm gặp mặt ở Mèo Trang, cũng chính là ở ngay chỗ này.


Mèo Trang lấy mèo là điểm nhấn của quán cafe này, không gian bên trong rất nhỏ, mỗi ngày đều có mười mấy hai mươi con mèo đi quanh ở trong tiệm.


Tôi trước kia rất thích mèo nhưng từ khi sống chung với Tô Mộc, tôi đã tránh lui chín mươi dặm liễu với mèo, bởi vì mèo chính là sủng vật của Diêm Vương, trên người âm khí rất nặng, có thể nhìn thấu hết thảy âm linh, hơn nữa chúng chính là khắc tinh của quỷ vật. Cho dù là một con mèo nhỏ mới dài răng cũng có thể cắn thủng cánh tay của một con ác quỷ. 


Cho nên từ khi tôi bắt đầu tập luyện âm khí, Tô Mộc đã nghiêm cấm tôi không được tiếp xúc với bất kì con mèo nào, đặc biệt là mèo mun. Theo như Tô Mộc giải thích thì lông mèo càng đậm thì sát khí trên người nó càng nặng, đối với quỷ thì tổn thương càng lớn.


Nếu như tôi nhớ không lầm thì trong Mèo Trang kia có ba con mèo mun, Vương Văn đột nhiên chọn nơi này liệu có phải đã phát hiện ra cái gì không?