Giao tiên đối với việc tôi không có kiến thức tương đối hài lòng, dương dương đắc ý nằm trên cổ tay tôi, đầu rắn ngẩng cao, cười nói: “Sao nào, lần này đã thấy rõ chưa, là lực cực âm của ngươi tự mình chạy đi, không quan hệ tới lão tử. Có điều nha đầu, thân thể ngươi cũng thật nghịch thiên, lại có thể tự chủ nuôi ra yêu khí. Ngươi có phát hiện thông qua hấp thu lực cực âm, đoàn yêu khí kia đã phát sinh biến hóa?"
Vừa nói đôi mắt rắn tròn vo híp lại, miệng rắn cũng há ra lộ ra hai răng nanh trắng, nhìn qua rất kinh khủng.
Có điều ở cùng với nó một thời gian dài tôi cũng đã miễn dịch với bộ dáng đó của nó, ánh mắt lần nữa quay lại nhìn cổ yêu khí, tìm sự biến hóa mà Giao tiên nói.
Nhìn một hồi, trừ phát hiện yêu khí trở nên lớn hơn ra tôi cũng không nhìn ra cái gì không giống, đúng lúc đang muốn mở miệng hỏi thì tôi đột nhiên phát hiện ở giữa đám màu xanh lá cây có một điểm nhỏ màu xanh đậm.
Nhìn thật kĩ điểm nhỏ kia thì nhìn ra một cái chấm tròn, không có gì khác lạ, có điều khi nhìn thật kĩ thì lại phát hiện điểm nhỏ kia biết nhúc nhích, hình dáng cũng không phải thuần tròn mà hơi hẹp dài. Quan trọng nhất chính là tôi chú ý tới cái hình hẹp dài kia thấy có hình dạng tương tự đuôi cá.
Đó là một con cá nhỏ!
Nhất thời tôi thấy kinh hãi, trong đầu lập tức xuất hiện ba chữ cá âm nhỏ!
Thấy vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ của tôi Giao tiên cười càng sảng khoái hơn, nói: “Sao nào, ngươi cũng phát hiện chứ. Lần trước khi lão tử nuốt cá âm nhỏ không nuốt sạch sẽ để nó giữ lại một chút lực cực âm bên trong cơ thể ngươi, không nghĩ phần rời rạc của lực cực âm này còn lưu tồn trí nhớ của cá âm nhỏ, chờ lực cực âm của ngươi khôi phục lại bọn chúng liền thử lần nữa gom góp thành cá âm nhỏ. Mà cá âm nhỏ bị đoàn yêu khí hấp dẫn, cùng yêu khí hòa thành một thể, bây giờ lại lần nữa tạo thành một cá âm nhỏ, không đúng, hẳn phải gọi là tiểu yêu cá. Nha đầu, lúc trước lão tử chỉ nói thân thể này thiên tư cao, không nghĩ sẽ còn có cơ duyên như vậy. Ngươi phát đạt rồi!”
Giao tiên càng nói càng kích động, rõ ràng là nói tôi nhưng thật giống như mình trúng vé số vậy, đuôi rắn kích động không ngừng đung đưa trên dưới, muốn đậu vào đâu cũng không khống chế được.
Tôi vẫn trong giai đoạn mù mờ, nghe Giao tiên nói càng mơ hồ, hỏi nó tôi phát cái gì?
“Phát đạt. Trong trời đất, muốn tu luyện ra yêu khí không hề dễ dàng. Ngươi biết không, tất cả sinh linh trừ con người đều phải dựa vào yêu khí mới có thể trì hoãn tuổi thọ và tìm tòi nghiên cứu thiên đạo. Có thể ông trời không có mắt, căn bản không cho yêu vật chúng ta không gian sinh tồn, cho dù thấy được thiên cơ luyện được yêu khí cũng còn phải trải qua một kiếp trời phạt. Phàm đã trải qua trời phạt thì tất cả yêu vật đều cửu tử nhất sinh, cho nên lão tử đây tu luyện gần ngàn năm cũng chỉ có bảy yêu hạch, trong đó còn có một cái là cơ duyên hấp thu từ yêu hồ. Còn ngươi thì sao, một nha đầu thể xác phàm tục, lại không biết vì sao nuôi ra một cái yêu hạch, hơn nữa âm khí của ngươi còn không ngừng vào trong yêu hạch. Ngươi nói coi ngươi có phải phát đạt không? Theo tốc độ sinh thành yêu khí của ngươi, cuối cùng hóa rồng không chừng là cả hai ta đó.”
“Yêu hạch? Ông vừa nói, cá âm nhỏ trong trung đan điền của tôi chính là yêu hạch?” Tôi ngu người, đầu óc ong ong, chỉ nghe được hai chữ yêu hạch.
Đồ chơi này không phải chỉ có động vật mới có thể tu luyện sao, làm sao tôi lại có yêu hạch?
Hơn nữa tại sao nó lại tự động hấp thu lực cực âm, mở rộng mình?
Dựa vào cái gì? Lực cực âm của tôi còn phải giữ lại chữa thương cho Tô Mộc a!
Suy nghĩ hồi lâu, tôi mới phục hồi lại tinh thần từ nỗi khϊế͙p͙ sợ yêu hạch mang tới, hỏi Giao tiên: “Tôi không muốn yêu hạch, ông có thể đem nó đổi trở về lực cực âm không?”
“Ngươi, ngươi nói gì?! Lặp lại lần nữa!” Giao tiên nhìn tôi không dám tin, mắt rắn mở to so với chuông đồng còn lớn hơn, thật giống như nghe được cái gì thiên phương dạ đàm* vậy.
Thiên phương dạ đàm – Ngàn lẻ một đêm – 天方夜谈: Ý nói những chuyện quá hoang đường, khoác lác không thực.