Hôm sau, cô rủ anh xuống sân trường vào giờ ra chơi. Cô còn nhớ rất rõ. Cứ đến giờ ra chơi mọi người đều ra sân trường giải lao. Nam thì đá bóng, đá cầu. Nữ thì nhảy dây, ngồi tán gẫu... Chỉ có một số rất ít các bạn con của Đảng ở trong lớp học bài.
Cô dắt anh ra giữa sân trường thì nắm cổ áo anh kéo xuống. Anh chưa kịp hiểu chuyện gì thì môi của người con gái đã áp vào môi anh.
Thình thịch... Thình thịch... Cô hôn anh, hôn giữa sân trường trước sự chứng kiến của rất nhiều bạn học. Có các em khối mười và cả anh chị mười hai.
Đến khi cô buông ra, anh vẫn còn đứng hình. Vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Cô dõng dạc tuyên bố
"Vũ là bạn trai tôi nên không có chuyện Vũ là bê đê. Mấy bạn hiểu chưa? Vậy nên đừng xì xào bàn tán sau lưng người khác nữa. Bạn trai tôi không để ý nhưng tôi thì khó chịu lắm"
Nói ra những điều cần nói, cô kéo anh vào trong lớp. Để lại phía sau vô số những cặp mắt đang nhìn họ chằm chằm. Có người nhìn vì quá ngưỡng mộ. Cũng có những cặp mắt ghen ghét đố kị. Ví dụ như bạn nữ lớp bên.
Lên cầu thang của tầng hai. Lúc này, anh quan sát kĩ. Không thấy có người. Anh kéo cô lại
"Sao bà làm vậy?"
Cô biết làm vậy mà anh đang nói đến là chuyện gì.
"Tôi cũng hết cách. Ông không thấy tin đồn ngày càng ác ý hơn sao?"
Mấy ngày nay, mọi người cứ tụm năm tụm bảy lại là bàn đến chuyện của anh. Cô thấy mà giận giùm. Bê đê thì sao? Cô lấy của cải nhà các người không mà lạ xa lánh, kì thị, miệt thị người ta như thế.
Hôm qua cô đi học sớm lại tình cờ nghe được
"Tao mà tuột quần thằng Vũ, à không con Vũ thì không biết nó có biểu cảm gì ha?"
"Chắc là nó sẽ khóc hu hu rồi chạy về mách mẹ"
Một trong số đó lên tiếng. Lại có một người nữa còn độc miệng hơn
"Tao nghĩ nó sẽ bắt mày chịu trách nhiệm. Vì dù sao em cũng là con gái. Thấy của em rồi anh phải cưới em... "
Ha ha ha, thế là tiếng cười vang to. Lại một tiếng nói nữa vang lên
"Nhưng mà nghĩ đến cảnh chịu trách nhiệm với nó, đồ ăn sáng từ dạ dày của tao muốn trào ngược lên lại quá"
Nghe đến đây cô không thể chấp nhận được nữa. Quá đáng lắm rồi. Cô đập mạnh cặp sách xuống bàn "rầm" một cái. Mọi người đều nhìn về phía cô. Tự dưng tất cả im lặng. Đám người lúc nảy cũng giải tán. Cô là lớp trưởng mà đắc tội với lớp trưởng thì không được hay cho lắm. Nên mọi người giải tán vẫn hơn.
"Không phải mấy người kia quá đáng, tôi sẽ không dùng cách này"
Anh nhìn cô xót xa "Bà không cần vì những chuyện như thế mà hi sinh nụ hôn đầu... "
Ra là anh lo chuyện này. Nhưng cũng đúng, nụ hôn đầu rất quan trọng, nó là để dành cho người mà mình yêu thương. Nhưng hôm nay, cô dành nó cho anh để giúp anh. Cô cũng không không hối hận.
"Không sao, nụ hôn đầu với tôi không quan trọng. Giúp ông là được rồi"
"Không, ý tôi là nụ hôn đầu của tôi"
Cho cô rút lại cái suy nghĩ không hối hận lúc nảy. Bây giờ cô rất hối hận. Cô muốn giết người. Nếu giết người mà không đi tù cô sẽ giết con người vô ơn đang đứng trước mặt cô.
Thấy cô vì tức giận mà mặt đỏ ửng. Anh mỉm cười
"Tôi đùa đấy. Dù sao cũng cảm ơn bà rất nhiều"
Trong trường đã không còn mấy lời đồn đó nữa nữa. Nhưng mà anh và cô bị phạt quét lớp một tháng vì tội dám công khai yêu đương trong trường. Lại còn hôn nhau giữa sân trường khiêu khích giáo viên.