“Tiếu Đồng, trong mắt anh, em là hạng người gì?”
Văn Mân vốn không biết cách che dấu suy nghĩ trong lòng, cho nên do dự một lúc rồi trực tiếp hỏi ra miệng, nếu đổi lại là người khác, có lẽ cô sẽ hỏi theo một cách khác, hoặc là sẽ tự mình giữ lại trong lòng không hỏi ra, bởi vì có hỏi ra cũng chỉ có thể nhận được một câu trả lời theo kiểu đối phó.
Nhưng hiện tại người cô muốn hỏi là Tiếu Đồng, cô biết, chỉ cần cô hỏi ra, anh nhất định sẽ trả lời một cách thẳng thắn, không bao giờ có chuyện giả dối.
“Em là hạng người gì ~~ nhóc, em lại không biết mình là hạng người gì?”
“Em biết em là hạng người gì, chỉ là em muốn biết trong mắt anh em là hạng người nào, những gì mình nghĩ và người khác thấy thường không giống nhau không phải sao?”
Tiếu Đồng nghiêng người nhìn thoáng qua Văn Mân, sau đó mới nhẹ cười đáp lại.
“Em trong lòng anh a, là một người rất ngốc nghếch, còn rất cứng đầu, làm gì cũng muốn một đường đi đến đích, không đụng phải tường sẽ không quay đầu lại, không, không phải, là dù có đụng phải tường cũng không quay đầu lại, nhìn mọi thứ lại chỉ thích nhìn mặt tốt của nó, mặt không tốt thì lại khăng khăng lựa chọn coi như không thấy, tính tình cũng không tốt, động một tý là lại nổi giận, muốn giả bộ thục nữ, lại giả bộ không được lâu, điều này chứng tỏ em rất thiếu kiên nhẫn…”
“Anh…Tiếu Đồng, trong mắt anh em một chút ưu điểm cũng không có sao?” Văn Mân càng nghe trong lòng càng cảm thấy khó chịu, nào có ai lại đi đả thương người như vậy, cho dù muốn nói khuyết điểm của người ta, thỉnh thoảng cũng nên nói thêm một vài ưu điểm, như vậy người nghe cũng sẽ cảm thấy dễ dàng chấp nhận hơn không phải sao?
“Chỉ là, nhóc, em như vậy anh rất thích, mặc dù có rất nhiều khuyết điểm, nhưng anh vẫn rất thích.”
Văn Mân đang định nằm úp lên người Tiếu Đồng, giở trò ăn vạ một chút để anh sửa miệng khen ngợi vài câu, nhưng những lời sau đó của Tiếu Đồng đã khiến cô sững sờ tại chỗ.
Đột nhiên, Văn Mân chỉ cảm thấy khóe mắt mình ươn ướt, người đàn ông này, lúc nói ra lời ngon tiếng ngọt thế nào lại cảm động như vậy, anh không phải là một Tiếu Đồng luôn luôn nói lời ác độc, chỉ biết dùng lời nói đả thương người hay sao?
“Tiếu Đồng, tuy rằng anh cũng từ đỉnh đầu đến móng chân đều là khuyết điểm, em cũng chỉ thích anh, rất thích.”
Văn Mân quay người lại, hít thở thật sâu mấy lần, đem những cảm động lúc này từng chút một cất vào trong tim, lúc này mới đáp lại một câu, nhwung là câu nói này lại tràn đầy phong cách Tiếu Đồng.
Tiếu Đồng vừa xem xét tình hình giao thông phía trước, khóe miệng cũng từ từ cong lên, khóe mắt cũng lặng lẽ phiếm hồng.
Qua một hồi lâu, anh mới vươn tay ở trên trán Văn Mân không nhẹ không nặng búng một cái.
“Xú nha đầu, anh toàn thân trên dưới không có điểm nào là không hoàn mỹ, ngoại hình hoàn mỹ, phẩm cách (phẩm chất & tính cách) hoàn mỹ, chỉ số thông minh hoàn mỹ, em hẳn là ngay cả lúc ngủ cũng phải cười trộm, có thể tìm được một nửa kia hoàn mỹ đến như vậy.”
Văn Mân bị cái búng tay của Tiếu Đồng mà trán cũng đỏ lên một mảnh, nhưng cô cũng chỉ là hơi liếc trắng mắt một cái, cxung không có ý định mở miệng phản bác.
Lúc về đến nhà, Tiếu Đồng trực tiếp gọi điện thoại cho Phạm Thành, để ông dẫn đội đến tìm người què họ Trần, cũng bảo ông liên hệ với người bên bộ phận pháp y đến nhà hắn ta lấy chứng cứ, kiểm tra đo lường luminol* ở lối đi bằng xi măng ngay bên phải của nhà họ Trần, thuận tiện đem nữ chủ nhân của căn biệt thự độc lập cách đó 3 căn về đồn cảnh sát điều tra.
*Luminol: có công thức C8H7N3O2 là một chất hóa học linh hoạt có thể phát quang, với ánh sáng xanh nổi bật, khi trộn với tác nhân oxy hóa thích hợp. Luminol được sử dụng bởi các nhà điều tra pháp y để phát hiện dấu vết của máu trái tại địa điểm phạm tội vì nó phản ứng với sắt trong hemoglobin. Nó cũng được sử dụng bởi các nhà sinh vật học trong tế bào thử nghiệm để phát hiện các chất như đồng, sắt, và xyanua.
***
Phạm Thành không hiểu rõ Tiếu Đồng vì lý do gì lại đột nhiên đưa ra chỉ thị này, nhưng may mắn là ông vẫn rất tin tưởng vào năng lực của Tiếu Đồng, sau khi cúp điện thoại ông lập tức huy động một đội cảnh sát trực tiếp thi hành theo chỉ thị.