Chồng À, Anh Thật Quái Gở

Chương 69: Cái gọi là tình yêu

Văn Mân không biết kiếp trước của Tiếu Đồng như thế nào, bởi vì cô không bao giờ quan tâm đến công việc và các mối quan hệ khác của hắn, cô chỉ biết là nhiều năm sau, hắn đã nhận được giải Nobel về Nhan chủng học, còn công việc ở trong nước như thế nào, cô cũng không biết đến, chỉ là nếu có thể dốc lòng nghiên cứu, đạt được thành tựu như vậy thì chắc hẳn cuộc sống và công việc đều mỹ mãn đi.

Nghĩ đến đây, Văn Mân kìm lòng không được nhớ lại chuyện kiếp trước trên TV từng một lần nhìn thấy người phụ nữ ấy, là vợ sau của Tiếu Đồng, khi cười lên trông cô ấy rất đoan trang cao quý, cũng rất ôn nhu hạnh phúc, đây là điều mà kiếp trước cô không có được, kiếp này, cô hi vọng mình có thể có cơ hội được như vậy. Nhưng quan trọng hơn, cô hi vọng Tiếu Đồng sẽ luôn vui vẻ, sẽ không vì sự thật cuộc sống mà thay đổi bản tính con người mình.

“Ba”

Lúc Văn Mân còn đang thẫn thờ suy nghĩ, cô bỗng nhiên cảm thấy được môi mình bị hôn nhẹ một cái, lập tức nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy Tiếu Đồng đã ngồi vào vị trí ghế lái phụ từ lúc nào đang nhìn cô cười đắc ý.

“Ngốc chết đi được, bị người ta hôn trộm cũng không biết phản kháng, ai nha ~~ bạn gái của tôi thật là phản ứng quá chậm chạp, phải làm thế nào bây giờ a?”

“Tiếu Đồng, anh đừng có được tiện nghi còn khoe mẽ là được rồi, thật là, ra đến rồi cũng không biết gọi trước một tiếng, có ai giống như anh vậy vừa đến liền hôn.” Miệng phàn nà nhưng khóe mắt và đuôi lông mày lại tràn đầy ý xuân.

“Em lại không nói lời không thật rồi, rõ ràng trong lòng đã nở hoa, miệng cố tình còn muốn phàn nàn, người phụ nữ này nha, thật không thành thực, nếu như tôi không nhiệt tình như vậy, phỏng chừng em lại nghi ngờ tình cảm của tôi mất.”

“Tiếu Đồng, anh không thể nói lời dễ nghe hơn một chút sao, còn có, anh căn bản là chưa từng nói rõ ràng anh đối với tôi là tình cảm gì, làm sao tôi có thể tin tưởng anh a?”

Tiếu Đồng thật sự suy nghĩ nghiêm túc một chút, xác định là mình quả thật chưa từng nói qua, hắn quay lại nhìn thẳng Văn Mân, trịnh trọng nói: “Từ quan điểm của sinh vật học, tình yêu sinh ra xuất phát từ bề ngoài, âm thanh, mùi vị và hành vi đặc biệt của con người, đối với tôi mà nói, người đặc biệt này chính là em.”

Nói đến đây, Tiếu Đồng còn tự nhận là mình đã rất chu đáo mà giải thích một cách cụ thể rồi, sau đó mới tiếp tục nói: “Em làm cho tôi có cảm giác lãng mạn, hạnh phúc, vui vẻ, thoải mái, đã thôi thúc sự xúc động mãnh liệt vào sáng sớm của tôi, các nhà khoa học gọi đây là “hormon tình yêu”, hormon tình yêu có thể làm cho con người yêu nhau cuồng nhiệt, khiến người ta sinh ra cảm giác khao khát, đê mê, không tư chủ mà đến gần đối phương, hận không thể mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, khi đại não có đủ hormon tình yêu thì chúng ta có thể kết hôn rồi.”

Văn Mân bí mật đảo cặp mắt đang trắng bệch, cắn chặt răng, sau đó hỏi một câu: “Đây là anh muốn nói rõ ràng với tôi?”

Tiếu Đồng trừng mắt, không rõ lời này của Văn Mân là có ý tứ gì, chẳng lẽ là mình nói còn chưa đủ để hiểu, vì thế nuốt nước miếng, lại nói: “Chẳng lẽ giải thích còn chưa rõ ràng lắm? Được rồi, tôi sẽ nói cụ thể hơn, khi hai người yêu nhau, cơ thể sẽ sản sinh a-mô-ni-ắc, Phê-nin A-xê-tát gọi tắt là Pea, đô-pa-min, a-đrê-na-lin, kích thích tố và hóa chất khác trong phê-nôn-phờ-ta-lê-in có tác dụng…”

“…” Văn Mân không nói gì quay đầu lại dựa vào thành ghế ngồi, nhìn lên bầu trời, thật hối hận mình không nên để cho hắn đi giải thích cảm giác của mình đối với cô là gì, người này hoàn toàn có khả năng đem những ảo tưởng tốt đẹp về tình yêu của con người đều phá hư a.