*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương này 1/2 là ảnh, nhớ bật hình ảnh để xem nha.Giống như dạy dỗ tiểu hài tử vậy, nói xong, xoay người đi qua phòng khách, ở trước cửa bắt đầu mang giày.
Quý Hướng Phàm nghe được chữ “Chồng”, nhất thời cả người cứng tại chỗ. Mà trên khuôn mặt sảng lãng kia, lộ ra Hàm Hàm nụ cười, tựa hồ còn chìm đắm bên trong xưng hô của cô.
cô gọi mình “chồng” ai! Nghe nhầm rồi sao? hắn không phải đi!
Đợi lấy lại được tinh thần, lại nhìn thấy cô đã mặc xong giầy, mở cửa đang chuẩn bị đi ra ngoài, vội vàng chạy tới, hô, “Vợ! Em đi đâu a!”
nói đến nữa ngày, hắn còn không biết cô muốn giúp như thế nào a!
“Anh ngoan ngoãn đi làm á! Chuyện của phụ nữ, anh là đàn ông ít quản đi á!” Thanh âm Phương Tình truyền đến, nói xong, cửa đã bị cô trở tay đóng lại rồi.
Quý Hướng Phàm nhún vai một cái, nhìn vào gian phòng Đồng Thiên Ái ngủ.
Hy vọng Thiên Ái…… Có thể có được một kết cục viên mãn……. Tiểu nha đầu này……
Phương Tình ra khỏi chung cư cao ốc, đến tầng ngầm đổ xe lấy xe.
Lập tức khởi động xe, một cước đạp chân ga. Hướng mục đích cấp tốc chạy đi, mà mục đích của cô —— Cao ốc Tần thị. Người cô muốn gặp, thủ lĩnh tổng tài Đài Loan —— Tần Tấn Dương.
một đường lái xe vọt tới cao ốc Tần thị, để xe dừng ở nhà xe Cao ốc. Vội vã bước nhanh ra nhà để xe, đi tới đại sảnh Cao ốc Tần thị.
Lúc này chính là giờ cao điểm, nhân viên văn phòng xách theo cặp tài liệu hoặc laptop, bộ dáng vội vàng.
Tầm mắt Phương Tình quét một vòng đại sảnh, ánh mắt định tại quầy tiếp tân.
đi đến trước quầy tiếp tân, gõ mặt bàn một cái, không chút khiếp đảm nói, “Tôi muốn gặp tổng tài Tần Tấn Dương của các cô!”
Nữ tiếp tân sửng sốt một chút, trong lòng cũng nghi hoặc, vì sao gần đây từng người một tới đây, đều nói muốn gặp Tần tổng, hơn nữa đều là bộ dáng hung hung mà tới, thật là kỳ quái!
“Tiểu thư! Xin hỏi ngài có hẹn trước không?” Nữ tiếp tân nâng lên nụ cười nghề nghiệp.
“Hẹn trước?” Phương Tình hừ lạnh, nhưng cũng biết quy củ, hướng về phía nữ tiếp tân nói, “cô thông báo, cô nói ngài ấy biết, nếu như không gặp tôi…, ngài ấy sẽ hối hận cả đời!”
Mặc dù, cô còn không biết vị đại tổng tài đó có thể hối hận hay không. Nhưng, cũng muốn đánh cuộc một lần!
Nữ tiếp tân có chút khó xử, mỉn cười nói “Xin lỗi! Tiểu thư! Tần tổng còn chưa tới công ty!”
“Cái gì?” Lần này đến phiên Phương Tình trợn to hai mắt.
Cúi đầu, vung ống tay áo lên, nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay, “Mới tám giờ ba mươi phút! Chẵng trách còn chưa tới!”
“không cần thông báo! Tôi ở chỗ này đợi anh ta xuất hiện!” Phương Tình gật đầu với nữ tiếp tân cái, vô cùng kiên định nói.